Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1939 - Phóng thích


...

trướctiếp

Lúc Lâm Vô Thương và Tiểu Nhã trở về đến Chiến Vương học viện, họ nhanh chóng tìm Lâm Phong!


- Ca Khi nhìn thấy bóng lưng của Lâm Phong, Vô Thương hô to một tiếng, khiến cho Lâm Phong phải quay đầu lại nhìn hắn, nói: - Tiểu Thần ca ca của đệ đã bước vào Vũ Hoàng cảnh, đến khi nào đệ mới chuẩn bị đột phá.



- Tiểu Thần ca đột phá rồi à?


Lâm Vô Thương nhìn Diệp Thần ở bên cạnh, vui vẻ, nói:


- Ca, ta chuyện đó không vội.


Huynh mau giúp đệ một chuyện này đi. Lúc Lâm Phong thấy thần sắc xấu hổ của Vô Thương, hắn minh bạch bảy tám phần, cười nói:


- Chuyện liên quan đến Ngân Nguyệt?



- Ca ca, cái tên tiểu tử Vô Thương đã đi chung với Ngân Nguyệt vài ngày, mà suốt ngày chỉ biết sửng sốt.


Đến giờ vẫn chưa đối cưa đổ được nàng ta, khiến ta xấu hổ chết đi được. Câu nói khinh thường của Tiểu Nhã thật khiến Lâm Phong không biết nói gì luôn, nha đầu này đúng là hỗn thế Ma Vương, mới vài ngày đã muốn cưa đổ Ngân tộc Tiểu Công Chúa. Nếu như Vô Thương thực sự cưa đổ được Ngân Nguyệt, Ngân tộc đã đến tìm phiền toái rồi.


- Đệ muốn ta làm cái gì?


Lâm Phong dùng ánh mắt như cười mà không phải cười nhìn Vô Thương , khiến cho Vô Thương gãi gãi đầu, nói:


- Ca.


Năm ngày nữa sẽ đến ngày mừng thọ của gia gia Ngân Nguyệt, đệ muốn huynh đi cùng đệ đế đó.


- Mừng thọ của gia gia Ngân Nguyệt sao?


Khi nghe đến đây, Lâm Phong trở nên trầm ngâm trong chốc lát. Ngân Nguyệt chính là Tiểu Công Chúa của Ngân Tộc, nên gia gia của nàng ấy tất nhiên là nhân vật danh trấn một phương. Nhưng nếu như Vô Thương đã thích Ngân Nguyệt, ca ca như hắn cũng nên giúp hắn tranh thủ một phen.


- Tốt, đến lúc đó ta sẽ đi cùng đệ.


Lâm Phong gật đầu nói nói.


- Cám ơn ca.


Vô Thương nhếch miệng cười một tiếng, rồi lập tức chạy đi, để lại Lâm Phong chỉ biết cười lắc đầu, thầm nói.


-Vô Thương à, sau này đệ còn phải nếm mùi đau khổ nhiều.


Sau đó Lâm Phong nhìn Tiểu Nhã, hỏi.


- Tiểu Nhã, muội thấy nha đầu Ngân Nguyệt kia như thế nào?


Mặc dù Tiểu Nhã là nữ ma đầu chính hiệu, nhưng tâm tư của nàng rất tinh tế.


- Một tiểu nha đầu rất khả ái, nên ca cứ yên tâm.


Tiểu Nhã biết tâm tư của Lâm Phong nên lập tức mở miệng đáp. Sau đó Lâm Phong mới yên tâm gật đầu, mà Tiểu Nhã cũng chạy đi tìm Diệp Tuyết chơi. Lâm Phong nhìn bóng nàng rời đi, nở nụ cười khổ với Mộng Tình, nói:


- Sao bây giờ, ta lại có cảm giác mình đã già rồi, không còn tinh thần phấn chấn và bồng bột lúc trước nữa.


Mộng Tình liếc Lâm Phong một cái, ôn nhu cười nói:


- Sau khi trải qua nhiều như vậy, chàng dĩ nhiên sẽ trở nên thành thục, không còn nông nổi như lúc trước.



- Có lẽ vậy.


Lâm Phong cười một tiếng, rồi tiếp tục nói:


- Được rồi, ta còn đang giam giữ một người.


Có lẽ hôm nay, cũng nên thả nàng ta đi. Vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nên mới nói vậy. Sau đó, hắn lấy ra một Cổ Tháp màu vàng, khiến cho nó không ngừng khuếch trương. Lúc Cổ Tháp lớn đến mức tối đa, bên trong có có một cô gái đi ra, nàng ta nhìn Lâm Phong một cái, rồi bắt đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Tề Kiều Kiều bây giờ đã không còn phong thái thiên kim tiểu thư của ngày xưa, đôi mắt nàng cũng không còn vẻ tinh anh lúc trước, mà lại có chút tối tăm, cả người dường như đã mất hết sức sống. Dù ai bị giam cầm nhiều năm như vậy, mà không có thay đổi mới là lạ.


- Ta giết ngươi.


Tề Kiều Kiều giận dữ nhìn Lâm Phong hét to,cả người của nàng cũng bắt đầu lấy lại sức sống, nàng lập tức huy động Không Gian Áo Nghĩa hóa thành lợi kiếm đâm về hướng Lâm Phong. Nhưng ngay khi lợi kiếm sắp chém trúng Lâm Phong, Tề Kiều Kiều lại phát hiện Không Gian Áo Nghĩa đã bị chặt đứt. Lâm Phong bình tĩnh nhìn Tề Kiều Kiều, trong lòng thầm than một tiếng. Nàng đúng là một cô gái đáng thương, nếu không phải do Tề gia đối nghịch với hắn, hắn cũng không giam cầm Tề Kiều Kiều nhiều năm như vậy.


- Tề gia, thậm chí Tề gia tại Đại Thế Giới đều đã bị ta nhổ tận gốc, nên cả đời ngươi sẽ không có cơ hội báo thù đâu.


Đi đi, tìm một chỗ an tĩnh sống hết đời đi. Câu nói bình tĩnh của Lâm Phong khiến thần sắc Tề Kiều Kiều trở nên cứng đờ, hét.


- Tề gia làm sao có thể bị ngươi tiêu diệt được?


Không có khả năng, điều đó không có khả năng. Rốt cuộc ngươi đã giam cầm ta bao lâu?


- Hơn mười năm, cụ thể bao lâu ta cũng đã không nhớ rõ nữa.


Lâm Phong bình tĩnh nói.


- Nếu chỉ hơn mười năm, ngươi làm sao có khả năng diệt được Tề gia ta.


Tề Kiều Kiều không tin hề tin lời của Lâm Phong, nàng phóng lại gần Lâm Phong đánh ra một quyền. Ngay lúc đó, Diệp Thần đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Lâm Phong, che cho hắn. Trong khoảnh khắc, Tề Kiều Kiều cảm giác thân thể của nàng đang bị một thứ gì đó gắt gao trói chặt, mà Diệp Thần lại chưa hề chuyển động.


- Thiên Địa Pháp Tắc, ngươi là cường giả Vũ Hoàng.


Khi Tề Kiều Kiều nhận ra mình đang bị thiên đại pháp tắc trói buộc, thì sắc mặt của nàng đại biến. Nàng không ngờ cái tên thanh niên mới lớn này lại là một vị cường giả Vũ Hoàng, thế giới này rốt cuộc làm sao vậy?


- Lão sư của ta không có lừa ngươi, Tề gia sớm đã bị diệt.


Lấy tu vi bây giờ của sư tôn, chỉ cần vẫy tay một cái, có thể san Tề gia thành bình địa. Căn bản không cần phải lừa gạt ngươi. Sau mỗi câu nói của Diệp Thần, cước bộ của Tề Kiều Kiều không ngừng lui về phía sau, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Tại sao vị cường giả Vũ Hoàng này có thể là đệ tử của Lâm Phong! Trong mười năm nay, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nơi có linh khí xung túc như này là nơi nào? Một lúc sau, Tề Kiều Kiều mới mang theo vài phần tiều tụy rời đi. Sau khi du đãng một cách vô ý thức một lúc lâu, nàng phát hiện ra đây là một thế giới đặc sắc mà cường đại, một người trẻ tuổi đi trên đường cùng có tu vi Vũ Hoàng cảnh. Chỉ một ánh mắt của họ đã có thể khiến cho nàng cảm thấy sợ run và phấn khích. Nhưng thế giới này lại không có nửa điểm quan hệ với nàng, nàng chỉ là một vị khách qua đường phiêu bạt đến nơi này mà thôi. ……. Năm ngày sau, phủ đệ Ngân Tộc. Hôm nay chính là ngày mừng thọ trăm tuổi của Ngân Thụy. Ngân thụy trong Ngân tộc có thân phận không thấp, mới chỉ trăm tuổi mà đã có tu vi Thiên Đế cảnh, nên cũng được tính là một cường giả phi thường lợi hại trong Thánh Thành Trung Châu. Đối với các thiên tài của Thánh Tộc, muốn bước vào Vũ Hoàng cảnh cũng cần hơn hai mươi năm, sau đó lại tốn khoảng mười năm để vượt qua Vũ Hoàng tam đại cảnh giới, sau cùng tìm cơ duyên trùng kích cảnh giới Đại Đế. Nên khi bị chân chính bước lên Đế vị, thì cũng đã hơn năm mươi tuổi. Ngoại từ một ít Yêu Nghiệt, đại đa số người khi đạt đến Đại Đế cảnh đều sẽ vĩnh viễn dừng chân tại cảnh giới này. Dù có năng lực vượt qua thì cũng tốn rất nhiều thời gian, động một cái mất hơn trăm năm. Trước khi Ngân Thụy đạt trăm tuổi, ông ấy đã trở thành cường giả Thiên Đế cảnh, nên cũng được tính thiên tài của Ngân Tộc. Vì thế mà khi đến ngày Ngân thụy mừng thọ trăm tuổi, có không ít người đến đây chúc mừng. Vào lúc này, nơi này có không ít thiên tài trẻ tuổi của Ngân tộc người đang chiêu đãi mọi người, khi thấy người của Cơ gia đến đây chúc thọ, những người đó ra đón tiếp. Cơ Thương trong Cơ gia như mặt trời ban trưa, không người nào có thể so sánh, nhưng cũng không đại biểu những người khác là yếu. Dù sao Cơ gia cũng là Thánh Tộc, nên Cơ gia tuyệt đối không thiếu thiên tài, nhưng hào quang của những thiên tài đó đều bị Cơ Thương che dấu. Nên trong đoàn đại biểu Cơ gia đến đây chúc thọ, cũng có vài người thanh niên trẻ tuổi, họ đều là thiên tài có thiên phú xuất chúng của Cơ gia, thậm chí trong đó còn có hai người trên Hoàng bảng.


- Cơ giang huynh có thể đại diện Cơ gia đến đây chúc thọ, khiến cho Ngân tộc vô cùng cảm kích.



- Cổ Thiên huynh khách khí quá.


Cơ gia và Ngân tộc đã giao hảo nhiều đời, làm sao có thể không tới chúc mừng. Cơ giang khách sáo nói.


- Cơ huynh nói không sai, sau này Cơ gia và Ngân tộc cần phải thường xuyên qua lại hơn.


Đáng tiếc lần này Cơ Thương không đến đây. Ngân Cổ Thiên mỉm cười nói.


- Cơ Thương đang bế quan, đợi đến ngày vấn Hoàng bảng mới xuất hiện.


Bây giờ huynh đang chuẩn bị trùng kích Đại Đế cảnh, nghe nói Doanh Thành cũng chỉ cách Đế cảnh một bước nữa. Câu trả lời của Cơ Giang khiến Ngân Cổ Thiên khẽ gật đầu:


- Ta cũng rất mong chờ được thấy phong thái của Cơ Thương huynh trong ngày Vấn Hoàng bảng.



- Nhân Hoàng Cung, Bùi Đông Lai đến chúc thọ Ngân Thụy tiền bối.


Đúng lúc đó, đột nhiên có một giọng nói hùng hậu vang lên, hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Họ lập tức thấy một người trung niên khoảng 30 mặc một bộ trường bào màu tím đang đi tới, mỗi bước chân của người đó đều rất trầm ổn và không mất đại khí. Cả người hắn đang được một luồng Tử Khí hư vô mờ mịt bao phủ, làm tôn thêm vẻ quý phái


- Tử Khí đông lai, không ngờ Đông Lai hiền chất của Nhân Hoàng cung hiền lại đến chúc thọ.


Ngân Thụy ta hết sức vinh hạnh. Cùng lúc đó, một người trung niên khoảng 40~50 có mái tóc hơi bạc cao giọng nói.


- Tiền bối khách khí quá.


Đây là cháu của vãn bối, Bùi Đông Thanh. Khi biết Vãn bối đi mừng thọ Ngân Thụy ngài, tiểu tử này đòi đi cho bằng được. Không biết có phải nó đã coi trọng vị Tiểu Công Chúa nào đó của Ngân gia không nữa? Bùi Đông Lai vừa cười nói vừa nhìn thoáng qua Ngân Nguyệt bên tay trái Ngân Thụy.


- Cũng có vài phần phong thái của Đông Lai.


Ngân thụy nhìn Bùi Đông Thanh liếc, khách khí nói. Bùi Đông Lai có thiên phú xuất chúng, lại là cường giả Đại Đế của Nhân Hoàng cung, không phải nhân vật bình thường. Mà lúc bình thường, hắn lại không có qua lại gì với Ngân tộc, lần này đến đây nhất định có mục đích. Câu nói và ánh mắt của Bùi Đông Lai nhất định có thâm ý. Ngân Thụy cũng đã sống hơn trăm năm, nên lập tức nhìn thấu bảy tám phần ý định của Bùi Đông Lai. Lúc ánh mắt của ông ấy nhìn về phía Ngân Nguyệt bên cạnh, ông đột nhiên phát hiện ra Ngân Nguyệt hình như có chút không yên lòng. Ánh mắt liên tục nhìn về phía cửa, dường như đang mong mỏi cái gì đó. Cùng lúc đó, Lâm Phong và Vô Thương cũng xuất hiện trước cửa phủ Ngân tộc. Lúc hắn định đi vào, hắn đột nhiên cảm thấy có người đang nhìn mình, khi Lâm Phong nhìn qua, hắn thấy Vũ Văn Tịnh trong đoàn người Vũ Văn gia đang nhìn hắn. Lúc Vũ Văn Tĩnh nhìn thấy Lâm Phong nhìn về phía nàng, nàng dời mắt sang hướng khác. Hôm nay nàng không có can đảm nhìn thẳng vào mắt Lâm Phong nữa, người mà nàng từng miệt thị, bây giờ đang đứng tại vị trí cao hơn mà nhìn xuống nàng rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp