Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1990 - Uy hiếp chư Hoàng


...

trướctiếp

Thân ảnh đại đế Cơ gia đứng đó, từng đạo phong thanh xẹt qua, lại có mấy người xuất hiện bên cạnh hắn, nhìn thoáng qua xác chết trên mặt đất nhưng trong đôi mắt không hiện lên sóng gió quá lớn.


- Ta rất bội phục dũng khí của ngươi, ngươi dĩ nhiên có can đảm đánh tới Cơ gia.


Chỉ thấy ánh mắt một vị Đại Đế nhìn Lâm Phong lộ ra vài phần thưởng thức, ngày xưa tứ đại cổ Thánh Tộc liên thủ, mới dám tiến đến Chiến Vương Học Viện, tạo áp lực cho Chiến Vương Học Viện, uy thế do tứ đại cổ Thánh Tộc liên hợp lại có đẳng cấp gì, không cần phải nhiều lời. Nhưng Lâm Phong chỉ là một Trung Vị Hoàng nho nhỏ, mặc dù thực lực hắn rất mạnh, chiến lực ngập trời, nhưng dám giết đến đây, hắn không thể không bội phục Lâm Phong. Lâm Phong nghe xong lời nói của đối phương, thần sắc không có nửa điểm phong ba, cặp đồng tử đen nhánh kia vẫn yên bình như trước:


- Tứ đại cổ Thánh Tộc xem ta như thịt cá để ăn, liên thủ lại tạo áp lực cho Chiến Vương Học Viện, tuy Lâm Phong chỉ có cảnh giới Trung Vị Hoàng, nhưng không bao giờ sợ cổ Thánh Tộc áp bách mà không có nửa điểm thái độ, ta sẽ ở chỗ này chờ các ngươi.



- Tốt, ngươi chết rồi Thập Tuyệt Lão Tiên cũng không thể nói gì hơn.


Vị Đại Đế kia thản nhiên nói ra, sau đó trở lại Cơ gia. Lâm Phong ở ngay bên ngoài Cơ gia, khoanh chân ngồi xuống rất an tĩnh. Ánh mắt đám người Cơ gia nhìn về phía Lâm Phong có băng hàn, có lạnh lùng, có sát cơ, nhưng hắn lại làm như không thấy. Bên trong một tòa đại điện, Cơ Đãng Thiên đang nghe người phía dưới bẩm báo, ánh mắt lóe ra tia sáng, bàn tay hắn hơi giơ lên, phun ra một chữ:


- Giết!


Mục đích của bọn hắn là Thiên Diễn Thánh Kinh, nhưng bây giờ lại có Thập Tuyệt Lão Tiên xuất hiện, bọn họ bắt sống Lâm Phong truy hỏi Thiên Diễn Thánh Kinh hiển nhiên không ổn, như vậy chỉ còn cách tru sát hắn mà thôi. Sự yên tĩnh của Cơ gia lại bị đánh phá một lần nữa, tất cả cường giả Vũ Hoàng trong phủ đệ Cơ gia đều được triệu tập, Cơ gia trong lúc bất chợt bị một luồng hào khí bao phủ, hôm nay họ muốn tru sát Lâm Phong. Một canh giờ sau đó, đám người bắt đầu khởi động trên diễn võ đài của Cơ gia, hơn một trăm vị cường giả Vũ Hoàng hội tụ, tất cả đều có tu vi Thượng Vị Hoàng, nhưng đây chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi, số lượng Thượng Vị Hoàng của một cổ Thánh Tộc rất nhiều bởi vì các thế hệ đệ tử nhiều lên qua các năm, nếu như tất cả bọn họ tụ tập lại chung một chỗ thì nói số lượng nhiều như một quốc gia cũng không quá đáng, bởi vì bọn họ có vô số hậu bối không ngừng trưởng thành, nên Cơ gia mới phát triển như vậy, trải qua vô số lần chọn lọc đào thải trong số họ sẽ xuất hiện một nhân vật Đế cảnh, rồi sau đó sẽ đến Thiên Đế cảnh, thậm chí Thánh Đế cảnh. Đương nhiên, muốn đạt đến cảnh giới Thánh Đế, số người sẽ càng ít ỏi.


- Các ngươi, biết mình phải làm gì chưa?


Chỉ thấy lúc này, Cơ Nguyên đứng trong hư không, nhìn đám hậu bối Cơ gia.


- Giết Lâm Phong!


Từng đạo âm thanh lạnh lùng quanh quẩn, một cỗ sát khí đáng sợ hội tụ thành một luồng phong bạo thổi từ trên xuống, giống như tạo thành thực chất.


- Đúng, giết Lâm Phong, tuy nhiên các ngươi phải nhớ kỹ, đây không phải việc vinh quang, mà là sỉ nhục, đường đường cổ Thánh Tộc, bị người đánh tới cửa, cần nhiều người như vậy đi ra giết hắn, không phải sỉ nhục thì là cái gì.


Giọng nói Cơ Nguyên trầm trọng hơn, tất cả mọi người đều im lặng, đây là sỉ nhục, giết một người có cảnh giới Trung Vị Hoàng mà Cơ gia phải xuất động đông đảo Vũ Hoàng như thế.


- Hôm nay Cơ gia chịu nhục như nào, các ngươi phải ghi nhớ nó trong tâm khảm, còn bây giờ đi lấy máu Lâm Phong rửa sạch nỗi nhục ngày hôm nay cho ta.


Trong giọng nói Cơ Nguyên tràn ngập sát khí.


- Giết!


Một tiếng thét giận dữ vang lên, khiến thiên địa run rẩy, âm thanh ầm ầm truyền ra, chư Hoàng Cơ gia bay lên không, hướng về phía bên ngoài Cơ gia, sát khí kinh khủng xông thẳng lên trời bao phủ thiên địa, áp lực vô hình làm cho tộc nhân Cơ gia xuất hiện cảm giác có chung mối thù, bọn họ đã khắc ghi sự sỉ nhục này, hôm nay quyết lấy máu Lâm Phong tế điện. Lâm Phong khoanh chân ngồi đả toạ bên ngoài Cơ gia, tuy nhiên vào thời khắc này, một luồng sát khí kinh khủng từ đằng xa cuồn cuộn đánh tới, thiên địa giống như ngưng tụ ra một luồng phong bạo đáng sợ, luồng phong bạo này giống như một loại Đế Uy, áp lực khiến toàn bộ hư không không có nửa điểm sinh cơ.


- Phốc đông!


Trái tim Lâm Phong khẽ nhảy lên, hắn thở ra một hơi thật dài rồi mở mắt ra, cặp đồng tử đen nhánh kia vẫn không có nửa điểm rung động như trước, đúng như Thí Thiên Lão Tổ nhắc nhở, nội tình cổ Thánh Tộc rất đáng sợ, tuy nhiên có một số việc đã làm thì phải làm đến cùng, hôm nay không có Đại Đế ra tay thì ai có thể giết hắn, những tên Vũ Hoàng này cũng muốn tính mạng của hắn sao?


- Đến rồi!


Những người phía xa đều cảm thấy run sợ, bọn họ đi theo Lâm Phong đến xem náo nhiệt, muốn tận mắt nhìn trận chiến đấu này, Lâm Phong cường thế giá lâm Cơ gia giết người đoạt mệnh, hôm nay Cơ gia cũng đáp trả lại rồi.


- Sát khí thật đáng sợ, cho dù Đại Đế cũng phải run sợ trước cỗ lực lượng này.



- Lực lượng mà cổ Thánh Tộc triệu tập được trong một canh giờ đây sao?


Thật nhiều Thượng Vị Hoàng a, hơi thở đều rất mạnh mẽ, sát khí cuồn cuộn, khí huyết cường đại.


- Cơ gia thật sự nổi giận rồi, bọn họ không tiếc dùng phương thức quần sát để tiêu diệt Lâm Phong, lần này bọn họ không muốn Thiên Diễn Thánh Kinh nữa mà muốn mạng Lâm Phong.


Cường giả các phương thấy vậy đều không tự chủ được bắt đầu lui về phía sau, nếu đứng quá gần chỉ cần sát khí cũng khiến bọn họ cảm giác toàn thân lạnh như băng, trái tim nhảy lên, càng không phải nói đến đại chiến lúc sau, lần này Lâm Phong thật điên cuồng, đơn thương độc mã đánh tới cổ Thánh Tộc, hôm nay hắn đã chọc giận Cơ gia khiến chư Hoàng tề tụ, muốn lấy mạng hắn. Lúc chư Hoàng hạ xuống bên ngoài Cơ gia, toàn bộ không gian giống như bị núi cao đè nặng, Lâm Phong cũng cảm thấy trên người mình có một toà núi, nhưng lưng hắn vẫn thẳng như trước, Tử Vong Nhãn đảo qua từng người trước mặt. Mấu vị cường giả Đại Đế giẫm chân tại chỗ mà đến, đứng trên đầu chư Hoàng, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, nói:


- Lâm Phong, Thập Tuyệt Lão Tiên nói Đế cảnh không được ra tay với ngươi, Cơ gia ta không gây khó dễ cho ngươi nhưng không ngờ ngươi lại chủ động đến khiêu khích giết đệ tử Cơ gia, đã như vậy mạng của ngươi để lại Cơ gia đi.



- Ngươi không cần phải lo lắng Thập Tuyệt Lão Tiên trả thù, lão tiên đã nói qua thì tự nhiên người sẽ làm được, nếu ta chết trong tay chư Hoàng Cơ gia cũng không oán, nhưng nếu chư Hoàng không thể giết ta, ta ngược lại muốn nhìn xem Cơ gia còn có mặt mũi nào đi lại trong Thánh Thành Trung Châu này.


Sao Lâm Phong lại không hiểu tâm tư đối phương, bọn hắn muốn giết mình nhưng lo lắng Thập Tuyệt Lão Tiên trả thù, nên mới nói ra trước.


- Ngươi vẫn muốn sống?


Vị Đại Đế cười lạnh nói:


- Cơ gia sẽ tự động coi Đế binh nằm trong phạm trù Đế cảnh, như vậy bọn ta không làm trái với lời nói của Thập Tuyệt Lão Tiên, nhưng nếu ngươi dùng Đế binh thì lại khác, hôm nay sẽ không có ai cứu được ngươi nữa.


Thanh âm vừa rơi xuống, thân thể của bọn họ chậm rãi bay lên không làm khán giả, hôm nay họ muốn nhìn xem Lâm Phong ngã xuống như thế nào, đây là do hắn muốn chết.


- Ông!


Xung quanh thân thể Lâm Phong nổi lên cơn lốc pháp tắc, các hệ pháp tắc điên cuồng đan vào nhau, giống như muốn diễn hóa trận pháp, hắn chưa từng đối mặt với nhiều Vũ Hoàng như vậy, nhưng không thể nghi ngờ từng đó Vũ Hoàng có thể tạo ra sức mạnh hủy diệt đáng sợ.


- Sát!


Trong hư không, giọng nói của Đại Đế rơi xuống, giờ khắc này sát khí càn quét thiên địa.


- Sát!



- Giết, giết, giết.


. . Vô số âm thanh rống giận vang lên, sóng âm kinh khủng hội tụ thành một luồng hơi thở sát phạt vô thượng, trong thiên địa xuất hiện một cỗ khí tràng đáng sợ đến cực hạn, hung hăng va vào người Lâm Phong, khiến thân thể hắn lui về phía sau, Lâm Phong cảm thấy ngực đau nhức, khó chịu hừ một tiếng.


- Sát khí bất diệt, thiên địa tề minh.


Trong màng nhĩ mọi người phía xa cũng vang lên âm thanh giết chóc, khiến ngực bọn họ đau nhức, sắc mặt tái nhợt giống như sắp bị giết chết. Tiếp theo, một tiếng rống to đánh vào thiên địa, xuyên thủng hư không, từng đạo Thanh Long Đồ Đằng nở rộ, đây là Vũ Hồn truyền thừa của Cơ gia, đại đa số hậu bối Cơ gia có truyền thừa của nhân vật Đế cảnh, vì huyết mạch ưu tú nên cổ Thánh Tộc mới phát triển nhanh như vậy, lực lượng truyền thừa của bọn họ cùng Vũ Hồn phi thường đầy đủ không xuất hiện vấn đề gì, bởi vậy phần lớn người Cơ gia có truyền thừa Thanh Long Đồ Đằng. Trong thiên địa hình thành hư ảnh một đầu Thanh Long dài vạn mét, gầm thét đánh về phía Lâm Phong, thân thể Lâm Phong bạo lui, tuy nhiên hắn vẫn bị chấn ho ra máu tươi như trước, khí tức sinh mệnh cuồn cuộn tràn ra mãi mãi không ngừng, ánh mắt vẫn cứng cỏi, chấp nhất như thế, hắn lui về phía sau một bước, nhưng rất nhanh liền tiến về trước.


- Muốn chết!


Đại Đế trong hư không cười lạnh, đám người phía xa xa cũng cảm thấy trái tim ngừng đập, lần này Lâm Phong quá điên cuồng rồi, nhiều Vũ Hoàng liên thủ như vậy sẽ tạo thành lực lượng siêu cấp kinh khủng, nếu như bọn họ, bọn họ sẽ chọn lui lại trước rồi đánh bại từng người. Lúc này trên người Lâm Phong tràn ngập ma uy, sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh của một tôn Cổ Ma ngạo thị thiên địa, không có bất kỳ người có thể làm cho hắn tránh lui, hắn là Ma Tôn, Ma Vương, cho dù thiên địa sụp đổ hắn cũng đứng sừng sững như trước, ma khí kinh khủng cuốn lấy thân hình Lâm Phong, cả người hắn giống như sắp hóa thành màu đen, ma ý bay thẳng lên vòm trời tranh phong với uy áp kinh khủng của đối phương. Thần sắc chư Hoàng trở nên lạnh lùng, lại thêm một tiếng rống khiến thiên địa rung chuyển, long uy càn quét hư không, hư ảnh Thanh Long lại xuất hiện làm chấn động thiên địa xuyên thủng càn khôn.


- Rống!


Ma Vương phía sau Lâm Phong cũng ngửa đầu gầm lên, đây là thế, là khí, ma làm sao có thể yếu thế được.


- Đông!


Một cổ lực lượng kinh khủng tàn phá bừa bãi trên người Lâm Phong, muốn phá hủy luồng ma ý đáng sợ kia, khiến cho ma khí rung chuyển, quần áo của hắn bị xé rách, thân thể hắn bị công kích rất nhiều, cước bộ lui về phía sau lần thứ hai, nhưng lần này Lâm Phong chỉ lui có mười bước đã dừng lại, khóe miệng rỉ ra một vết máu, ma ý bất khuất, Lâm Phong lại giẫm chân bước ra làm chấn động lòng người, trong thiên địa chỉ còn lại một luồng ma uy đáng sợ tranh đấu cùng chư Hoàng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp