Lâm Phong đạp bước ra ngoài, Thánh linh hóa thành từng chuôi cự kiếm treo sau lưng hắn, chỉ thấy tay hắn huy động một cái, trong khoảnh khắc, từng chuôi cự kiếm huyền phù trên bầu trời, nghênh đón ánh sáng của mặt trời, vô hình kiếm ý tràn ngập hư không khiến thiên địa tràn ngập sát ý đáng sợ.

Tiếng kiếm rít rào không dứt, Lâm Phong duỗi tay ra chỉ, hơn mười chuôi cự kiếm giống như muốn dung hợp làm một, hóa thành cổ kiếm đáng sợ chưa từng có, cự kiếm treo ngược xuống đất, Lâm Phong duỗi tay chỉ một cái, cự kiếm giống như thiên kiếm, từ trên bầu trời đánh xuống, muốn hủy diệt tất cả mọi thứ, hư không cũng phải nứt ra. Kiếm ý mở ra một con đường trong hư không, thần sắc Cuồng Ngưu bên dưới cứng đờ, hắn cảm nhận được luồng kiếm ý đáng sợ, trong lòng cũng khẽ run rẩy, đây là một kiếm có thể bổ hết thảy, giờ phút này không có thời gian cho hắn đặt ra câu hỏi, vì tốc độ của cự kiếm quá nhanh .


- Rống!


Một tiếng hét giận dữ vang lên, phía trên vòm trời xuất hiện một tôn Thanh Thiên Quỳ Ngưu vô cùng cự đại, hàng nghìn hàng vạn yêu ngưu điên cuồng nghiền ép qua hư không, đồng thời hư không giống như bị bao phủ trong một cái vòng càn khôn, cự kiếm giống như bị không gian vặn vẹo của càn khôn trói buộc, nhưng mà cuối cùng cự kiếm vẫn xuyên thấu hết thảy không có lực lượng gì có thể ngăn cản được nó tiến về trước. Từng cỗ lực lượng hoá thành yêu ngưu bị hủy diệt dưới mũi kiếm, Thanh Thiên Quỳ Ngưu rít gào, rống giận, gót sắt của nghìn vạn yêu ngưu không thể chống cự được cự kiếm, Thanh Thiên Quỳ Ngưu há mồm hít một cái, vô số yêu ngưu giống như hoà làm một cùng hắn, thân thể Thanh Thiên Quỳ Ngưu cũng đột nhiên trở nên vô cùng khổng lồ, chạy ra ngoài hư không.


- Oanh long!


Một tiếng nổ khủng bố phát ra, Thanh Thiên Quỳ Ngưu cùng cự kiếm tiêu tán, thân thể Cuồng Ngưu rơi xuống dưới đất, sau đó nhìn lên mấy chuôi cổ kiếm bay quanh người Lâm Phong, lòng hắn khẽ run lên, hắn trầm mặc một lát, rồi mở miệng nói:


- Không ngờ sức chiến đấu của ngươi mạnh như vậy, lực lượng thần thông của Thánh Linh hoàng triều sao?


Lực lượng của đạo cũng không thể ngăn cản bước đi của cự kiếm. Thần hoàng tử cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, lực công kích của Cuồng Ngưu như thế nào hắn rõ nhất, phải nói phi thường đáng sợ, không ngờ hắn lại bị Lâm Phong dùng một kiếm ngăn cản. Lúc này, phương xa có rất nhiều thân ảnh gào thét lao tới, Thần hoàng tử quay đầu lại nhìn thoáng qua phía đó, rồi nói với Lâm Phong:


- Lâm Phong, mặc dù chiến lực của ngươi rất mạnh, nhưng nếu như độc chiến với các thiên tài thì ngươi vẫn phải chết, ngươi không bảo vệ được Thánh cốt đâu, không bằng chúng ta hợp tác, tạm thời ngươi đưa Thánh cốt ra đây cho ta bảo quản, đợi khi trở lại hoàng triều, ta sẽ giao trả Thánh cốt cho ngươi quan sát, để cho ngươi và ta cùng cảm ngộ loại lực lượng này.



- Lấy vật của ta, cho ta mượn để quan sát, ngươi cho ta bị ngốc sao.


Lâm Phong nhìn Thần hoàng tử ở bên dưới, lãnh đạm nói ra.


- Ngươi tự tìm đường chết.


Giọng nói Thần hoàng tử trở lên lạnh lẽo, thanh âm rít gào vang lên không ngừng, càng ngày có càng nhiều cường giả hội tụ đến sơn mạch, họ ngẩng đầu nhìn ba đạo thân ảnh đứng đón gió trong không trung.


- Lâm Phong, giao ra Thánh cốt ra!


Vương Tiễn cầm trường mâu chỉ thẳng vào hư không, thanh âm tràn ngập sát khí, dưới vực sâu hắc ám hắn suýt nữa bị Lâm Phong hại chết, đến hiện tại hắn cũng không biết Ma Vương trong vực sâu là tồn tại gì. Phiêu Tuyết công chúa cũng đến rồi, nàng nhìn thấy ba người Lâm Phong đứng trên sơn mạch, không khỏi lộ ra một chút lo âu, mấy người này thật liều lĩnh, cho dù sức chiến đấu của Lâm Phong có cường đại hơn nữa, cũng không thể chống cự lại nhiều thiên tài như vậy.


- Lâm Phong, tốt xấu gì ngươi cũng là người có tiềm chất Thánh Nhân, ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ, không giao Thánh cốt ra, ngươi chỉ có đường chết.



- Hắn đã lựa chọn tử lộ rồi, chư vị không cần khách khí với hắn.


Mọi người cùng nhau mở miệng, sát ý bay thẳng lên trời, phía trên sơn mạch, trường bào của đám người Lâm Phong tung bay trong gió phát ra âm thanh phần phật, mặt không có chút biến hóa, bình tĩnh đến không mức có nửa điểm gợn sóng.


- Giết!



- Tru giết bọn họ.



- Giết hắn, Thánh cốt tự nhiên lộ ra!


Từng đạo thanh âm không ngừng vang lên, sát ý trung thiên, chỉ thấy từng đạo thân ảnh bay về phía trước, voi số ánh mắt sắc bén nhìn lên trời giống như muốn đâm phá chư thiên. Phía sau Vương Tiễn có rất nhiều trường mâu hiện lên, lộ ra lực lượng sát phạt đáng sợ. Chỉ thấy Vương Tiễn bước ra một bước, một cỗ phong duệ bắn thẳng đến chỗ Lâm Phong, trường mâu lộ ra sát ý lạnh lẽo giống như có thể xuyên thủng hết thảy.


- Đi.


Thân thể Vương Tiễn khẽ run lên, vô tận trường mâu đột nhiên cắt qua hư không, mang theo sát khí lạnh lẽo bắn về phía Lâm Phong, Lang Tà bước ra một bước, hai tay lôi kéo hư không, thanh quang chói mắt hiện lên, chỉ thấy trước người hắn giống như xuất hiện từng hắc động bắn về phía trước, trường mâu mang theo duệ khí vô cùng đáng sợ đánh sâu vào hắc động, Lang Tà huy động hai tay, trường mâu bắn vào hắc động giống như bị Lang Tà hướng sang hai bên, lập tức chui vào giới quang biến mất trong hư vô, giống như chúng chưa từng xuất hiện.


- Không gian giới diện.


Thần sắc Vương Tiễn ngưng lại hừ lạnh một tiếng, từng đạo thân ảnh bắt đầu bay lên trời, Lâm Phong nhìn thấy mọi người cuồn cuộn bay lên không, ánh mắt hiện lên một đạo sát ý điên cuồng, bàn tay hắn hơi huy động, trong khoảnh khắc hư không giống như nổi lên gió lốc màu vàng, chung quanh giống như có hư không trận quang xuất hiện, khiến cho thần sắc những người kia ngưng lại. Họ chỉ thấy Lâm Phong kết ấn trong không gian, tạo nên một luồng gợn sóng, từng tầng tiên thai bắt đầu kéo dài ra ngoài, rất nhanh, trước người Lâm Phong, xuất hiện tiên thai trận đạo, từng bậc thang tiên thai phiêu phù trong hư không.


- Một khi Lâm Phong gian ngoan mất linh, chư vị cũng không cần khách khí với hắn, xuất thủ đánh chết hắn đi.


Lúc này, Yến hoàng tử bình tĩnh nói ra một câu, các cường giả trong hư không bắt đầu bại lộ sát khí, cuồng phong tàn phá không trung, từng cỗ đạo uy tràn ngập ra ngoài, chỉ thấy một hàng nhân vật thiên tài đồng thời bay về phía trước, thiên địa giống như sinh ra sự cộng minh, hung hăng chấn động hạ, một tiếng oanh long cuồn cuộn bạo vang, sơn mạch dưới chân Lâm Phong xuất hiện một đạo ánh sáng trắng, khiến cho thân thể ba người Lâm Phong cũng rung động theo. Thần sắc Lâm Phong trở nên lạnh lùng, trước người hắn xuất hiện một tôn Thánh linh, bàn tay Lâm Phong phách ra một chưởng, tôn Thánh linh kia lập tức nhảy vào trong trận đạo, xuyên qua tiên thai trận đạo, tôn Thánh linh điên cuồng diễn hoá ra, nó đột nhiên hóa thành từng cỗ Bất Động Minh Vương, buông xuống khắp mọi nơi trong thiên địa, trên người xuất hiện ánh sáng quang minh.


- Ông!


Vương Tiễn hừ lạnh một tiếng, trường mâu màu vàng giết ra ngoài, mặc dù nó có thể xuyên thấu thân thể minh vương, nhưng không thể phá huỷ minh vương, pháp thân vẫn lù lù bất động, muốn hàng phục thần hồn bọn họ.


- Đông!


Lâm Phong lại oanh ra năm tôn Thánh linh khác, trong khoảnh khắc, năm tôn minh vương pháp thân biến ảo khắp nơi trong thiên địa, bao vây mọi người lại, giờ khắc này, trong óc đám người kia cũng hiển hóa ra minh vương pháp thân, khiến cho thần hồn bọn họ có chút loạn cả lên. Tiếp theo có một hồi rung động, hư không huyền phù thân ảnh của Cửu U Ma Vương, Cửu U Ma Khúc tràn ngập mọi nơi, giờ khắc này ma ý vô tận quán nhập thân thể bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy mình giống như bị ma vương khống chế.


- Động thủ!


Vương Tiễn khẽ nhăn mày lại, đúng vào lúc này, âm ba cuồn cuộn tràn ngập hư không, đâm vào trong màng tai bọn họ, âm thanh này giống như tiếng lợi kiếm rít gào, không ngừng tấu vang trong đầu bọn họ. Đám người giống như phát hiện ra chuyện gì đó không ổn, Lâm Phong có thể mượn trận đạo khiến cho công kích của hắn tăng lên uy lực, các loại lực lượng cũng được tăng phúc. Giờ khắc này công kích cuồng loạn mới bạo phát ra, một đoàn cường giả đánh về phía Lâm Phong, vô số binh khí chém phá thiên địa, lực lượng sát phạt khủng bố dẹp yên hư không, Lang Tà và Hầu Thanh Lâm đi đến bên cạnh Lâm Phong, một tả một hữu, chỉ thấy Lang Tà đánh ra giới quang bảo hộ thân thể ba người, giới quang khủng bố nuốt hết lực lượng công kích đến, Hầu Thanh Lâm chém ra luân hồi kiếm, không cầu giết địch, chỉ cầu có thể chống cự lại bước tiến của những người này. Trong thiên địa nổi lên vô số tinh thể, từ trên bầu trời đánh xuống đám người Lâm Phong, hư không bắt đầu ngưng kết thành băng sương, ba người Lâm Phong bị bao vây trong băng sương đại đạo, nhưng mà lúc này Lâm Phong vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, tóc đen tung bay, bóng dáng tiêu sái không hề gò bó, tử vong kiếp kiếm, hư vô tử vong kiếm không ngừng tiến nhập vào trong trận đạo, hóa thành lực lượng sát phạt vô cùng khủng bố, đồng thời từng cỗ Thánh linh giao hội trước thân thể hắn, cuối cùng hắn cũng hung hăng đánh ra ngoài, công kích hủy diệt muốn phá huỷ thiên địa, một thanh cự kiếm khủng bố xuyên thấu hết thảy, khiến cho thần sắc các cường giả cứng đờ lại, tất cả phát ra thần thông công kích mạnh nhất của mình để chống lại, nhưng mà kiếm quang vẫn gặt hái sinh mệnh của họ. Toàn bộ hư không trở nên bạo loạn, Lâm Phong lại oanh ra một đạo Phù Thế Ấn tiến vào trận đạo, cổ ấn lập tức hướng về phía đám người mà đi, giống như nước lũ hủy diệt thiên địa, Lâm Phong vẫn chưa đình chỉ công kích, sau khi đánh ra Phù Thế Ấn, ánh sáng Thánh linh lại lần nữa phát ra, thiên địa tràn ngạo tiếng kiếm rít cuồn cuộn.


- Chúng ta lui về phía sau!


Làm xong hết thảy thần sắc Lâm Phong vẫn bình tĩnh, chậm rãi lui về đằng sau tầng sương mù kia, đám thiên tài kia không phải người chỉ bằng vào một lần oanh kích đã có thể gạt bỏ, nhưng mà trận chiến này cũng cấp cho bọn họ một giáo huấn, khiến bọn họ khó mà quên.


- Oanh long!


Tiên thai trận đạo băng diệt, quả nhiên đám cường giả kia đã giết đi ra, tuy rằng giờ phút này có ba vị cường giả chết trong tay Lâm Phong, nhưng mà sát ý của bọn họ càng thêm cường thịnh.


- Giết, giết, giết.


. . Âm thanh khủng bố tràn ngập hư không, không khí xơ xác tiêu điều giống như có thể giết chết người, từng đạo công kích xuyên thủng phòng ngự của ba người Lâm Phong, nhưng mà bọn họ lại phát hiện ra ba người kia vẫn đứng nơi đó, giống như đang cười bọn họ vậy.


- Ảo cảnh, nơi này vẫn trong trận pháp.



- Đi vào phá trận, giết người.


Khi Vương Tiễn bước ra, người ta nhìn thấy trên người hắn lại phủ thêm một cái áo giáp hoa mỹ, hắn cầm trong tay trường mâu cùng thuẫn giáp, tâm niệm vừa động ngưng tụ ra binh khí. Đám người đi vào trận đạo, ai cũng có thực lực cường đại, dũng khí mạnh mẽ, bọn họ có nhiều thiên tài như vậy, cho dù bị vây hãm vào trong trận đạo thì lại như thế nào. Lúc này Sở Xuân Thu đang đứng tại một chỗ khá xa bình tĩnh quan sát tình cảnh bên này, hắn không có bước vào trong trận đạo, bởi vì hắn có chút hiểu biết về năng lực trận đạo của Lâm Phong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play