- Người này thật sự chỉ là một kẻ khổ rách áo ôm, không có bối cảnh gì sao?
Một người âm thầm cảm thán. Thiên Diễn Thánh Kinh, Thiên Trạch Thần Mộc, đạo ấn đều không phải bảo vật thường. Tuy Lâm Phong rất cuồng vọng như hai bảo vật hắn lấy ra đừng nói Bùi Đông Thanh, dù Bùi gia cũng không biết đào đâu ra. Chắc cũng nhờ những bảo vật đó, mà thực lực của hắn mới mạnh như vậy.
- Ngươi nói thử đi, rốt cuộc ngươi có cái gì?
Lâm Phong nhìn Bùi Đông Thanh, thản nhiên lên tiếng, nhưng lại khiến cho sắc mặt của Bùi Đông Thanh rất khó coi. Một kẻ có tu vi Tôn Vũ như hắn, thì có thể có cái gì? Trừ… thân phận dòng chính của Bùi gia, hắn không hề có cái gì khác. Khi thấy Bùi Đông Thanh đã không nói được gì, Lâm Phong chậm rãi nhìn về phía Ngân Thụy, nói:
- Tiền bối, Bùi Đông Thanh chỉ là một hậu bối trong đám đông đảo của Bùi gia mà thôi, hắn có thể có được cái gì?
Thứ cho vãn bối nói thẳng, lấy tâm tính của hắn, con đường Võ Đạo của hắn sẽ kết thúc tại Vũ Hoàng cảnh. Còn Vô Thương lại là đệ đệ duy nhất của vãn bối, nên tất cả mọi thứ của vãn bối, đều là của nó. Sau khi nghe xong, Ngân Thụy vẫn không nói gì? Ông biết Lâm Phong muốn nói gì, thứ Bùi Đông Thanh hứa hẹn với Ngân tộc đều hư ảo, mà thứ Lâm Phong cho Ngân tộc lại chính là thật sự. Nhưng khi gả Ngân Nguyệt cho Bùi gia, Ngân tộc sẽ được lợi vì mối liên minh với Bùi gia. Còn khi gả Ngân Nguyệt cho đệ đệ Lâm Vô Thương của hắn, Ngân Nguyệt sẽ được lợi lớn nhất, Ngân gia cũng có thể có thêm một vị Cường giả. Cả hai sự lựa chọn trên đều có lợi, chủ yếu Ngân tộc sẽ lựa chọn như thế nào thôi. Lúc ban đầu, mọi người đểu cho rằng dưới thế lực của Bùi gia, Lâm Phong chắc chắn sẽ thất bại. Nhưng không ngờ, Lâm Phong lại có thể làm cho ngân tộc do dự.
- Ha hả.
Sau một lúc, Ngân Thụy đột nhiên chơi to một tiếng, nhìn mọi người, mở miệng nói:
- Nha đầu Ngân Nguyệt vẫn còn nhỏ, nên bây giờ nói đến chuyện hôn sự của nó vẫn còn hơi sớm.
Ta sẽ từ từ thương lượng với cha mẹ nó, đến lúc có kết quả, ta sẽ thông báo cho chư vị biết. Khi mọi người nghe xong, họ biết Ngân Thụy vẫn còn đang phân vân, nên định kéo dài thời gian.
- Nếu đã như thế, vãn bối ta xin chờ tin tức tốt của tiền bối.
Bùi gia rất hy vọng có thể kết thông gia cùng Ngân tộc. Mặc dù Ngân Thụy kéo dài thời gian, nhưng Bùi Đông Lai vẫn rất thản nhiên, không hề có chút lo lắng nào. Đến loại cảnh giới như hắn, quyết sẽ không vì nói mấy câu của Lâm Phong mà lo lắng. Huống hồ hắn vẫn rất tự tin cho rằng, Ngân tộc nhất định sẽ đáp ứng mình.
- Tạm thời không đề cập tới chuyện này nữa.
Được chư vị đến đây chúc thọ, khiến chi ta rất vui mừng. Nhân dịp ở đây xuất hiện không ít tuấn kiệt trên Hoàng bảng, ta đề nghị chúng ta hãy tổ chức giao lưu Võ Đạo đi. Khi Ngân Thụy vừa nói xong, tất cả mọi người nhao nhao gật đầu, bắt đầu di chuyển, tạo ra một khoảng trống. Khi Lâm Phong thấy nét suy tư trong đôi mắt của Ngân Thụy, hắn có cảm giác không ổn lắm. Lợi ích của hai Thánh Tộc liên hợp lại hơn xa lợi ích khi liên hợp với một thiên tài đang trưởng thành như hắn. Huống hồ, Bùi Đông Lai vốn cũng là một nhân vật thiên tài, nay lại là cường giả Đại Đế cảnh. Trong lúc Lâm Phong đang tập trung suy nghĩ, lại có một bóng người xuất hiện trước mặt hắn, Tà Nguyệt nhìn Lâm Phong, khẽ cười nói:
- Lần trước gặp ở Cơ gia, ta vẫn chưa đến chào hỏi huynh, thì huynh đã rời đi.
Sau này, khi nghe tin huynh đã đại chiến với Cơ Thương một trận, ta muốn gặp huynh, nhưng bây giờ mới được gặp. Hy vọng ta có cơ hội luận bàn với huynh một phen. Mặc dù Tà Nguyệt khi không ngừng dùng đôi mắt yêu dị của hắn trong lúc nói chuyện. Nhưng ánh mắt Lâm Phong lại thâm thúy vô cùng, không hề bị ảnh hưởng.
- Từ giờ đến ngày vấn Hoàng bảng đã không còn xa.
Tà Nguyệt ngươi lo gì không có cơ hội. Ngay lúc này, Đấu Chiến Tăng khoác áo cà sa đột nhiên lên tiếng, cắt ngang ý định của Tà Nguyệt, trong đôi mắt sắc bén của hắn ẩn chứa tinh khí thần coi cùng mênh mông, khiến cho mọi người đều cảm nhận được sự cường đại của Ý Chí của hắn.
- Ha ha, đến ngày Vấn Hoàng bảng, ta nhất định sẽ dõi mắt nhìn chư vị.
Cùng lúc đó, Ngân Cổ Thiên cũng thoải mái cười nói, nâng chén đối mời Lâm Phong. Sau đó, Bùi Đông Lai cũng một luồng Tử Khí phiêu đãng đi về phía này.
- Lần Vấn Hoàng bảng này, ta sẽ xung phong đại diện cho Nhân Hoàng cung đến đó, để thấy phong thái của chư vị.
Từ trước đến nay, Vấn Hoàng bảng đều do Nhân Hoàng cung chủ trì, danh bài trên Hoàng bảng cũng do Nhân Hoàng cung sắp xếp. Khi Lâm Phong nhìn thấy những nhân vật bất phàm không ngừng xuất hiện, hắn âm thầm nhắc nhở chính mình không được chủ quan, phải cố gắng gia tăng thực lực. Đối thủ của hắn bây giờ đã không phải đám Vũ Hoàng trong Chiến Vương học viện nữa, mà là một nhóm cường giả đỉnh cao của Thánh Thành Trung Châu. Trong đó không hề thiếu người lĩnh ngộ được đạo, thậm chí có không ít người không hề thua kém Cơ Thương. Vì Lâm Phong và Lâm Vô Thương không hề quen biết ai và cũng không muốn lãng phí thời gian, nên hắn đành cáo từ một tiếng, rồi mang đệ đệ ly khai. ……..
- Ca, Ngân tộc có thể gả Ngân Nguyệt cho tên Bùi Đông Thanh kia không?
Câu hỏi của Lâm Vô Thương khiến cho Lâm Phong trở nên trầm mặc, lập tức mở miệng nói:
- Vô Thương, khả năng Ngân tộc gả Ngân Nguyệt cho Bùi Đông Thanh rất lớn, dù các Thánh Tộc đều đem ích lợi lên hàng đầu, chứ không phải sự lựa chọn của Ngân Nguyệt.
- Đệ… Khi Lâm Vô Thương nghe xong, thần sắc trở nên cứng đờ, nhưng lại thấy Lâm Phong lại cười nói: - Vội cái gì?
Nếu Ngân Nguyệt thật sự nguyện ý đi với đệ, cùng lắm thì đệ mang theo Ngân Nguyệt bỏ trốn, ai mà có thể tìm được các ngươi. Nhưng thứ đệ cần nhất bây giờ vẫn là thực lực. Vô Thương, đệ cũng đã lớn rồi, nên cũng đã hiểu rất nhiều chuyện. Trong cái thế giới này, nếu đệ không có thực lực, một tấc cũng khó đi.
- Đệ biết rồi.
Vô thương lập tức khẽ gật đầu. Nếu như hôm nay không có Lâm Phong, Ngân Tộc đã gả Ngân Nguyệt cho Bùi Đông Thanh rồi. Ngay khi Lâm Phong đang định nói tiếp, thì sau lưng hắn đột nhiên có một tiếng hét truyền đến.
- Lâm Phong huynh, xin dừng bước.
Khi Lâm Phong nghe vậy, hắn bảo Lâm Vô Thương cùng dừng lại. Lúc hai người quay lại, thì họ thấy phía xa xa có đang rất nhiều bóng người bay đến, mà những người đó đều là cường giả của Cơ gia cùng và Vũ Văn gia. Lúc đoàn người đến gần, họ tỏa ra phong tỏa bát phương, bao vây Lâm Phong và Lâm Vô Thương vào giữa. Ngay sau đó, đột nhiên có một luồng khí tức mạnh mẽ cuồn cuộn xuất hiện, như một cơn lốc cuồn cuộn quấn lấy Lâm Phong và Lâm Vô Thương. Vào lúc này, Lâm Vô Thương chỉ cảm thấy hô hấp trở nên dồn dập, mô hôi lạnh không ngừng chảy ra.
- Chư vị có ý gì đây?
Lâm Phong lập tức quét nhìn đám người kia một cái, họ đều là thanh niên kiệt xuất của Cơ gia và Vũ Văn gia, tu vi đều đến Thượng Vị Vũ Hoàng.
- Mọi người ở đây đều nghe Lâm Phong huynh có chiến lực mạnh mẽ, nên tất cả muốn thỉnh giáo một phen.
Sau khi thanh âm hùng hồn của người kia vừa dứt, Lâm Phong cảm thấy có một luồng khí tức bài sơn đảo hải lao về phía hắn. Ngay lúc đó, dưới chân Lâm Phong đột nhiên xuất hiện hư ảnh của Thiên Diễn Bàn Cờ, không ngừng pháp ra ánh sáng chói mắt, khiến đám vướng giả đó không dám trực tiếp nhìn vào. Lúc ánh sáng biến mất, thì trong vòng vây chỉ còn có Lâm Phong với cặp mắt đen kịt đang lạnh lùng nhìn bọn họ.
- Đến đây đi!
Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, lập tức có một nham thạch cự thủ xuất hiện đánh về phía hắn. Nhưng chỉ cần Lâm Phong phẩy tay một cái, cự thủ kia nhanh chóng bạo liệt. Sau đó hắn dùng đôi mắt đen kịt của hắn nhìn về phía người bọn họ, khiến họ không thể tự kiềm chế được. Cùng lúc đó, đột nhiên có hai người khác cùng lao về hướng Lâm Phong, một người tạo ra một nham thạch cự phủ khổng lồ, tựa như có thể chặt đứt sơn hà. Người còn lại cũng không phải dạng vừa, hắn hóa thành một con Thanh Long to lớn, há miệng muốn nuốt Lâm Phong. Mặc dù khí thế của hai người kia rất mạnh, như Lâm Phong vẫn vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh tới mức làm cho người có cảm giác vô cùng đáng sợ. Ngay khi hai vị cường giả kia sắp đánh trúng Lâm Phong, từ trong đôi mắt hắn phát ra một luồng tử khí khổng lồ. Khiến cho đôi mắt của hai vị cường giả kia rướm máu, sắc mặt cũng trở nên xám như tro tàn, giống như người sắp chết.
- Giết.
Mặc dù bị Lâm Phong làm trọng thương, nhưng hai vị cường giả kia vẫn quên mình lao tới, chém ra cự phủ và Thanh Long về phía Lâm Phong. Ngay lúc đó, những Thánh văn dưới chân Lâm Phong đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, bao phủ toàn thân hắn. Khi ánh sáng đó biến mất, Lâm Phong cũng đã biến mất theo, để lại cự phủ và Thanh Long đánh vào không khí. Cùng lúc đó, một vị Thượng vị Hoàng phía xa đột nhiên hét thảm một tiếng, rồi rơi xuống đất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT