Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1871 - Lâm Phong xuất trận


...

trướctiếp

Mấy ngày sau, trên một tòa sơn mạch tại trung tâm chiến trường Trung Vị Minh Hoàng đột nhiên xuất hiện hiện năm luồng khí tức vô cùng kinh khủng.

Sau đó mọi người lập tức nhìn thấy năm vị cường giả Minh Đế đứng ngạo nghễ trong hư không. Mỗi người bọn họ đều đại biểu cho một thế lực trong Ngũ Đại Thế lực, nên khi năm vị đó xuất hiện, người các thế lực lập tức tụ hội về khu vực của mình. Đến lúc này, mọi người mới phát hiện nhân số của các thế lực không đều nhau. Bên khu vực của Sở Giang Thành có hơn chục người, mà khu vực của Tống Đế Thành và Thái Sơn Thành lại không còn một ai. Tuy Tống Đế Thành không còn người nào, nhưng Thanh Liên thống lĩnh vẫn rất bình thản. Một khi đã quyết định đến chiến trường này, thì sinh tử do trời định. Từ trước đến nay, nhưng cuộc chiến tranh giành các Địa Ngục đều vô cùng tàn khốc, ngươi chết ta sống, cường giả vi tôn.


- Đến giờ phút này, chư vị có thể để cho ta biết người của Thái Sơn Thành ta do ai tiêu diệt chưa?


Vị Minh Đế của Thái Sơn Thành nhìn về phía mọi người, lên tiếng hỏi. Từ khi biết mười mấy vị cường giả của phe hắn đã bị tiêu diệt, thì hắn đã biết, Thái Sơn Thành hắn thất bại. Nên bây giờ hắn chỉ muốn biết, ai là người đã tiêu diệt người của các Thái Sơn Thành hắn. Vị Minh Đế của Sở Giang Thành lập tức nói với những người sau lưng.


- Nếu đúng do các ngươi đã tiêu diệt người của Thái Sơn Thành, cứ thừa nhận đi, ta sẽ bảo kê cho.


Từ trong đám người của Sở Giang Thành lập tức có một người bước ra, bình tĩnh nói.


- Không phải chúng ta.


Khi ngươi của Sở Giang Thành vừa dứt lời, người các thế lực khác cũng lần lượt lên tiếng phủ nhận. Sau đó, vị cường giả Minh Đế của Tần Quảng Thành lập tức lên tiếng.


- Nếu Sở Giang Thành vẫn còn nhiều cường giả như vậy, Tần Quảng Thành ta xin nhường lại cho Sở Giang Thành.


Vì Tần Quảng Thành đã chiến thắng ở chiến trường của Thượng Vị Minh Hoàng, nên bọn họ cũng không muốn tổn thất vô ích mấy vị cường giả.


- Ta Thái Sơn Thành cũng nhận thua.


Thái Sơn Thành minh đế thản nhiên nói. Tần Quảng Thành và Thái Sơn Thành đã bỏ cuộc, mà Tống Đế Thành lại không còn người nào. Nên ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía vị Minh Đế của Bình Đẳng Thành.


- Bình Đẳng Thành ta cũng bỏ cuộc.


Khi vị Minh Đế của Bình Đẳng Thành vừa dứt lời, Minh Đế của Sở Giang Thành lập tức vui vẻ nói:


- Nếu đã như vậy, thì ta xin tuyên bố, Sở Giang Thành ta.

..


- Tống Đế Thành ta còn chưa rút lui mà.


Ngay lúc đó, đột nhiên có một giọng nói hùng hồn truyền tới, khiến cho Minh Đế Sở Giang Thành phải nuốt ngược lời định nói vào trong bụng. Sau đó, mọi người lập tức nhìn thấy hai bóng người bay tới. Mà khi Thanh Liên Thống lĩnh nhìn thấy hai người, ông ấy cũng không có mất bất ngờ Kiếm Manh và Lâm Phong.


- Lâm Phong, những người khác đâu rồi!


Thanh Liên thống lĩnh lập tức hỏi Lâm Phong.


- Khi người của chúng ta vừa đi vào chiến trường, vãn bối và Vương Trác lập tức chia tay.


Nên vãn bối cũng không biết cụ thể chuyện gì đã xảy ra. Sau này vãn bối mới gặp Kiếm Manh. Còn những người khác chắc hẳn đều đã gặp nạn. Câu trả lời của Lâm Phong khiến cho Thanh Liên thống lĩnh rơi vào trầm mặc, sau một lúc mới nhẹ nhàng gật đầum


- Thanh Liên thống lĩnh, Tống Đế Thành có rút lui không vậy?


Đúng lúc đó, vị cường giả Minh Đế của Sở Giang Thành lên tiếng hỏi. Nhưng Thanh Liên thống lĩnh cũng không lập tức trả lời, mà lại đưa mắt sang nhìn Lâm Phong và Kiếm Manh. Hắn biết thực lực của Kiếm Manh và Lâm Phong rất mạnh, nhưng đám người củaSở Giang Thành cũng không yếu, lại có quân số đông hơn, nên Lâm Phong và Kiếm Manh rất khó chiến thắng.


- Không rút lùi!


Kiếm Manh lạnh lùng nói.


- Nếu không rút lui, thì phải tử chiến với cường giả của Sở Giang Thành ta.


Các ngươi đã suy nghĩ kĩ chưa? Khi nói đến đây, Minh Đế của Sở Giang Thành cười lạnh một tiếng. Phe của hắn còn tới mười sáu vị cường giả Trung Vị Minh hoàng, nên không cần phải lo lắng. Nếu như hai người kia đã muốn ngăn cơn sóng dữ, hắn sẽ chiều theo ý họ. Ngay lúc đó, Thanh Liên thống lĩnh cũng hỏi lại một tiếng:


- Kiếm Manh, Lâm Phong, hai người các ngươi đã thật sự nghĩ kĩ chưa?


Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn vào mắt Thanh Liên Thống Lĩnh, nói;


- Thống lĩnh đại nhân, vãn bối nguyện đánh trận này.


Mà khi Thanh Liên thống nhìn thấy sự kiên quyết trong mắt Lâm Phong, ông ấy lập tức cười nói:


- Tốt, nếu hai người các ngươi đã muốn chiến, ta sẽ ủng các ngươi.


Tống Đế Thành sẽ không rút lui. Khi vị cường giả Minh Đế của Sở Giang Thành nghe vậy, hắn ta lập tức nở một nụ cười lạnh lùng, phất phất tay, nói:


- Mọi người hãy mau tản ra để chừa chỗ trên chiến đài nào.


Trận chiến này chỉ kết thúc khi có một phương bị tiêu diệt hoàn toàn. Khi mọi chuyện đã được quyết định, mọi người nhao nhao lui về phía sau, chừa ra một khoảng trống. Sau khi Thanh Liên thống lĩnh khẽ gật đầu với Lâm Phong, cũng lui ra ngoài. Vào lúc này, ngoại trừ những vị cường giả của Sở Giang Thành và hai người Lâm Phong, tất cả mọi người đều đã thối lui hơn mười dặm để không làm ảnh hưởng đến trận chiến.


- Ngươi cứ yên tâm khắc trận phát đi, ta sẽ bảo kê cho.


Sau khi nghe Kiếm Manh nói xong, Lâm Phong khẽ gật đầu, rồi đáp xuống mặt đất. Sau đó, dưới chân hắn lập tức xuất hiện một vòng tròn lóng lánh, không ngừng khuếch trương ra xung quanh.


- Trận đạo?


Lúc Thanh Liên thống lĩnh nhìn thấy hành động của Lâm Phong, trong đôi mắt của ông ấy hiện lên sự bất ngờ. Ông ấy chưa từng nghĩ Lâm Phong lại còn tinh thông trận đạo. Cùng lúc đó, sau lưng Lâm Phong lại xuất hiện thêm một đôi cách màu bạc. Khi thấy chỉ cần cặp cánh kia chỉ cần khẽ vẩy một cái, Lâm Phong đã bay vút lên không trung, sắc mặt của những cường giả Sở Giang Thành lập tức trở nên ngưng trọng.


- Chúng ta cứ giết hắn trước đi, không được để hắn tiếp tục bày trận.


Thủ lĩnh đám người Sở Giang Thành lạnh lùng mở miệng, trong thiên hạ có vô số loại trận pháp khác nhau, có loại mạnh có loại yếu, nhưng chúng đều vô cùng phiền phức. Sau đó lập tức có một người dùng tử vong pháp tắc để tấn công Lâm Phong. Nhưng một lúc sau, Lâm Phong không những không bị tử vong pháp tắc ăn mòn, mà sinh cơ trên người hắn lại càn thêm tràn đây. Sức mạnh của số tử vong pháp tắc của những cường giả của Sở Giang Thành dùng để tấn lâm Lâm Phong, vô cùng kinh khủng, dù Trung Vị Hoàng cũng không thể sống nổi. Nhưng kia đống tử vong pháp tắc đó nhập vào người Lâm Phong, chúng lại hóa thành sinh mệnh pháp tắc, bồi bổ cho hắn.


- Tại sao có thể như vậy?


Vào lúc này, sắc mặt những cường giả của Sở Giang Thành không tốt gì cho mấy. Đến giờ bọn họ vẫn chưa hiểu tại sao Lâm Phong lại không có chuyện gì. Mà trong lúc đó, Lâm Phong vẫn chưa từng ngừng di chuyển, mỗi một bước chậm của hắn trên mặt đất đều để lại vô số phù văn chói mắt. Sau một lúc, từ trong những phù văn đó từ từ tràn ra từ luồng ma đạo pháp tắc và đại địa pháp, từ từ hình như có một cổ uy áp vô cùng kinh khủng.


- Xùy~~.


. Nhưng ngay lúc đó, bỗng nhiên có một trường mâu phá vỡ hư không, trực tiếp bay về phía Lâm Phong. Từ trong trường mâu không ngừng có khí tức tử vong tràn ra, khiến cho cả hư không phải ảm đạm. Nhưng Lâm Phong vẫn vô cùng bình thường tĩnh, lạnh lùng cười một tiếng. Thiên Cơ Kiếm sau lưng phá không, lao thẳng về phía trường mâu. Khi trường mâu gặp Thiên Cơ Kiếm, từng luồng tử vong pháp tắc khủng bố tràn ra, nhưng khi những luồng pháp tắc tử vong kia chạm đến Thiên Cơ Kiếm, lập tức bị pháp tắc trong Kiếm tiêu diệt. Thấy vậy, nhưng vị cường giả kia bắt đầu liên thủ, tạo ra một cơn lốc tử vong khổng lồ, cơn lốc khiến cho bầu trời tối om. Mục đích của bọn hắn tạo ra cơn lốc rất đơn giản, vì tất cả bọn họ đều am hiểu tử vong pháp tắc, nên họ sẽ trực tiếp dùng tử vong pháp tắc tiêu diệt Lâm Phong và Kiếm Manh.


- Sinh sôi không ngừng!


Cùng lúc đó, sinh mệnh pháp tắc trên người Lâm Phong cũng hóa thành một cơn lốc bay thẳng về hướng tử vong lốc xoáy. Khi cả hai va chạm với nhau, số pháp tắc tử vong kia đều hóa thành sinh mệnh pháp tắc. Khi đó Lâm Phong mở to miệng ra, bắt đầu thôn phệ số sinh mệnh pháp tắc. Mà Kiếm Manh cũng không rảnh, những người đang quan chiến chỉ thấy thân thể hắn hóa thành từng đạo ảo ảnh cô cùng quỷ dị. Vào lúc này, hắn đang tung ra một kiếm với tốc độ chóng mặt. Nhưng khi người kia đánh ra một chưởng về phía hắn, một kiếm của Kiếm Manh lại biến ảo phương vị, chém vào mắt đối phương.


- Oanh!


Tuy Kiếm Manh bị trúng một chưởng, nhưng đối phương lại bị hắn đâm mù mắt. Sau đó hắn lập chém ra một đạo kiếm quang, bổ đôi thân thể đối phương. Cùng lúc đó, một người trong đám cường giả của Sở Giang Thành đột nhiên hét to.


- Cứ tập trung giết cái tên đang bầy trận kia trước đã.


Khi người đó vừa nói xong, vô số đạo công kích đồng thời bay về phía Lâm Phong.


- Đông.


Cùng lúc đó, Lâm Phong giẫm mạnh xuống đất một cái, vô số số tử vong pháp tắc xuất hiện, thôn phệ tất cả công kích, mà lúc này trên bầu trời cũng xuất hiện một Thái Cực đồ.


- Sinh tử chuyển đổi.


Không ngờ hắn lại có thể biến tử vong pháp tắc của những cường giả kia thành sinh mệnh pháp tắc của mình. Rồi sau đó lại hóa thành tử vong pháp tắc để công kích đối phương. Thanh Liên thống lĩnh nhỏ giọng nói. Ông chưa bao giờ nghĩ Lâm Phong còn lĩnh ngộ được sinh tử pháp tắc và trận đạo, ông thật sự đã nhìn không thấu Lâm Phong. Lúc Thái Cực đồ kia xuất hiện, nó nhanh chóng phong tỏa toàn bộ chiến đài. Sau đó phun ra vô số tử vong pháp tắc, khiến cho những người kia liên tục ngã xuống. Cùng lúc đó, Kiếm Manh cũng đang điên cuồng chém ra vô số đạo kiếm quang. Tất cả những cường giả bị trúng kiếm của Kiếm Mang đều không cách nào mở mắt ra, đôi mắt của họ bắt đầu chảy máu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp