Lâm Phong mang theo Thu Nguyệt Tâm trở về Thiên Tứ hoàng triều.
Trong thế giới võ hồn của Lâm Phong hiện ra rất nhiều cảnh tượng, khiến thần sắc của Thu Nguyệt Tâm cứng ngắc, nàng nhìn Lâm Phong trước người hỏi:
- Đây là ở đâu?
- Thế giới của ta.
Lâm Phong bình tĩnh trả lời.
- Ngươi định như thế nào?
- Ta biết nàng không phải thần thai, mà là đạo thai diễn hoá sinh ra, cho nên nàng không phải thân thể hoàn chỉnh, Hi Hoàng tạo ra nàng nên nàng cũng có một bộ phận tính cách của Hi Hoàng, đạo của nàng chưa diệt ta sẽ không thả nàng đi, thẳng đến khi dấu ấn Hi Hoàng trên người nàng hủy diệt, vô tình đạo bị phá, nàng trở thành Thu Nguyệt Tâm chân chính ta mới thả nàng ra.
Lâm Phong chậm rãi nói. Chỉ thấy tay hắn vũ động trong hư không, tám mươi mốt tòa cung điện của Thiên Đài trên cửu trọng thiên xuất hiện, trên chỗ cao nhất có một tòa cung điện đứng sừng sững, đó chính là cung điện ngày xưa hắn từng ở. Thần niệm Lâm Phong hơi dao động, trong khoảnh khắc từng đợt từng đợt ánh sáng bất hủ điên cuồng chiếu về phía bên kia, hóa thành từng luồng ký ức, thân ảnh của hắn và Thu Nguyệt Tâm xuất hiện phía trên cung điện, dựa sát người vào nhau. Lâm Phong quay sang một hướng khác chuyển phất tay lần nữa, hình ảnh bọn họ gặp mặt liền biến mất thay vào đó là một chuỗi các hình ảnh khác, thần niệm dao động không ngừng khiến ký ức dần dần xuất hiện, nơi đây ghi lại hình ảnh Lâm Phong đùa giỡn Thu Nguyệt Tâm, hai người trong phòng đại chiến, nhưng lần nào Lâm Phong cũng giả vờ chiến bại, từng hình ảnh trong quá khứ không ngừng xuất hiện. Ở một phương hướng khác, Lâm Phong tiếp tục phất tay, một khung trời mới lại xuất hiện, ở đây có Lâm Phong, Mộng Tình, Thu Nguyệt Tâm phóng ngựa rong ruổi theo đường chân trời, chơi đùa trong nước, tình cảnh kiều diễm trong sơn động, đây là hình ảnh trong tiểu thế giới của sư tôn Vũ Hoàng. Hắn phất tay lẫn nữa, cảnh tượng Lâm Phong lưu lạc tại Thu gia chém Hiên Viên, cường thế đối mặt Thiên Long Thần Bảo cầu hôn nàng. Theo việc Lâm Phong không ngừng phất tay, hình ảnh bọn họ ở chung không ngừng xuất hiện trong không trung, tất cả hình ảnh bao vây xung quanh Thu Nguyệt Tâm, bất kể ánh mắt của nàng nhìn về hướng nào cũng có những hình ảnh quen thuộc in vào trong đầu nàng, vô tình đạo ý của Thu Nguyệt Tâm điên cuồng dao động lên, thân thể nàng cũng khẽ run rẩy.
- Nàng vốn là người hữu tình, lại đi tu vô tình đạo, Hi Hoàng muốn chém tình cảm của Nguyệt Tâm, khiến nàng lâm vào vong tình, ta sao có thể cho bà ta thực hiện được ý nguyện.
Lâm Phong chậm rãi nói, cuối cùng phất tay một cái, hình ảnh hắn bên ngoài Quảng Hàn Cung Khuyết bị Thu Nguyệt Tâm đâm một kiếm xuất hiện, chứng kiến khuôn mặt đau khổ cùng tuyệt vọng của Lâm Phong, khiến tim Thu Nguyệt Tâm đau nhói như bị ai đó xuyên thủng, khóe mắt nàng có một một giọt chậm rãi chảy ra.
- Nàng khóc, chứng tỏ nàng vẫn là Nguyệt Tâm, có tình nhưng bị ép thành vô tình.
Lâm Phong ôn nhu cười nói, cước bộ chậm rãi hướng về phía Thu Nguyệt Tâm, Thu Nguyệt Tâm nhìn thấy Lâm Phong đi đến nhưng lại quên mất phản kháng, thẳng đến khi Lâm Phong đến gần nàng, mang nàng ôm vào trong ngực thì thân thể Thu Nguyệt Tâm mới cảm thấy run rẩy, đạo tâm của nàng dao động càng dữ dội hơn.
- Nguyệt Tâm, về sau ta sẽ làm bạn cùng nàng mỗi ngày.
Hai tay Lâm Phong xâm nhập vào trong quần áo của Thu Nguyệt Tâm, lướt qua da thịt của nàng , động tác vô cùng ôn nhu.
- Không.
. . Trên người Thu Nguyệt Tâm có một cỗ vô tình đạo bùng nổ, Lâm Phong nhanh chóng lui về phía sau, lập tức ngăn cách phiến không gian này với ngoại giới, còn hắn trực tiếp đi ra ngoài, nói:
- Nguyệt Tâm, thủ vững bản tâm, nàng là Nguyệt Tâm không phải Hi Hoàng, nàng hãy gạt bỏ tất cả dấu ấn trên người đi, lấy vô tình trảm vô tình.
Khi tiếng nói hạ xuống, Lâm Phong đã biến mất khỏi mảnh không gian này, chỉ để lại vô số hình ảnh của hai người, khi Thu Nguyệt Tâm nhìn thấy những hình ảnh này thân thể chậm rãi ngồi trên mặt đất, ánh mắt dừng lại thời điểm hai người quen biết, đó là cảnh tượng trong một căn phòng trống trải, đôi mắt của nàng dần dần toát ra một nụ cười. Sau khi Lâm Phong đi ra khỏi phiến không gian này, để lại vài đạo phân thân bên ngoài, còn bản thể lại đi đến Tuyết Nguyệt quốc, Lâm Phong khoanh chân ngồi xuống tiến nhập vào một phương không gian khác, đây là một chiến trường viễn cổ, Lâm Phong quan sát thủ đoạn chiến đấu của một vị Thánh Nhân trong đó, người này oanh ra quyền mang hóa thành từng cỗ Thánh linh, cướp lấy lực lượng thiên địa tạo hóa, mỗi một tôn Thánh linh đều có được lực phá hoại vô cùng khủng khiếp, bọn họ ngưng tụ tổ hợp mà thành, hóa thành thần thông có một không hai, nơi đi qua đại đạo đều bị diệt.
- Thánh Linh Tạo Hóa Thần Công diễn hoá ra thần thông công kích sao?
thiên hạ chỉ có mình ta, lấy lực lượng tự thân, ngưng tụ Thánh linh, đoạt lực lượng thiên địa tạo hóa, tổ hợp lại hóa thành công kích vô thượng. Lâm Phong thì thào nói nhỏ, Thánh Linh Tạo Hóa Thần Công chính là thần thông do Thánh Vương Thánh Linh hoàng triều sáng tạo, thần thông này ngưng tụ tâm huyết võ đạo suốt đời hắn, người này có ngộ tính võ đoạ vô cùng tinh tuý, dưới con mắt của cổ Thánh Vương, võ đạo bao trùm hết thảy, tất cả đều là Thánh linh, đều có được sinh mệnh, ngươi tổ hợp bọn chúng lại, ngưng tụ ra Thánh linh bản thân, đoạt lực lượng tạo hóa sẽ có được uy lực vô thượng, nếu mà ngươi có thể ngưng tụ ra nghìn vạn Thánh linh đồng thời đoạt được lực lượng thiên địa tạo hoá thì số mệnh của các sinh vật sống trong thiên địa đều bị ngươi nắm trong tay, tu luyện đến cực hạn, có thể phá huỷ chư thiên. Cổ Thánh Vương siêu phàm nhập Thánh, bọn họ tự ngộ ra con đường võ đạo, tự nghĩ ra thần thông cổ kinh, có được lực lượng vô thượng huỷ thiên diệt địa, Lâm Phong bước lên trên Thánh Đạo Đài, ngồi trên Thánh Hoàng tọa, không chỉ thấy được cuộc chiến của chư Thánh thời viễn cổ, mà còn chiếm được truyền thừa của Thánh Linh hoàng triều, truyền thừa này là tinh tuý võ đạo của Thánh Nhân.
- Mấy nhân vật viễn cổ Thánh Vương này thật đáng sợ.
Lâm Phong quan sát chiến tranh chư Thánh cảm thán. Loại chiến đấu này đối với người trong võ đạo mà nói tuyệt đối là kho báu, khó trách cường giả Thánh Linh hoàng triều động tâm, chỉ sợ cường giả Đế cảnh biết được hắn có trí nhớ về trận chiến của chư Thánh, cũng sinh ra một chút tâm tư. Bên trong chư Thánh có một vị kiếm tu đáng sợ, kiếm của người này tên Già Diệp Kiếm, một kiếm chém ra, thời gian ngừng lại thần thông vô thượng cũng phải tránh lui, chỉ có kiếm thí phá chư thiên, uy lực cường đại đến mức làm cho người ta sợ hãi, chư Thánh đối mặt với kiếm của hắn cũng cực kỳ kiêng kị, từ chuyện này có thể thấy được kiếm của hắn đáng sợ cỡ nào, một kiếm chém ra dao động thời gian, xuyên qua năm tháng, đây đều là lực lượng siêu việt đại đạo. Lâm Phong quát sát đại chiến hủy thiên diệt địa, trong ánh mắt lộ ra thần sắc suy tư, Thánh Linh Tạo Hóa Thần Công, nếu hắn muốn ngưng tụ Thánh linh thì nên ngưng tụ Thánh linh gì. Tổ tiên Thánh Linh hoàng triều có được ba nghìn tiểu tạo hoá thành Thánh linh, một trăm ba mươi bảy tôn đại Thánh linh, tổ hợp thành công kích uy chấn cổ kim, không biết nó khủng bố đến mức nào.
- Nếu ta ngưng tụ tạo hóa Thánh linh, ta có nên bắt đầu từ kiếm đạo hay không, từ các hệ pháp tắc và kiếm đạo thần thông thuật, ngưng tụ thành Thánh linh kiếm, đoạt lực lượng tạo hóa, tổ hợp thành sát chiêu chân chính.
Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, trước kia hắn ở cảnh giới Vũ Tôn dung hợp áo nghĩa, kiếm đạo toả ra uy lực đáng sợ đến cực điểm, giết người đoạt mệnh dễ như trở bàn tay, nhưng mà sau khi hắn bước vào Vũ Hoàng cảnh, pháp tắc khác nhau khó có thể tạo thành dung hợp hoàn mỹ, hình như Thánh Linh Tạo Hóa Thần Công vì kiếm đạo mà tạo ra cơ hội, khiến kiếm đạo của hắn lại nở rộ lần nữa. Từ nay về sau, các hệ pháp tắc lực lượng của hắn cũng có thể ngưng tụ ra Thánh linh, ví dụ như nguyền rủa Thánh linh, ma đạo Thánh linh, tử vong Thánh linh, sau đó lấy Thiên Diễn Thánh Kinh diễn hóa, lột xác tạo hóa Thánh linh, rồi tổ hợp lại trở thành thần thông công kích, chắc chắn sẽ có được uy lực đáng sợ. Mấy ngày nay, Lâm Phong bắt đầu bế quan tu luyện một đoạn thời gian, cảm ngộ truyền thừa về vô thượng thần thông của Thánh Vương. Nhưng mà ngoại giới, lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, thiên tài giao phong không ngừng, rất nhiều người muốn tiến đến Thiên Tứ hoàng triều tìm Lâm Phong chiến đấu, tin tức Lâm Phong bước trên Thánh Đạo Đài ngồi lên Thánh Hoàng tọa đã truyền ra khắp nơi, thiên tài các ngả muốn nhìn xem thực lực của Lâm Phong có lợi hại như thiên phú của hắn hay không, muốn giẫm đạp lên thiên tài có tiềm chất Thánh Vương thành tựu uy danh của bọn họ, biến hắn thành đá lót đường đến đại đạo của họ. Cùng lúc này, bên trong một gian phòng ốc tao nhã của Thánh Linh hoàng triều, có một vị cường giả nói với người phía trong mảnh lụa mỏng:
- Ngươi là người thích hợp nhất , hơn nữa ta tin tưởng sự ưu tú của ngươi, tương lai ngươi sẽ sinh cho cổ Thánh tộc một hậu nhân có thiên phú khiếp sợ thiên hạ.
- Cút.
Bên trong truyền ra một đạo âm thanh rét lạnh:
- Ngày xưa ta đáp ứng các ngươi, không hứa hẹn qua loại chuyện này, bây giờ lập tức biến đi cho ta.
- Ngươi cần gì phải làm như vậy.
Cường giả hoàng triều vẫn không chịu buông tha, nhìn thân ảnh tuyệt đẹp bên trong, chậm rãi nói:
- Người này có thiên phú tuyệt đỉnh, hắn chính là người bước lên Thánh Đạo Đài của Thánh Linh hoàng triều, hơn nữa hắn còn ngồi lên Thánh Hoàng tọa, hắn đã làm được chuyện mà bao năm qua Thánh Linh hoàng triều không có ai làm được, tướng mạo của hắn cũng rất tuấn lãng, làm việc quyết đoán, đạo ý cứng cỏi, chính là một nam nhân rất khó có được, ở Thánh Thành Trung Châu lấy cảnh giới trung vị hoàng đánh bại nhân vật Phong Vương Cơ Thương, được cổ Thánh Nhân Thập Tuyệt Lão Tiên giúp đỡ, nhân vật như vậy, rất nhiều nữ nhân muốn cũng không có cơ hội, hắn sẽ trở thành cổ Thánh Nhân trong tương lai, ngươi làm nữ nhân của hắn cũng không nhục nhã chút nào.
- Ta bảo ngươi cút.
Hàn âm lạnh hơn, không có nửa điểm tình cảm.
- Ngươi cứ suy nghĩ cho kỹ, qua một đoạn thời gian ta sẽ đến hỏi lại đáp án, ta mong ngươi cùng Lâm Phong sinh ra con cháu.
Người này nói xong, chậm rãi hướng đi ra bên ngoài, nhưng mà thân ảnh bên trong màn lụa mỏng kia đột nhiên run rẩy nói:
- Đợi chút!
- Như thế nào, ngươi thay đổi chủ ý rồi sao ?
Cường giả Thánh Linh hoàng triều hỏi.
- Ngươi nói hắn tên là gì?
Bên trong thanh âm có tình cảm dao động, nhưng mà vẫn lạnh như băng .
- Lâm Phong, môn sinh Chiến Vương Học Viện Thánh Thành Trung Châu Lâm Phong.
Lão giả mở miệng nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT