Lâm Phong bình tĩnh nhìn Vũ Văn Tĩnh một cái, rồi lập tức dời đi, không hề có chút giao động nào.

Lúc Vũ Văn Hầu nhìn thấy Lâm Phong không khỏi thầm than một tiếng.


- Thiên phú người này thật đáng sợ, mới đó mà đã trưởng thành đến mức này.


Tuy hắn là học viên của Chiến Vương Học Viên, nhưng không phải người trong Thánh Thành Trung Châu, hẳn phải không có quan hệ gì với Ngân tộc mới đúng chứ. Mà hôm nay là ngày đại thọ của Ngân Thụy tiền bối, không biết Lâm Phong đến đây để làm chuyện gì? Sau khi Lâm Phong bước vào trong phủ đệ Ngân tộc, đến nơi bày tiệc, hắn nhìn thấy những bàn tiệc rực rỡ muôn màu bàn đã được chuẩn bị tốt, trong đó cũng xuất hiện rất nhiều người đến đây chúc thọ.


- Tiểu tử ngốc.


Ngay lúc đó, Lâm Phong đột nhiên nghe thấy một giọng nói như như tiếng chuông bạc truyền đến, hắn chỉ thấy Ngân Nguyệt đang dùng đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn Vô Thương bên cạnh mình. Mà khi Vô Thương thấy cảnh đó, hắn cũng nở một nụ cười ngây ngô đáp lại, khó trách Ngân Nguyệt lại gọi nó là “Tiểu tử ngốc”.


- Ân?


Khi Ngân Thụy nhìn thấy cảnh đó, ông ấy nhìn về phía Lâm Phong, trong đôi mắt thâm thúy mơ hồ có vài phần không vui. Lập tức truyền ầm đối với một người ở bên cạnh, nói:


- Đi điều tra thân phận của hai người đó.



- Vâng.


Người đó lặng yên lui về phía sau môt bước, rồi lập tức đi vào trong đám đông. Cùng lúc đó, Lâm Phong đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt đang theo dõi mình, khi hắn quay lại nhìn, hắn thấy đám người Cơ gia đang lạnh lùng nhìn hắn. Mà không chỉ có Cơ gia, Lâm Phong phát hiện ra Bùi Đông Thanh cũng đang dùng ánh mắt châm chọc nhìn Vô Thương. Lâm Phong cũng chỉ nhìn đám người Cơ gia một cái, rồi lập tức đánh giá những người đến dự tiệc. Vì ngày Vấn Hoàng Bảng sắp đến, nên trong bữa tiệc mừng thọ Ngân Thụy cũng xuất hiện vài người thanh niên phi phàm. Hai người Tà Nguyệt và Hoắc Cửu Dương từng xuất hiện trong bữa tiệc của Cơ gia lúc trước, cũng xuất hiện ở nơi này. Mà Lâm Phong cũng đặc biệt chú ý đến một người thanh niên mặt một bộ trường bào màu bạc, có khí chất không hề tầm thường. Người này hẳn là thiên tài xếp hạng thứ bảy trên Hoàng bảng của Ngân gia, mà Ngân Nguyệt đã từng đề cập, Ngân Cổ Thiên. Trừ những người đó ra, còn một người người mặc Kim Thân Cà Sa của Phật Môn có khí tức vô cùng cường thịch.


- Trong Thánh Thành Trung Châu có một ngôi chùa rất nổi tiếng tên Già Nam Phật Tự, tất cả tăng nhân trong đó đều là cường giả thiện chiến.


Nên hắn ta hẳn là chiến tăng xếp hạng thứ tư trên Hoàng bảng của Già Nam Phật Tự. Lâm Phong âm thầm nói nhỏ một tiếng. Theo những gì Lâm Phong biết, người xếp thứ tư trên Hoàng bảng có thực lực phi thường cường hoành này là chiến tăng đang nhập thế tu hành tại Tuyên Cổ Học Viện. Người này có danh vọng rất lớn ở đó, được người xưng có tiềm chất Phong Vương.


- Ngân tộc đã đứng sừng sững tại Thánh Thành vô số năm tháng.


Hôm nay lai là đại thọ của Ngân Thụy tiền bối, nên hậu sinh vãn bối Bùi Đông Thanh xin chúc tiền bối phúc như đông hải, thọ tỷ nam sơn. Vãn bối cũng đã chuẩn bị một chút lễ vật, mong tiền bối vui vẻ nhận. Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên, khiến cho câu chuyện phiếm của mọi người bị cắt đứt. Ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Bùi Đông Thanh, thầm nói trong lòng.


- Người này đúng là trẻ tuổi khí thịnh, không có kiên nhẫn.


Ở đây có rất nhiều trưởng bối còn chưa lên tiếng, mà hắn đã đòi đi dâng lễ trước. Mặc dù rất khó chịu với hành động của Bùi Đông Thanh, nhưng vì Bùi gia vốn là Thánh Tộc lâu đời, cộng thêm Bùi Đông Lai bên cạnh, nên mọi người cũng sẽ không nói gì. Sau khi dứt lời, Bùi Đông Thanh dâng lên một cái hộp gấm. Ngay sau đó, lập tức có một người của Ngân gia tiếp nhận hộp gấm đó. Ngân Thụy mỉm cười nói:


- Nếu Đông Thanh đã có lòng, mà ta còn từ chối thì sẽ trở thành bất kính.


Sau khi tiếp nhận hộp gấm xong, người đó đi đến bên cạnh Ngân Thủ, mở hộp gấm khá lớn kia ra. Ngay lập tức, mọi người cảm nhận được một luồng yêu khí kinh khủng trào ra. Trong hộp gầm đó có một viên tinh thể rất lớn, nhưng điều khiến cho mọi người kinh hãi lại là hư ảnh của một con thần quy trong đó, mà dường như nó có sinh mệnh vậy.


- Quy đan.


Khi Ngân Thụy thấy cảnh đó, ông thốt lên một tiếng, rồi nhìn về phía Bùi Đông Lai và Bùi Đông Thanh, nói:


- Lễ vật này quá quý trọng rồi.



- Xin tiền bối đừng khách khí, quy đan này do gia thúc chém giết một con vạn năm Long Quy trong Đông Hải mới lấy được.


Nó cũng không phải vật quý giá gì, tiền bối cứ nhận đi. Câu nói của Bùi Đông Thanh làm cho mọi người cả kinh.


- Quy đan hiện hình, như đang dưỡng dục sinh mệnh này e rằng chỉ có Yêu Đế Long Quy mới có thể tạo ra.


Thực lực Đông Lai hiền chất thật lợi hại. Ngân Thụy thán phục một tiếng, rồi nhìn Bùi Đông Lai một cái. Tử Khí đông lai, Bùi Đông Lai không phải người thường a. Lúc còn trên Hoàng bảng đã là nhân vật danh chấn Thánh Thành Trung Châu. Sau khi bước vào Đại Đế cảnh, còn hắn có thể trảm Yêu Đế Long Quy ở Đông Hải, quả thật không tầm thường.


- Bùi gia đúng là tài đại khí thô.


Một vị quan khách cảm thán. Yêu đan của Yêu Đế Long Quy lại ẩn chứa Long Quy tinh hoa, có thể gia tăng tinh khí thần, tăng cường Sinh Mệnh lực, nên có thể được xưng thiên tài địa bảo đối với Nhân Loại võ tu. Cộng thêm Long Quy là loài nổi tiếng với phòng ngự mạnh mẽ, lại am hiểu Thủy và Đại Địa pháp tác, nên rất khó có thể giết nó. Nên giá trị của Quy đan càng tăng thêm một bậc, chưa chắc có tiền đã mua được.


- Nếu đã là tâm ý, ta xin mặt dày nhận lấy vậy.


Câu nói của Ngân Thụy khiến không ít người kinh hãi, chỉ sợ đây chính là lệ vật quý trọng nhất của ngày hôm nay. Dường như Bùi gia đang có toan tính gì đó, nếu không cũng không tặng lệ vật quý giá như vậy.


- Vãn bối không lễ vật quý giá như quy đan, chỉ có một bộ Thanh Tâm Cổ Phật Kinh để bày tỏ tâm ý.


Vị chiến Tăng mỉm cười nói, rồi dâng lên một bộ Phật kinh.


- Nếu Đấu chiến hiền chất đã có tâm, sao ta lại từ chối được.


Ngân Thụy vừa cười vừa nói, không hề tỏ ra kinh thường. Sau đó mọi người bắt đầu dâng lên thọ lễ, khiến cho bầu không khí trở nên phi thường náo nhiệt. Ngay lúc đó, Bùi Đông Thanh đột nhiên nhìn về hướng Lâm Phong vả Lâm Vô Thương, nhàn nhạt mở miệng nói:


- Hai vị rất lạ mặt, không biết đến từ Thánh Tộc nào?


Sao ta lại chưa từng gặp qua.


- Hình như ngươi rất coi trọng gia thế và dòng dõi.


Lần trước gặp mặt cũng như vậy. Lâm Phong nhìn Bùi Đông Thanh, bình tĩnh nói.


- Cường tộc xuất Yêu Nghiệt là chuyện mọi người đều công nhận.


Phần lớn Yêu Nghiệt của Thánh Thành Trung Châu đều có xuất thân từ Thánh tộc, Cổ tộc. Khi Bùi Đông Thanh vừa nói xong, Lâm Phong nở một nụ cười thản nhiên, rồi lắc đầu quay đi chỗ khác,


- Ngươi cười cái gì?


Khi thấy cảnh đó, Bùi Đông Thanh hỏi Lâm Phong, nhưng Lâm Phong không hề để ý đến hắn. Từ trước đến giờ, hắn đã gặp không ít người tự cho ưu việt như Bùi Đông Thanh, những người như thế thường không có trái tim cứng cỏi, khi bị thất bại sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, không bao giờ ngóc đầu lên nổi. Lúc Bùi Đông Thanh nhìn thấy Lâm Phong không hề để ý đến mình, sắc mặt của hắn trở nên lạnh lùn, châm chọc nói:


- Làm bộ thâm sâu?


Hôm nay là ngày mừng thọ của Ngân thụy tiền bối, mà cũng có hạng đạo chích dám giả danh đi vào. Khi Lâm vô thượng nghe thấy vậy, hắn căm tức nhìn Bùi Đông Thanh, nói:


- Ngươi thúi lắm.



- Vô thương, có một người không đáng để cho đệ tức giận, thậm chí không đáng để cho đệ để ý.


Khi nghe Lâm Phong giáo, Lâm Vô Thương tỏ ra sửng sốt, rồi lập tức gật đầu:


- Ca, ta biết rồi.



- Hì hì.


Cùng lúc đó, Ngân Nguyệt cũng nở vui vẻ. Nàng còn tưởng rằng Lâm Phong sẽ bị khinh bỉ, nên rất lo lắng. Ai ngờ Lâm Phong căn bản khinh thường nói chuyện với Bùi Đông Thanh.


- Mặc dù cháu của ta hơi có vẻ khinh cuồng chút, nhưng khẩu khí của các hạ cũng thật lớn.


Người của Bùi gia không đáng để ngươi để ý sao? Khi Bùi Đông Lai vừa dứt lời, hắn tỏa ra một luồng uy áp, áp chế Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhìn về phía Bùi Đông Lai, chậm rãi nói:


- Bùi Đông Lai, lúc ngài còn ở Vũ Hoàng cảnh đỉnh phong, ngài xếp thứ ba trên Hoàng bảng phải không?


Sau này gia nhập Nhân Hoàng cung, mới trở thành Đại đế. Bùi Đông Lai không hề ngạc nhiên khi biết Lâm Phong biết hắn, sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh như trước, nói:


- Thì ra ngươi cũng biết ta.



- Đã từng nghe qua.


Nghe nói khi ngài còn tại Vũ Hoàng cảnh đỉnh phong, bị hai người xếp trước gắt gao áp chế, nên một mực chỉ xếp vị trí thứ ba trên Hoàng bảng. Trong mắt mọi người, nhưng thế đã là rất giỏi, nhưng trong mắt ta, đó chả là cái gì cả. Mỗi câu nói của Lâm Phong đều như một tiếng chung, khiến cho mọi người vô cùng chấn động, ngao nhao nhìn Lâm Phong. Người này thật cuồng vọng, kẻ xếp thứ ba trên Hoàng bảng trong miệng hắn chẳng khác gì kẻ đầu đường xó chợ. Ngay lúc đó, đột nhiên có một người âm thầm truyền âm cho Ngân Thụy. Khi Ngân Thụy nghe xong, ống ấy dùng ánh mắt thú vị nhìn Lâm Phong.


- Nếu ta trong mắt ngươi chả là thứ gì, thì ngươi hẳn phải có vị trí ở trên Hoàng bảng cao hơn ta nhĩ.


Bùi Đông Lai châm chọc nói. Nếu Lâm Phong thật sự xếp trong top 3 của Hoàng bảng, hắn đã nhận ra được rồi. Nhưng hắn không hề nhận ra Lâm Phong, thậm chí là Top 10 cũng không có Lâm Phong.


- Tu vi hiện tại của huynh ấy mới đến Trung Vị Hoàng cảnh, tiền bối lại sao sánh huynh ấy với mình lúc ở Vũ Hoàng đỉnh phong.


Nếu đúng theo những lời Bùi Đông Thanh nói, vị trí của tiền bối phải cao hơn huynh ấy rất nhiều mới đúng. Bùi Đông Lai tiền bối, lúc tiền bối ở Trung Vị Vũ Hoàng đỉnh phong xếp thứ bao nhiêu trên Hoàng bảng vậy? Ngân Nguyệt tỏ ra chút nghịch ngợm, hỏi.


- Lúc ở Trung Vị Hoàng đỉnh phong, ta đã nhập Hoàng bảng, xếp vị trí thứ 40.


Bùi Đông Lai mở miệng nói.


- Thực lực của tiền bối lúc ấy so với người trong top 3 trên Hoàng bảng như thế nào?



- Khi đó ta mới chỉ là Trung Vị Vũ Hoàng, làm sao có thể so sánh được.


Bùi Đông Lai trung thực nói.


- A, nói như vậy, tiền bối không bằng huynh ấy rồi.


Một năm trước, khi huynh ấy chưa đến Trung Vị Vũ Hoàng đỉnh phong, đã đánh với Cơ Thương xếp thứ hai trên Hoàng bảng một trận, rồi được xếp thứ 30 trên hoàng bảng đấy. Câu nói vui đùa của Ngân Nguyệt khiến cho sắc mặt của mọi người phải thay đổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play