Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1877 - Ác chiến


...

trướctiếp

Mặc dù trung niên kia đã giết được lão già, nhưng lão cũng không phải dạng vừa.

Tử vong Minh Hải của lão vô cùng lợi hại, khiến cho trung niên tử vong khí tức ăn mòn.


- Nếu như ngươi chịu giao tất cả bảo bối trên người cho ta, ta sẽ không giết ngươi.


Trung niên ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, nói. Nguyên nhân lúc nãy, hắn không giết Lâm Phong trước vì Lâm Phong chỉ có tu vi Hạ Vị Minh Hoàng, hắn muốn giết lúc nào chả được. Còn lão già lại có tu vi Thượng vị Minh Hoàng, nên phải giết lão trước. Khi thấy Lâm Phong khẽ lắc đầu, sắc mặt trung niên hiện lên sự bất ngờ, nói:


- Ngươi cho rằng ta không thể giết ngươi?



- Kiếm của ngươi nhanh như vậy, nên giết ta dễ như trở bàn tay.


Lâm Phong thản nhiên nói. Hắn thật sự không phải nói để lấy lòng đối phương, một kiếm vừa rồi của hắn ta thật sự rất nhanh và kinh khủng. Nó không chỉ phát huy tốc độ pháp tắc đến cực hạn, mà còn ẩn chứa một loại pháp tắc khác.


- Ngươi hiểu được rồi.


Trung niên bình tĩnh mở miệng nói tiếp:


- Tiên quốc thí luyện không phải nơi ngươi nên đến.


Dù cho ta không cướp của ngươi, người khác cũng sẽ cướp của ngươi. Ngươi nên tìm một chỗ đến trốn hết một năm đi.


- Đa tạ đã chỉ dẫn.


Lâm Phong vừa dứt lời, hắn ném một chiếc nhẫn trữ vật về phía trung niên kia. Lúc trung niên kia nhìn thấy những thứ trong nhẫn trữ vật, sắc mặt của hắn thay đổi, lạnh lùng nhìn Lâm Phong. Vào lúc này, hắn đã không cần che giấu sát ý làm gì nữa. Sau đó, cả người hắn lại hóa thành một thanh kiếm vô cùng sắc nhọn, lao về Lâm Phong. Với tốc độ khinh khủng của hắn, Lâm Phong không cách nào chạy thoát được. Ngay lúc đó, hắn đột nhiên nhìn thấy trong mi tâm Lâm Phong đang có một cổ năng lượng hủy diệt tràn ra. Chúng lập tức hóa thành một hoang hải đang sôi trào, khiến thiên địa cũng phải biến sắc.


- Xùy~~.


. . Mặc dù khá bất ngờ trước sự biến hóa của Lâm Phong, nhưng đối phương vẫn tiếp tục lao về phía trước, xuyên qua phiến hoang hải đang sôi trào, đánh về phía hắn.


- Trảm!


Lúc đôi phương sắp tiếp cận Lâm Phong, hắn ta hô to một tiếng, rồi hóa thành một đạo kiếm quang to lớn. Đạo kiếm quang lập tức chém đôi hoang hải và Lâm Phong, thế nhưng người kia vẫn cảm thấy có chút gì đó không đúng.


- Đại địa!


Ngay lúc đó, hắn đột nhiên cảm thấy một cỗ trọng lực xuất hiện trên người mình, khiến tốc độ hắn giảm xuống, rồi thêm một luồng tử vong khí tức ăn mòn cơ thể hắn. Vào lúc này này, hắn mới nhận ra tên Lâm Phong bị hắn chém vừa rồi là đồ giả, còn Lâm Phong thật đang từ từ xuất hiện trước mắt hắn, trên tay Lâm Phong cũng xuất hiện một đóa lên hoa màu đen, khiến cho hắn cảm giác cực kỳ nguy hiểm, đóa hoa dường như có thể làm hắn bị thương. Nhưng hắn ta đâu thể nào chịu chết, lập tức chém ra từng đạo kiếm quang lóa mắt về hướng Lâm Phong.


- Ầm ầm!


Ngay lúc đó, thiên địa đột nhiên xuất hiện một cổ khí tức hủy diệt và một ngọn lửa đang nhanh chóng lan rộng, khí tức hũy diệt và hỏa diễm dường như muốn thôn phệ tất cả, nhanh chóng lan đến chổ trung niên. Dù hắn vẫn chém ra từng đạo kiếm quang để cản bước ngọn lửa, nhưng chúng không ngăn cản được lâu. Lúc hắn thấy ngọn lửa đã bắt đầu thiêu cháy cánh tay và đang lan rộng ra khắp người, hắn dứt khoác chém đứt cánh tay sau đó nhau chóng thối lui.


- Giết!


Khi đã đến nơi an toàn, hắn giận giữ hô to một tiếng, hóa thành một đạo kiếm quang hoàng kim, lao thẳng về hướng Lâm Phong. Hắn quyết phải giết cho được Lâm Phong. Khi thấy cảnh đó, Lâm Phong tung ra Thiên Ma kiếp lực đã chuẩn bị sẵn, nhưng đạo kiếm quang kia vẫn không hề dừng lại. Khi nó và thiên ma kiếp lực gặp nhau là hư không nổ tung, tạo ra một cơn sóng chấn động quét ngang tất cả. Từ lúc Lâm Phong phóng ra Thiên ma kiếp lực, hắn đã nhanh chóng lui lại, nên cũng không bị ảnh hưởng nhiều. Trung niên kia không hổ danh Thượng vị Minh Hoàng, mỗi đạo kiếm quang của hắn ẩn chứa năng lượng cực kỳ đáng sợ. Nếu vừa rồi, Lâm Phong không trốn vào Vũ Hồn thế giới, đã bị đối phương chém thành hai mãnh như phân thân kia. Nhưng cũng nhờ nó, mà hắn mới làm đối phương tự chặt một cánh tay. Nếu như hắn không lôi đối phương vào Vũ Hồn thế giới, rất khó giết chết đối phương. Nhưng Tiên Quốc thí luyện không phải nơi bình thường, bất cứ lúc nào cũng có người đang quan sát, nên hắn cũng không muốn để lộ Vũ Hồn thế giới quá sớm. Bởi vậy, nên sau khi phóng Thiên ma lực, Lâm Phong tăng tốc bỏ chạy, nhưng trung niên đâu cho phép Lâm Phong ly khai. Vì Lâm Phong mà hắn phải chém một cánh tay, hắn đang cảm thấy vô cùng nhục nhã.


- Giết!


Vào lúc này, cả người trung niên kia giống như một chuôi lợi kiếm ra khỏi vỏ, gắt gao truy sát Lâm Phong. Sau một lúc, trên người hắn đột nhiên xuất hiện một luồng kiếm khí mạnh mẽ, xuyên qua không gian, xuất hiện trước người Lâm Phong. Lúc Lâm Phong thấy cảnh đó, trái tim của hắn nhảy lên một cái. Bây giờ, cả người hắn đều đang bị một luồng kiếm khí bao phủ.


- Đông!


Ngay lúc đó, dưới chân Lâm Phong nhiên xuất hiện một thái cực đồ, phá tan kiếm khí đa bao phủ mình.


- Diệt!


Sau đó, Lâm Phong lại gầm lên một tiếng, đồng thời tế ra Cửu Kiếp Kiếm. Cửu Kiếp Kiếm nhanh chóng xoay xung quanh người hắn, bắn ra ngàn vạn đạo ma kiếm về hướng trung niên. Lúc ma kiếm sắp xuyên qua cơ thể trung niên, Lâm Phong lại thấy trong mi tâm đối phương bắn ra một tia sáng. Sau đó từng luồng thần niệm cường đại bao phủ khắp hư không, đáng tan những ma kiếm. Tuy hắn đã dùng thần niệm đánh tan những thanh ma kiếm, nhưng hắn vẫn không dám thả lỏng chút nào. Nếu như Lâm Phong có cùng tu vi với hắn, thì những ma kiếm kia thật sự có thể uy hiếp hắn, thậm chí còn có thể lấy mạng hắn. Vào lúc này, xung quanh khu vực Lâm Phong đang đứng xuất hiện một thái cự đồ án, tỏa ra hai luồng sáng trắng đen, khiến cho trung niên lộ vẻ khiếp sợ. Đến bây giờ hắn mới phát hiện, Lâm Phong không phải Hạ vị Minh Hoàng như hắn nghĩ, mà là Trung vị Minh Hoàng.


- Trung vị Minh hoàng!


Trung niên nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh lùng nói. Từ khi hắn phát hiện ra Lâm Phong không phải Hạ vị Minh Hoàng, sát ý của hắn không những không giảm, mà còn gia tăng. Nếu hôm nay, hắn không giết được Lâm Phong, hắn khó có thể an tâm.


- Ngươi tưởng Sinh tử đạo của ngươi lợi hại lắm à, dù ta không vào Sinh tử trận, ta cũng có thể giết được ngươi.


Khi vừa nói xong, trung niên chỉ tay lên trời, khiến bầu trời biến sắc. Vào lúc này, hư không đang hội tụ từng luồng kiếm ý, hóa thành một cơn lốc khổng lồ, chờ trực rơi xuống.


- Giết!


Trung niên hét lớn, những luồng kiếm ý trên trời lập tức hóa thành một cơn mưa, liên tục lao về hướng Lâm Phong.


- Nếu kiếm ý đó có thể giết ta, ta đã không khắc đại trận này.


Lâm Phong lạnh lùng mở miệng, đồng thời bước chân không đạp lên hư không. Thái Cực sinh tử trận dưới chân hắn lập tức phóng ra từng luồng tử khí. Sau đó, hai tay Lâm Phong nhiên tung bay, khắc ra từng đạo thánh văn, từ từ hình thành phá diệt trận. Với trình độ của Lâm Phong, hắn đã có thể khắc ra Phá Diệt Trận một cách thuần thục, cộng thêm năng lực suy diễn do tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh. Tốc độ khắc phá diệt trận đã hơn xa lúc trước. Lúc phá diệt trận xuất hiện phát ra từng đợt chấn động, rồi đột nhiên nổ tung, chôn vùi tất cả kiếm ý của trung niên. Lúc này, Lâm Phong vẫn đang đứng bên trong Sinh tử trận, bình tĩnh nhìn trung niên, nói:


- Ngươi có thể giết được ta?


Nghe vậy, sắc mặt trung niên vô cùng khó coi, giây phút này, hắn đang cảm thấy từng đạo ánh mắt lạnh như băng đang nhìn qua mình. Trung niên biết, trận chiến của hắn và Lâm Phong đã hấp dẫn không ít người, những người đó sẽ khiến cục diện trở nên hỗn loạn, nên hắn có giết được Lâm Phong, cũng chưa chắc có thể an toàn rút lui được.


- Chỉ là Sinh tử trận, mà cũng đoài diệt ta.


Trung niên trầm ngâm một khắc rồi lạnh lùng quát. Cùng lúc đó, hắn cũng tăng tốc độ, tiến vào trận pháp. Vào lúc này, hắn như đã hóa thành vạn kiếm chi tôn, có thể điều khiển vạn đạo kiếm khí, dưới chân của hắn cũng xuất hiện vô số đạo kiếm quang, như muốn thôn phệ Sinh tử trận.


- Một khi bước vào Sinh tử trận, ta sẽ trở thành người chấp chưởng sinh tử của ngươi.


Để xem ngươi có thể thoát ra bằng cách nào. Lâm Phong vừa dứt lời, âm dương đồ dưới chân cũng bắt đầu chuyển động, phát ra từng luồng tử khí, từ từ bao phủ trung niên. Cùng lúc đó, trên người trung niên cũng xuất hiện từng đạo kiếm quang chói mắt, chống đối với tử khí kia. Sau đó, hắn hóa thành một đạo kiếm quang bay lên trời, thoát khỏi Sinh tử trận.


- Chết!


Lâm Phong gầm lên một tiếng, đồng thời đánh ra một ma thủ về phía trung niên. Khi trung niên nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt hắn xám như tro tàn, tử khí đã ăn mòn toàn thân hắn, khiến hắn gần như không thể chống cự nỗi.


- Lưu lại đi.


Nói xong, Lâm Phong vọt đến trước mặt trung niên, ngăn cản hắn chạy trốn, đồng thời đánh ra một chưởng vào đối phương. Khi trúng một chưởng này, trung niên dần dần nhắm mắt, chờ đợi cái chết hàng lâm, trong một chưởng kia ẩn chứa tử khí khổng lồ, chúng không ngừng tàn phá cơ thể hắn, làm hắn từ từ mất đi sinh cơ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp