Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1975 - Uy hiếp


...

trướctiếp

Mặc dù Doanh Thành đã bước vào Đế cảnh, nhưng khi hắn đối mặt với một vị cường giả Thánh Đế thì hắn chỉ có nước chạy trốn như trước, sau khi Loạn Thiên Cổ Ngọc thủ hộ cho hắn bị nghiền nát, hắn không có dừng lại chút nào, mà trực tiếp chạy đi, một đại cảnh giới trong đế cảnh, có chênh lệch giống như một lạch trời vậy, càng không nói đến chuyện Đại Đế tới Thánh Đế có chênh lệch hai đại cảnh giới, không có khả năng dùng thiên phú đền bù được, chỉ cần cho đối phương một tia cơ hội, Doanh Thành sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Giờ phút này, bên trên vòm trời vô tận, thiên địa náo động, thanh âm dần dần lắng xuống, hơi thở người nọ biến mất không thấy gì nữa, ngày xưa hắn có cảnh giới Thiên Đế đối mặt với Doanh gia đuổi giết cũng thành công thoát đi được thì hôm nay hắn có tu vi Thánh Đế, muốn giết chết hắn lại càng khó hơn, hắn không cùng ngươi chính diện va chạm. Lâm Phong nhìn chăm chú vào hư không, trong hai tròng mắt hiện lên vô số mũi nhọn, giết Doanh Thành?


- Cường giả Dược tộc sao?


Lâm Phong cảm thấy kinh ngạc, bộ lạc của Đạm Đài sao? hắn từ trong miệng của Đạm Đài nghe nói được, khi Đạm Đài còn nhỏ, bộ lạc của hắn xuất hiện một vị tuyệt đỉnh yêu nghiệt, gia nhập Chiến Vương Học Viện, uy danh hiển hách, cùng Doanh Thành của Thiên Thần Học Viện trở thành hai ngôi sao sáng chói, hơn nữa hắn còn đánh bại Doanh Thành, hai người kết làm bạn tốt, nhưng sau đó hắn lại bị chết một cách khó hiểu trong tay Doanh Thành, vì vậy mọi người suy đoán Doanh Thành dùng thủ đoạn ti tiện giết chết thiên tài Dược tộc, Lăng Thiên. Lúc trước Đạm Đài đề cập đến việc này cũng vô cùng phẫn nộ, một nhân vật so sánh với Doanh Thành càng thêm chói mắt, hy vọng của Dược tộc mà lạ chết không rõ như thế sẽ gây phẫn nộ bậc nào, hơn nữa Dược tộc có rất nhiều cường giả đại tài đều trưởng thành muộn, bọn họ càng đi đến phía sau càng bạo phát ra tiềm lực càng đáng sợ, có thể tưởng tượng, nếu Lăng Thiên không chết, chỉ sợ hôm nay hắn sẽ chói mắt như Sở Xuân Thu.


- Tiểu Nhã?


Lúc này, Lâm Phong ánh mắt chuyển qua, chỉ thấy Tiểu Nhã đứng lên, nhìn hư không ngẩn người.


- Không có việc gì.


Tiểu Nhã giật mình tỉnh lại, nói với Lâm Phong:


- Ca, chúng ta trở về đi.



- Cũng tốt.


Lâm Phong nhẹ gật đầu, tuy nhiên đúng vào thời khắc này, một đạo thân ảnh bay tới, người này rõ ràng là Cơ Thanh Tùng của Cơ gia, hắn đến khiến cho Lâm Phong khẽ nhíu xuống, hàn quang trong mắt lóe ra.


- Không cần khẩn trương, ta đến để nói cho ngươi biết một tin tức tốt.


Cơ Thanh Tùng mỉm cười, lập tức truyền âm nói với Lâm Phong :


- Ngươi nói xem, nếu Doanh gia biết quan hệ của ngươi và hắn thì sẽ như thế nào?



- Hả?


Thần sắc Lâm Phong hơi chậm lại, trong ánh mắt có một tia nghi hoặc, quan hệ của hắn? Cơ Thanh Tùng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, sau đó lại nhìn Tiểu Nhã, chỉ thấy Tiểu Nhã lộ ra thần sắc khẩn trương.


- Ha ha, ngươi đừng nói cho ta biết ngươi không nhận ra Tiêu Vũ Thiên nhé?


Cơ Thanh Tùng tiếp tục truyền âm nói, khiến cho đồng tử Lâm Phong ngưng lại, Tiêu Vũ Thiên, Tiêu lão!


- Chuyện đó và Tiêu lão có quan hệ gì?


Lâm Phong nghi hoặc trong lòng, đúng lúc này đầu của hắn khẽ run lên, giống như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, Dược, Dược tộc, không muốn đưa Tiểu Nhã đến Thánh Thành Trung Châu! Sắc mặt Lâm Phong đột nhiên biến ảo xuống, trong lòng có tiếng nổ lớn, hắn ngẩng đầu nhìn hư không, Tiêu lão?


- Nhìn là biết ngươi nghĩ ra rồi, Lâm Phong, ngươi nói xem, nếu Doanh gia biết nữ oa bên cạnh ngươi chính là cháu gái Tiêu Vũ Thiên, thân muội của Tiêu Lăng Thiên, ngươi đoán sẽ như thế nào?


Cơ Thanh Tùng tiếp tục truyền âm, khiến sắc mặt Lâm Phong cứng đờ, Lăng Thiên chỉ là tên hắn, còn tên thật của hắn chính là Tiêu Lăng Thiên, con cháu Tiêu Vũ Thiên! Lâm Phong nhìn Tiểu Nhã, hiểu rõ tất cả, trong đôi mắt loé lên hàn mang sắc bén, nhìn đối phương nói:


- Ngươi là cường giả Đế cảnh, dĩ nhiên lấy mộng cảnh mê hoặc một người con gái, ngươi thật hèn hạ.



- Láo xược, thế giới làm gì có hai chữ hèn hạ, ngươi mắng ta cũng tốt, tuy nhiên ta nói cho ngươi biết, hiện tại ta đang truyền âm nói chuyện cùng ngươi, nếu như ngươi không giao Thiên Diễn Thánh Kinh cho ta, ta bảo đảm Doanh gia sẽ biết bí mật này rất nhanh, mặc dù Chiến Vương Học Viện có thể giữ được ngươi, nhưng nữ tử này lại khác, ân oán giữa Tiêu Vũ Thiên và Doanh gia, Chiến Vương Học Viện cũng không dám cường hoành nhúng tay vào, nàng sẽ thành đồ chơi của Doanh gia, dùng để uy hiếp Tiêu Vũ Thiên, ngươi cần phải nghĩ cho kỹ.


Trên mặt Cơ Thanh Tùng lộ ra thần sắc lãnh miệt, hôm nay Tiêu Vũ Thiên xuất hiện thật đúng lúc, thanh kiếm tốt như vậy lại bị hắn nắm trong tay, không sợ Lâm Phong không nghe theo.


- Ngươi muốn mang Cơ gia cuốn vào trong cuộc chiến báo thù của Tiêu Vũ Thiên sao?


Lâm Phong lạnh lùng đáp lại đối phương, trong đôi mắt hiện lên hàn mang, nói:


- Ta cũng không phải người của Tiêu gia, chỉ quen biết nhận Tiêu Nhã làm muội muội, mặc kệ Doanh gia xử lý như thế nào, chúng cũng không dám đụng đến ta, chỉ cần Doanh gia dám bắt Tiểu Nhã, ta sẽ nói cho Tiêu Vũ Thiên biết Cơ Thanh Tùng ngươi để lộ bí mật, đến lúc đó Cơ gia ngươi cũng sẽ giống như Doanh gia, thừa nhận lửa giận của Tiêu Vũ Thiên?



- Hả?


Thần sắc Cơ Thanh Tùng phát lạnh, Lâm Phong lại dám uy hiếp ngược lại hắn.


- Ngươi không chú ý tới sự sống chết của muội muội ngươi?


Cơ Thanh Tùng nói ra một câu lạnh như băng.


- Lấy bản tính hèn hạ của ngươi, cho dù lần này ta có thỏa hiệp, rất có thể sẽ còn lần sau, như vậy, ta cũng sẽ không có chỗ ẩn thân nữa, cho nên ta không có lựa chọn nào khác.


Lâm Phong cường thế nói ra, lúc này hắn không thể để lộ ra mình yếu thế, nếu không đối phương sẽ nắm đằng chuôi, hắn vĩnh viễn không trở mình được.


- Ngươi nên suy nghĩ cho kỹ ?


Thần sắc Cơ Thanh Tùng hoàn toàn lạnh xuống, hàn khí tràn ngập toàn thân, quét mắt nhìn về phía Tiêu Nhã, nói:


- Nếu nữ tử này rơi vào trong tay Doanh gia, không biết sẽ phát sinh ác mộng gì.



- Ngươi cũng suy nghĩ cho kỹ càng, lần này hậu bối Cơ gia đến Thánh Thành Trung Châu không ít, mà Cơ gia ngươi lại có bao nhiêu cường giả Thánh Đế, có thể bảo hộ được tất cả mọi người hay không, kể cả Cơ Thanh Tùng ngươi, đến lúc đó cũng không nên bước ra khỏi Cơ gia, nếu không sẽ rất nguy hiểm, ta sẽ thay thế Tiêu Vũ Thiên nhìn Cơ gia các ngươi.


Lâm Phong nói ra một câu lạnh mùng, lập tức quay người lại lôi kéo Tiểu Nhã, nói:


- Chúng ta đi.


Tiếng nói vừa ra, Lâm Phong dẫn Tiêu Nhã phá không rời đi, khiến cho đôi mắt Cơ Thanh Tùng trở nên âm trầm, ngày xưa Tiêu Vũ Thiên giết chết không biết bao nhiêu cường giả của Doanh gia, khiến Doanh gia chấn động, sau đó Doanh gia bố trí Thiên La Địa Võng, phái người chinh phạt bộ tộc cổ xưa của Tiêu Vũ Thiên, cuối cùng hai bên thoả thuận, Tiêu Vũ Thiên không được tùy ý giết người Doanh gia nữa, mà Doanh gia cũng không được huyết tẩy Dược cốc, Tiêu Vũ Thiên chỉ được phép nhằm vào Doanh Thành nhất mạch, mà Doanh gia cũng chỉ đối phó nhất mạch Tiêu Vũ Thiên. Thủ đoạn của Tiêu Vũ Thiên rất đáng sợ, thuật ngụy trang thuật càng thiên y vô phùng, nếu không dùng tu vi Thiên Đế cảnh của hắn, hắn đã sớm bị tuyệt đỉnh cường giả của Doanh gia bắt, tuy nhiên Doanh gia lại vô phương bắt được hắn, cuối cùng đánh hắn bị thương, đuổi ra khỏi Thánh Thành Trung Châu, thời gian yên bình đã trôi qua hơn hai mươi năm. Hôm nay Tiêu Vũ Thiên đã đột phá đến Thánh Đế cảnh nên trở về, trận chiến đầu tiên suýt chút tập sát Doanh Thành, nếu như hắn thật sự nhằm vào Cơ gia, chỉ sợ Cơ gia cũng nhấc lên tinh phong huyết vũ giống như Doanh gia ngày xưa, Cơ Thanh Tùng hắn không dám để lộ bí mật này.


- Tiểu Nhã, ngươi biết gia gia sẽ đến sao?


Trong hư không, Lâm Phong nói với Tiểu Nhã, khiến mắt Tiểu Nhã lóe lên, rõ ràng Lâm Phong đã biết.


- Ca ca, ta cũng không biết gia gia sẽ đến, nhưng Doanh Thành trên Đế Sơn mấy ngày liền, nếu gia gia trở về báo thù người sẽ chọn lần này, không nghĩ tới gia gia thật sự đã trở về.


Tiểu Nhã khẽ nói, trong giọng nói có lo lắng nhàn nhạt, đã qua nhiều năm như vậy, nàng một mực có dự cảm gia gia của nàng đã quay về Thánh Thành Trung Châu, hôm nay dự cảm đã trở thành sự thực, người thật sự đã trở về.


- Yên tâm đi nha đầu, hôm nay thực lực Tiêu lão đã lợi hại hơn, Doanh gia muốn đối phó người sẽ không dễ dàng như vậy.


Lâm Phong vuốt vuốt đầu Tiểu Nhã, mỉm cười nói:


- Sau khi trở về ta muốn muội quay về Tiểu Thế Giới, nói cách khác nếu Cơ Thanh Tùng tiết lộ bí mật, chuyện này sẽ rất nguy hiểm, chỉ cần muội trong Tiểu Thế Giới của ta, không ai tìm được muội, Doanh gia cũng không thể làm gì ta.



- Vâng.


Tiểu Nhã nhẹ gật đầu, nàng đương nhiên biết rõ tính nghiêm trọng của chuyện này, nếu không có Cơ Thanh Tùng, Doanh gia sẽ không nghĩ tới nàng chính là tiểu cô nương lúc trước, nhưng hôm nay Cơ Thanh Tùng lại biết bí mật, gia gia đã trở về, tự nhiên nàng không thể ở bên ngoài nữa, nếu nàng bị Doanh gia bắt được, Doanh gia nhất định sẽ dùng nàng để uy hiếp gia gia. Cổ thuyền không ngừng lướt qua không trung, mây mù quay cuồng phía trước, đúng lúc đó có một bóng lưng xuất hiện, khiến cho thần sắc Lâm Phong run lên, cổ thuyền dưới chân không tự chủ được ngừng lại.


- Gia gia.


Tiểu Nhã thì thào nói nhỏ, chỉ thấy thân ảnh phía trước chậm rãi xoay người lại, nếp nhăn trên mặt vẫn như trước, hình như thần thái già nua không cùng với việc tu vi cường đại lên mà biến mất, người vẫn giống như một lão giả bình thường, Tiêu lão cùng những người bình thường không có gì khác nhau.


- Tiêu lão!


Lâm Phong cũng lộ ra sự vui vẻ, chỉ thấy thân ảnh Tiêu lão chợt loé lên, đi lên bên trên cổ thuyền, hai tay đưa ra xoa xoa gương mặt Tiểu Nhã, ôn nhu cười nói:


- Tiểu Nhã của ta cũng đã lớn như vậy rồi, hơn nữa còn rất xinh đẹp.



- Gia gia.


Tiểu Nhã lao vào trong lòng Tiêu lão khóc thút thít, khiến cho Tiêu lão cười khổ, trên khuôn mặt hiền lành tràn đầy nụ cười hạnh phúc, vỗ về Tiểu Nhã, nói:


- Lớn như vậy rồi mà vẫn giống một đứa trẻ, không biết e lệ gì cả.


Vừa nói, Tiêu lão vừa nhìn về phía Lâm Phong, mỉm cười nói:


- Tiểu Phong, những năm qua làm phiền ngươi rồi.



- Tiêu lão, không có người, vãn bối đã sớm mất mạng, huống hồ Tiểu Nhã là muội muội ta, làm sao có thể nói làm phiền được.


Lâm Phong vừa cười vừa nói, khiến cho Tiêu lão không ngừng gật đầu:


- Mặc dù lúc trước ta biết ngươi có căn cốt rất tốt, tương lai tất nhiên phi phàm, nhưng không ngờ ngươi lại trưởng thành nhanh như vậy, từ biệt hơn hai mươi năm, danh chấn Thánh Thành, không kém biệt so với Tôn nhi của ta, hy vọng một ngày kia, ngươi cũng có năng lực trở thành Vương của Thanh Tiêu Đại Lục.



- Nhất định!


Lâm Phong tự tin gật đầu, người trong võ đạo, thứ đầu tiên phải có tâm trí cùng tín niệm cứng cỏi, mình không tin mình thì làm sao thành tựu tuyệt thế võ đạo.


- Nhưng Tiêu lão, hiện tại có chút phiền phức, Cơ Thanh Tùng của Cơ gia, dĩ nhiên lấy ảo mộng thuật lừa Tiểu Nhã, khiến hắn biết được thân phận của Tiểu Nhã, mới vừa rồi hắn còn uy hiếp vãn bối.


Lâm Phong mang chuyện tình Cơ Thanh Tùng nói cho Tiêu lão biết, phiền phức này nhất định phải giải quyết một chút. Trong đôi mắt già nua của Tiêu lão bộc phát ra một đạo hàn quang, nói:


- Cơ Thanh Tùng ta biết, ra vẻ đạo mạo, nhìn như tiên phong đạo cốt, kì thực thủ đoạn rất ti tiện, hắn là người chuyện gì cũng có thể làm, để ta đi giết hắn!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp