Khi Lâm Phong cùng Phiêu Tuyết công chúa hạ xuống Cổ Dao hoàng triều liền có người ngăn hai người lại, chỉ nghe Phiêu Tuyết công chúa nói:

- Ta là Phiêu Tuyết công chúa Thiên Tứ hoàng triều, muốn gặp mặt công chúa của các ngươi một chút.



- Mời Phiêu Tuyết công chúa đi theo ta.


Nữ thủ vệ kia có chút khách khí nói với hai người, sau đó lập tức dẫn hai người bước vào trong Cổ Dao hoàng triều, có một người khác đi vào trước bọn họ, chắc đi thông báo với công chúa Cổ Dao hoàng triều. Nữ thủ vệ kia dẫn Lâm Phong và Phiêu Tuyết công chúa đi đến một chỗ nghỉ chân có phong cảnh tao nhã, chỗ này có một mặt dựa vào vách núi, phía trên vách núi có nước suối chảy xuống, hội tụ thành một cái ao nhỏ, chỗ Lâm Phong ngồi chính là một phần của cái ao đó, nơi đây có vài toà đình viện để nghỉ ngơi, cảnh sắc giống như ảo mộng, nhìn rất tao nhã và khác biệt, khiến nhân tâm người ta rung động.


- Hai vị ở trong này nghỉ ngơi một lát, chắc Thánh công chúa sẽ tới ngay thôi.



- Ân, làm phiền rồi.


Phiêu Tuyết khách khí nói.


- Ta xin cáo lui trước.


Người nọ cười nói, rồi lập tức rời đi.


- Thiên Tứ hoàng triều có Thánh hoàng tử hoặc Thánh công chúa không?


Lâm Phong nhìn Phiêu Tuyết công chúa hỏi một tiếng.


- Không có, chỉ sợ lần này từ Thánh cảnh đi ra mới gặp được Thánh hoàng tử hoặc Thánh công chúa.


Phiêu Tuyết mỉm cười nói, khiến trong lòng Lâm Phong khẽ nhúc nhích, giống như hiểu được cái gì đó.


- Cổ Dao hoàng triều không giống người thường, bọn họ có đến hai vị Thánh công chúa, trong đó có một vị được ngoại giới xưng hô Thánh công chúa hoặc Cổ Dao Thánh Nữ, người này không hề tầm thường chút nào, rất lợi hại.


Phiêu Tuyết công chúa giải thích, khiến Lâm Phong khẽ gật đầu, hoàng tử công chúa của các hoàng triều đều là những nhân vật phi thường lợi hại, Thánh công chúa Cổ Dao hoàng triều cũng không kém.


- Lâm Phong, ở Thánh Linh hoàng triều, đã xảy ra chuyện gì?


Phiêu Tuyết công chúa nhìn Lâm Phong, cười hỏi:


- Nếu không tiện thì coi như ta chưa nói gì.



- Không có gì không tiện cả, sau khi ta ngồi lên Thánh Hoàng toạ trên Thánh Đạo Đài, ta đã thấy được cảnh chiến đâu thời viễn cổ, chiếm được sự tán thành của Thánh Linh hoàng triều, bọn họ tôn ta lên làm Thánh hoàng tử.


Lâm Phong bình tĩnh nói ra, nhưng thần sắc Phiêu Tuyết công chúa lại trở nên cứng đờ, sắc mặt có chút cổ quái.


- Yên tâm đi, một khi ta đến Thiên Tứ hoàng triều thì lần tiến nhập bí cảnh này, ta vẫn đứng cùng ngươi trên một chiến tuyến.


Lâm Phong cười nói, khiến thần sắc Phiêu Tuyết công chúa khẽ buông lỏng xuống, nàng không nghĩ tới Lâm Phong đã trở thành Thánh hoàng tử của Thánh Linh hoàng triều, nếu Lâm Phong trợ giúp Thánh Linh hoàng triều thì nàng cũng không thể nói gì hơn, dù sao hôm nay Lâm Phong cũng trở thành một phần tử của Thánh Linh hoàng triều rồi.


- Phiêu Tuyết công chúa tiến đến, sao không sớm thông báo cho muội muội một tiếng.


Đúng lúc này có một đạo âm thanh mờ ảo truyền đến, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lại thì thấy phía xa có không ít người xuất hiện, tất cả đều giai nhân tuyệt sắc, những người đó đều là tiên tử Quảng Hàn Cung, Y Nhân Lệ cùng với Thu Nguyệt Tâm đều trong đó, nữ tử có dung mạo tuyệt thế dẫn đầu chính là Cổ Dao Thánh Nữ.


- Vị này có phải Lâm Phong không, nghe nói các hạ vừa bước lên trên Thánh Đạo Đài, ngồi lên Thánh Hoàng tọa, thiên phú có một không hai, ta đã sớm nghe nói nhưng hôm nay mới được gặp mặt, quả nhiên bất phàm.


Cổ Dao Thánh Nữ cười nói, tỏ vẻ thân thiện nhưng Lâm Phong lại nhìn về phía Thu Nguyệt Tâm nói.


- Cổ Dao Thánh Nữ, thứ cho ta mạo muội, hôm nay ta đến đây vì muốn tìm người .



- A?


Người nào. Cổ Dao Thánh Nữ hỏi. Ánh mắt Lâm Phong chuyển qua, dừng trên người Thu Nguyệt Tâm nói:


- Theo ta đi!



- Thu Nguyệt Tâm!


Cổ Dao Thánh Nữ cũng nhìn về phía Thu Nguyệt Tâm, xem ra người Lâm Phong tìm là nàng . Chỉ thấy hàn ý trên người Thu Nguyệt Tâm tràn ngập ra, đồng tử lạnh lùng không có nửa điểm tình cảm, nhìn Lâm Phong nói:


- Ta đã dứt tình, hôm nay ta và ngươi không quen nhau.



- Nếu bản thân nàng muốn vô tình, ta tự nhiên không quấn bện, trong trường hợp Hi Hoàng muốn lấy vô tình đạo thâu tóm nàng, làm sao ta có thể để cho bà ấy như ý nguyện, vì Nguyệt Tâm cho dù phá đạo của nàng, ta cũng sẽ không tiếc.


Lâm Phong chậm rãi bước ra, một cỗ hơi thở kinh khủng tràn ngập ra, khiến cho Cổ Dao Thánh Nữ nhíu nhíu mày nói:


- Lâm Phong, nơi này là Cổ Dao hoàng triều, tiên tử Quảng Hàn Cung là khách quý của ta, ngươi làm như vậy hình như có chút không thích hợp lắm?



- Thu Nguyệt Tâm là nữ nhân của ta, đây là chuyện nhà của ta, cùng công chúa không quan hệ, nếu công chúa muốn nhúng tay vào, ta không trách, nếu Cổ Dao hoàng triều nhúng tay vào Lâm Phong ta không nói hai lời, trực tiếp rời đi, nhưng mà Cổ Dao hoàng triều đã can thiệp vào chuyện của nhà ta thì đó là địch nhân.


Giọng nói của Lâm Phong vẫn bình tĩnh như trước, cước bộ chậm rãi bước ra, Cổ Dao Thánh Nữ hừ lạnh một tiếng, nói:


- Ngươi đang uy hiếp ta sao?



- Nếu công chúa cho là như vậy thì xem như thế đi.


Lâm Phong nhàn nhạt nói ra, cước bộ vẫn đi về phía Thu Nguyệt Tâm.


- Thánh công chúa, việc này để tự ta giải quyết.


Thu Nguyệt Tâm nói ra một câu lạnh lùng, thanh âm không vui không buồn, lạnh lùng giống như hàn băng vạn năm vậy. Chỉ thấy thân hình Thu Nguyệt Tâm lóe ra bay lên trời, Lâm Phong cũng đồng dạng bước ra một bước xuất hiện trong hư không, đối mặt với Thu Nguyệt Tâm.


- Hi Hoàng làm ta ngã xuống để nàng khôi phục, thành tựu vô tình đạo, không biết hôm nay thực lực của nàng mạnh đến mức nào.


Lâm Phong bước ra từng bước khiến hư không chấn động, thân ảnh của hắn lập tức xuất hiện trước người Thu Nguyệt Tâm, trực tiếp đánh ra một quyền, lực lượng đáng sợ khiến cho hư không phát ra tiếng vang vù vù. Thiên địa bị huỷ diệt, đạo hóa vô tình, Lâm Phong cảm thấy tình cảm của mình biến mất, máu huyết lạnh xuống, vô tình hóa thành vạn tia sáng giống như lợi kiếm chém giết mà ra, khiến cho hư không chấn động, tràn ngập vô tình ý, thiên địa hoá thành ti vũ, trực tiếp xuyên thấu thân thể Lâm Phong, khiến cho tình cảm của Lâm Phong rung chuyển, tâm loạn như ma, tình của hắn cũng bị biến mất. Công kích va chạm, Thu Nguyệt Tâm mượn lực lui trở ra, Lâm Phong lại cảm giác vô tình ý xuyên thấu thân thể giống như lợi kiếm vô hình, công kích vô ảnh vô hình kia không phải công kích thực chất, mà là công kích diệt tình.


- Đây là vô tình đạo của nàng sao, khó trách trong cơ thể của nàng lại có nhiều vô tình đạo ý như vậy, nhiều như vậy thì làm sao có thể có nửa điểm tình cảm, Hi Hoàng, một ngày kia ta sẽ biến ngươi thành nô lệ, cho ngươi vĩnh viễn xa đọa trong biển tình.


Đôi mắt của Lâm Phong trở nên lạnh lẽo, cả thân hình giống như bị vô tình đạo lây nhiễm, trở nên tuyệt tình, cảm xúc giống như bị hỗn loạn, ý chí bị ăn mòn. Vô tình đạo ý quanh người Thu Nguyệt Tâm càng thêm mãnh liệt, giống như muốn xuyên thấu thiên địa, dẫn động thiên địa cộng minh.


- Đại đạo vô tình, vô tình đạo đạo, dẫn động uy nghiêm của thiên địa.


Thu Nguyệt Tâm nói ra một câu lạnh như băng, trong hư không nổi lên một cơn lốc vô tình, thân thể Lâm Phong không ngừng bị vô tình đạo ý xuyên qua, nếu tình cảm của hắn hỗn loạn, cảm xúc rung chuyển thì hắn sẽ cách cái chết không còn xa nữa. Nhưng mà ánh mắt Lâm Phong bên trong đạo ý vẫn bình tĩnh, cặp con ngươi đen nhánh kia càng phát ra sự thâm thúy, giống như muốn Thu Nguyệt Tâm rơi vào tay hắn, xuyên thấu ánh mắt đối phương.


- Đại đạo vô tình!


Lời nói chó má gì vậy, nếu nàng thực sự vô tình, phải làm được chuyện chân chính tuyệt tình mới là đại đạo, vậy thì nàng sẽ là người siêu việt Thánh Vương, tình cũng bị khám phá ra, còn cái gì có thể ngăn cản được nàng, nhưng đây là nàng bị bắt nhập vô tình đạo, còn nói về đại đạo sao, đạo là tự nhiên, không phải cố ý đi ép chính mình từ hữu tình thành vô tình, lấy sự tiêu sái chân chính đi cảm ngộ đại đạo, như vậy đạo này mới là đại đạo chân chính, còn mượn đạo ấn để cảm ngộ đạo cũng không phải đạo tự nhiên, nó không thuần túy, mất đi tự nhiên làm sao thành tựu đại đạo, càng không cần phải nói đạo do người khác áp đặt đưa cho nàng. Giọng nói của Lâm Phong xuyên thấu vào trong đầu Thu Nguyệt Tâm, vang vọng trong thần hồn của nàng, khiến vô tình đạo ý của nàng có một tia dao động. Cổ Dao Thánh Nữ nghe Lâm Phong giảng giải về đạo, trong lòng không nhịn được khẽ run rẩy, đạo tự nhiên, không phải ép buộc tình cảm của chính mình, dùng sự tiêu sái đi cảm ngộ đại đạo, mới là đại đạo chân chính, nếu không đạo sẽ mất đi tự nhiên không còn là đạo nữa, không có thành tựu, mượn dùng đạo ấn cảm ngộ cũng vô dụng, đây là lần đầu tiên nàng nghe được lời nghị luận to gan như vậy, nhưng mà lời nói của hắn lại khiến nàng cảm thấy hắn có cảm ngộ rất sâu về đạo.


- Nguyệt Tâm, nàng quên nàng từng vì ta mà không tiếc phản nghịch gia tộc, đối phó với người trong tộc hay sao?


Giọng nói của Lâm Phong vang lên cuồn cuộn, giống như ma âm xuyên vào trong đầu Thu Nguyệt Tâm, khắc sâu vào trong óc nàng mãi mãi không tiêu tan.


- Nàng còn nhớ, ở Bát Hoang vực nàng vì ta nhập vô tình, muốn lấy vô tình lực chém hết thiên hạ lót đường cho ta không?


Ma âm cuồn cuộn khiến mọi người giống như cảm giác được một chút vô tình đạo dao động, hiển nhiên cảm ngộ về đạo của Thu Nguyệt Tâm không ở cùng một phương diện với Lâm Phong, chẳng những vô tình đạo không có tác dụng đối phó Lâm Phong, mà ngược lại bị Lâm Phong dao động tình cảm. Bước chân của Lâm Phong vẫn không ngừng tiếp cận Thu Nguyệt Tâm:


- Người có tình, làm sao có thể bị người khác trồng xuống vô tình, nàng là nữ nhân của Lâm Phong ta, Thu Nguyệt Tâm, đạo muốn đoạt nàng, ta sẽ diệt đạo của nàng.


Thanh âm khủng bố chấn động thức hải Thu Nguyệt Tâm, dao động đạo tâm của nàng. Thấy Lâm Phong sắp tiếp cận mình, tóc dài Thu Nguyệt Tâm tung bay, đánh ra vô số vô tình kiếm ý, loại vô tình kiếm ý đáng sợ này có thể chém giết tình cảm của bất kỳ ai. Bàn tay Lâm Phong huy động, tử vong đạo ý khắc lên trên vô tình kiếm, khiến cho vô tình đạo ý bị diệt, Lâm Phong đột nhiên gia tốc nhanh như một tia chớp.


- Nhìn ta này!


Thấy Thu Nguyệt Tâm muốn chống cự, Lâm Phong chợt quát len một tiếng, Thu Nguyệt Tâm chỉ cảm thấy một cỗ tình cảm nồng đậm tràn ngập bên trong óc của nàng, khiến cho nàng muốn buông tha chống cự, chỉ thấy Lâm Phong lập tức mang thân thể của nàng ôm vào trong ngực, sau đó rời đi giống như một cơn lốc:


- Phiêu Tuyết công chúa, chúng ta đi đây!


Người Quảng Hàn Cung thấy Lâm Phong dễ dàng bắt Thu Nguyệt Tâm đi như vậy thì thần sắc đều ngưng lại, thân thể đồng thời phiêu khởi, muốn ngăn cản Lâm Phong.


- Ai dám ngăn ta, chết!


Lâm Phong quát lên một tiếng, sau đó đánh ra một đạo Phù Thế Ấn, thiên địa phía trước giống như đều bị xuyên thủng, tiên tử Quảng Hàn cảm nhận được hơi thở cuồng nộ trên người Lâm Phong đều tránh lui, lực lượng tử vong mang toàn bộ không gian bao vây lại. Lâm Phong đã rời đi xa, Cổ Dao Thánh Nữ nhìn thấy Lâm Phong rời đi, ánh mắt lóe lên, gia hoả này thật bá đạo, chẳng lẽ hắn không sợ Quảng Hàn Cung trả thù hay sao, lực lượng hôm nay của Quảng Hàn Cung phi thường đáng sợ nha.


- Thánh công chúa, thật có lỗi .


Phiêu Tuyết mỉm cười tạ lỗi với Cổ Dao Thánh Nữ rồi lập tức đuổi theo Lâm Phong, nàng nhìn về phía thân ảnh mờ ảo đằng trước, đạo muốn đoạt ngươi, ta liền diệt đạo của ngươi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play