Thu Nguyệt Tâm từ trong Phá Đạo Sơn bước đi ra, lúc này thần sắc của nàng trở nên rất yên bình, giống như thấu hiểu nhân sinh, thể nghiệm tất cả tình cảm của thế giới, nàng vẫn nhìn Lâm Phong và mỉm cười như vậy, rất đẹp, rất đẹp.
Giờ khắc này ma ý trên người Lâm Phong không còn sót lại chút gì, chỉ thấy hắn khẽ tiến lên, ôm Thu Nguyệt Tâm vào lòng, cuối cùng hắn cũn nhẹ nhàng thở ra một hơi, tâm thầm nghĩ:
- May mắn, may mắn.
Thu Nguyệt Tâm cảm thụ được cái ôm của Lâm Phong, gối đầu lên vai hắn, trên người nàng đã không còn vô tình ý nữa, mà thay vào đó là tình yêu kéo dài mãi mãi.
- Phá Đạo Sơn, phá rồi sau đó lại lập, nếu người ta không tin vào đạo thì đạo sẽ bị phá, nhưng mà nếu cố ý đi phá đạo, lại có thể phá rồi sau đó lập lại, đây mới là chân ý của Phá Đạo Sơn.
Thu Nguyệt Tâm thì thào nói nhỏ, nội tâm Lâm Phong lộ ra một chút ý cười, Phá Đạo Sơn chính là di tích cổ thượng, nó có thể phá tất cả các loại đạo, nhưng nó tồn tại không phải vì phá đạo mà để lập lại đạo, lấy đạo chống đỡ phá rồi lại lập.
- Chúng ta trở về đi.
Lâm Phong cảm thấy thời tiết hôm nay trong sáng lên rất nhiều, hào quang chiếu rọi trong hư không thật ôn nhu, hôm nay Thu Nguyệt Tâm đã phá được vô tình đạo, tu thành hữu tình đạo, mà hắn rốt cục cũng đột phá trung vị Hoàng, bước vào cảnh giới thượng vị Hoàng, làm sao tâm tình của hắn không tốt cho được. Thu Nguyệt Tâm đã trở lại, triệt để trở lại. Hai người khống chế cổ phàm, khoanh chân ngồi dựa sát vào nhau, Thu Nguyệt Tâm tràn đầy sự quyến luyến, ánh mắt lưu luyến ngắm nhìn phong cảnh thiên địa, giống như nàng đang cùng với Lâm Phong đi đến tận cùng thế giới. Khi Lâm Phong về đến Thánh Linh hoàng triều mang theo Thu Nguyệt Tâm tiến vào trong thế giới võ hồn, cùng người nhà chia xẻ tin tức tuyệt vời này, ngày hôm đó Lâm Phong chiếu cố Mộng Tình, cùng Thu Nguyệt Tâm và Liễu Phỉ triền miên không nghỉ, trải qua những ngày tháng tiêu dao giống như thần tiên, nhưng mà đúng lúc này, trên đường đi từ Vọng Thiên Cổ Đô đến Kỳ Thiên Thánh Đô có một nữ thần xinh đẹp lạnh băng như sương, trên mặt tràn ngập sát khí mãnh liệt. Dư luận ở Kỳ Thiên Thánh Đô trở nên xôn xao, đại chiến không ngừng xảy ra, không ngừng có cường giả bị chết, thậm chí cường giả Đế cảnh cũng không thoát khỏi cục diện này, bởi vì di tích chư thánh mở ra đã hấp dẫn rất nhiều cường giả tiến đến, phong vân ở bát phương vũ động, hơn nữa mọi người cũng xác thực di tích cổ Thánh Nhân đã xuất hiện, nên dẫn phát một hồi chiến đấu khủng bố, nhưng tất cả chuyện này cùng với Lâm Phong có quan hệ gì đâu, hắn chiếm được hai loại thánh pháp do cổ Thánh Nhân truyền thừa, sau đó chiếm được chân ngôn, mặc dù chân ngôn không có thần tủy, nhưng hắn lấy Thiên Diễn Thánh Kinh diễn hoá cộng thêm ngộ tính cường đại của hắn, hắn vẫn có thể cho hướng nó đến mức hoàn thiện. Sống yên ổn rồi nghĩ đến những ngày gian nguy, Lâm Phong so với bất luận kẻ nào đều hiểu được hắn cần thực lực mạnh mẽ, sức mạnh không ai bì nổi, bởi chỉ có như vậy loại hạnh phúc này mới không có rời xa hắn, tuy chìm đắm trong sự ấm áp nhưng hắn chưa từng quên việc tu luyện. Sau khi bước vào cảnh giới thượng vị Hoàng, Lâm Phong lại một lần nữa trải qua quá trình rèn luyện Thiên ma giải thể, nó khiến cho thân thể hắn lại cường đại thêm lần nữa, hôm nay đã không có một cường giả Vũ Hoàng nào có thể thừa nhận được một quyền của hắn, quyền mang của hắn giống như thần thông của rất nhiều cường giả thượng vị Hoàng lợi hại khác, nếu đối phó cường giả thượng vị Hoàng bình thường, hắn có thể trực tiếp lấy thân thể oanh giết người đó. Trong ma đàm ngoại trừ Lâm Phong ra, còn có ba đạo thân ảnh khác, cảnh giới của ba người này so với Lâm Phong còn mạnh hơn, tất cả đều là thượng vị Hoàng đỉnh phong, ba người này chính là đám người Cơ Giang chặn giết Lâm Phong ngày trước bị Lâm Phong luyện chế thành ma khôi, Lâm Phong đã mang hết toàn bộ tài lực bồi dưỡng ba người này, Thiên Diễn Thánh Kinh, Thiên ma giải thể, Thánh Nhân thần thông, chỉ cần hắn có, hắn cũng truyền thụ cho ba người. Mặc dù địa vị của Cơ Giang trong Cơ gia không bằng Cơ Thương, nhưng hắn cũng là một thiên tài cùng thế hệ với Lâm Phong, nếu lúc trước hắn không liên thủ tập giết Lâm Phong, Lâm Phong hoàn toàn tin tưởng rằng, trải qua sự bồi dưỡng điên cuồng như vậy, cộng thêm cảnh giới tự thân của bọn họ, mặc dù không có sức chiến đấu như hắn, nhưng trong cảnh giới thượng vị Hoàng hắn vẫn là người nổi bật nhất, nhất là khi họ tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh khiến thiên phú càng ngày càng mạnh, chắc chắn bọn họ sẽ trở nên xuất chúng. Ngày hôm nay Lâm Phong đi ra khỏi thế giới võ hồn, khoảng thời gian hắn từ di tích cổ trở lại Thánh Linh hoàng triều đã trôi qua hơn nửa năm, bụng của Mộng Tình càng ngày càng rõ ràng, đoạn thời gian này Lâm Phong không có tâm đi ra ngoài tranh đấu, có lẽ hắn sắp nghênh đón ngày mình trở thành cha nên tâm có một tia cảm giác khác thường, hình như có chút khẩn trương, lại có ý chờ mong nhàn nhạt.
- Có chuyện gì sao?
Lâm Phong nói với mấy người bên ngoài trang viên một tiếng. Có cường giả Thánh Linh hoàng triều đáp lại.
- Thánh Hoàng tử.
Sau khi nghe thấy thanh âm của Lâm Phong người nọ mới tiến đến, lúc này Lâm Phong đã đi ra khỏi phòng, khi hắn nhìn thấy vị cường giả kia của Thánh Linh hoàng triều thì đối phương cũng bắt đầu nói:
- Thánh Hoàng tử, thời gian đã qua lâu như vậy, Thánh Hoàng tử có hay không.
. . Lâm Phong hiểu được ý tứ của đối phương, tuy Thánh Linh hoàng triều coi trọng thiên phú của hắn, phong hắn lên làm Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều, nhưng dù sao hắn cũng không phải người Thánh Linh hoàng triều, không có huyết mạch của bọn họ, đối với Thánh Linh hoàng triều mà nói, truyền thừa của hắn vô cùng quan trọng.
- Ta biết rồi, ngươi yên tâm đi.
Lâm Phong khẽ gật đầu, chuyện này hắn hiểu rất rõ.
- Thánh Hoàng tử đã nói như vậy ta đây cáo lui trước.
Người nọ rất cung kính lui ra, giống như chưa từng đi đến đây, Lâm Phong thở dài, chuyện đến mức này rồi thì hắn cũng không có biện pháp nào, cuối cùng hắn vẫn phải giải quyết, tuy loại sự tình này đối với hắn mà nói, hắn xem như chiếm tiện nghi nhưng chính hắn cũng có cảm giác là lạ. Nếu hắn thực để lại huyết mạch cho Thánh Linh hoàng triều thì hắn và Thánh Linh hoàng triều còn có thể thoát được liên hệ sao? Nói như vậy Thánh Linh hoàng triều cũng hiểu được điểm này, chờ sau khi bọn họ có huyết mạch của hắn, hắn coi như một nửa người Thánh Linh hoàng triều, khi đó địa vị Thánh Hoàng tử của hắn tại Thánh Linh hoàng triều mới có sức nặng một chút, tưởng tượng một ngày kia Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều có phụ thân là tuyệt đại Thánh Vương thì nó sẽ là một loại quang cảnh như thế nào. Đêm nay ánh trăng như nước, chiếu rọi Thánh Linh hoàng triều, không gian im lặng tràn ngập trang viên, Lâm Phong vẫn chưa che dấu bước chân của chính mình, bởi vậy chủ nhân trong phòng chắc nghe thấy. Lâm Phong đẩy cánh cửa kia ra, phía trước hắn còn có một tầng vải mỏng, phía sau tấm vải mỏng có một bóng hình xinh đẹp đứng đó nói:
- Ngươi đã đến rồi!
- Ừm, ta đã đến.
Lâm Phong khẽ gật đầu.
- Ngươi chờ ta một chút.
Lâm Phong nhìn thấy một thân ảnh đang thay quần áo phía sau màn, rồi thân ảnh nhu thuận ấy lập tức nằm xuống giường nhẹ giọng nói:
- Ngươi vào đi!
Lâm Phong đi vào trong phòng, nhờ ánh sáng mờ nhạt mà hắn nhìn thấy thân ảnh đang nằm trên giường đưa lưng về phía hắn kia, trên người người nàng khoác một bộ áo lót màu đỏ, có thể nhìn thấy cả da thịt, nhưng mà trên mặt của nàng vẫn đeo mạng che, không muốn để Lâm Phong nhìn thấy khuôn mặt của nàng. Lâm Phong vẫn đứng ở kia, không biết nên làm cái gì, tự dưng đi qua làm chuyện ấy với một nữ nhân lạ lẫm, thật sự làm cho hắn cảm thấy xấu hổ, chân hắn bước nhanh như xuyên qua không gian, thân thể kia tràn ngập hấp dẫn, xuân quang như ẩn như hiện đã khiến nội tâm hắn bốc cháy lên hỏa diễm nhàn nhạt, bản tính đã cho phép hắn.
- Ta cũng đã chuẩn bị xong rồi, bên trong không có.
. . Một thanh âm yếu ớt mà mềm mại truyền ra, nó giống như vẻ ngượng ngùng của một cô gái, giọng nói này khiến hỏa diễm trong lòng Lâm Phong bốc cháy thêm, rốt cục hắn cũng nằm lên trên chiếc giường kia, hai tay xẹt qua áo lót cảm nhận da thịt mềm mại của nàng. Bàn tay Lâm Phong khẽ dùng sức giống như muốn ôm thân thể kia quay lại, nhưng mà hắn lại thấy thân thể mềm mại đó khẽ run rẩy, nàng thấp giọng nói:
- Không cần, cứ như vậy được rồi.
- Phía sau?
Thần sắc Lâm Phong cứng đờ. Nếu lúc này Lâm Phong có thể nhìn thấy khuôn mặt của nàng, hắn nhất định nhìn thấy vẻ ngượng ngùng như sắp chảy máu kia.
- Vâng!
Một đạo thanh âm rất nhỏ vang lên giống như chủ nhân của nó rất khó khăn mới có thể phát ra được, nhưng mà Lâm Phong vẫn nghe thấy, sau khi nghe được hắn không biết nên nói cái gì, Thánh Linh hoàng triều không có lừa gạt hắn, đây nhất định là một nữ nhân phi thường xinh đẹp và đây cũng là lần đầu tiên của nàng, điều này làm cho Lâm Phong có cảm giác tội lỗi nhàn nhạt. Hơn nữa, chuyện này không phải một hai đêm mà nó có thể kéo dài vài đêm nữa, chẳng lẽ lần nào hai người cũng không nói chuyện, mỗi lần đều làm chuyện kỳ quái như vậy, dù sao Lâm Phong cũng không thể đảm bảo một lần có thể lưu lại huyết mạch, cho nên hắn đến đây ba đêm. . . Hắn nghĩ thầm như vậy chắc không có vấn đề. Cũng may ba ngày sau hắn không phải đối diện với loại cục diện xấu hổ này nữa, cái loại cảm giác kỳ quái đó sẽ không có nữa, nhưng mà Lâm Phong lại phát hiện hắn có một chút cảm giác mất mát, có lẽ nữ nhân kia có nơi nào hấp dẫn hắn, hơn nữa qua ba đêm hắn phát hiện, tuy biểu hiện của nàng hết sức cứng ngắc, khẩn trương, nhưng mà nàng giống như không có sợ hãi, cũng không có ý tứ kháng cự, nhất là từ đêm thứ hai nàng nhu thuận, ôn thuận đi rất nhiều, hai người giống như đã yêu nhau rất lâu rồi và không muốn rời xa nhau nữa, bọn họ vẫn giữ tư thế kỳ quái như vậy ba đêm liền. Chính Lâm Phong cũng không rõ vì sao nàng lại không muốn hắn nhìn thấy khuôn mặt của nàng, bởi vì nàng xấu hổ sao? Nhưng nếu nàng đã sinh ra huyết mạch của hắn thì hắn vẫn muốn nhìn thấy nàng, chuyện này không thể tránh. Cũng may ba đêm kỳ quái đó không có uổng phí, qua một đoạn thời gian có tin tức truyền ra Thánh Hoàng phi đã có bầu, một ngày này toàn bộ Thánh Linh hoàng triều chấn động, rất nhiều Thánh hoàng phi trong chính tẩm cung của mình phát ra lửa giận, nhưng mà các nàng không dám nháo sự. Nếu sinh ra huyết mạch nam, tương lai rất có khả năng trở thành Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều, nếu là nữ, cũng sẽ trở thành nữ Thánh Hoàng! Đây là một cái chuyện xưa kỳ quái, ít nhất Lâm Phong có cảm giác như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT