Nơi Bạch Y Tú Sĩ dẫn Lâm Phong đi là một ngọn núi khác sâu trong sơn mạch.

Sau khi di xuyên qua một hang động lởm chởm, Lâm Phong thấy một động thiên khác, bên trong hạp cốc đó có một thác nước to lớn, nhưng một miếng vãi màu xanh biết vắt ngang. Sau đó, Bạch Y Tú Sĩ lại dẫn Lâm Phong đi xuyên qua thác nước, trong thác nước có một hang động khác, xuất hiện một hồ nước ở giữa.


- Một nơi thật kỳ diệu, không ngờ nơi này lại có một động thiên khác.


Khó trách nó được gọi bằng cái tên Thủy Nguyệt động thiên. Khi Bạch Y Tú Sĩ nghe Lâm Phong nói vậy, hắn cười nói:


- Nơi đây là một sơn mạch gần lối vào của Minh giới, cộng thêm nơi này khá vắng vẻ.


Nên rất ít khi xuất hiện một nhóm lớn cường giả, bảo đảm Thủy Nguyệt động thiên sẽ không bị vây quét.


- Thủy Nguyệt động thiên mà cũng lo bị người ta vây quét?



- Ngươi không biết Tiên quốc gian nguy đến mức nào mới nói như vậy.


Chờ đến lúc ngươi đến Tiên quốc chiến trường sẽ lĩnh ngộ được sự khủng bố của nơi đây. Mỗi khi có đánh nhau, Minh giới chúng ta đều điều động một quân đoàn tham chiến. Khi thấy cảnh đó, ngươi mới cảm nhận được, cái gì gọi là “nhân mạng như cỏ rác”. Sau khi nghe Bạch Y Tú Sĩ nói xong, Lâm Phong trầm mặc không nói, hắn thật không nghĩ đến Tiên quốc thí luyện sẽ tàn khốc như đối phương nói. Tuy hơi nói quá, nhưng nội dung lại giống lời của Thanh Liên thống lĩnh. Ngoại trừ Minh giới, thì trong Tiên quốc thí luyện, còn có thể xuất hiện cường giả của giới diện khác. Sau một lúc, Lâm Phong mới thấy một người đi đến bắt chuyện với Bạch Y Tú Sĩ.


- Bạch Lăng, hắn là người nào vậy?


Có người thấy Bạch Y Tú Sĩ mang Lâm Phong đến, không khỏi hỏi một tiếng.


- Người này tên Lâm Phong.


Ta thấy hắn tu luyện trên sơn mạch ngoài Thủy Nguyệt động thiên, lại có thiên phú xuất chúng. Nên ta mới dẫn hắn đến đây, hi vọng hắn có thể trở thành một thành viên trong chúng ta. Bạch Lăng chính là tên của Bạch Y Tú Sĩ.


- Ừm.


Người kia khẽ gật đầu, rồi lập tức dời mắt về phía một vị nữ tử tú lệ. Nữ tử này có một mái tóc dài được búi cao, tôn lên vẻ cao quý và kinh diễm. Mặc dù nàng chỉ mặc một bộ bạch y đơn giản, nhưng nó không hề che lấp đi khí chất bản thân.


- Ta là động chủ của Thủy Nguyệt động thiên động, Chỉ Nhu.


Lâm Phong, ngươi có nguyện ý gia nhập Thủy Nguyệt động thiên ta không? Nữ tử mở miệng hỏi Lâm Phong.


- Nếu ta gia nhập, ta có bị giới hạn chế tự do không?


Lâm Phong hỏi.


- Không hạn chế, chỉ khi gặp phải nguy hiểm, ngươi không được ly khai.


Nếu cố ý bỏ đi, sẽ bị coi là phản nghịch. Chỉ Nhu mở miệng nói, nếu không có quy tắc, một thế lực không thể tồn tại được. Nếu có phúc cùng hưởng, mà có họa lại tự chịu, làm sao ngưng tụ sực mạnh của mọi người. Nên Lâm Phong cũng không phản đối quy định đó.


- Ta đồng ý.


Lâm Phong khẽ gật đầu.


- Nếu như đã đồng ý, ngươi phải nhớ kỹ, kết cục của kẻ phản nghịch thế nào chứ, bị tất cả mọi người truy sát.


Chỉ Nhu nghiêm khắc nói, rồi lại trở nên nhu hòa.


- Ngươi gia nhập đúng rất đúng lúc a, bây giờ các thế lực của Minh giới đã bắt đầu phân tán đến các nơi trong Tiên quốc thí luyện, nên chúng ta cũng đang chuẩn bị xuất phát.


Ở đây có hơn bốn mươi người, ta chuẩn bị chia làm ba tổ, mỗi một tổ hơn mười người. Nếu như gặp nguy hiểm, có thể phát ra Thủy Nguyệt tín hiệu, chờ người đến cứu. Nếu đã là người của Thủy Nguyệt động thiên, nhất định phải đến cứu viện. Cố tình không đến, giết không tha. Sau đó Lâm Phong nhìn qua hỏi Bạch Lăng:


- Thủy Nguyệt động thiên có tổng cộng bao nhiêu người?



- Ta cũng không rõ ràng lắm, Thủy Nguyệt động thiên đã phát triển ở Tiên quốc thí luyện rất nhiều năm, có rất nhiều người gia nhập và rời đi, nên không ai biết tất cả mọi người.


Nhưng bọn hắn đều tuân thủ nguyên tắc, nên nó mới có thể tồn tại đến bây giờ. Bạch Lăng đáp.


- Lâm Phong, Thủy Nguyệt ấn của ngươi.


Ngay lúc đó, Chỉ Nhu đột nhiên ném một vật về phía Lâm Phong.


- Tốt rồi.


Mọi người hãy tự chia tổ để chuẩn bị xuất phát. Sau khi Tiên quốc thí luyện lần này kết thúc, sẽ tập hợp lại nơi này. Sau khi Chỉ Nhu nói xong, mọi người lập tức chia tổ. Cùng lúc đó, Bạch Lăng cũng đến bên cạn Lâm Phong, nói:


- Lâm Phong, huynh với ta làm một tổ nhé.



- Ừ.


Lâm Phong không có ý kiến gì với sự sắp xếp của Bạch Lăng, dù sao hắn cũng không quen biết người khác, nên cùng tổ với Bạch Lăng là hợp lý nhất. Không lâu sau, tất cả mọi người đều chia thành ba tổ, mỗi một tổ đều chọn lựa một người làm lãnh tụ, lãnh tụ của tổ Lâm Phong chính là Bạch Lăng. Tổ của Lâm Phong có mười sáu người, bốn vị Trung vị Minh Hoàng, mười hai vị Thượng vị Minh Hoàng. Sau khi mọi người rời Thủy Nguyệt động thiên, Bạch Lăng bảo mọi người dừng lại, để hắn dặn dò một ít chuyện.


- Để đảm bảo quyền lợi của mọi người theo tôn chỉ của Thủy Nguyệt động thiên, ta có mấy lời muốn nói.


Đầu tiên, chuyện phân phối lợi ích, ta cho chư vị hai sự lựa chọn. Một dựa theo cống hiến, hai phân phối công bằng.


- Người trước đi.


Có người mở miệng nói.


- Mọi người đều là đồng đội, nên tất nhiên sẽ chọn sau.



- Ta lại chọn trước.


Mọi người nhao nhao mở miệng nêu ý kiến, nhưng không có ý kiến nào chiếm được đa số, Lâm Phong đành phải mở miệng nói:


- Hay chúng ta hãy dựa theo vận khí đi.


Sau khi chiến thắng, chúng ta sẽ tập hợp tất cả trữ vật giới chỉ đoạt được. Sau đó mọi người lần lượt lựa chọn, tất cả chỉ dựa vào khí vận, nên không thể tránh ai được. Nếu như có ai trọng bảo, ai lấy trước thì của người đó, mọi người không thể tranh đoạt.


- Nếu như tất cả mọi người đều đi đoạt bảo thì sao?


Bạch Lăng hỏi.


- Ngươi có biện pháp nào hay hơn không?


Lâm Phong nhìn Bạch Lăng, chậm rãi nói. Mà sau khi Bạch Lăng nghe xong, thần sắc hắn cũng trở nên ngưng trọng. Nếu thật sự gặp được trọng bảo, ai cũng nghĩ cách đoạt bảo. Nên cách của Lâm Phong rất khó thực hiện, rất có thể sẽ có người ra tay với người của mình. Sau khi bàn bạc, tất cả mọi người đều đồng ý với phương án của Lâm Phong. Sau đó, tất cả bay vào trong khu vực trung tâm của Tiên quốc thí luyện, trên đường diễn ra rất nhiều trận chiến, nhưng khi họ thấy đám Lâm Phong, tất cả đều tránh lui, trong Tiên quốc thí luyện, nếu như gặp phải một đoàn đội như đám Lâm Phong, những người bình thường đều chọn né tránh, không dám tranh phong.


- Chúng ta đang đi đâu vậy?


Lâm Phong thấy Bạch Lăng mang theo mọi người không ngừng xâm nhập khu vực trung tâm Tiên Quốc, trong Tiên quốc thí luyện mênh mông này, hắn không biết nơi này đâu là đâu cả.


- Đương nhiên đến khu vực chiến trường chân chính, hỗn loạn tội ác chi địa.


Bạch Lăng đáp lại.


- Chỗ đó có yêu thú.


Đúng vào lúc đó, đột nhiên có người chỉ vào một phiến sâm lâm mênh mông phía dưới, phiến sâm lâm đó dường như kéo dài vô tận, có vô số cổ thụ che chắn tầm mắt bọn họ. Nhưng chỉ cần nhìn xuyên qua những tán lá, đám người Lâm Phong vẫn có thể thấy từng ánh mắt sắc nhọn đang chăm chú theo dõi bọn họ.


- Ông!


Sau đó, Lâm Phong thấy từng bóng đen xông về bầu trời. Chỉ trong vài khoảnh khắc, cuồng phong đã bắt đầu gào thét, yêu khí cũng bắt đầu dâng trào, trong mắt đám người Lâm Phong xuất hiện một con chim to lớn, tòa thân được bao phủ bởi một lớp lông vũ màu xám.


- Không xong, gặp Đại Bằng tộc rồi, hãy cẩn thận, tốc độ của bọn chúng cực kỳ đáng sợ.


Khi thấy cảnh đó, Bạch Lăng quát lớn.


- Trong Tiên quốc thí luyện cũng có yêu tộc tộc quần?


Lâm Phong kinh ngạc hỏi.


- Đại Bằng tộc nổi tiếng với tốc độ đáng sợ, nhục thể cực kỳ lợi hại, nhưng mà bọn lại sợ Minh giới tử khí.


Mọi người mau sử dụng tử vong pháp tắc công kích chúng. Bạch Lăng lạnh lùng nói một tiếng, đồng thời hội tụ một tử vong vòng xoáy trước người. Hắn lập tức đánh vòng xoáy đó về phía một con Đại Bằng.


- Đáng chết.


Con Đại bàng kia lạnh lùng hét lên một tiếng, lập tức vẩy đôi cánh cường tráng tạo ra những cơn gió lớn xua tan tử khí. Cùng lúc đó, những con Đại Bằng khác cũng lao đến tấn công những người khác.


- Hàn minh băng phách!


Bạch Lăng lạnh lùng quát một tiếng đánh ra một cự chưởng to lớn. Khi cự chưởng chạm vào đôi móng cứng như kim cương của Đại Bằng, đôi móng đó cũng bị đóng băng.


- Minh Ngục!


Bạch Lăng lại nổi giận gầm lên một tiếng, khiến thiên địa trở thành một hàn băng Địa Ngục đáng sợ, không ngừng lan ra tứ phương. Nhưng những con Đại Bằng kia cũng không phải dạng vừa, chúng lập phun ra vài phong nhận kinh khủng cắt đứt hư không. Khi thấy cảnh đó, sắc mặt Bạch Lăng trở nên rất khó coi có, rống lên một tiếng:


- Đại Bằng tộc có tốc độ vô song, chỉ có thể ngạnh chiến.


Lâm Phong, ngươi mau khắc trận đi, chúng ta sẽ bảo vệ ngươi.


- Tốt.


Lâm Phong khẽ gật đầu một, bắt đầu khắc trận.


- Đông, đông, đông.


. . Ngay lúc đó, đột nhiên có một âm thanh khinh khủng vang lên, khiến cho mọi người chấn động. Từ phương xa, mọi người nhìn thấy một thanh niên có mái tóc dài màu đỏ như máu xuất hiện.


- Đông!


Khi người kia đến trước một con Đại Bằng, hắn trực tiếp đấm ra một quyền. Tuy một quyền kia rất đơn giản, nhưng lại khiến cho cả thiên địa đều phải lõm xuống. Khi thấy cảnh đó, Đại Bằng kêu to lên một tiếng, rồi đưa móng vút ra đỡ. Nhưng khi móng vút của nó chạm vào quyền của thanh niên, nó lại vỡ nát.


- Lực lượng của người này thật bá đạo,.

. Khi thấy cảnh đó, trái tim Lâm Phong nhảy lên một cái. Mặc dù nhục thể của hắn phi thường cường hoành, nhưng so với đối phương, hắn lại cảm thấy nhục thể mình không là thứ gì. Vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên nhớ đến lời của Bạch Lăng. Tiên Quốc là một nơi hội tụ vô số thiên tài và cường giả. Người này so với trung niên hắn giết mấy tháng trước, không biết nguy hiểm hơn gấp bao nhiêu lần!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play