Lâm Phong liếc mắt dò xét hai vị hoàng tử khác, diện mạo hai người này hiên ngang, trên người có uy nghiêm hoàng đạo nhàn nhạt, đôi mắt thâm thuý kia cùng với tuổi của hắn hình như không hợp lắm, cổ lão hoàng triều truyền thừa từ thời kì viễn cổ xuống, nên thế hệ nào cũng phải gánh vác sứ mệnh phục hưng hoàng triều, mỗi một thời đại đều như thế, Thánh Hoàng thời nào cũng có rất nhiều con cháu, vì như vậy thế hệ sau sẽ có cơ hội xuất hiện nhân vật thiên phú trác tuyệt.

Không chỉ con trai của Thánh Hoàng được tôn xưng như vậy, mà con cháu của những người có cùng huyết mạch với Thánh Hoàng cũng được xưng hoàng tử, tất cả vì một hoàng triều cường đại, như vậy, một hoàng triều sẽ có rất nhiều hoàng tử, họ muốn trổ hết tài năng đứng tại vị trí trung tâm của hoàng triều, họ phải có năng lực siêu phàm, mà Phiêu Tuyết công chúa và hai vị hoàng tử trước mắt giành được quyền đại biểu Thiên Tứ hoàng triều tiến nhập bí cảnh Thánh địa, hiển nhiên họ đều có thiên phú cùng thực lực hơn người, gánh vác sứ mệnh bất phàm lần này.


- Xin giới thiệu với chư vị, đây là Yến hoàng tử, đây là Thần hoàng tử, đây là Lạc Tuyết công chúa.


Thánh Hoàng phân biệt chỉ vào ba người giới thiệu, Lạc Tuyết công chúa thì không cần phải nói, Thần hoàng tử và cường giả đến từ Yêu Hồn Học Viện tạo thành một đội, Yến hoàng tử cùng cường giả cổ Thánh tộc tạo thành một đội khác, còn lại Lạc Tuyết công chúa và đám người Lâm Phong, nhìn vị trí hai đại hoàng tử và công chúa ngồi, Lâm Phong lại phát hiện ra một việc, chỗ ngồi của Yến hoàng tử rất gần Thánh Hoàng, còn Thần hoàng tử cùng với người của Yêu Hồn Học Viện và đám người Lạc Tuyết công chúa thì ngồi phía đối diện, giống như địa vị của Yến hoàng tử cao hơn một chút. Hơn nữa, lúc Thánh Hoàng giới thiệu ba người, cũng giới thiệu Yến hoàng tử trước, tuy nói chuyện này không có ý phân chia địa vị cao thấp, nhưng ở một phương diện nào đó, nó vẫn tồn tại một ý nghĩa nhất định.


- Sau này chư vị tuấn kiệt sẽ là những người hộ tống con trai ta chinh chiến trong bí cảnh, ta ở đây cảm tạ chư vị trước, hy vọng chư vị có thể cùng ba đứa nhỏ của Thiên Tứ hoàng triều ta ở chung một chỗ thật thoải mái.


Thánh Hoàng nói chuyện phi thường khách khí, không nói đến việc Thánh Hoàng cần đám người Lâm Phong mà nói như vậy, chỉ riêng lai lịch bất phàm của đám người Lâm Phong cũng khiến Thánh Hoàng không biểu hiện ra thái độ ngạo mạn, từ trước đến nay mấy cái thế lực này vẫn duy trì quan hệ tốt đẹp, nên hắn mới có thể mời hậu bối của bọn họ đến tương trợ.


- Thánh Hoàng không cần khách khí.


Một người bên cạnh Yến hoàng tử bình tĩnh nói, Thánh Hoàng mỉm cười gật gật đầu nói:


- Chư vị, đến uống rượu đi, ta kính chư vị một ly.


Mọi người đều nâng chén cùng uống, Thánh Hoàng buông chén rượu, ánh mắt dừng lại trên người vừa nói chuyện, người này ăn mặc sạch sẽ đơn giản, dáng người cân xứng, nhưng mà ánh mắt lại lộ ra kim quang sáng lạng, làm cho người ta có một loại cảm giác sắc bén.


- Vương Tiễn, binh đạo của ngươi đã tu luyện đến cảnh giới binh đao bất nhập, giết người như ma chưa.


Thánh Hoàng mỉm cười nói.


- Nếu một ngày kia vãn bối thực sự tu luyện đến cảnh giới đó, vãn bối đã siêu phàm nhập Thánh rồi.


Vương Tiễn bình tĩnh cười đáp.


- Ngươi không cần khiêm tốn, cho dù Kim Cương Bất Hoại Vương Thể Trác Khanh cũng tu luyện kim hệ căn nguyên, là nhân vật Vương thể, nhưng mà nếu hắn cùng ngươi đại chiến một trận, chỉ số thắng bại năm năm mà thôi.


Thánh Hoàng cười nói, Vương Tiễn từ chối cho ý kiến, hắn cũng rất muốn chiến một trận cùng với người có công kích và phòng ngự vô cùng cường đại như Trác Khanh.


- Cuồng Ngưu, ngươi vốn là một đầu man ngưu mà có thể tu luyện đến ngày hôm nay chắc ngươi cũng cực kỳ lợi hại phải không?


Thánh Hoàng lại nhìn về phía Cuồng Ngưu của Yêu Hồn Học Viện cười nói, khiến cho mọi người hiểu được, Vương Tiễn là người cầm đầu bên Yến hoàng tử, còn bên Thần hoàng tử là Cuồng Ngưu. Cuối cùng, Thánh Hoàng lại nhìn về phía Lâm Phong, mỉm cười nói:


- Lâm Phong, hôm nay đại danh của ngươi đã vang dội khắp Kỳ Thiên Thánh Đô, không người nào không biết, không nói đến việc ngươi dùng cảnh giới trung vị Hoàng đánh bại Cơ Thương, chỉ cần nói đến việc một đoạn thời gian trước ngươi đi tới Thánh Linh hoàng triều, cùng Sở Xuân Thu bước lên trên Thánh Đạo Đài, ngồi lên Thánh Hoàng tọa, thể hiện uy thế duy ngã độc tôn, thiên tài Kỳ Thiên Thánh Đô hôm nay đều muốn cùng ngươi đại chiến một hồi, đánh bại ngươi.



- Chỉ do vận khí tốt mà thôi.


Lâm Phong cười nhạt một tiếng, Thánh Hoàng nói mấy câu, đã mang hắn ra khoe giữa đám người.


- Thiên phú là thiên phú, tại sao nói vận khí, Thánh Đạo Đài chính là di tích viễn cổ, có lẽ nó là di tích của cổ Thánh Nhân cũng không chừng, ngươi có thể bước lên trên đó đã chứng minh thiên phú của ngươi rồi, tiền đồ sau này không thể hạn lượng có thể siêu việt cả ta trở thành tồn tại Thánh Vương.


Thánh Hoàng vẫn mỉm cười nói.


- Hy vọng có một ngày như thế.


Lâm Phong bình tĩnh đáp lại một tiếng, không vui không buồn, không kiêu căng không siểm nịnh.


- Nhất định sẽ có, hôm nay ta mời chư vị đến đây vì muốn cùng chư vị thiên tài tuấn kiệt làm quen một chút, sau đó bàn về việc đi vào bí cảnh, bí cảnh trong Thánh địa chính là thế giới do cổ Thánh Nhân liên thủ mở ra, nó cũng là di tích chiến đấu của chư Thánh thời kỳ viễn cổ, nơi đây có rất nhiều di tích do cổ Thánh Nhân lưu lại và dấu chân của các đại nhân vật trong hoàng triều Kỳ Thiên Thánh Đô, thời kỳ viễn cổ đã trải qua rất lâu rồi, có rất nhiều thế hệ đi vào đó và cũng có vô số người vĩnh viễn lưu lại bên trong, cụ thể bên trong có cái gì ta cũng không thể nào biết được, nhưng mà nó không phải vùng đất lành, không nói đến nguy cơ trong di tích, mà chỉ nói đến những người cùng nhau tiến vào trong đó cũng có thể nguy cơ của các vị, ta hy vọng chư vị có thể kết thành một khối, cùng nhau đối địch, chỉ có như vậy mới có thể tích tụ ra lực lượng mạnh nhất, tìm được chỗ tốt lớn nhất.



- Yến, Thần, Lạc Tuyết, ba người các con phải nhớ kỹ điểm này.


Thánh Hoàng mở miệng nói với ba người, Lâm Phong cũng lộ ra vẻ suy tư, Thánh Hoàng để ba người chia làm ba đội quân, vừa muốn bọn họ đoàn kết, lại vừa muốn họ áp chế lẫn nhau, có lẽ quan hệ giữa các hoàng tử trong hoàng triều so với sự tưởng tượng của hắn còn muốn ác liệt hơn.


- Công chúa, quan hệ giữa hoàng tử và công chúa trong hoàng triều như thế nào?


Lâm Phong truyền âm hỏi, điểm này hắn muốn biết rõ, nếu không hắn sẽ không mạo muội hỏi, khi tiến vào bí cảnh rất khó đoán biết trước sẽ phát sinh ra chuyện gì.


- Cạnh tranh giữa các hoàng tử và công chúa trong hoàng triều rất tàn khốc, sự tranh đấu này gần như không được che dấu chút nào, mỗi một hoàng triều giống như một thế giới, nhược nhục cường thực, sự cạnh tranh này diễn ra mạnh nhất khi hoàng triều không có Thánh hoàng tử hoặc Thánh công chúa.


Phiêu Tuyết công chúa không có giấu diếm Lâm Phong nửa điểm, bình tĩnh nói ra tất cả.


- Nói như vậy, nếu như phát sinh tranh chấp ích lợi, Yến hoàng tử cùng Thần hoàng tử có khả năng đụng binh đao.


Lâm Phong truyền âm hỏi.


- Đúng vậy, Thánh Hoàng nhắc nhở chúng ta, khiến chúng ta đồng tâm nhất trí đối địch, nhưng nếu tự thân phát sinh xung đột lợi ích, thì ba cỗ thế lực lại trở thành một loại kìm chế, khiến chúng ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.


Phiêu Tuyết công chúa trả lời khiến Lâm Phong hiểu được nguyên nhân khiến hoàng triều mời hai vị hoàng tử và công chúa tiếp xúc với mọi người, như vậy ba phái phân chia phi thường rõ ràng, nếu như mọi người không phân biệt được đâu là thế lực của mình thì rất khả năng nhân vật chính của ba phái sẽ bị một người mượn sức.


- Còn việc đi chung với nhau như thế nào khi vào trong bí cảnh, chắc ta không cần dạy chư vị nữa, ta chỉ có thể chúc chư vị thuận buồm xuôi gió, hy vọng mọi người có thể gặp được đại kỳ ngộ, gặp được di tích viễn cổ.


Thánh Hoàng lại nâng chén với mọi người lần nữa, sau đó nói chuyện phiếm một phen, Thánh hoàng không có nói chuyện gì trọng yếu, mà chỉ muốn cho mọi người thấy thái độ của mình. Sau khi yến hội kết thúc đám người Lâm Phong tự quay về chỗ của mình, bắt đầu chuẩn bị để tiến vào bí cảnh, Lâm Phong vẫn chìm vào trạng thái tu luyện, hắn cảm thấy một cỗ áp lực, không nói đến những nhân vật thiên tài khác, chỉ riêng nhân vật đứng đầu hai cỗ thế lực kia của Thiên Tứ hoàng triều đã khiến hắn hơi lo lắng, Cuồng Ngưu là nhân vật sớm đã Phong Vương, thực lực còn mạnh hơn Cơ Thương vài phần, mà Vương Tiễn bên cạnh Yến hoàng tử cũng không tầm thường, Thánh Hoàng nói hắn tu binh đạo, cùng Vũ Hoàng đỉnh phong Trác Khanh chiến đấu có một nửa cơ hội chiến thắng, từ đó có thể thấy được Vương Tiễn không hề yếu hơn Cuồng Ngưu, lần này tiến vào bí cảnh, hắn gặp phải những đối thủ cùng thế hệ, những nhân vật mạnh nhất Thanh Tiêu đại lục, hắn không thể không tận lực đề thăng thực lực của chính mình một chút. Thu Nguyệt Tâm vẫn một mình bên trong phiến không gian kia, lúc này Lâm Phong mới đi vào trong này, phân thân bên cạnh Thu Nguyệt Tâm nhất thời dung hợp vào thân thể của hắn, chỉ thấy lúc này Thu Nguyệt Tâm ngồi trên một cái thảm trắng, nhìn nàng rất chán nản, giống như nàng đã ngồi như vậy vài ngày rồi, trong lòng trải qua vô số lần đấu tranh. Thời điểm Lâm Phong xuất hiện trước mặt nàng, nàng khẽ ngửa đầu lên, khuôn mặt có chút tiều tụy, lộ ra thần sắc phức tạp.


- Nguyệt Tâm.


Lâm Phong khẽ ngồi xổm xuống, hai tay nâng má Thu Nguyệt Tâm, mỉm cười nói:


- Nàng có thể làm được, vì nàng là Thu Nguyệt Tâm, nữ nhân của Lâm Phong ta.



- Ta chém không đứt!


Thu Nguyệt Tâm lắc đầu, trong ánh mắt lộ ra thần sắc thống khổ.


- Ta giúp nàng.


Lâm Phong để Thu Nguyệt Tâm nằm xuống, thân thể hắn thuận thế đè lên người nàng, khiến cho đồng tử Thu Nguyệt Tâm cứng đờ lại, sắc mặt tái nhợt, điên cuồng lắc đầu:


- Không, không thể.


. . Nói xong, đôi mắt của nàng giãy dụa, giống như không phải ánh mắt của một người.


- Nàng là nữ nhân của Lâm Phong ta, mãi mãi là như vậy thì có gì là không thể.


Lâm Phong nắm lấy hai tay Thu Nguyệt Tâm, sau đó hôn lên môi nàng, cuối cùng không ngừng tìm kiếm dưới.


- Làm càn!


Một đạo thanh âm lạnh như băng vang lên, nhưng không gian vẫn có tiếng xoẹt xoẹt vang lên không ngừng, âm thanh này giống như tiếng quần áo bị xé rách.


- A.


. . Tiếng kinh hô truyền ra, thân thể Thu Nguyệt Tâm điên cuồng run rẩy, những bộ vị mẫn cảm của nàng bị xâm phạm, linh hồn của nàng trải qua sự khảo vấn thống khổ, cảm giác giãy dụa này khiến nàng không biết phải làm sao, cái cảm giác kỳ diệu kia gần như muốn hoà tan nàng, ánh mắt của nàng vẫn nhìn những hình ảnh trong hư không, dần dần nàng cũng nổi lên một chút tình ý, buông tha chống cự, tùy ý Lâm Phong tàn phá cơ thể mình. Thiên địa làm giường, hai người điên cuồng triền miên, khi tất cả tan thành mây khói, thân thể mềm mại của mỹ nhân nằm ngang dọc trên mặt đất, chỉ thấy thần sắc Thu Nguyệt Tâm lộ ra vẻ mịt mờ, Lâm Phong ôn nhu vỗ về da thịt của nàng, nhìn ánh mắt xinh đẹp của nàng, nói:


- Nguyệt Tâm, nàng là của ta, Hi Hoàng khiến nàng tu luyện vô tình đạo, đã bị ta xoá bỏ.


Bên trong một gian phòng của Quảng Hàn Cung, có một hơi thở băng hàn hoàn toàn tan thành mây khói, chỉ thấy một đạo thân ảnh lạnh lùng xinh đẹp như tiên tử bay lên không, trên người lộ ra hàn ý vô cùng lạnh lẽo, đôi mắt giống như xuyên thấu hư không, trong giọng nói tràn ngập sát ý:


- Lâm Phong, ta muốn bầm thây ngươi thành vạn đoạn.


Giờ khắc này thân thể Hi Hoàng khẽ run rẩy, đúng như Lâm Phong nói, Thu Nguyệt Tâm không phải thần thai, trên người của Nguyệt Tâm còn có hình bóng của nàng, nhất là sau khi Thu Nguyệt Tâm giác ngộ, Thu Nguyệt Tâm chính là nàng, nàng chính là Thu Nguyệt Tâm, nhưng mà vừa rồi. . .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play