Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1988 - Kết thúc?


...

trướctiếp


- Yên tâm, sao ta lại nuốt lời với các ngươi chứ.


Thập Tuyệt Lão Tiên trả lời Cơ Đãng Thiên sau đó vẫy tay, nói:


- Đi đi thôi, đừng quấy rầy tửu quỷ uống rượu.



- Cáo từ.


Cơ Đãng Thiên không nói lời thừa, xoay người rời đi, trong khoảnh khắc, cả đám cường giả Cơ gia đều lộ ra thần sắc không cam lòng, rời khỏi phiến hư không này, chuyện hôm nay đã làm rung động cả Trung Châu, tứ đại cổ Thánh Tộc liên thủ nhưng không bắt được Lâm Phong, ngược lại Cơ gia còn tổn thất một vị cường giả Thánh Đế, chỉ sợ chuyện hôm nay sẽ được lưu truyền ở Thánh Thành Trung Châu. Doanh gia, Bùi gia, Vũ Văn gia đi đến với khí thế hung mãnh nhưng giờ khắc này lại phải ỉu xìu rời đi không dám nói gì, một lát sau tất cả cường giả đều rời đi hết, nơi này chỉ còn là một khu di tích, như để nói cho mọi người biết tại đây từng xảy ra chiến đấu điên cuồng cỡ nào. Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía các vị cường giả trong hư không, sau đó khẽ khom người với họ, nói:


- Lâm Phong đại nạn không chết, đa tạ chư vị tiền bối tương trợ, ân này nhất định không quên.


Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn Lâm Phong, khóe miệng chứa đựng một nụ cười nhàn nhạt, nói:


- Nghe nói ngươi cũng có thể chất thập tuyệt, bị thương thiên vứt bỏ?



- Đúng vậy tiền bối.


Lâm Phong nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn Thập Tuyệt Lão Tiên, người này không để ý hình tượng lão giả, nhưng lại có thực lực rất đáng sợ.


- Ta nghe nha đầu Thanh Phượng nói về chuyện của ngươi rồi, dùng cảnh giới Trung Vị Hoàng, cường thế vấn đạo tốp ba Hoàng bảng, thành tích như thế rất đáng quý, hơn nữa lão yêu cũng khen ngươi không dứt miệng.


Thập Tuyệt Lão Tiên bình tĩnh mở miệng, khiến cho thần sắc Lâm Phong hơi ngốc trệ, nha đầu Thanh Phượng còn có lão yêu, hình như Thập Tuyệt Lão Tiên và Yêu Giới có quan hệ không giống bình thường.


- Nha đầu Thanh Phượng đâu, còn không mau qua đây.


Thập Tuyệt Lão Tiên hướng ánh mắt về chỗ cách đó không xa gọi, chỉ thấy thân hình Thanh Phượng lóe lên, đi tới bên này, khẽ với Thập Tuyệt Lão Tiên:


- Sư tôn.



- Sư tôn?


Ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ lại, nhìn thật sâu vào Thanh Phượng, hoá ra Thập Tuyệt Lão Tiên do Thanh Phượng mời đến giúp hắn, hắn vẫn biết Thanh Phượng có thể chất phi phàm giống như hắn, có lực lượng thập tuyệt, hơn nữa ngộ tính siêu phàm, Lâm Phong không nghĩ đến nàng còn có sư tôn đáng sợ như thế.


- Lão già ta đã đáp ứng chuyện của ngươi, ngươi vẫn muốn tu hành trong học viện sao?


Thập Tuyệt Lão Tiên hỏi Thanh Phượng. Thanh Phượng nhìn thoáng qua các nhân vật của Yêu Giới, sau đó lại nhìn Lâm Phong rồi mới trả lời Thập Tuyệt Lão Tiên:


- Thanh Phượng tuỳ theo ý sư tôn.



- Cũng tốt, ta sẽ dẫn ngươi đi chu du bốn phương.


Thập Tuyệt Lão Tiên nhẹ gật đầu, lập tức nhìn lão đại Yêu Giới nói:


- Ta dẫn Thanh Phượng đi, ngươi không có ý kiến gì chứ.



- Ngươi dẫn nó ra ngoài một chút cũng được.


Lão đại Yêu Giới không cự tuyệt, mà gật đầu đáp lại.


- Uh.


Thập Tuyệt Lão Tiên nhẹ gật đầu, lập tức nhìn về phía Lâm Phong, nói:


- Tiểu tử kia, cố gắng tu luyện, có cơ hội chúng ta sẽ gặp lại.


Dứt lời, chỉ thấy trên người hắn tuôn ra một mảnh quang hoa, rơi xuống người Lâm Phong, một luồng lực lượng kỳ diệu thẩm thấu trên người Lâm Phong, để lại một mảnh ấn ký trên người hắn, cứ như vậy, những thế lực cổ Thánh Tộc kia sẽ không dám vọng động nữa.


- Tất cả Thánh giả đều tịch diệt, chỉ có rượu làm bạn cả đời, nay có thêm một nha đầu nữa, lão đầu ta sẽ không quá cô đơn.


Thập Tuyệt Lão Tiên ngửa đầu uống một ngụm rượu, sau đó mang theo Thanh Phượng rời đi.


- Thanh Phượng, cám ơn.


Lâm Phong hét lên một câu với Thanh Phượng, chỉ thấy Thanh Phượng quay lại nhìn Lâm Phong lộ ra thần sắc vui vẻ, sáng lạn và mỹ lệ, tuy nhiên nụ cười này biến mất rất nhanh, tốc độ của Thập Tuyệt Lão Tiên quá nhanh, một bước một hư không, trong giây lát đã không thấy tung tích nữa.


- Đạt đến cảnh giới tới lui vô ảnh như này thì ngày thường rất khó có thể nhìn thấy hắn.


Mọi người âm thầm nói trong lòng, Thánh Đế đã rất hiếm thấy, huống chi Thập Tuyệt Lão Tiên đã vượt qua Thánh Đế.


- Đi rồi a.


Mọi người thầm than trong lòng, đó là tồn tại vượt qua Thánh Đế, rốt cục hắn cũng rời đi, nhưng hiện tại cổ Thánh Tộc không dám động đến Lâm Phong nữa . Lão đại Yêu Giới đi tới bên người Lâm Phong, cười nói:


- Lâm Phong, ngày xưa ở Vọng Thiên Cổ Đô, ngươi còn bị thương thiên vứt bỏ, không cách nào thành Hoàng nhưng hôm nay lại phá vỡ gông cùm xiềng xích, thành tựu vị trí thứ ba Hoàng Bảng Thánh Thành Trung Châu, ta tin tưởng con đường của ngươi sẽ còn xa hơn nữa, có lẽ một ngày kia, ngươi có thể vấn đỉnh cảnh giới như Thập Tuyệt Lão Tiên cũng không chừng, cố gắng tu luyện cho tốt .



- Vãn bối hiểu rõ, lần này làm phiền tiền bối từ Vọng Thiên Cổ Đô đến đây hỗ trợ rồi.


Lâm Phong mỉm cười nói.


- Một chút việc nhỏ mà thôi, cổ Thánh Tộc ở Thánh Thành Trung Châu này quả thực không còn gì để nói, vì Thiên Diễn Thánh Kinh mà cũng dám mạnh mẽ bắt người đoạt bảo, tứ đại cổ Thánh Tộc xuất thủ, Thánh Đế tự mình ra tay, thủ đoạn thật ti tiện.


Trong giọng nói của lão đại Yêu Giới lộ ra ý khinh thường, nói:


- Chúng ta đi đây, có thời gian nhớ về Yêu Giới tụ họp.


Dứt lời, các vị lão đại Yêu Giới cùng nhau rời đi, khi đi vẫn không quên dặn dò Kim Ô cùng với Toan Nghê tu luyện cho tốt, bọn họ không có mang theo hai tên này đi theo, những tiểu tử này trưởng thành không chậm chút nào, ở bên người Lâm Phong, nhìn thấy Lâm Phong trưởng thành, cũng là một loại khích lệ đối với tự thân bọn họ, khiến bọn họ muốn đuổi kịp.


- Lang Tà.


Lúc này, một vị lão giả của cổ giới tộc cũng gọi Lang Tà một tiếng, Lang Tà lập tức bước tới, chỉ thấy lão giả kia nói với hắn:


- Lang Tà, ngày xưa ngươi và Lâm Phong có cùng cảnh giới cùng nhau đi đến Vọng Thiên Cổ Đô, hôm nay Lâm Phong đã đạt được vị trí thứ ba Hoàng Bảng, thân là Giới Vương thể của Cổ Giới tộc, ngươi phải cố gắng thật nhiều.



- Lang Tà hiểu rõ.


Lang Tà khẽ gật đầu, mấy lão giả cổ giới tộc cũng biết không phải tốc độ tu luyện của Lang Tà chậm mà là tốc độ tu luyện của Lâm Phong quá mức kinh khủng, giờ phút này bọn họ còn có chút hoài nghi, ngày xưa bọn họ gặp phải cấm kỵ lực là do của Tiên Vương thể Mộng Tình hay của tiểu gia hỏa Lâm Phong này nữa, dù sao thì tốc độ tu luyện của Lâm Phong vẫn nhanh hơn Mộng Tình một bước, chiến lực đã đến Thượng Vị Hoàng đỉnh phong rồi.


- Ngươi biết được rồi, Cổ Giới tộc ta vẫn phải chờ ngươi để tái hiện huy hoàng, người nắm giữ Vương thể nhất định có cơ hội trùng kích tầng thứ của Thập Tuyệt Lão Tiên, đừng làm cho chúng ta thất vọng.


Lão giả kia dặn dò Lang Tà rất kỹ.


- Nhất định.


Lang Tà gật đầu thật sâu, thực lực Thập Tuyệt Lão Tiên gây chấn động rất mạnh đối với hắn, đây mới thực sự là nhân vật Vương Giả, cái gọi Vương thể hoặc phong Vương đều là Ngụy Vương, Vương Giả phải như Thập Tuyệt Lão Tiên mới là Vương, quân lâm thiên hạ, coi Thánh Đế cùng người bình thường không có gì khác nhau, siêu thoát ra ngoài ba ngàn Đại Đạo, đàm tiếu uống rượu trong không trung, tru sát Thánh Đế. Những người theo sau cổ Giới Tộc cũng rời đi, rốt cục trận đại chiến kinh thế hãi tục này cũng chấm dứt, tuy nhiên mọi người vẫn có chút chưa thỏa mãn, giốn như còn muốn nhìn thấy một tràng chiến đấu oanh động như thế. Chuyện này nhìn như đã qua, sóng gió rốt cục cũng bình ổn lại, nhưng thật sự nó sẽ yên bình sao? Có lẽ, đây chỉ là sự bắt đầu cho một tràng sóng gió khác.


- Lâm Phong, quay về học viện sao?


Thí Thiên Lão Tổ cùng Huyền Thiên Lão Tổ bay đến trước mặt Lâm Phong hỏi hắn một tiếng, nhìn thanh niên trước mắt, bọn họ cũng thật không ngờ Lâm Phong lại có năng lực lớn như thế, khiến Yêu Giới, Cổ Giới tộc, Thập Tuyệt Lão Tiên cùng với bát phương đến giúp, quả nhiên với loại thiên phú này, cho dù không có Chiến Vương Học Viện bọn họ thì cũng có người chỉ giáo cho hắn. Giờ phút này Thí Thiên Lão Tổ cùng với Huyền Thiên Lão Tổ đều mắng đám người Tru Thiên Lão Tổ trong lòng, may mà Lâm Phong không có việc gì, nếu không bọn họ sẽ không để yên cho hai tên vô liêm sỉ kia. Tuy nhiên ho lại thấy Lâm Phong khẽ lắc đầu, quay về học viện? Đương nhiên là không thể nào!


- Ngươi có tính toán gì không?


Trong lòng Thí Thiên Lão Tổ quýnh lên, thầm nghĩ Lâm Phong sẽ không bởi vì chuyện này mà nảy sinh khúc mắc với Chiến Vương Học Viện đi, vì dù sao thì Chiến Vương Học Viện cũng không toàn lực bảo vệ hắn, chỉ có hai người bọn họ ra mặt mà thôi.


- Tứ đại cổ thánh tộc Thánh Thành Trung Châu muốn đoạt Thiên Diễn Thánh Kinh trên người ta, không tiếc xuất động cường giả Thánh Đế, muốn bắt giữ ta lại, ta vô lực chống lại Thánh Đế, chỉ có thể mặc người chém giết, may mà có hai vị Lão Tổ ra tay giúp đỡ, được bát phương gấp rút tiếp viện, mới khiến Lâm Phong bình an vô sự, nhưng tứ đại cổ Thánh Tộc lấn áp ta như thế, Lâm Phong làm sao nhịn được.


Trong giọng nói của Lâm Phong lộ ra hàn ý.


- Ơn của Hai vị Lão Tổ Lâm Phong không dám quên, chuyện hôm nay đã kết thúc, nhưng việc này vẫn chưa xong.


Thần sắc của Thí Thiên Lão Tổ cùng Huyền Thiên Lão Tổ ngưng lại, chỉ thấy Thí Thiên Lão Tổ hỏi:


- Lâm Phong, ngươi muốn làm cái gì?



- Đến Cơ gia.


Lâm Phong thản nhiên nói:


- Hai vị Lão Tổ về học viện đi, nếu Đế cảnh không xuất hiện thì ta cũng muốn nhìn xem trong Cơ gia ai có thể giết mình.



- Thật bá đạo!


Đồng tử mọi người khẽ co rút lại, Lâm Phong muốn đến Cơ gia đòi công đạo, một nhân vật Trung Vị Hoàng nho nhỏ muốn đối phó một cổ Thánh Tộc. Ánh mắt Thí Thiên Lão Tổ hiện lên hàn mang, nhìn chăm chú Lâm Phong rồi lập tức mở miệng nói:


- Lâm Phong, tuy nói ngươi đứng tốp ba Hoàng Bảng, nhưng nội tình cổ Thánh Tộc rất thâm hậu, đệ tử Vũ Hoàng của bọn họ không phải hạng người hời hợt, ta không ngăn cản ngươi đi, nhưng phải chú ý.



- Ta hiểu rõ.


Lâm Phong gật đầu, sau đó nói với hai vị Lão Tổ:


- Ta đi trước đây.


Dứt lời, cổ thuyền hiện lên , Lâm Phong bước lên cổ thuyền, hướng về phía Cơ gia mà đi, khiến cho tất cả mọi người run rẩy.


- Đi, đếm Cơ gia nhìn xem Lâm Phong muốn làm gì.



- Không ngờ Lâm Phong gan lớn như thế, xem ra chuyện này vẫn chưa xong.


Mọi người thầm nghĩ trong lòng, sau đó thân ảnh lóe lên theo sau Lâm Phong về phía Cơ gia!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp