Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1989 - Giết


...

trướctiếp

Cơ gia.

Lúc này Cơ Đãng Thiên đang đứng trong hư không, ánh mắt nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy đệ tử Cơ gia ngẩng đầu nhìn lên hư không.


- Hôm nay Cơ gia có một vị Thánh Đế ngã xuống, các ngươi phải nhớ kỹ nỗi nhục này.


Cơ Đãng Thiên chậm rãi nói ra, giọng nói trầm trọng mà áp lực tràn ngập Cơ gia.


- Các ngươi đều biết, Cơ gia chúng ta là cổ Thánh Tộc truyền thừa vô số năm, là tồn tại cao cấp nhất ở Thánh Thành Trung Châu, từ trước đến giờ chỉ có chúng ta khi nhục người khác làm gì có chuyện người khác bắt nạt chúng ta, nhưng hôm nay chúng ta lại gặp phải sự nhục nhã này, nguyên nhân dẫn đến chuyện này từ đâu nào các ngươi nên rõ ràng, mặc dù đối phương chỉ có một người là tồn tại bên trên Thánh Đế, nhưng họ vẫn có thể dễ dàng ép cho các ngươi vô phương thở dốc, để ngươi cảm thấy vô lực, đây cũng là lực lượng của tuyệt thế Vương Giả, ta hy vọng tương lai Cơ gia chúng ta cũng có cường giả cấp bậc này xuất hiện.


Nhiệt huyết trên người Cơ gia quay cuồng, tuyệt thế Vương Giả, toàn bộ Thánh Thành Trung Châu khó có thể tìm được một người, một mình Thập Tuyệt Lão Tiên hạ xuống khiến cổ Thánh Tộc ôm đầu mà chạy, đây là điều mà lực lượng vô thượng ban cho.


- Lời thừa thãi ta sẽ không nói nữa, các ngươi hãy nhớ kỹ ngày hôm nay có ý nghĩa như thế nào đối với Cơ gia ta.


Cơ Đãng Thiên mở miệng lần thứ hai, sau đó biến mất trong tầm mắt của mọi người, bọn họ làm sao có thể quên ngày thánh đế Cơ gia vẫn lạc. Tất cả chuyện này đều do một nhân vật cảnh giới Trung Vị Hoàng gây ra. Lâm Phong liên tục làm nhục Cơ gia, đầu tiên là khiến người khác chọc mù hai mắt Cơ Vô Ưu, sau đó làm loạn trong ngày Cơ Thương phong Vương, tiếp nữa là khống chế người khác giết chết Cơ Giang, sau đó dụ Cơ Thanh Tùng ra giết chết hắn, hôm nay Cơ gia lại có một vị Thánh Đế bởi vì Lâm Phong mà ngã xuống, cừu hận như thế có thể nói không đội trời chung, tuy nhiên Cơ gia lại không thể làm gì Lâm Phong, bởi vì đối phương có Thập Tuyệt Lão Tiên bảo kê, phàm nhân vật Đế cảnh, sẽ không được xuất thủ với Lâm Phong. Cơ gia lâm vào sự an tĩnh, bên trong sự an tĩnh này tràn ngập áp lực nhàn nhạt, nó làm cho người ta có cảm giác hăm hở vượt qua áp lực. Mà cũng đúng vào lúc này bên ngoài Cơ gia có một đạo thân ảnh chầm chậm đi đến, nhìn về cổ Thánh Tộc nguy nga đồ sộ phía trước, trong mắt của hắn chỉ có hàn ý lạnh lùng. Đứng ở góc độ Cơ gia mà nói, bọn họ hận Lâm Phong thấu xương, Lâm Phong cho Cơ gia nỗi nhục quá lớn, tuy nhiên đứng ở Lâm Phong góc độ thì sao? Cơ môn bắt nạt Thiên Đài, Cơ Thanh Tùng trộm trí nhớ uy hiếp, Thánh Đế đi đến trước học viện bắt người làm cho hắn không bước ra khỏi Chiến Vương Học Viện nửa bước, tứ đại cổ Thánh Tộc liên thủ đối phó một Trung Vị Hoàng, đối với hắn thì Cơ gia giống như một toà cự sơn nằm chắn ngang ở đằng kia, ép hắn không cách nào thở dốc. Cơ gia chèn ép hắn quá nhiều, hận thù như thế làm sao nói xoá là xoá được. Ngoài Cơ gia, có bóng người đi lại, khi bọn họ thấy Lâm Phong thì đồng tử khẽ co rút lại.


- Lâm Phong!


Các vị cường giả Vũ Hoàng trẻ tuổi từ trong tộc đi ra, ánh mắt lạnh như băng, hàn mang giống như muốn xé xác Lâm Phong thành muôn mảnh, hắn cũng dám đến Cơ gia.


- Lâm Phong, ngươi dám bước vào địa bàn Cơ gia ta sao?


Một vị cường giả Thượng Vị Hoàng chỉ ngón tay về phía Lâm Phong tức giận thét lên, người này làm cho Cơ gia thừa nhận quá nhiều nhục nhã, đến Thánh Đế cũng bị ngã xuống. Lâm Phong nhìn người vừa nói một cái, trong con ngươi băng lãnh chỉ có ý chí tử vong, đồng tử đen nhánh khiến trong lòng người kia khẽ run lên, cảm thấy run sợ từ trong linh hồn.


- Ông!


Chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong như gió, trong hư không xuất hiện từng đạo tàn ảnh, thân thể của hắn lao thẳng đến chỗ đám người Cơ gia, tốc độ nhanh như cuồng phong. Cùng lúc này, trong đôi mắt Lâm Phong phóng bắn ra một đạo ánh sáng tử vong vô cùng yêu dị.


- Ah… Vị cường giả Thượng Vị Hoàng kia kêu thảm một tiếng, cảm thấy đầu óc mình đau như búa bổ, lực lượng tử vong xuyên thấu đồng tử của hắn, bắn thẳng vào trong thần hồn hắn, lạc ấn tử vong đáng sợ muốn đoạt tánh mạng hắn.


Cuối cùng Lâm Phong cũng đến trước mặt người kia, đánh ra một quyền mang theo lực lượng phá không, phát ra âm thanh rít gào chói tai, oanh lên đầu đối phương, một quyền này xuất ra đủ để đánh nát đầu hắn, thần hồn đối phương biến mất, thân thể chỉ còn lại một nửa đoạn tiếp tục bay ra ngoài Cơ gia, cảnh tượng cực kỳ máu tanh này khiến cho hai gã Vũ Hoàng khác sững sờ, giống như quên mất chuyện xảy ra trước mắt. Lâm Phong, giết người bên ngoài Cơ gia? Nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy, bọn họ không thể nào tin được, một Vũ Hoàng nho nhỏ dám đánh tới Cơ gia? Nếu nói ra, có lẽ người khác sẽ cảm thấy buồn cười, cho rằng người này điên rồi, tuy nhiên đây là sự thật trăm phần trăm, hơn nữa Lâm Phong vẫn còn đi về phía bọn hắn.


- Đông!


Lâm Phong bước ra một bước khiến lòng của bọn hắn cũng tùy thời run lên, cặp mắt tử vong kia như muốn tước đoạt tánh mạng bọn hắn. Trong hư không hiện lên một cỗ tử khí đáng sợ trực tiếp xuyên qua thân thể của bọn hắn, khiến cho sắc mặt bọn hắn hóa thành màu tro tàn trong nháy mắt, không còn nửa điểm huyết khí, giống như người chết vậy. Chưa khi nào khoảng cách đến tử vong lại gần như lúc này, bây giờ bọn họ mới ý thức được bọn họ không có nằm mơ, tất cả chuyện này là sự thật, Lâm Phong đi đến Cơ gia để giết người.


- Tử!


Tiếng chuông tử vong vang lên trong đầu của bọn hắn, khiến cho bọn hắn buông tha ý định chống cự, tự mình nghĩ bản thân sắp tử vong, mà sự thực bọn hắn cũng đã đến rất gần với cái chết, khi tử vong lạc ấn rơi vào trong thần hồn bọn họ, bọn họ cũng vô phương chống cự lại luồng lực lượng bá đạo này, thân thể không còn sinh cơ, trở nên mềm nhũn nằm xuống, sinh mệnh bị tước đoạt rơi rụng.


- Oanh!


Từng đạo sát khí lạnh như băng điên cuồng tràn ra, người trong phủ đệ Cơ gia phát hiện bên ngoài có người, liền nhao nhao xuất hiện.


- Lâm Phong, ngươi thật láo xược!



- Ngươi muốn chết.


Từng đạo hàn ý tràn ngập sát cơ điên cuồng thổi quét ra, tiếng mắng nhiếc đồng thời vang lên, không ít cường giả đạp không xuất hiện, bọn họ nhìn thấy ba vị cường giả của mình ngã trên mặt đất thì sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi. Lâm Phong dám đến Cơ gia giết người. Những người đi ra đều có tu vi Vũ Hoàng, Vũ Hoàng cảnh là lực lượng đông nhất cổ Thánh Tộc, càng đi lên cao nhân số càng ít, hơn nữa Vũ Hoàng sẽ tu hành trong gia tộc, không đi ra ngoài lịch lãm, những người đi ra ngoài lịch lãm đều là những người muốn củng cố cảnh giới, khi họ đạt đến cảnh giới Đại Đế họ sẽ có nhiều lựa chọn, ra ngoài xông xáo lịch lãm khắp nơi, bởi vì Đế cảnh mới được xem như cường giả chính thức. Lâm Phong quét mắt nhìn đám người trước mặt, con ngươi tử vong đảo qua từng người, mỗi người đều cảm giác được một luồng ý chí tử vong bao phủ bản thân, nó khiến cho bọn họ run lên, lúc Lâm Phong trong cuộc chiến tranh giành thứ tự trên Hoàng Bảng đã chứng minh qua, Đạo Ý của hắn cường đại đến cỡ nào, thế hệ Vũ Hoàng cảnh của Cơ gia hôm nay, có rất ít người có thể khống chế lực lượng đại đạo, hầu như không có người nào có thể chống lại Lâm Phong. Trong hư vô giống như có Kiếm Ý giận dữ thét gào, tử vong Kiếm Ý, tất cả mọi người đều cảm giác được Hư Vô kiếm ý từ bốn phương tám hướng hướng bắn về phía họ, khiến cho thần sắc bọn họ run lên, tất cả phóng thích ra Vũ Hồn của mình chống cự lại, phần lớn Vũ Hồn của mọi người là Thanh Long Đồ Đằng, trong thức hải có Thanh Long thỉ hộ thần hồn, sát khí trên người như sóng biển hung mãnh đánh về phía Lâm Phong mà đi.


- Sát!


Nương theo một tiếng quát vang lên, vô số đạo công kích đánh về phía Lâm Phong, Thanh Long giận dữ gào thét bổ ra cổ đạo, khiến toàn bộ hư không trở nên cuồng loạn.


- Đông!


Chỉ thấy bước chân Lâm Phong chà đạp đại địa, khiến đại địa sụp đổ trong trong khoảnh khắc, cường giả Cơ gia cảm giác trên người mình tràn ngập một luồng áp lực trầm trọng, đồng thời bàn tay Lâm Phong cũng đánh về phía trước, một cổ ấn xuất hiện, tiếng ầm ầm bạo liệt vang lên không ngừng, toàn bộ vùng không gian này bị cổ ấn bao phủ, khiến nó sụp đổ hủy diệt. Lâm Phong đạp bước trong hư không, cước bộ đạp xuống giống như có một đạo ánh sáng ngọc màu vàng hiện lên, khiến cho thân ảnh của hắn biến mất trong nháy mắt, sau đó xuất hiện trước mặt đám người Cơ gia, bàn tay vung lên, đạo hóa trường hà, tử vong trường hà giống như cửu u thiên tuyền, hướng phía dưới bao phủ mà đi, cường giả Cơ gia thối lui về sau, đạo uy của Lâm Phong có năng lực mạt sát bọn học một cách dễ dàng.


- Tử!


Lâm Phong chợt quát một tiếng, âm thanh giống như có ma chú xuyên thấu đầu óc mọi người, Hư Vô Tử Vong Kiếm lại xuất hiện, trên người của hắn cũng tuôn ra vô số tử vong kiếm quang, toàn bộ thiên địa bị lực lượng tử vong bao phủ.


- Lui lại, quay về trong tộc!


Người Cơ gia biết thực lực Lâm Phong không phải bọn họ có thể chống lại, khi thực lực chênh lệch đến một trình độ nhất định, số lượng đông cũng không cách nào đền bù lại được. Bọn họ lùi lại thì tốc độ Lâm Phong lại càng nhanh hơn, lực lượng hư không cùng với phong thuộc tính bao phủ thân thể của hắn, khiến cho hắn trong nháy mắt xuất hiện trước mặt những người kia, tử vong nhãn trực tiếp xuyên thấu thần hồn một người, bàn tay đồng thời oanh ra một đạo Phù Thế Ấn, âm thanh bạo liệt truyền ra, lại có thêm mấy người bị giết chết.


- Láo xược!


Trong Cơ gia có một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền đến, Đế uy đáng sợ tràn ngập không gian, bao phủ lên người Lâm Phong, tuy nhiên Lâm Phong không có để ý đến cảm giác này, bàn tay tiếp tục huy động lần thứ hai, tử vong kiếm khí sát phạt vô tận, từng đạo thân ảnh bị kiếm khí xuyên thấu, ngã xuống tại chỗ, thậm chí tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra. Lại thấy Lâm Phong giẫm chân tại chỗ xuất ra, hạ xuống trước mặt một người, đồng tử nhìn chăm chú vào đôi mắt của đối phương, Tử Vong Đạo Ý xuyên thấu đầu óc hắn, làm thần hồn đối phương biến mất, chỉ trong khoảng thời gian một cái nháy mắt ngắn ngủi, trên mặt đất bên ngoài Cơ gia đã xuất hiện vô số thi thể, mà lúc này vị cường giả Đại Đế kia cũng đến, Lâm Phong bình tĩnh ngẩng đầu nhìn hắn, thản nhiên nói:


- Ngươi dám động đến ta không?


Người kia định ra tay thì thấy ánh mắt đạm mạc của Lâm Phong nhìn mình, hắn đành thu hồi chưởng lực, âm thanh ầm ầm vang lên, bụi đất tung bay mù mịt, đại địa nổ tung, chỉ thấy hắn nhìn chăm chú Lâm Phong, hét lên:


- Lâm Phong, đừng có quá láo xược.



- Ta láo xược?


Thánh Đế tứ đại cổ Thánh Tộc đứng bên ngoài Chiến Vương Học Viện thì sao, khi đó ai mới láo xược. Giọng nói của Lâm Phong vô cùng lạnh lùng, gió lạnh thổi qua lay động trường bào trên người hắn, tử vong ý tràn ngập hư không như trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp