Lúc những người chung quanh tận mắt nhìn thấy Lâm Phong tru sát trung niên kia, họ đều vô cùng khiếp sợ.
Mặc dù trung niên không phải quá cường đại, nhưng cũng là một vị cường giả Thượng vị Minh Hoàng, lại còn am hiểu kiếm đạo. Nhưng hắn lại chết trong tay Lâm Phong, một kẻ chỉ có tu vi Trung vị Minh Hoàng. Uy lực sinh tử trận do Lâm Phong khắc vô cùng to lớn, có thể tước đoạt sinh mệnh đối phương, khiến người người kinh sợ. Mặc dù sinh tử trận đó không phải loại đại trận có lực phá hoại cường đại, nhưng lại có thể trực tiếp khiến cho một vị cường giả chết, điều này quá đáng sợ. Cùng lúc đó, Lâm Phong trong Sinh tử trận đang kiểm tra lợi phẩm của mình. Sau sự kiện lần này, không còn ai đám coi Lâm Phong như cá trên thớt nữa. Nếu không cẩn thận rơi vào sinh tử trận của hắn, chỉ có con đường chết. Sau khi thu hồi toàn bộ chiến lợi phẩm, Lâm ca nhìn về phía phương xa. Hắn biết rõ đại chiến lúc nãy đã thu hút không ít người, nên hắn phải ly khai nơi này để tránh phiền phức. Đám người đang quan sát thấy Lâm Phong ly khai, nhưng không ai đi truy kích hắn hả. Một lúc sau, bóng Lâm Phong dần biến mất tại đường chân trời. ….. Một ngày sau. Lúc này, Lâm Phong đang đứng trên đỉnh của một phiến sơn mạch. Từ nơi này, hắn có thể nhìn thấy tất cả khu vực xung quanh.
- Chọn nơi này đi.
Lâm Phong ngồi xuống đất, bắt đầu khắc họa từng Thánh văn trên mặt đất, làm cả ngọn núi to lớn liên tục lóe lên Thái Cực đồ. Không lâu sau, cả ngọn núi đều được sinh tử đại trận bao phủ, Thái Cực hào quang chói mắt. Chỉ cần Lâm Phong muốn, cả ngọn núi này sẽ lộ ra sinh cơ bừng bừng hoặc trở thành một mảnh tử địa. Làm xong mọi thứ, Lâm Phong vẫn không ngừng khắc trận. Một lúc sau, phía trên sinh tử trận xuất hiện thêm một tấm lụa mỏng, che lấp tất cả đại trận. Sau khi khắc xong hai đại trận, bên người Lâm Phong xuất hiện một Lâm Phong khác, phân thân đó đứng dậy, thay thế Lâm Phong điều khiển hai đại trận, đồng thời giám sát xung quanh. Nếu như có mối nguy hiểm không thể ứng phó, có thể đánh thức bản thể. Cùng lúc đó, bản thể Lâm Phong nhắm mặt đi vào bên trong Thiên Diễn Bàn Cờ.
- Chư thiên trận chính vì diễn hóa mà sinh, chỉ cần một ý niệm sẽ thành trận.
Mà 3000 đại trận chỉ là cơ sở của Chư Thiên trận đạo. Đến hôm nay, ta đã có chút thành thạo với vài đại trận trong 3000 đại trận. Nếu như có thể mượn Thiên Diễn Thánh Kinh tiếp tục diễn hóa, ta sớm muộn cũng sẽ tu thành 3000 đại trận, mà uy lực của đại trận cũng sẽ được tăng cường. Lâm Phong thầm nói. Mặc dù hắn đã thành công khắc sinh tử trận, nhưng khi đánh chết trung niên kia, hắn lại có cảm giác uy lực sinh tử đại trận vẫn chưa đủ. Những cường giả kia vẫn có thể đào thoát được, mà khoảng thời gian khắc trận cũng không ngắn, nếu như gặp được những nhân vật lợi hại hoặc đồng thời gặp phải hai người chặn giết, hắn sẽ rơi vào hiểm cảnh. Sau khi đã nghĩ thông, Lâm Phong dùng Thiên Diễn Thánh Kinh và Thiên Diễn Bàn Cờ để diễn hóa. Tuy loại này diễn hóa này rất dài dòng và buồn chán, nhưng Lâm Phong lại hoàn toàn chìm vào trong đó, quên đi tất cả những gì đang diễn ra bên ngoài. Mấy canh giờ sau, đột nhiên có một bóng người xuất hiện gần đỉnh núi Lâm Phong bày trận. Khi hắn nhìn thấy sinh cơ bừng bừng trên núi, hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Sinh mệnh lực thật nồng đậm.
Người chậm rãi mở miệng nói một tiếng, rồi bước chân về phía đỉnh núi, khi hắn nhìn thấy phân thân của Lâm Phong, hắn lên tiếng hỏi:
- Sinh mệnh lực của các hạ tràn đầy như sóng biển cuồn cuộn, các hạ hẳn không phải Hạ vị Minh Hoàng đâu?
- Xin hãy lùi xa trăm bước.
Phân thân Lâm Phong bình tĩnh mở miệng. Khi người kia nghe vậy, sắc mặt hắn trở nên cứng đờ, nhưng vẫn cố nở một nụ cười vui vẻ:
- Các hạ chớ hiểu lầm, ta không có ác ý.
Tiên quốc thí luyện vô cùng nguy hiểm, nên ta mới định kết bạn với các hạ, nếu có gặp nguy hiểm, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau. Vừa nói xong, hắn đến gần Lâm Phong.
- Ta đang tập trung tu luyện, nên tạm thời không có ý định kiếm bạn đồng hành.
Nếu các hạ có thành ý, có thể quy lại vào trăm ngày sau. Nếu các hạ còn không còn dừng lại, ta sẽ xem các hạ là kẻ địch.
- Nhiều thêm một bằng hữu, chẳng phải tốn hơn nhiều thêm một kẻ địch sao.
Ta thật sự không có ý xấu. Người kia vẫn tiếp tục đi về hướng Lâm Phong, thấy cảnh đó, trong mắt Lâm Phong hiện lên một đạo hàn mang, hắn phất tay, cả thiên địa biến sắc, ngọn núi tràn đầy sinh cơ trong nháy mắt hóa thành một phiến tử địa. Tử vong khí tức cũng bắt đầu tràn ngập, trực tiếp ăn mòn thân thể người kia. Chỉ trong khoảnh khắc ngăn ngũi, gương mặt người nọ hóa thành tro tàn, thân thể cũng ngã xuống đất. Đến tận lúc chết, hắn vẫn không thể tin hắn sẽ bị giết dễ dàng như vậy. Dù người kia cố tình xâm phạm, nhưng bản thể Lâm Phong vẫn vô cùng yên ắng, chỉ có phân thân của hắn đi lấy trữ vật giới chỉ của đối phương. Sau đó, phân thân lại phất tay một, cho cả ngọn núi tràn đầy sinh cơ thêm một lần nữa. Theo thời gian chậm rãi trôi qua, trên đỉnh núi lại xuất hiện thêm mấy cỗ thi thể. Từ đó đến giờ, trận pháp trên đỉnh núi vẫn không ngừng cải biến, Thái Cực sinh tử trận và Huyễn Diệt Trận đã bắt đầu giao hòa cùng một chỗ, hóa thành một đại trận duy nhất. Khiến Lâm Phong tiện lợi hơn không ít, đến lúc đối địch, hắn cũng không cần khắc hai đại trận nữa. Hai tháng sau, đại trận trên núi lại có sự thay đổi, Sinh Tử Trận và Huyễn Diệt Trận đã hoàn toàn giao hòa cùng một chỗ, khiến co sinh cơ trên núi càng thêm bừng bừng. Mặc dù đại trận đã thành hình, nhưng Lâm Phong vẫn chưa muốn ly khai, hắn vẫn trên núi bế quan lĩnh ngộ, tĩnh tâm tiềm tu. Cho đến một ngày, thiên ma kiếp lực trên người hắn đột nhiên xôi trào, khiến cả đỉnh núi trở thành tử địa. Khi tử vong khí tức xung quanh cũng bắt đầu đầu hòa tan vào trong thiên ma kiếp, Lâm Phong mới mở mắt ra. Ngay khi hắn mở mắt, thiên ma kiếp lực cuồn cuộn chảy vào trong cơ thể, mà đỉnh núi cũng biến thành một nơi xanh tốt.
- Muốn từ Trung vị Minh Hoàng thành Thượng vị Minh Hoàng, ta phải trải qua Cửu cửu trọng thiên kiếp.
Nhưng đến hôm nay, thiên kiếp đầu tiên còn chưa hàng lâm, biết bao giờ ta đến cảnh giới đó đây. Lâm Phong ngẩng lên trời, nói. Cùng lúc đó, phân thân của hắn cũng đi đến bên cạnh bản thể, giao chiến lợi phẩm ra, rồi dung nhập vào trong bản thể, giống như chưa từng xuất hiện. Sau đó, Lâm Phong đứng dậy, bước chân về phía sườn núi, trên một tảng đá lớn giữa sườn núi đang có một vị Bạch Y Tú Sĩ* ngồi đó. (Bạch y tú sĩ: người đẹp trai mặt đồ trắng) Hình như người kia đã cảm giác được sự xuất hiện của Lâm Phong, nên hắn mở mắt, nhìn về Lâm Phong trên đỉnh núi, nở một nụ cười ấm áp, nói:
- Xin chào các hạ.
Ta là người của Thủy Nguyệt động thiên. Vô cùng ngưỡng mộ các hạ, khi thấy các hạ bày trận chỗ này, nên mới chờ ở đây. Hy vọng có thể mời các hạ đến Thủy Nguyệt động thiên một chuyến. Người này quả thật đã xuất hiện từ rất sớm, phân thân của Lâm Phong đã phát hiện ra hắn mấy lần. Nhưng người này chưa làm gì, chỉ ngồi chờ hắn, nên hắn cũng bỏ qua, hắn cũng không muốn vô duyên vô sớ đắc tội với một cường giả.
- Thủy Nguyệt động thiên là nơi nào?
Lâm Phong hỏi một tiếng.
- Thủy Nguyệt động thiên là một môn phái đã truyền lưu từ lâu ở Tiên Quốc.
Dù đã trãi qua vô số năm tháng, nhưng vẫn không ngừng có người kế thừa Thủy Nguyệt động thiên, nên nó vẫn một mực trường tồn. Bạch Y Tú Sĩ mỉm cười nói. Sau khi nghe vậy, trong mắt Lâm Phong lóe lên một đạo hào quang, mỉm cười nói:
- Tôn chỉ của Thủy Nguyệt động thiên là gì vậy?
- Chung mưu lợi.
Bạch Y Tú Sĩ nói đơn giản nói:
- Mọi người gia nhập Thủy Nguyệt động thiên đều vì lợi ích, trong Tiên quốc hiểm ác, tràn đầy cường giả này.
Có một số người kết thành đồng minh, cùng tiến vùng lùi. Nhưng cũng có người bằng tuyệt đỉnh tu vi của mình, đánh đâu thắng đó, không ai cản nổi. Nên cũng có một số người tham gia Tiên Quốc thí luyện tạm thời kết minh thành môn phái, để tranh đoạt tài nguyên. Mà Thủy Nguyệt động thiên, chính là một trong những môn phái đó. Cũng bởi vì Thủy Nguyệt động thiên luôn tuân theo quy tắc của người sáng lập, tuyệt đối không được ra tay với người của mình, nên có có thể trường tồn, trở thành một trong những môn phái nổi bật nhất.
- Môn phái tạm thời!
Lâm Phong mỉm cười, rồi nói tiếp:
- Tại sao các hạ lại chọn một người có cảnh giới thấp như ta?
- Thủy Nguyệt động thiên có thể trường tồn ở Tiên Quốc, nên nó cũng có chỗ hơn người.
Nên làm sao có thể chỉ nhìn nhìn người bằng tu vi hiện tại. Có rất nhiều người có tu vi thấp tiến vào Thủy Nguyệt động thiên, đã trở nên mạnh mẽ. Huống hồ các hạ vốn đã rất mạnh mẽ, thiên tư lại xuất chúng. Bạch Y Tú Sĩ tiếp tục nói:
- Ta đã đến đây nhiều lần, chờ đợi các hạ tỉnh lại, cũng không có ác ý.
Nếu các hạ cự tuyệt, ta sẽ rời đi, không quấy rầy các hạ nữa. Mong rằng các hạ quyết định.
- Ta sẽ theo huynh.
Lâm Phong mỉm cười đáp ứng, nếu Thủy Nguyệt động thiên đã có thể trường tồn tại đây, nó chắc chắn hiểu rõ Tiên quốc thí luyện. Nên hắn cũng muốn đi tham quan một hồi, còn chuyện có gia nhập hay không thì phải xem tiếp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT