Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1974 - Muốn tru Doanh Thành


...

trướctiếp


- Tiểu tử kia, ngươi không nên nổi giận, ta giúp ngươi lĩnh ngộ không tốt sao!


Lão giả râu bạc trắng vẫn mỉm cười như trước, nhưng giờ khắc này nụ cười ấy rơi vào trong mắt Lâm Phong, lại nhiều hơn vài phần tà dị.


- Hèn hạ, thân là cường giả Đế cảnh, còn muốn dùng loại thủ đoạn này đánh cắp trí nhớ của ta, ngươi là tộc nhân của nhà nào?


Lâm Phong ôm Tiểu Nhã lui về phía sau một khoảng, cảnh giác nhìn đối phương, thủ đoạn người này vô cùng tà dị, có thể chế tạo ra ảo giác, khiến hắn trong ảo cảnh cảm giác mình đều phải theo người kia, may mà trong lòng hắn có đề phòng, mới không bị đối phương áp chế, chỉ sợ người này chính là cường giả trong mấy đại gia tộc hắn đắc tội. Ánh mắt lão giả kia lạnh xuống, một luồng uy áp kinh khủng phủ xuống người Lâm Phong, khiến cho hắn cảm thấy trên người chảy ra mồ hôi, dưới cỗ uy áp kinh khủng kia, hắn cảm giác thân thể của mình sắp bị sụp đổ hủy diệt, không gian quanh người giống như bị trói buộc lại, cho dù hắn muốn trốn cũng khó có khả năng.


- Lực uy hiếp mạnh như thế, chỉ sợ người này là cường giả Thiên Đế.


Thần sắc Lâm Phong trở nên cứng đờ khi nhìn thấy đối phương đứng dậy, ống tay áo mãnh liệt huy động, một luồng sức mạnh to lớn như như sóng thần oanh lên trên người hắn, khiến cho thân thể hắn bạo lui, hơi thở trên người dao động kịch liệt, sắc mặt xanh mét nhìn chăm chú vào đối phương.


- Trẻ con miệng còn hôi sữa, đừng tưởng ngươi ỷ vào thiên phú của mình có thể gây ra sóng to gió lớn, trong Thánh Thành Trung Châu hoặc trong cổ Thánh tộc khắp thiên hạ không thiếu người có thiên phú lợi hại hơn ngươi, chúng trước mặt bọn ta cũng chỉ là con kiến hôi.


Lão giả giận dữ mắng mỏ một tiếng, sau đó giương thương múa kiếm đâm vào Lâm Phong trên người. Lâm Phong nhìn đối phương, lộ ra nụ cười lạnh lùng:


- Ít nhất ta cũng đường đường chính chính, ngươi dám nói cho ta biết, ngươi là người phương nào không?



- Cơ gia, Cơ Thanh Tùng.


Lão giả kia lạnh lùng đáp lại.


- Cơ Thanh Tùng.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ, nhớ kỹ cái tên này:


- Cơ gia ngươi không dám giết ta, vì vậy muốn đánh cắp trí nhớ của ta, dùng nhân vật cấp bậc Thiên Đế đến đây áp bách ta, thật sự rất tức cười, ta cho ngươi biết, ngươi sẽ vì hành động ngay hôm nay của ngươi mà sám hối.



- Lớn lối không biết xấu hổ, cút!


Cơ Thanh Tùng vung ống tay áo lần thứ hai, lực lượng kinh khủng khiến cho Lâm Phong có cảm giác thân thể mình sắp sụp đổ, hắn nhổ ra một ngụm máu tươi, con ngươi lạnh như băng quét nhìn Cơ Thanh Tùng, sau đó mang theo Tiểu Nhã rời khỏi nơi này. Cơ Thanh Tùng nhìn thấy cặp mắt tử vong của Lâm Phong cặp thì cảm thấy có chút buồn bực, lần này hắn đến đây vì đánh cắp trí nhớ của Lâm Phong, tốt nhất là lấy được Thiên Diễn Thánh Kinh tới tay, nhưng không nghĩ tới Lâm Phong lại cảnh giác như vậy, dưới loại huyễn thuật này vẫn có thể bằng vào ý chí tránh thoát, làm cho hắn thất bại trong gang tấc, khiến hắn chỉ có thể mượn cơ hội này nhục nhã đối phương, chứ không có khả năng một cường giả Đế cảnh đánh cắp trí nhớ thất bại lại xám xịt rời đi, mặc dù hắn đuối lý nhưng hắn vẫn chiếm cứ tư thế tuyệt đối, cũng may hắn đoạt được một số bí mật không nhỏ từ trên người nữ tử kia. Lâm Phong và Tiểu Nhã đi đếb một toà núi khác, hắn đánh thức hơn Tiểu Nhã dậy, chỉ thấy lúc này Tiểu Nhã lộ ra thần sắc nghi hoặc, nói với Lâm Phong:


- Ca, ta làm sao vậy?



- Không có việc gì, ngươi vừa mới gặp là một người của Cơ gia, hắn khiến muội lâm vào ảo cảnh của hắn.


Lâm Phong khẽ cười nói.


- Cường giả Cơ gia, ảo mộng cảnh!


Sắc mặt Tiểu Nhã cứng đờ, vừa rồi nàng gặp một người kỳ quái trong mộng, người đó hỏi nàng là ai, cùng Lâm Phong có quan hệ như thế nào, nàng nói tất cả, nói cho đối phương biết rất rõ ràng.


- Làm sao vậy Tiểu Nhã?


Lâm Phong thấy thần sắc Tiểu Nhã biến hoá thì hỏi một tiếng.


- Không có gì, chúng ta trở lại học viện đi, muội còn phải quay về Tiểu Thế Giới nữa.


Tiểu Nhã cười cười, mặc dù Lâm Phong nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu như trước. Mây hồng trong hư không vẫn nồng nặc như trước, Doanh Thành phun ra nuốt vào lực lượng thiên địa, nơi này giống như có lực lượng thần hồn du đãng trong trời đất, hoà cùng thiên địa, chỉ thấy sau lưng hắn có một bức Giang Sơn Xã Tắc Đồ hiện lên, xung quanh Đế Sơn xuất hiện một bức thiên địa kỳ cảnh rộng lớn, đó là một bức thiên địa giang sơn đồ phổ, khắp thiên địa đều do ta khống chế, đồng thời một cỗ khí thế loạn thế hồng lưu cũng cuồn cuộn phát ra, giống như muốn thác loạn thương thiên vậy, đó là đạo của Doanh Thành.


- Muốn thành Đế rồi!


Đồng tử mọi người khẽ co rút lại, lộ ra ánh sáng màu ngọc, lúc này thiên địa biến ảo vô thường, tường vân vây quanh luồng ánh sáng thần kia, chỉ thấy ánh mắt Doanh Thành sáng như là sao trên trời, đâm thẳng vào vòm trời bên trên, một luồng khí thế náo động thiên địa ép từ trên xuống, trên người của hắn tuôn ra khí thế kinh khủng, hoà trộn cùng thiên địa, hào quang không ngừng xoay quanh thân.


- Đột phá.


Trong lòng mọi người chấn động, Thánh Thành Trung Châu lại xuất hiện một nhân vật phong Vương trở thành cường giả Đế cảnh, có hi vọng vấn đỉnh cảnh giới trong truyền thuyết. Tất cả nhân vật phong Vương đều danh chấn thiên hạ, những người này đều là cường giả một phương của Cửu Tiêu Đại Lục, rất nhiều người trong đó đã từng là nhân vật phong Vương trong học viện đi ra, hôm nay học viện vẫn còn lưu tượng phong Vương hoặc tên của bọn họ trên phong Vương thạch bia. Hôm nay mọi người lại chứng kiến sự trưởng thành của một cường giả đỉnh cao trong tương lai, Doanh Thành đã thành tựu bước đầu tiên trong truyền kỳ của chính mình. Nhưng vào lúc này, trên vòm trời, thật giống như có một cảnh tượng kỳ diệu hiện lên, hình như ở đó có rồng bay múa, thần tượng lao nhanh, vạn mã cùng phi, rong ruổi thiên địa, phát ra âm thanh huýt gió, khiến thiên địa cộng minh. Giờ khắc này, trong phương viên trăm ngàn dặm, bị một luồng sức mạnh kỳ diệu to lớn bao phủ, cổ lực lượng kia giống như muốn nghiền nát hủy diệt Thiên Đô.


- Đây là lực lượng của Doanh Thành?


Đồng tử mọi người ngưng lại, lộ ra thần sắc kinh hãi, còn Lâm Phong thì hiện lên một mảnh dị sắc, Doanh Thành có hơi thở khủng bố như vậy sao? Tiểu Nhã bên người Lâm Phong cũng nhìn chăm chú vào hư không, mắt đẹp không hề nhúc nhích. Sắc mặt mặt Doanh Thành đột phá đế cảnh trên Đế Sơn đột nhiên đại biến, lộ ra thần sắc ngạc nhiên, khắp thiên địa hư không đều hóa thành Long Tượng kinh khủng, phong toả thiên địa ở trong đó.


- Doanh Thành, trốn đi.


Một đạo âm thanh rống giận truyền ra, chỉ thấy vô số cường giả Doanh gia giẫm chân bước ra, giống như xuyên thấu hư không, lao thẳng đến Đế Sơn. Long Tượng hư ảo mang cả vùng thiên địa này bao bọc bên trong, chỉ thấy hư không lập tức sụp đổ xuống, tất cả những gì ở bên trong đều bị hủy diệt, bao gồm cả thân thể Doanh Thành.


- Oanh.

..! Cùng lúc đó, một tiếng vang kinh khủng từ trong đó truyền ra, mọi người nhìn thấy vị trí Doanh Thành đứng có một đạo quang hoa chói mắt, hình như thân thể Doanh Thành được một luồng ánh sáng bao bọc bên trong, nó giống như một mảnh thế giới, có tinh thần xoay quanh, giờ khắc này thế giới kia đã bị sụp đổ, cuối cùng tán loạn bạo liệt mất.


- Oanh!


Doanh Thành bóp vỡ một miếng ngọc giản, thân thể hóa thành một đạo lưu quang biến mất, Loạn Thiên Cổ Ngọc thủ hộ trên người hắn cũng bị vỡ nát rồi, địch nhân ngày xưa đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, không có Loạn Thiên Cổ Ngọc thủ hộ thì hắn chỉ có nước chạy trốn.


- Rống!


Một tiếng gào rú kinh khủng khiến thiên địa rung chuyển, âm thanh khủng khiếp truyền ra, Đế Sơn sụp đổ từng khúc, bị tiếng rống kia đánh thành phế tích, thân thể Doanh Thành giống như chui vào trong hư vô vậy, chỉ trong nháy mắt đã không thấy nữa, đây là một trong hai kiện pháp bảo Doanh gia cho hắn, kiện pháp bảo thứ nhất sẽ bảo vệ tính mạng của hắn, có thể tự động chống đỡ, để tránh hắn đã bị cường giả đột nhiên công kích, một khi gặp loại tình hình này, cổ ngọc thủ hộ trên người hắn sẽ gặp lập tức khởi động, kiện bảo vật thứ hai dùng để chạy trốn. Cùng lúc đó trong hư không xuất hiện một bàn tay to lớn, chộp về phía một vị cường giả Doanh gia, trong khoảnh khắc cường giả Doanh gia bị Long Tượng cắn xé, điên cuồng hét lên một tiếng, thiên địa đều phải tịch diệt, chỉ có Long Tượng Tuyên Cổ tồn tại, đó là lực lượng Thánh Đế, Thiên Đế và Thánh Đế có chênh lệch quá lớn. Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, khiến phiến hư không này giống như bị tan vỡ, đẩy lùi các cường giả Doanh gia về phía sau, sắc mặt họ trở nên trắng bệch, thực lực của tên kia dĩ nhiên có đột phá, giết trở về Thánh Thành Trung Châu, đến đây báo thù. Xa xa, có một đạo ánh sáng so với thái dương còn muốn sáng hơn phóng về phía bên này, tuy nhiên nó lại không gây ra bất kỳ âm thanh nào, tốc độ của âm thanh không theo kịp tốc độ của hắn.


- Đó là một vị cường giả sao?


Mọi người thầm nghĩ trong lòng, đạo lưu quang này xông vào trong hư không vô tận nhưng không có bất cứ va chạm gì, vòm trời bên trên trở nên an tĩnh rất nhiều.


- Ngươi lại dám can tái phạm Doanh gia ta sao, không sợ ta khởi binh thảo phạt toàn tộc ngươi à?

! Trên vòm trời có một đạo âm thanh kinh khủng vang lên, sát khí ngập trời bao phủ hết phiến hư không này, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được luồng sát ý vô thượng này, thân thể rất nhiều người run lên nhè nhẹ.


- Đừng quên lời ta nói ngày xưa, ngươi dám thảo phạt tộc ta, ta sẽ giết hết người của Doanh gia ngươi.


Thanh âm cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng truyền đến, nhưng không cảm thụ hơi thở này ở đâu.


- Hắn đã trở về!


Thần sắc mọi người ngưng lại, không nghĩ đến hai mươi năm sau, hắn đã giết trở về, hơn nữa tu vi còn đột phá đến Thánh Đế, lần thứ hai tập sát Doanh Thành. Thế nhưng Doanh Thành được Doanh gia bảo hộ rất nghiêm mật, không để cho đối phương có cơ hội. Tại Thánh Thành Trung Châu, có không ít người nghe nói về một ít chuyện, bọn họ đương nhiên biết người nọ là ai, hình như tôn nhi của hắn bởi vì Doanh Thành mà chết, nghe nói con nối dòng của hắn cũng chết trong tay cường giả Doanh gia, thù không đợi trời chung này khiến cho hắn đại khai sát giới, giết chết rất nhiều nhân vật hậu bối của Doanh gia, cuối cùng bị tuyệt đỉnh cường giả Doanh gia đuổi giết đến mức lên trời không đường, xuống đất không cửa, sau đó hắn biến mất, sự việc này đã trải qua hơn hai mươi năm thời gian, cụ thể bao lâu bọn họ đều không nhớ rõ, tóm lại chuyện đó xảy ra khi Doanh Thành mới chỉ có tu vi Hạ Vị Hoàng mà thôi, tiến nhập Thiên Thần Học Viện, lộ ra ánh sáng chói mắt, nhưng hôm nay Doanh Thành đã thành tựu Đế Vương tôn, rất nhiều người đã quên chuyện lúc trước. Vài chục năm thời gian là khoảng thời gian quá lâu, Doanh Thành cũng đã trải qua cảnh giới Vũ Hoàng, thành tự Đế vị du ngoạn sơn thuỷ, dùng thiên phú của Doanh Thành, trước trăm tuổi sẽ bước vào Thiên Đế cảnh, chuyện này tuyệt không có vấn đề.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp