Bên trong thế giới võ hồn, hơi thở thanh liên tràn ngập, Thiên Trạch Cổ Thụ dựng lên vạn pháp, khiến cho lực lượng pháp tắc quanh người Lâm Phong mạnh mẽ đến cực điểm, giống như sắp giao hòa vào nhau, giờ phút này đỉnh đầu Lâm Phong xuất hiện một thanh kiếm, Thiên Cơ Kiếm sáng chói, thanh kiếm này một mực dưỡng dục trong cơ thể Lâm Phong, giờ phút này kiếm quang bạo phát sáng chói vô ngần, từng đạo quang hoa bắn ra như sao trong ngân hà.
Thiên Cơ Kiếm ngân vang không ngớt, chỉ thấy Lâm Phong mỉm cười nói:
- Thánh Vương của Thánh Linh hoàng triều lấy thiên địa vạn vật làm Thánh linh, Thiên Cơ Kiếm đã có linh rồi, ta chế tạo ra vài tiểu tạo hóa Thánh linh vậy.
Dứt lời, Lâm Phong duỗi tay bắn ra một chỉ, một đạo lợi kiếm khủng bố trực tiếp xuyên thấu Thiên Cơ Kiếm.
- Mở!
Lâm Phong quát lên một tiếng, Thiên Cơ Kiếm nhất thời phân giải, kiếm hồn phiêu đãng trong hư không, toả ra ánh sáng chói loá, có rất nhiều ánh sáng khác nhau. Chỉ thấy hai tay Lâm Phong ngưng ấn, không ngừng đánh vào kiếm hồn, trong khoảnh khắc, lực lượng pháp tắc trong hư không điên cuồng dồn vào kiếm hồn, mỗi một kiếm hồn lại hội tụ thành cổ kiếm, điên cuồng cắn nuốt lực lượng pháp tắc trong thiên địa, tiểu tạo hóa Thánh linh có thể cắn nuốt lực lượng thiên địa tạo hóa, hôm nay Lâm Phong vẫn chưa thể làm được bước kia, cắn nuốt lực lượng pháp tắc trong thiên địa, ngưng tụ thành kiếm giống như thực giống như hư, liên miên không dứt.
- Bất Hủ, ma, lôi điện, hỏa diễm, phong, không gian, nguyền rủa, thôn phệ, âm ba, hoang, tử vong, sinh mệnh, từ nay về sau các ngươi không phụ thuộc vào kiếm nữa, mà là Thánh linh của kiếm.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, tâm niệm vừa động, tất cả kiếm linh đột nhiên trở nên điên cuồng, hóa thành cự kiếm cắn nuốt thiên địa, vạn trượng kiếm ý phun ra nuốt vào, điên cuồng cắn nuốt lực lượng pháp tắc trong thiên địa, giống như vĩnh viễn không ngừng lại. Thời gian trôi qua khá lâu rồi nhưng Lâm Phong vẫn chưa dừng lại, chỉ thấy một tôn tử vong Ma Thần từ trong đầu hắn đi ra, mở miệng điên cuồng thôn nạp lực lượng tử vong và lực lượng ma đạo trong thiên địa, nhìn nó giống như một tôn cổ nhân đến từ viễn cổ, nó cũng hoá thành một tiểu tạo hóa Thánh linh, cổ Thánh Nhân của Thánh Linh hoàng triều có được ba nghìn tiểu tạo hóa Thánh linh, một trăm ba mươi bảy tôn đại tạo hóa Thánh linh, sắp xếp tổ hợp lại thành công kích chấn nhiếp thiên địa, khiến đại đạo cũng phải yên diệt, bên trong công kích của hắn vốn ẩn chứa đại đạo nên nó có thể phá diệt hết thảy, đây mới chỉ là hình thái ban đầu của sát chiêu Lâm Phong muốn tạo ra. Từng cỗ minh vương pháp tướng hiện ra trong đầu Lâm Phong, Bất Động Minh Vương, Hàng Tam Thế Minh Vương, Quân Đồ Lợi Minh Vương, Đại Uy Đức Minh Vương, Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương, tất cả xuất hiện trước người Lâm Phong, Lâm Phong tu luyện Minh Vương Kinh khiến thần hồn cường đại, có thể đủ cho hắn chế tạo năm tôn tạo hóa Thánh linh. Sau khi kiếm cùng với từng cỗ hư ảnh xuất hiện, trên người Lâm Phong tràn ngập hơi thở khủng bố, đột nhiên bao trùm không gian chung quanh, chỉ thấy thân thể Lâm Phong chậm rãi huyền phù trong hư không, tu luyện Tạo Hóa Thánh Linh Thần Công khiến hào quang toả ra chói mắt, cả thân hình hắn giống như sắp biến thành trong suốt, chỉ có một chút điểm tạo hóa ánh sáng loé lên trong thiên địa, rèn luyện hắn để hắn chuẩn bị đúc thành tiểu tạo hóa Thánh linh. Một lúc sau, trong đầu Lâm Phong xuất hiện hình ảnh của hư không xung quanh, chỉ thấy tâm niệm hắn vừa động, hư không sáng chói, không ngờ Thánh linh kiếm lại hóa thành từng nhân kiếm, hỏa diễm hoá thành hoả diễm Thánh linh, tử quang chói sáng biến thành lôi điện Thánh linh, tiếp sau là một Thánh linh màu vàng. . . Mười hai tôn kiếm đạo Thánh linh tràn ngập hơi thở phong duệ, thành tựu hình thức ban đầu của Thánh linh, lúc này bọn chúng giống như có được sinh mệnh, càng lúc càng giống con đường mà Thánh Vương lão tổ của Thánh Linh hoàng triều đi, Lâm Phong nhận được truyền thừa, hấp thu tinh tuý của Thánh linh, mới có thể dễ dàng chế tạo ra lực lượng Thánh linh thuộc về hắn. Mười hai kiếm linh, năm toà minh vương, tử vong Ma Thần, tạo thành mười tám tôn Thánh linh ban đầu của Lâm Phong.
- Viễn cổ Thánh Vương có thể sáng tạo ra công pháp nghịch thiên như thế quả thật quá mạnh mẽ, khiến vạn vật trong thế giới biến thành Linh Thể, ngưng tụ thành Thánh linh, vận dụng vào trong công kích, tạo ra uy lực vô biên.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt nhắm lại tu luyện lực lượng tạo hóa, rèn luyện tạo hóa Thánh linh. Còn phân thân của Lâm Phong lại làm bạn với Thu Nguyệt Tâm, cùng Thu Nguyệt Tâm xem lại những hình ảnh trước kia của hai người, tiêu trừ vô tình ý trên người nàng, dần dần gạt bỏ vô tình đạo của nàng. Rốt cuộc hôm nay Lâm Phong cũng đình chỉ tu luyện, mười tám Thánh linh chui vào trong cơ thể hắn, hắn ngẩng đầu lên nhìn liền thấy Mộng Tình ngồi dưới cổ thụ, đợi chờ hắn làm bạn cùng hắn. Thân hình chợt loé lên, Lâm Phong hạ xuống bên cạnh người Mộng Tình, chỉ thấy Mộng Tình mở mắt ra nhìn Lâm Phong đi tới, yên bình mỉm cười.
- Tu luyện xong rồi?
- Uh, cổ Thánh Nhân truyền thừa tinh tuý của Thánh linh cho ta, khiến ta ngưng tụ ra Thánh linh của mình rất nhanh, đây quả thật là một môn thần đạo đại điển kỳ lạ mà cường đại, về sau ta lợi dụng cảm ngộ của chính mình, ngưng tụ ra càng nhiều Thánh linh, lấy Thiên Diễn Thánh Kinh diễn hoá ra công kích, lực công kích chắc chắn đề thăng lên một mức khủng bố.
Lâm Phong cười nói.
- Vậy chàng còn không mau cố gắng tu luyện.
Mộng Tình ôn nhu nói, lúc này Lâm Phong đã ngồi xuống bên cạnh nàng, dùng hai tay từ phía sau ôm lấy vòng eo tinh tế của nàng. Lâm Phong ôm chặt Mộng Tình, miệng khẽ cắn Mộng Tình tai nàng, khiến cho thân thể Mộng Tình khẽ run lên.
- Chuẩn bị cùng nàng sinh hài tử trước.
Lâm Phong bật cười nói, khiến cho sắc mặt Mộng Tình ửng đỏ trong nháy mắt, đôi mắt Thánh khiết của tiên tử làm cho người ta liếc nhìn đã có thể phiêu nhiên dục tiên dục tử.
- A.
. . Chỉ nghe Mộng Tình kinh hô một tiếng, còn Lâm Phong đã dùng một tay bế nàng lên, cười nói:
- Đi thôi, đi tạo người nào!
Mộng Tình nghe thấy tiếng cười của Lâm Phong thì càng chôn đầu thật sâu trong ngực hắn, nếu giờ phút này người khác nhìn thấy vẻ mặt ướt át kiều diễm của tiên tử, tất nhiên người đó cả đời khó quên. Lâm Phong ôm Mộng Tình vào trong phòng, sau đó ngăn cách phòng ngủ với ngoại giới, rồi lập tức đặt Mộng Tình trên chiếc giường mềm mại, giờ phút này thân thể hoàn mỹ của Mộng Tình uốn éo giống như một con rắn, vẻ thẹn thùng giống như nụ hoa hé mở kia làm cho người ta thèm nhỏ dãi, nó khiến cho Lâm Phong cũng sinh ra một trận hỏa diễm, tiên tử như yêu, quyến rũ chết người. Lâm Phong nhìn tiên tử trong ngực, cười nói:
- Mộng Tình, sau này con của chúng ta sẽ gọi là gì?
- Chàng tự định đoạt đi.
Giọng nói nhỏ bé của Mộng Tình vang lên nhưng nhỏ đến mức không thể nghe thấy.
- Vậy chờ ta ăn nàng xong rồi lại nghĩ nhé.
Lâm Phong cười xấu xa một tiếng, sau đó hai người lập tức triền miên cùng nhau, một phen vân vũ hoang đường, tình yêu như lại thăng hoa. . . . Thời gian bí cảnh Thánh địa mở ra sắp đến, bên trong Thiên Tứ hoàng liền mời cường giả ba thế hệ trong Hoàng triều cùng với những nhân vật thiên tài tiến nhập bên ngoài Thánh Hoàng điện. Thánh Hoàng Điện của Thiên Tứ hoàng triều là một đại điện vô cùng rộng lớn và uy nghiêm, sau khi bước lên chín mươi chín bậc thang, người ta có thể quan sát thấy một tòa cung điện mênh mông, khoảng đất trống trải ở giữa bày yến hội chỉnh tề, thời điểm đám người Lâm Phong buông xuống, những nhân vật thiên tài khác cũng đã đến, nhưng mà bọn họ vẫn chưa ngồi vào vị trí, mà đứng kia tùy ý trò chuyện, cùng nhau đợi Thánh Hoàng xuất hiện, Thiên Tứ hoàng triều, Thánh Hoàng vi tôn, tuy mấy nhân vật như bọn họ được mời đến, nhưng mà họ vẫn rất tôn trọng Thánh Hoàng.
- Lâm Phong.
Thời điểm Lâm Phong xuất hiện, vô số ánh mắt đột nhiên dừng trên người hắn, chiến ý sắc bén, đôi mắt phong duệ. Sau sự kiện ở Thánh Linh hoàng triều tên Lâm Phong đã nổi như cồn ở Kỳ Thiên Thánh Đô, cơ hồ không ai không biết, lúc ấy thiên tài tập hợp, yêu nghiệt các phương cũng tới, thậm chí trong đó còn có một vài nhân vật Vương thể, nhưng chỉ có hai người bước lên trên Thánh Đạo Đài, người thứ nhất là Sở Xuân Thu của Thánh Thành Trung Châu, tên còn lại cũng đến từ Thánh Thành Trung Châu, tên Lâm Phong. Hơn nữa, Lâm Phong không chỉ bước lên trên Thánh Đạo Đài, mà còn ngồi trên Thánh Hoàng tọa, bị cường giả Thánh Linh hoàng triều giữ lại, nhất thời thanh danh của hắn nổi lên, những người đi cùng hắn ngày ấy đều muốn giao chiến cùng Lâm Phong một phen, họ nhìn xem sức chiến đấu của Lâm Phong như thế nào, mà ngày ấy cũng có không ít người tuyên bố, muốn giẫm lên Lâm Phong, chứng minh bọn họ mới là thiên tài, dù sao ngày đó bọn họ cũng chưa được bước lên Thánh Đạo Đài, họ không biết bước lên Thánh Đạo Đài khó khăn như thế nào, họ không nghĩ mình không bước đi được, này không phải tự đại, mà là sự tự tin của cường giả, nếu chính ngươi không tin vào mình thì còn làm được gì, còn xưng thiên tài làm gì.
- Lâm Phong, trận chiến lúc trước đánh chưa đã tay, ta chỉ dùng bảy thành công kích, có cơ hội ta và ngươi lại tái chiến một hồi.
Lúc này, thanh âm của Cuồng Ngưu truyền tới chỗ Lâm Phong. Lâm Phong ngẩng đầu nhìn hắn một cái, cười nói:
- Nếu ngươi muốn chiến ta tự nhiên phụng bồi.
- Ta cũng muốn nhìn người được xưng đệ nhất thiên tài Lâm Phong, có bao nhiêu lợi hại.
- Hy vọng sức chiến đấu của ngươi cũng mạnh mẽ như thiên phú, nếu không chuyện này không có ý tứ chút nào.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, chiến ý mãnh liệt.
- Được rồi, Thánh Hoàng đến đó.
Lúc này, ánh mắt của đám đông đều hướng về Thánh Hoàng Điện, chỉ thấy phía đó có vài đạo thân ảnh giẫm chân tại chỗ mà ra, Thánh Hoàng và một nữ tử dắt tay nhau đi ra, Thánh hoàng hậu ung dung quý phái, nhìn cực kỳ trẻ tuổi, ý mị mười phần, có thể thấy được tu vi của bà ấy cũng rất mạnh, hơn nữa niên kỷ sẽ không quá lớn, mới có thể bảo trì khuôn mặt thanh xuân như vậy. Hai bị mỹ nhân phía sau Thánh Hoàng cùng với Thánh hoàng hậu cũng thuộc dạng quốc sắc thiên hương, trong hai người này có một người là Thánh hoàng phi, mẫu thân của Phiêu Tuyết công chúa. Thánh Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều tôn quý cỡ nào, nữ nhân của hắn tự nhiên phi thường xuất sắc, không chỉ xinh đẹp mà còn có thiên phú tuyệt luân, như vậy mới có thể truyền thừa huyết mạch của hắn một cách tốt nhất, khiến hậu bối có thiên phú cường đại.
Mọi người khẽ khom người đối với mấy người phía trước, chỉ thấy Thánh Hoàng cùng với hai vị mỹ nhân bên cạnh đều mỉm cười, nói.
- Khách khí rồi, chư vị có thể tiến đến Thiên Tứ hoàng triều là vinh hạnh của ta.
- Mời mọi người ngồi xuống, tất cả không cần khách khí.
Thánh Hoàng cười phất phất tay, sau đó ngồi tại ghế chủ vị, đám người Lâm Phong cũng ngồi xuống, mọi người chia làm ba phương, Phiêu Tuyết công chúa và Lâm Phong đi cùng nhau, người của Yêu Hồn Học Viện đi với một vị hoàng tử, còn lại là người của vài đại cổ Thánh tộc liên thủ tạo thành một đội hình, tất cả mọi người đều do một hoàng tử mời đến, bọn họ chính là ba cỗ thế lực tiến đến Thiên Tứ hoàng triều lần này, ba quân đoàn này sẽ tiến nhập Thánh địa bí cảnh!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT