- Lâm Phong huynh, tuy phủ thành chủ này gọi phủ, nhưng nó rất rộng lớn, muốn đi chỗ nào, ngươi muốn đi đâu cứ nói ta sẽ đến dẫn đường.
Vương Trác tỏ ra khách khí với Lâm Phong, mở miệng nói.
- Ta muốn đi Tàng Kinh các nhìn một chút, cũng không biết nơi nào có cổ kinh cùng với công pháp thần thông?
Lâm Phong trực tiếp hỏi một tiếng, đã tới Minh giới mênh mông này, đầu tiên hắn muốn biết kinh thư ở Minh giới này có gì khác nhau.
- Ngươi đã tu luyện công pháp mạnh mẽ kia, cần gì phải đi nhìn công pháp cổ kinh khác.
Tần Dao đứng một bên lãnh đạm nói, Vạn kiếp bất diệt Thiên Ma công của Lâm Phong dẫn thiên ma kiếp lực, tuy rằng nàng cũng không biết công pháp cụ thể, nhưng chỉ cần thấy uy lực đáng sợ kia, nàng cũng có thể biết rõ công pháp tu luyện của Lâm Phong vô cùng cường đại.
- Phủ thành chủ là nơi nào, chắc chắn cũng một ít kỳ kinh đi, ta muốn chiêm ngưỡng một phen có gì không thể, đương nhiên, nếu như không thể, thì thôi vậy.
Lâm Phong bình tĩnh nói một tiếng, cũng không nhìn Tần Dao, nàng ta bại trong tay hắn, tựa hồ có ý kiến rất lớn đối với hắn nha.
- Ở ngoại thành cũng có vài toà cung điện cất giữ cổ kinh thư cùng với các loại lực lượng thần thông cường đại để cung cấp cho các đệ tử phủ thành chủ tu luyện, mà hôm nay, Lâm Phong ngươi có thể tự do ra vào ngoại thành phủ thành chủ, tự nhiên cũng có thể đi được rồi.
Từ đầu tới cuối, Vương Trác vẫn mang theo nụ cười ấm áp, nói với Lâm Phong nói. Trong phủ thành chủ này có tới 108 quân đoàn thành chủ, 36 quân đoàn Minh Đế, bảy mươi hai quân đoàn Minh Hoàng, trong những người này có rất ít người có tư phủ của chính mình, đại đa số đều chỉ có quyền hoạt động ngoại thành, mà thân là quân đoàn dưới trướng Tống Đế há không có cổ kinh thư cùng công pháp thần thông tu luyện. Tốc độ của ba người Vương Trác rất nhanh chẳng mất chốc đã đi sâu vào trong phủ thành chủ, không bao lâu sau, bọn hắn đi tới một chỗ trong Tàng Kinh Các, giống như tòa bảo tháp hắc ám đang đứng sững. Đám người Lâm Phong một mạch đi vào trong tàng kinh các, lọt vào trong tầm mắt đều hiện sự hắc ám, đây là điều đặc biệt của Minh giới, cho dù Tàng Kinh các cũng không ngoại lệ, còn mấy cái khác cũng không quá khác so với Cửu Tiêu đại lục.
- Chỗ này của Tàng Kinh các, cho dù gia nhập quân đoàn phủ thành chủ không cách nào dễ dàng đặt chân vào được.
Lâm huynh có thể đi vào bởi vì có chiến tích chín thắng liên tiếp kia, còn Tần Dao, bởi vì nàng ấy có quan hệ với Hắc Thằng thống lĩnh, cho nên mới thuận tiện một ít. Vương Trác khẽ cười nói.
- Hừ, cái đặc quyền này ta sẽ đích thân tranh thủ, huống hồ, tuy cha ta là Hắc Thằng thống lĩnh, nhưng mà ta trừ có thể tu luyện một ít cổ kinh cùng với công pháp thần thông ra cũng không có đặc quyền khác, dù sao trong phủ thành chủ này vẫn phải dùng thực lực để nói chuyện.
Tần Dao vẫn mặt lạnh như cũ, khiến Lâm Phong cảm thấy có chút phiền muộn, chỉ vì đánh bại nàng ấy thôi, không hiểu sao lại cảm thấy chính mình như thiếu nợ nàng ấy vậy?
- Kiếm Manh, hắn lại cũng ở nơi này.
Lúc này, Vương Trác nhìn về một phương hướng khác, chỉ thấy Kiếm Manh cũng đang đứng bên kia, đang lấy tay sờ một miếng ngọc giản, bởi vì đôi mắt của hắn bị mù, cho nên cũng chỉ có thể đọc cổ kinh và công pháp trong ngọc giản. Lâm Phong nhìn thoáng qua Kiếm Manh, lập tức thu hồi ánh mắt, cũng lấy một ngọc giản, xâm nhập thần niệm vào trong đó.
- U Minh Thiên Hỏa Kinh.
Thần niệm của Lâm Phong quét qua, bộ cổ kinh này thích hợp cho người có pháp tắc hỏa hệ tu luyện, tôi luyện u minh thiên hỏa, làm cho hỏa diễm uy lực vô cùng, sau đó, Lâm Phong nhìn Tần Dao một cái, cười nói:
- Ngươi nắm giữ Địa Ngục Hỏa, công pháp này ngược lại rất thích hợp với ngươi, có điều chắc hẳn công chúa đã có cổ kinh thư tu luyện tốt hơn rồi.
Vừa nói, Lâm Phong bỏ ngọc giản xuống, tiếp tục đi tới mấy miếng ngọc giản khác, thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Phong rất cẩn thận nhìn những công pháp cổ kinh này, hắn phát hiện cổ kinh thư ở Minh giới phần lớn đều lộ ra minh lực, hơn nữa có không ít đều là các loại cổ kinh thư u minh hỏa, còn có một ít kinh thư cường đại tu luyện lực lượng Địa Ngục, uy lực vô cùng. Còn thần thông thuật thì trăm hoa đua nở nắm giữ minh lực thần thông, cũng có Địa Ngục thần thông, nhưng mà vẫn tương tự Cửu Tiêu đại lục đủ loại thần thông không thiếu chút nào, dù sao người có thể chất khác nhau, yêu cầu thần thông thuật cũng không giống nhau.
- Ngươi thực rảnh rỗi.
Qua một khoảng thời gian, Lâm Phong vẫn còn ở lại chỗ này quan sát cổ kinh thư, hơn nữa lại vô cùng chăm chú, có đôi khi dừng lại trước một miếng ngọc giản cổ kinh thư rất lâu, khiến cho Tần Dao có chút không kiên nhẫn nói một tiếng.
- Lâm Phong kiến thức nông cạn, tự nhiên muốn thấy nhiều hơn thôi.
Lâm Phong ngược lại cũng không thèm để ý cười nói:
- Nếu Tần Dao công chúa ngại phiền toái, có thể tự mình rời đi, ta cũng không bắt Tần Dao công chúa đi cùng ta mà.
Tần Dao nghe được lời nói của Lâm Phong thần sắc cứng đờ, lập tức lạnh lùng nhìn Lâm Phong, nói:
- Đi cùng?
Tự cho là đúng, ta chỉ muốn nhìn một chút, người may mắn đánh bại ta đến cùng muốn làm những gì thôi?
- Đã như vầy, kính xin Tần Dao công chúa chớ để bị quấy rầy.
Lâm Phong nhàn nhạt nói, lập tức tiếp tục lấy thần niệm nhìn trộm công pháp, thậm chí, gặp được một ít công pháp lợi hại kỳ diệu, hắn sẽ lấy thần niệm hoàn toàn đọc hết, những công pháp cổ kinh này đối với người có thể tiến vào nơi này cũng không phải quá trân quý, còn nếu mang đi ra bên ngoài, chính là trân bảo. Đương nhiên, người có thể tiến vào nơi này đều không phải người thường. Rất lâu sau, ngay cả Vương Trác cũng không thể kiên nhẫn chờ đợi được nữa liền mỉm cười cáo từ Lâm Phong một tiếng, cuối cùng, cũng không tiếp tục đi giới thiệu phủ thành chủ cho Lâm Phong. Lâm Phong này rất có thể sẽ ở lại, chỉ trong Tàng Kinh Các đã ngây người nửa ngày, hơn nữa không dấu hiệu muốn đi, Vương Trác hắn cũng không kiên nhẫn một mực chờ đợi. Nhưng mà Tần Dao vẫn không rời đi, nhưng cũng không đi theo bên người Lâm Phong, mà đi tìm kiếm một ít công pháp thần thông nhìn một chút.
- Lâm Phong.
Lúc này, một đạo thanh âm thanh thúy truyền ra, Lâm Phong giương mắt lên nhìn, thấy một khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp.
- Thanh Thanh công chúa cũng ở đây sao?
Lâm Phong khẽ mỉm cười, hóa ra thiếu nữ này chính là con gái của Thanh Liên thống lĩnh, tên Thanh Thanh.
Lâm Phong gật đầu. Thanh Thanh nghe thấy lời nói của Lâm Phong cười khúc khích, cũng có vài phần mị ý, lập tức cười nói:
- Hiện tại, ngươi rảnh chứ, không bằng đến Thanh Liên thống lĩnh phủ đi, cha ta vô cùng thưởng thức ngươi còn muốn dạy ngươi cách sử dụng cây Thanh Liên kia nữa.
- Thanh Thanh công chúa đã tìm được cổ kinh thư mình cần rồi sao?
- Đã như vầy, Lâm Phong cung kính không bằng tuân mệnh.
- Vậy thì tốt, cha ta nhất định sẽ vô cùng vui mừng đấy, còn nữa, ngươi đừng gọi ta là Thanh Thanh công chúa cứ trực tiếp gọi Thanh Thanh được rồi.
Hai người cười cười rời khỏi chỗ này, hoàn toàn vứt bỏ Tần Dao cách đó không xa, Tần Dao nhìn bóng lưng hai người rời đi, trong mắt lộ ra thần sắc phẫn nộ, hai người này khinh người quá đáng. Lúc Lâm Phong rời đi còn nhìn thấy Kiếm Manh vẫn ở đó, không khỏi thầm than gia hỏa này đúng là vũ si.
- Lâm Phong, ngươi trừ tiến vào Tàng Kinh Các, cũng không muốn đi chung quanh một chút sao?
Thanh Thanh quay ra hỏi Lâm Phong, nàng thật vô cùng tò mò, người này giống như rất lạ lẫm với phủ thành chủ, hơn nữa còn nhìn không ra hắn đã đạt đến trung vị Minh Hoàng.
- Ở đây trừ cổ kinh công pháp ra, thì chỉ có quân đoàn, còn chiến đài bên ngoài cũng có, nơi đây còn có nơi nào có thể đi hay sao?
Lâm Phong hỏi một tiếng.
- Trong phủ thành chủ vẫn còn có nơi kỳ lạ đấy.
Thanh Thanh nghe thấy lời nói của Lâm Phong khẽ cười:
- Có điều ngươi đi tới chỗ của cha ta rồi sẽ không thất vọng đâu.
Hai người đi về phía bên trái phủ thành chủ, tư thành của phủ thành chủ chính là ở hai bên trái phải, chỗ đó đều là phủ đệ tư nhân không thể tùy ý bước vào, đương nhiên, nếu có người dẫn đường thì khác, lúc này Thanh Thanh dẫn Lâm Phong đi đến một nơi kỳ diệu. Phủ Thanh Liên thống lĩnh giống như nằm trong một mảnh không gian khác, khắp hư không tựa như bao trùm một tầng sương trắng, giống như băng tuyết hòa tan, khắp thiên địa đều sạch sẽ, xuất trần, hơn nữa không gian lớn như thế lại vô cùng an tĩnh. Lúc Lâm Phong tới, Thanh Liên thống lĩnh đang khoanh chân ngồi trước hồ nước nhắm mắt dưỡng thần.
- Lâm Phong.
Thanh Liên thống lĩnh mở to mắt, xoay người nhìn thấy Lâm Phong tới, không khỏi gật đầu cười.
- Mạo muội mà đến, thống lĩnh đại nhân không ngại bị ta quấy rầy chứ.
Lâm Phong cảm thấy con người Thanh Liên thống lĩnh này không tệ, bình dị gần gũi, hơn nữa Thanh Thanh cũng như thế, nếu không hắn sẽ không theo Thanh Thanh đến đây rồi.
- Có người đến quấy rầy cũng là chuyện tốt.
Thanh Liên thống lĩnh vẫn ngồi ở đó nói:
- Đến đây, cùng ta nhìn Thanh Liên trong hồ một chút.
Lâm Phong đi đến bên cạnh ao, thấy Thanh Liên trong ao tràn đầy thai nghén vạn vật chi khí, lực lượng bao dung thiên địa, hắn chỉ cảm thấy một cỗ khí tức sảng khoái ùa về, giống như toàn thân đều lâng lâng .
- Khí tức thật kỳ diệu.
Lâm Phong cảm thán một tiếng, lập tức Thanh Liên thống lĩnh cười nói:
- Đây là Thanh Liên chi đạo, ngươi lấy một cây Thanh Liên kia ra nhìn một chút đi.
Lâm Phong khẽ gật đầu, tâm niệm vừa động, lập tức một cây Thanh Liên đã xuất hiện trong tay.
- Phóng thích các hệ lực lượng pháp tắc của ngươi thử xem.
Thanh Liên thống lĩnh nói. Lâm Phong phóng thích pháp tắc, trong nháy mắt, Lâm Phong chỉ cảm thấy cả người được một cỗ khí kỳ diệu bao bọc, mà các hệ pháp tắc kia lại giống như được Thanh Liên ý bao dung.
- Thanh Liên chính là bổn mạng của Thanh Liên ta nắm giữ thai nghén vạn vật, bao dung vạn vật chi ý, ngươi có bao nhiêu hệ lực lượng pháp tắc, nếu như lúc tu luyện mượn Thanh Liên chi ý, mang pháp tắc giao hòa thần thông trong lúc công kích, chắc chắn sẽ càng thêm cân đối.
Thanh Liên thống lĩnh nói một tiếng, khiến cho nội tâm Lâm Phong có chút chấn động, không ngờ Thanh Liên lại có công dụng bực này!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT