Trên chiến đài, mọi người nghe thấy lời nói của công tử áo gai, lại thấy hắn trực tiếp rời đi liền sinh ra một cỗ mất hứng, mà cỗ nhiệt huyết kia đều dần dần biến mất.
Bọn hắn đều là nhân vật thiên tài trên chiến đài cướp đoạt chiến tích bách chiến bách thắng, trung vị Minh Hoàng tầm thường đều không phải đối thủ của bọn hắn, nhưng mà hôm nay, sáu người liên thủ chiến Lâm Phong, một người độc chiến đơn giản bị đánh bại, còn sáu người cùng lên vẫn bị đánh đến mấy người thổ huyết, mấy người bị thương, Lâm Phong lại mượn lực lượng của bọn hắn khiến cho Thiên Ma kiếp hàng lâm cường thế đột phá, như vậy há có thể không làm cho bọn hắn sa sút tinh thần. Từng tiếng xé gió truyền ra, chỉ thấy từng đạo thân ảnh ngự không mà đi không có lại dừng lại, mặc dù những người kia không tham gia vây quét Lâm Phong, nhưng cũng không tiếp tục lưu lại, nhao nhao rời đi, rất nhanh, trên chiến đài mênh mông kia chỉ còn lại một mình Lâm Phong mà thôi. Thấy Lâm Phong một thân một mình đứng trên chiến đài, trong nội tâm đám người thở dài một tiếng, cùng nhân vật bực này bước lên chiến đài cũng là một loại bi ai, hào quang đều bị hắn đoạt mất. Lúc này, chỉ thấy người phủ thành chủ kia lại một lần nữa phủ xuống chiến đài, khẽ gật đầu với Lâm Phong, mỉm cười nói:
- Lâm Phong, trận chiến này ngươi đã chứng minh thực lực của mình, Tống Đế hiếu chiến vô cùng trân trọng người chiến lực cường đại dũng mãnh, kể từ hôm nay, ngươi có thể tùy ý đặt chân vào phủ đệ bên ngoài phủ thành chủ, cũng có thể bước vào trong các đại cung điện gác cao trong phủ thành chủ, chỉ cần không giao thiệp với người trong tư địa ở phủ thành chủ thì có thể, mặt khác, phủ thành chủ có 108 quân đoàn, trong đó có 72 quân đoàn Minh Hoàng, 36 quân đoàn Minh Đế, bảy mươi hai quân đoàn Minh Hoàng đều được sử dụng, chờ sau này ngươi hiểu rõ hơn, thì có thể ở trong quân đoàn Minh hoàng tùy ý chọn một quân đoàn để gia nhập mà không cần phải khảo hạch.
Mọi người nghe được lời này nội tâm âm thầm run sợ, tất cả nhân vật lấy được bách chiến bách thắng vốn đã rất yêu nghiệt, mà có thể đánh bại các nhân vật bách chiến bách thắng khác lấy được chiến tích chín thắng liên tiếp càng là yêu nghiệt trong nhân vật thiên tài, người như vậy chỉ cần phủ thành chủ dốc lòng bồi dưỡng, ngày khác nhất định sẽ phóng ra hào quang, đương nhiên, rất nhiều nhân vật thống lĩnh một phương Địa Ngục đều quật khởi như vậy, bọn hắn nhìn thân ảnh thanh tú của Lâm Phong giống như có thể dự liệu được tương lai huy hoàng của hắn.
- Quả nhiên có đặc quyền, vậy mà có thể tự do ra vào phủ thành chủ.
Lâm Phong âm thầm nói trong lòng, hơn nữa còn có thể đi vào các cung điện gác cao, chỉ sợ những cung điện gác cao đều là nơi ẩn giấu, ẩn chứa các loại kinh thư, pháp thuật thần thông của Minh giới, xem ra Tống Đế này cũng không bạc đãi những yêu nghiệt chiến lực mạnh mẽ như bọn hắn, chỉ tiếc, tu vi của hắn có lẽ còn chưa đủ, không đủ để Tống đế coi trọng, dù sao hắn chỉ là một trung vị Hoàng mà thôi, đối với thập điện Diêm vương Tống đế mà nói, cảnh giới quá thấp, nhưng mà Tống Đế có lưu lại quy tắc, cho nên nhân vật phía dưới sẽ bồi dưỡng hắn, nếu như hắn vẫn có thể một mực mạnh mẽ như vậy, ngày khác mới chính thức có cơ hội được Tống đế coi trọng. Dù sao, bên trong Tống Đế Thành có quá nhiều cường giả, không thể nào thấy ngươi có thiên phú cường đại, Tống đế đích thân tới tiếp kiến, nếu như ngươi không cách nào không ngừng quật khởi, thì cũng biến thành người bình thường mà thôi.
- Đa tạ.
Lâm Phong khách khí cười nói, chỉ thấy trên khán đài, Thanh Liên thống lĩnh nở nụ cười nhàn nhạt nói:
- Không nghĩ tới lần này đến đây thương thảo chuyện quan trọng, lại thấy được một trận chiến đấu đặc sắc, chuyến này đi không uổng, vương Trác hiền chất, xem ra lần này ngươi nhìn lầm rồi, hắn chiến sáu người, cho dù không đột phá vẫn tất thắng như cũ, chiến lực như thế không thể gọi là kiêu ngạo, mà là tự tin, nếu đổi lại là ngươi, chỉ sợ cũng giống như vậy.
- Thanh Liên thống lĩnh nói rất đúng, do mắt Vương Trác ta vụng về, không ngờ kẻ này lại có thiên phú như thế, hơn nữa hôm nay bước vào cảnh giới trung vị Minh Hoàng, chỉ sợ tương lai sẽ là Kiếm Manh thứ hai.
Vương Trác mỉm cười nói trong lúc lơ đãng lại dẫn chủ đề tới Kiếm Manh, lập tức ánh mắt của bọn hắn lại nhìn tới một tòa chiến đài khác, chỗ đó, chính là nơi cường giả cấp bậc trung vị Minh Hoàng va chạm.
- Kiếm Manh đã thu được bảy thắng liên tiếp rồi, đây là trận thứ tám!
Vương Trác mở miệng nói.
- Mặc dù Kiếm Manh cũng lợi hại, nhưng không bằng Lâm Phong.
Lâm Phong đối mặt với những cường giả hạ vị Minh hoàng kia chiếm ưu thế lớn như vậy, còn Kiếm Manh đối phó những cường giả trung vị Hoàng bách chiến bách thắng kia, cũng chỉ chọc mù một người mà thôi, mặc dù người khác cũng đều bị thương, nhưng có thể toàn thân trở ra, không ảnh hưởng quá lớn, hơn nữa, lúc này kiếm của Kiếm Manh đã không còn nhanh và ngoan như cũ. Tần Dao bình tĩnh nói một tiếng, Hắc Thằng thống lĩnh gật đầu cười:
- Trông cậy vào ai cũng như Lâm Phong, thì người khác còn đặt chân thế nào?
Mặc dù Thanh Liên thống lĩnh và Hắc Thằng thống lĩnh không hợp nhau, nhưng mà đối với thiên phú của Lâm Phong đều vô cùng xem trọng, mặc dù Hắc Thằng thống lĩnh bởi vì Lâm Phong mà thua một cây Địa Ngục Hỏa, nhưng mà Lâm Phong thể hiện ra chiến lực mạnh mẽ, khiến hắn quên đi luồng không hài lòng kia, tiểu tử kia đích thật là thiên tài có thể đào tạo, bất kỳ ai cũng không nói chính xác được nhiều năm về sau địa vị của hắn ở phủ thành chủ đạt tới mức độ nào?
- Trận thứ tám cũng thắng!
Ánh mắt đám người nhìn trận đấu vừa rồi của Kiếm Manh, hắn lại một lần nữa chọc mù mắt của đối thủ, đủ ngoan độc, xem ra chỉ cần Kiếm Manh lấy được chín thắng liên tiếp, người khác cũng không có cách nào tái chiến tiếp rồi, muốn gom đủ chín người để chiến cũng khó. Lúc này, Lâm Phong đã quay về cổ đình, đồng thời nhìn Kiếm Manh chiến đấu, hắn cảm thấy Kiếm Manh này còn chưa thể hiện hết thực lực, bởi vì hắn phát hiện thời điểm Kiếm Manh chiến đấu, kiếm thế có khi thay đổi trở nên chậm chạp, nhưng lúc một kích giết chết vẫn độc và chính xác, lúc này mới ở trận thứ tám chọc mù mắt của đối thủ.
- Trận thứ chín này Kiếm Manh cũng có thể bắt lại.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, quả nhiên, trận thứ chín Kiếm Manh thắng, ngày hôm nay, ở chiến đài hạ vị Minh Hoàng và trung vị Minh Hoàng đều xuất hiện người giành được chiến tích chín thắng liên tiếp, đây đúng là chuyện cực kỳ đáng kinh ngạc, ngày bình thường thường xuyên có hơn mười vị bách chiến bách thắng hội tụ, nhưng đôi khi không có ai đạt được chín thắng liên tiếp, dù sao độ khó quá lớn, ngày hôm nay, lại xuất hiện hai vị.
- Xem ra có người không muốn để cho Lâm Phong một mình tỏa sáng rồi.
Vương Trác mỉm cười nói, sau khi Kiếm Manh đoạt chín thắng liên tiếp, quả nhiên, người khác đã không còn ý định tiếp tục chiến đấu, đều nhao nhao rời đi, khiến cho mọi người thổn thức một hồi, hôm nay hai đại chiến đài xuất hiện hai vị cường giả, phương thức bọn họ chiến đấu rất giống nhau, đều thắng trăm trận, hơn nữa lại lấy được chiến tích chín thắng liên tiếp. Tuy nhiên, từ góc độ chiến đấu mà nói, Lâm Phong càng thêm kinh tâm động phách, đánh bại Tần Dao công chúa, độc chiến sáu đại cường giả liên thủ; nhưng Lâm Phong lại ở chiến đài hạ vị Minh Hoàng, còn Kiếm Manh thì ở chiến đài trung vị Minh Hoàng, xét theo cảnh giới mà nói, Kiếm Manh cường đại hơn Lâm Phong cả một cảnh giới, không thể coi ngang nhau. Kiếm Manh cũng đã lấy được đặc quyền giống như Lâm Phong có thể tùy ý ra vào phủ thành chủ phủ, có thể tùy ý gia nhập một trong bảy mươi hai quân đoàn Minh Hoàng ở phủ thành chủ. Sau khi đạt được đặc quyền này, Kiếm Manh lại không nói một lời, thân hình lóe lên trực tiếp đi vào trong phủ thành chủ, vừa mới lấy được đặc quyền đã lập tức muốn lợi dụng nó, thật khiến người thầm than gia hỏa này là vũ si. Thân hình của Lâm Phong trong cổ đình cũng đứng lên, chỉ thấy ánh mắt Thanh Liên thống lĩnh nhìn về phía Lâm Phong, hỏi:
- Ngươi cũng chuẩn bị vào phủ thành chủ?
- Đúng vậy.
Lâm Phong khẽ gật đầu, đã lấy được đặc quyền hắn tự nhiên muốn đi đến phủ thành chủ nhìn một chút, mười thành Minh giới, chủ phủ thập điện Diêm vương Tống Đế Thành tượng trưng cho mười đại thế lực mạnh nhất ở Minh giới.
- Chúng ta cùng nhau đi, ta vừa vặn cũng phải trở về phủ đệ, thuận tiện ngươi cũng có thể đến phủ đệ của ta tham quan một chút.
Làn da của Thanh Liên thống lĩnh trắng như tuyết, thanh âm mềm mại, trong trẻo.
- Phủ đệ của Thống lĩnh đại nhân cũng trong phủ thành chủ?
Lâm Phong hỏi một tiếng, khiến cho Thanh Liên thống lĩnh sững sờ, mấy cái này Lâm Phong cũng đều không biết sao?
- Lâm Phong, Tống Đế thành chủ cai quản tòa thành này, cho nên thống lĩnh dưới trướng Tống đế đều có phủ đệ trong phủ thành chủ.
Phủ thành chủ chia làm ba khu vực nội thành, tư thành cùng với ngoại thành, mà nội thành chính là nơi ở của Tống Đế đại nhân, cho nên không cho phép người khác đơn giản bước vào, mà tư thành chính là chỗ ở các nhân vật dưới trướng Tống Đế, còn ngoại thành mới là nơi người trong phủ thành chủ hoạt động. Hắc Thằng thống lĩnh cởi mở mở miệng, trả lời thắc mắc của Lâm Phong:
- Lâm Phong, phủ đệ của ta cũng ở trong phủ thành chủ, ngươi có được Địa Ngục Hỏa, Bổn thống lĩnh có thể giúp ngươi luyện hóa một phen.
Lâm Phong thấy hai đại thống lĩnh có lời mời, nhưng trong lòng rất rõ ràng, xem ra phủ thành chủ này không phải là một tòa thành mà là một nước, chỉ sợ trong đó rộng không biết bao nhiêu.
- Thống lĩnh đại nhân, Lâm Phong muốn đi đi lại lại trong phủ thành chủ một chút.
Lâm Phong mỉm cười nói với hai người, Hắc Thằng thống lĩnh nhìn Lâm Phong một cái, lập tức cười nói:
- Cũng được, ngươi không quen đường xá trong phủ thành chủ cũng nên đi làm quen một chút.
- Lâm Phong, Vương Trác ta có thể giới thiệu sơ lược về phủ thành chủ này cho ngươi biết.
Vương Trác mỉm cười nói, Lâm Phong đánh giá Vương Trác một lượt, công tử văn nhã, khí chất phi phàm, tươi cười khiêm tốn không thể bắt bẻ, hơn nữa hắn có thể chung sống với hai vị thống lĩnh Địa Ngục có thể thấy được địa vị của hắn không hề tầm thường.
- Đã như vậy, Lâm Phong xin đa tạ.
Lâm Phong mỉm cười gật đầu, không có cự tuyệt Vương Trác, hắn muốn quen thuộc phủ thành chủ, thì cần phải có người dẫn đường.
- Được, đều là nhân vật thiên tài tuấn kiệt hãy tiếp xúc thật tốt một phen, Tần Dao, chúng ta đi.
Hắc Thằng thống lĩnh nói với Tần Dao, chỉ thấy Tần Dao lắc đầu, nói:
- Phụ thân, dù sao ta cũng đang rảnh rỗi, cho nên muốn đi theo Vương Trác đi một lát.
Tuy nói như vậy, nhưng ánh mắt của nàng lại lạnh lùng trừng mắt nhìn Lâm Phong. Ánh mắt Hắc Thằng thống lĩnh lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức mỉm cười gật đầu:
- Được rồi, tùy ngươi.
Dứt lời, Hắc Thằng thống lĩnh bước chân đạp mạnh, trực tiếp rời đi.
- Lâm Phong, phủ đệ của ta là Thanh Liên thống lĩnh phủ, nếu như ngươi gặp khó khăn gì có thể tới tìm ta.
Thanh Liên thống lĩnh nói với Lâm Phong, lập tức nhìn về phía Thanh Thanh nói:
- Chúng ta đi thôi.
- Dạ.
Thanh Thanh khẽ gật đầu, đi theo Thanh Liên thống lĩnh.
- Lâm Phong huynh, mời.
Vương Trác chìa tay ra, khách khí nói với Lâm Phong, lập tức ba người bước vào phủ thành chủ. Sau khi bước vào, Lâm Phong cảm giác như bản thân đã đi tới một tòa thành khác, trong này bóng người đi qua đi lại không thôi, tất cả đều có khí tức cường thịnh, có thể nói cường giả như mây.
- Phủ thành chủ này trải qua không biết bao nhiêu năm, hôm nay đã sớm xuất hiện từng đại tộc khủng bố, kỳ thật nó cũng giống như tòa thành vậy.
Vương Trác cười nói, điểm ấy Lâm Phong tự nhiên có thể lý giải, nội thành mới là địa vực hạch tâm của phủ thành chủ, nơi của Tống Đế!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT