Khi nghe thấy vậy, Bùi Đông Lai khẽ nhíu mày.

Hắn thân là người của Nhân Hoàng cung, nên cực kỳ hiểu rõ Hoàng bảng do Nhân Hoàng Cung tạo ra. Người Ngân Nguyệt vừa nói đến chính là Lâm Phong. Một năm trước, Lâm Phong đã được xếp vào Hoàng bảng, nghe nói tu vi của hắn lúc đó mới chỉ đến Trung Vị Hoàng. Mà cũng vì hắn từng đánh với Cơ Thương một trận vào ngày Phong Vương của Cơ Thương, nên mới được xếp vào. Đáng tiếc Bùi Đông Lai hắn không có mặt, để tận mắt chứng kiến trận chiến ấy. Nhưng hắn vẫn có thể khẳng định người thanh niên đang ở trước mặt là Lâm Phong. Ngân Nguyệt nhìn Bùi Đông Thanh, cười nói:


- Bùi Đông Thanh, nếu dựa theo đúng những gì ngươi nói, Thánh Tộc phải lợi hại hơn chứ.


Nhưng tại sao thúc thúc Bùi Đông Lai của ngươi không bằng người khác, chẳng lẽ bởi vì người của Bùi gia quá yếu, hay thúc thúc của ngươi quá yếu.


- Nguyệt nha đầu, đủ rồi đó.


Lúc Ngân Nguyệt vừa nói xong, Ngân Thụy quát quát một tiếng. Bùi Đông Lai dù sao cũng là người phi thường, phía sau hắn lại còn có Bùi gia và Nhân Hoàng cung. Mà mới vừa rồi, đối phương còn tặng cho hắn Yêu Đế quy đan, nên khi Ngân Nguyệt chế ngạo đối phương, thì hắn phải ra tay. Mà khi Bùi Đông Thanh nghe Ngân Nguyệt nói xong, hắn có cảm giác vô cùng xấu hổ. Mới vừa rồi, hắn thật có ý đó, nên khi Ngân Nguyệt nói ra, hắn chẳng khác nào lấy đá đập chân mình. Cùng lúc đó, Ngân Nguyệt lại nhìn về phía Lâm Vô Thương, trừng mắt đối với hắn, rồi nở một nụ cười đắc ý. Khiến cho tất cả mọi người lập tức minh bạch, thì ra Bùi Đông Lai và Lâm Phong đến mừng thọ vì mục đích này.


- Ngân Nguyệt Tiểu Công Chúa nói không sai, lúc ta tại Trung Vị Hoành thật không bằng Lâm Phong.


Nhưng Võ Đạo làm sao chỉ có thể dùng biểu hiện của một người tại một cảnh giới vào một thời điểm để xác định ai mạnh ai yếu được. Nhưng vậy không phải rất võ đoán, hai bọn ta vốn không phải người cùng một thế hệ, nên không cần phải so sánh làm gì? Câu trả lời thản nhiên của Bùi Đông Lai khiến cho mọi người cảm thấy thú vị. Bùi Đông Lai nói không phải không đúng, hắn và Lâm Phong hiện tại không phải một người cùng đẳng cấp, nên hắn cũng không cần đi so sánh với Lâm Phong.


- Nếu tiền bối đã nói vậy, vãn bối cũng chỉ có thể chúc mừng tiền bối ra đời sớm hơn người ta vài năm.


Ngân Nguyệt cười hì hì nói. Mặc kệ là người phương nào, đều có thể nhìn ra Ngân Nguyệt đang thiên vị Lâm Phong. Mặc dù Bùi Đông Lai đã tặng quy đan vô cùng trân quý, nhưng mấy lời ám chỉ của họ, khiến cho nàng rất không thoải mái. Nên nàng đâu để cho đối phương thực hiện được, bởi vậy nên nàng mới hết sức nói móc, châm chọc Bùi gia.


- Ngân Nguyệt Tiểu Công Chúa nói sai rồi.


Ngay lúc này, Cơ Giang đột nhiên đứng ra, chậm rãi mở miệng nói:


- Lúc đó Cơ Thương đánh một trận với Lâm Phong căn bản chưa xuất hết toàn lực.


Bởi vì có chít khinh thị hưans, nên Lâm Phong mới may mắn chạy thoát. Khi Cơ Thương muốn sử dụng thực lực chân chính, lại bị Chiến Vương Học Viện không cho tái chiến. Mếu không, Lâm Phong sao có thể giao thủ cùng Cơ Thương được chứ.


- Ngươi là người của Cơ gia, nên tất nhiên sẽ đứng ra nói đỡ cho Cơ Thương.


Ngân Nguyệt châm chọc nói.


- Ta chỉ ăn ngay nói thật.


Lúc Bùi Đông Lai còn trên Hoàng bảng, hai người xếp hạng trước ngài ấy đều là nhân vật phong vân một cõi rồi. Khi Cơ giang vừa nói xong, Vũ Văn gia cũng có người đứng ra, cười nói:


- Bùi Đông Lai tiền bối trong mắt đám hậu bối chúng ta chính là nhân vật oai phong một cõi.


Lấy Lâm Phong so sánh với ngài ấy, chẳng khác gì đà hạ thấp ngài ấy, nâng Lâm Phong lên. Khi thấy cục diện tiến triển tới mức này, không ít người âm thầm cảm thán cho Lâm Phong, hắn đã đắc tội không ít người a. Cơ gia không cần nhiều lời, lúc hắn phá Phong Vương đại điển của Cơ Thương, hắn đã hoàn toàn đắc tội rồi. Huống hồ hắn còn khiến cho Cơ Vô Ưu bị mù, mà Cơ Vô Ưu lại có hôn ước với Vũ Văn Tĩnh, nên quan hệ của hắn và Vũ Văn gia cũng không tốt đẹp gì.


- Nếu đúng như những lời các ngươi nói, hậu bối vĩnh viễn sẽ không bằng tiền bối sao?


Ngay cả nhân vật như Doanh Thành và Cơ Thương cũng không bằng tiền bối trên Hoàng bảng lúc trước hả? Mà hôm nay cũng có vài bị trên Hoàng bảng xuất hiện ở nơi đây, chẳng lẽ Đấu Chiến Tăng huynh, Tà Nguyệt nguyệt huynh cũng không bằng những người trên Hoàng bảng đời trước? Ngân Nguyệt có chút không vui, nói. Những người này thật làm dễ làm cho người khác chán ghét, cảm đám đều cùng một giuộc với nhau.


- Ngân Nguyệt, muội không cần phải nói nhiều với bọn họ làm gì.


Câu nói bình thản của Lâm Phong, lập tức khiến cho sắc mặt của những người trở nên cứng đờ. Sau đó Lâm Phong quay sang nhìn Ngân Thụy, mở miệng nói:


- Tu vi của Tiền bối hơn xa vãn bối, nên bảo bối của vãn bối làm sao có thể khiến cho tiền bối để vào mắt.


Vãn bối chỉ có một gốc Thanh Liên do Đạo Ý biến thành tặng cho Ngân Nguyệt Tiểu Công Chúa, dùng để bày ra thành ý. Ngay khi vừa dứt lời, Lâm Phong lấy ra một gốc Thanh Liên tỏa ra một luồng kỳ diệu Đạo Ý, chậm rãi bay tới trước người Ngân Nguyệt.


- Muội thích cây Thanh Liên này.


Ngân Nguyệt lập tức vươn tay cầm lấy Thanh Liên. Lúc Ngân Thụy nhìn thấy cảnh đó, ông ấy gật đầu cười, nói:


- Mặc dù đóa Thanh Liên này không quý giá mấy, nhưng lại có tác dụng rất lớn đối với Ngân Nguyệt nha đầu - Tiền bối, chuyến này Đông Lai đến đây còn vì một chuyện khác.


Ngay lúc này, Bùi Đông Lai đột nhiên mở miệng. Hắn vốn định để từ từ bàn chuyện, như thế cục của ngày hôm nay, lại làm đảo lộn mọi tính toán của hắn.


- Đông lai có chuyện gì, thì cứ nói đừng ngại.


Ngân Thụy khách khí đáp.


- Ngân Nguyệt Tiểu Công Chúa đã gần mười tám, lại vô cùng xinh đẹp, khiến cho nhiều người ái mộ.


Mà đứa cháu Đông Thanh của vẫn luôn ái mộ Ngân Nguyệt Tiểu Công Chúa không thôi, nên vãn bối muốn hôm nay thành ngày song hỷ lâm môn, vừa mừng thọ tiền bối, vừa kết duyên cho một đôi uyên ương. Cũng nhờ chuyện này, mà Bùi gia cùng Ngân tộc sẽ kết thành thông gia, bất luận là Bùi gia hay là Nhân Hoàng cung đều sẽ rất cao hứng. Câu nói của Bùi Đông Lai khiến cho Lâm Vô Thương quýnh lên, hô:


- Ca.


Mục đích hôm nay hắn đến đây cũng chỉ đến chúc thọ, thuận tiện tiếp xúc với Ngân tộc một chút, để tạo mối quan hệ. Hắn thật không ngờ Bùi Đông Lai lại mang theo Bùi Đông Thanh đến đây cầu hôn.


- Không được.


Khi Ngân Nguyệt nghe xong, nàng cũng gấp gáp hô lên một tiếng.


- Nguyệt nhi.


Ngay lúc đó, phụ thân Ngân Nguyệt bên cạnh lập tức trách mắng. Đại sự như vậy, há có thể cho Ngân Nguyệt nói lung tung.


- Im lặng, gia gia tự có chủ trương.


Câu nói của phụ thân Ngân Nguyệt khiến Ngân Nguyệt cảm thấy ủy khuất, cầu cứu Lâm Vô Thương. Tuy nói Ngân Thụy đã mơ hồ đoán ra chuyện Bùi Đông Lai có ý cầu hôn, nhưng khi Bùi Đông Lai chính miệng nói ra, hắn lại không biết nên làm như thế nào. Nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì chuyện này rất tốt, nhưng bất cứ...gì chuyện tốt gì cũng có hai mặt. Bùi gia và Ngân tộc đều là Thánh Tộc, nên khi hai nhà kết thành thông gia sẽ rút dây động rừng, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến bố cục của Thánh Thành Trung Châu. Mà ông cũng không biết Bùi gia thật lòng cầu hôn, hay chỉ là ý nghĩa nhất thời của Bùi Đông Thanh.


- Tiền bối.


Trong lúc Ngân Thụy còn đang do dự, Lâm Phong cũng mở miệng nói.


- Đệ đệ của vãn bối Lâm Vô Thương, đã cùng Ngân Nguyệt Tiểu Công Chúa tình đầu ý hợp đã lâu.


Nên Lâm Phong cũng xin cả gan cầu hôn Ngân Nguyệt cho đệ đệ. Lâm Phong nhìn Ngân Thụy, chậm rãi mở miệng nói.


- Chuyện này thật buồn cười.


Khi Ngân Thụy còn chưa lên tiếng, mọi người đã nghe thấy người của Cơ gia lên tiếng:


- Lâm Phong ngươi muốn cầu hôn Ngân tộc Tiểu Công Chúa cho đệ đệ mình?


Ta có nghe lầm không vậy? Ngươi là ai, mà dám cầu hôn Ngân Nguyệt Tiểu Công Chúa. Ngay khi người kia vừa nói xong, đôi tử vong ma đồng đen nhánh của Lâm Phong bắn ra một luồng tử khí vào trong thức hải của đối phương. Ngay lập tức, sắc mặt của người kia trở nên xám như tro tàn.


- Láo xược.


Khi Cơ Giang và đám cường giả Cơ gia thấy vậy, họ gầm lên lên tiếng. Rồi cảm đám tỏa ra một luồng khí tức kinh khủng hướng về phía Lâm Phong.


- Ta mới chỉ liếc hắn một cái, mà hắn đã như vậy, làm sao có thể trách ta, do hắn quá yếu mà thôi.


Câu nói bình thản của Lâm Phong khiến sắc mặt của đám người Cơ gia xanh mét, tất cả đều căm tức nhìn hắn.


- Ngân Thụy tiền bối.


Nếu hôn sự này thành công, Bùi gia sẽ dốc toàn lực bồi dưỡng Đông Thanh cùng với Ngân Nguyệt Tiểu Công Chúa. Nhân Hoàng cung cũng sẽ xuất lực. Mặc dù đề nghị của Bùi Đông Lai khá hấp dẫn, nhưng Ngân Thụy lại không tỏ ra bất cứ thái độ gì?


- Tiền bối.


Vãn bối Lâm Phong từ xa đến đây, nên cũng chỉ có một người đệ đệ duy nhất. Nên tất cả mọi thứ của vãn bối, đều là của Vô thương, từ Cổ Kinh đến tài nguyên tu luyện.


- Ở trước mặt Bùi gia ta, mà ngươi cũng đám so Cổ Kinh và tài nguyên tu luyện ư?


Bùi Đông Thanh lạnh lùng nhìn Lâm Phong nói. Lâm Phong cũng nhìn Bùi Đông Thanh, miệt thị nói:


- Thế nội tình của Bùi gia ngươi so với Chiến Vương Học Viện như thế nào?


Sắc mặt của Bùi Đông Thanh trở nên ngưng trọng, lập tức nói:


- Bùi gia là gia tộc của ta.


Còn ngươi chỉ là học viên của Chiến Vương Học Viện mà thôi.


- Ngươi cũng chỉ là một vị hậu bối dòng chính của Bùi gia mà thôi.


Mà địa vị của ta trong Chiến Vương Học Viện cũng không hề thua kém ngươi trong Bùi gia đâu. Còn tài nguyên ư? Ngươi có Thiên Diễn Thánh Kinh hả?


- Thiên Diễn Thánh Kinh?


Khi nghe thấy vậy, sắc mặt Bùi Đông Thanh và mọi người xung quanh đều trở nên ngưng trệ. Họ đều đã từng nghe nói Lâm Phong tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh, nên khi hứan khẳng định, cũng không có ai nghi ngờ. Lúc Lâm Phong thấy Bùi Đông Thanh trầm mặc không nói được gì, hắn cười lạnh một tiếng. Từ trong cơ thể của hắn xuất hiện hư ảnh của một gốc cổ thụ to lớn đang tỏa ra vô số pháp tắc.


- Đây là… Lúc Ngân Thụy nhìn thấy gốc cổ thụ đó, sắc mặt của ông ấy cũng trở nên kích biến.



- Ngươi có Thiên Trạch Cổ Thụ?


Câu hỏi của Ngân Thụy khiến cho mọi người phải hít sâu một hơi. Họ cũng không ngờ Lâm Phong lại có được Thiên Trạch Cổ Thụ của Thần Mộc Cốc. Lâm Phong biết rõ, nên hôm nay hắn không xuất một chút vốn liếng, không thể đánh bại Bùi gia được. Dù cho hắn có danh tiếng và thiên phú tốt đến đâu, thì hắn cũng chỉ là một vị cường giả Vũ Hoàng mà thôi.


- Hai thứ này đủ để chứng minh ta có Cổ kinh và tài nguyên không kém gì Bùi gia ngươi chưa?


Ngay cả loại tài nguyên như đạo ấn, ta cũng không thiếu. Nghe thì có vẻ như Lâm Phong đang nói cho Bùi Đông Thanh nghe, nhưng thật ra đang nói cho Ngân tộc nghe a.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play