Không chỉ có Vương Trác, người xung quanh chiến đài đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, tên Lâm Phong này thoạt nhìn giống như người bình thường, nhưng phương thức hắn đánh bại Hắc Lao quả thực không bình thường chút nào, hắn dùng thủ đoạn tương tự Hắc Lao nhốt Hắc Lao lại, sau đó lại dùng chiêu thức đồng dạng với Hắc Lao, tung ra nắm đấm của mình.
Lực lượng Hắc Lao không thể nghi ngờ, mọi người đều nhìn ra được lượng lực pháp tắc hắn am hiểu nhất chính là pháp tắc đại địa, thân hình của hắn giống như vì pháp tắc mà sinh, mà người trên chiến đài vừa rồi không thể thừa nhận nổi sức mạnh một quyền của hắn, giờ khắc này Lâm Phong lại đáng lui Hắc Lao, hơn nữa còn lui đến biên giới chiến đài. Đến ngay cả Hắc Lao cũng ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Phong, hắn không hiểu, lực lượng thần thông của tên kia sao lại giống mình như thế? Hắn căn cứ vào một loại thần thông diễn hóa chế tạo ra và căn cứ lực lượng pháp tắc của chính mình làm theo yêu cầu à, tại sao thần thông của Lâm Phong tương tự như thế, còn có, lực lượng của Lâm Phong còn mạnh mẽ hơn hắn, chỉ có bản thân hắn biết rõ đó là lực lượng thuần túy.
- Ngươi cũng am hiểu tử vong, đại địa và không gian pháp tắc?
Hắc Lao trừng mắt nhìn Lâm Phong, mặc dù trừng mắt, nhưng ánh mắt của hắn vẫn rất nhỏ, bởi vì con mắt bên cạnh tràn đầy cục thịt.
- Đúng vậy.
Lâm Phong khẽ gật đầu, ba loại pháp tắc lực lượng đồng thời phóng thích, lập tức con mắt của Hắc Lao trừng lớn hơn một chút, lại nói:
- Vừa rồi ngươi sử dụng thần thông gì?
- Không biết.
Lâm Phong lắc đầu, nói:
- Ta vừa học từ ngươi.
Nghe được câu sau của Lâm Phong, Hắc Lao mở mắt thật lớn, lập tức quay người đi xuống chiến đài, thủ đoạn thần thông của mình nhanh như vậy đã bị người ta dùng để đối phó chính mình, hơn nữa lực lượng cũng không bằng đối phương, thì lấy cái gì để chiến đây? Tuy rằng nhìn Hắc Lao hơi ngốc, nhưng hắn có thể tu luyện đến mức độ này, đương nhiên sẽ không thật sự ngu ngốc, hắn có thể cảm giác được thực lực của Lâm Phong, vì thế hắn tự nguyện đi xuống chiến đài.
- Xem ra không phải lúc nào ngươi cũng đúng.
Tần Dao nhìn xem Vương Trác bên cạnh cười nói, khiến cho Vương Trác ngây người một lát, lập tức cười khổ nói:
- Ta cũng thường xuyên phạm sai lầm, trong Tống Đế Thành có rất nhiều người, không nghĩ tới hôm nay trừ Hắc Lao ra, lại xuất hiện một vị thanh niên tuấn kiệt, người này có thể đánh bại Hắc Lao, có lẽ lực chiến đấu của hắn đã đến trung vị Minh hoàng rồi.
- Ta chỉ hiếu kỳ một chuyện, thủ đoạn của hắn thực sự học theo Hắc Lao sao?
Trên khuôn mặt trắng noãn của Hắc Thằng thống lĩnh lộ ra vẻ kỳ dị, nếu như Lâm Phong không nói dối, thì ngộ tính của người này cũng có chút kinh khủng, có thể trực tiếp quan sát thủ đoạn thần thông của người khác rồi hóa thành thần thông của mình, hơn nữa trực tiếp bày ra trong thực chiến. Trong đình đài bên cạnh võ đài, chỉ thấy một gã đang cầm một chiếc quạt lông màu trắng, mỗi một lần phe phẩy không gian giống như đều hóa thành hàn sương, ánh mắt hắn nhìn vào Lâm Phong trên chiến đài, cười nói:
- Các ngươi nói xem người này có thể bách chiến bách thắng hay không?
- Người này có thể phá vỡ thủ đoạn công kích của Hắc Lao, dựa vào lực lượng bản thân đánh lui Hắc Lao, có lẽ có thể bách chiến bách thắng.
Bên trong một tòa cổ đình khác, chỉ thấy một người mặc quần áo vải bố tùy ý cười nói, người này ăn mặc rất đơn giản, thậm chí có thể nói nghèo kiết xác, nhưng mà lại không người nào dám khinh thị hắn, danh tiếng công tử áo gai ở Minh Hoàng không người nào không biết, lực lượng thần thông thiên la địa võng của gắn quỷ thần khó lường, giết người nhàn nhã như đi dạo.
- Cũng không hẳn vậy, về sau, tự nhiên sẽ có đối thủ mạnh hơn ra mặt, ta nghe nói hôm nay Lục Ngục công tử cũng tới tham chiến, nếu như hắn đi đến tòa chiến đài này, chỉ sợ chiến tích thắng liên tiếp kia sẽ kết thúc rồi, huống hồ, người này có dám chiến trăm trận hay không vẫn chưa biết được.
Thanh niên tay cầm quạt lông vũ kia mỉm cười nói.
- Lục Ngục công tử?
Người bên trong cổ đình nghe được danh tự của người đó lập tức cả kinh, một người trong đó mở miệng nói:
- Nếu như người này đến đúng có chút thú vị, có lẽ có thể tranh giành với chúng ta một trận.
Người có thể lấy được chiến tích bách chiến bách thắng, tất cả đều không phải là người thường.
- Bọn hắn tựa hồ rất tự tin.
Hắc Thằng thống lĩnh nhìn thoáng qua từng cổ đình phía dưới mỉm cười nói.
- Nếu như một người có thể ở trên chiến đài giành được chiến tích trăm thắng liên tiếp thì luôn ôm tự tin về bản thân.
Vương Trác mỉm cười đáp lại, thanh âm của hắn tràn đầy tự tin, mặc dù hắn đã đoán sai Hắc Lao, nhưng mỗi một câu từ trong miệng hắn đi ra, giống như kết luận. Hắc Thằng thống lĩnh đương nhiên có thể cảm nhận được tự tin của Vương Trác, có điều cũng giống như Vương Trác nói vậy, lúc một người lấy được chiến tích trăm thắng liên tiếp, liền có tự tin, mà nghe nói Vương Trác một hơi thắng liên tiếp trăm trận, hơn nữa lúc ấy còn đánh bại mấy vị nhân vật cực nổi danh, vì thế dựa theo lời của Vương Trác, hắn càng có tự tin, dù sao, trong người hắn còn chảy huyết mạch Tống đế. Hắc Lao đã giao thủ với Lâm Phong, cho nên hắn có thể cảm giác được thực lực của Lâm Phong, nhưng người khác không nhất định sẽ tự nhận bản thân không bằng Lâm Phong, cho nên lần lượt có người đi lên chiến đài của Lâm Phong, nhưng mà bọn hắn phát hiện Lâm Phong chiến thắng Hắc Lao tuyệt đối không phải tình cờ, lực lượng của hắn rất mạnh mẽ, mỗi lần có người bước lên chiến đài đều bị hắn lấy lực lượng đánh xuống, bởi vậy, lúc Lâm Phong lấy được chiến tích mười thắng liên tiếp tựa hồ vô cùng nhẹ nhàng.
- Mười thắng liên tiếp rồi, người này lực lượng rất cường đại, có điều không biết thủ đoạn khác như thế nào, còn có thần thông tù lao của hắn phải chăng cũng thành thạo giống như Hắc Lao?
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, chỉ thấy lúc này có một đạo thân ảnh như chim nhạn giang cánh lăng không bay nhào lên chiến đài, chỉ thấy thân thể của hắn lơ lửng trong hư không, pháp tắc tràn ngập, đôi mắt màu vàng dừng trên người Lâm Phong, lộ ra một cỗ nhuệ khí.
- Ông!
Trong lúc đó, thân ảnh của hắn biến mất không thấy gì nữa, Lâm Phong chỉ cảm thấy một cổ nhuệ khí cường đại đập vào mặt, giống như con Thương Ưng khổng lồ đáng sợ bay về phía hắn, quyền ảnh của Lâm Phong như gió đánh ra, vẫn một quyền chất phác tự nhiên, nhưng mà tốc độ của đối phương cực kỳ đáng sợ, cuồng phong xẹt qua, lực lượng pháp tắc phong xuất ra, Lâm Phong chỉ thấy một cỗ tàn ảnh, mọi người cũng nhìn ra được lực lượng của hắn rất mạnh mẽ, người này tự nhiên sẽ không lấy lực lượng va chạm với hắn.
- Tù!
Lâm Phong phun ra một chữ, lập tức khắp hư không giống như đều trầm xuống, sau đó, hư không xuất hiện một cái tù lao, có điều Lâm Phong dung hợp hiển nhiên không hoàn mỹ như Hắc Lao dung hợp, tù lao này bị đối phương dùng lưỡi dao sắc bén cắt nứt ra, nhưng trong nháy mắt này đủ để Lâm Phong đi đến, quả đấm của hắn giống như rất chậm, song khi con ngươi màu vàng kia cùng đôi mắt Lâm Phong va chạm, rốt cuộc cũng không cách nào dời đi, lập tức lực lượng kinh khủng đánh vào thân thể của hắn, võ hồn Thương Ưng giống như sắp vỡ nát.
- Mặc dù thủ đoạn tù lao của hắn không thành thạo như Hắc Lao, nhưng đủ để hắn công kích được đối thủ.
Vương Trác lại mở miệng, giọng nói bình tĩnh nhưng rất có sức thuyết phục. Mọi người đương nhiên cũng phát hiện thực lực của Lâm Phong khác thường, ít nhất, người mà Hắc Lao có thể đánh bại, hắn cũng có thể đánh bại, lúc Lâm Phong lấy được 60 thắng liên tiếp, người lên chiến đài cũng ít dần đi, Lâm Phong bình tĩnh đứng trên chiến đài giống như không hao tổn cái gì. Đối với hắn mà nói, 60 thắng liên tiếp giống như rất nhẹ nhàng. Trên một tòa chiến đài khác, Trương Hành lại không dễ dàng như thế, giờ phút này hắn mới lấy được bốn mươi trận thắng lợi, nhưng thân thể đã hơi phập phồng. Lúc này, trên võ đài lại có mấy đạo thân ảnh xuất hiện, bốn đạo thân ảnh, hai người đi trước, hai người theo sau giống như tùy tùng. Hai người phía trước, một người là trung niên, một người là thiếu nữ, làn da của Hắc Thằng Địa Ngục thống lĩnh đã trắng nõn rồi, mà giờ khắc này người trung niên mới đến kia còn trắng hơn giống như tuyết vậy, một người nam nhân trắng như thế làm cho người ta cảm thấy đây là trạng thái của một loại bệnh, nhưng mà hắn đứng ở vị trí kia, không người nào dám nói hắn có bệnh. Chỉ có cô gái kia tựa hồ cũng di truyền làn da trắng nõn của người đàn ông trung niên, có điều đối với mỹ nữ mà nói, có làn da trắng như tuyết còn đẹp mắt hơn nhiều so với nam nhân.
- Thanh Liên thống lĩnh!
Vương Trác đứng dậy nhìn người đến nơi này, sau đó hắn rất khách khí hô một tiếng, lập tức mỉm cười gật đầu với thiếu nữ bên cạnh Thanh Liên thống lĩnh, một lát dời ánh mắt đi không lưu luyến chút nào, Vương Trác biết rõ đối với một nữ nhân chưa quen thuộc mà nói, ngươi nhìn nàng nhiều vài lần, nàng sẽ cho rằng ngươi không an phận, nếu như ngươi không nhìn nàng, nàng sẽ tức giận, vì vậy, biện pháp tốt nhất chính là nhìn một chút rồi thôi.
- Thanh Liên, ngươi cũng tới nơi này sao?
Hắc Thằng thống lĩnh ngồi đó, cười nói với Thanh Liên thống lĩnh. Thanh Liên thống lĩnh này cai quản một phương địa ngục, khống chế Thanh Liên Địa Ngục, cũng giống như hắn thuộc về thập điện Diêm vương chi Tống đế.
- Nghe nói hôm nay có náo nhiệt nên tới xem thử.
Thanh Liên thống lĩnh mỉm cười ngồi xuống:
- Tần Dao chất nữ cũng tới sao, xem ra ta tới đúng lúc rồi.
- Nếu như đã đến rồi, thì ngồi cùng một chỗ xem đi.
Hắc Thằng thống lĩnh bình tĩnh mỉm cười, lập tức chỉ vào một tòa chiến đài trong đó, rõ ràng chính là chiến đài Lâm Phong đang đứng, nói:
- Kẻ này lực lượng cường đại, không người nào có thể địch nổi, hôm nay đã giành được sáu mươi hai trận thắng liên tiếp không nghỉ ngơi một chút nào, cũng không có ý xuống chiến đài, Thanh Liên, ngươi cho rằng kẻ này có thể đoạt 100 trận thắng liên tiếp hay không?
- Để ta nhìn một chút đã.
Thanh Liên thống lĩnh không vội vàng đáp trả, mà đi nhìn mấy trận đấu của Lâm Phong, thế như chẻ tre, cường thế cướp lấy chiến tích 65 trận thắng liên tiếp.
- Một trăm trận thắng không có vấn đề gì.
Thanh Liên quay đầu lại nhìn Hắc Thằng thống lĩnh nói.
- Nếu như không thì sao?
Trong mắt Hắc Thằng thống lĩnh lộ ra vẻ sắc nhọn, quay đầu hỏi với Thanh Liên thống lĩnh. Thanh Liên thống lĩnh nhìn thoáng qua Tần Dao bên cạnh Hắc Thằng thống lĩnh, hắn sao có thể không rõ ý của đối phương, kỳ thật Hắc Thằng thống lĩnh cũng tin tưởng Lâm Phong có thể lấy được trăm trận thắng, nhưng mà, hắn trả lời có thể, Hắc Thằng thống lĩnh muốn Lâm Phong không thể, vì thế bất luận hắn trả lời thế nào tựa hồ đêu sai.
- Nếu như không có, ta sẽ tặng Tần Dao chất nữ một cây Thanh Liên.
Thanh Liên thống lĩnh bình tĩnh cười nói:
- Nhưng mà, nếu hắn lấy được một trăm trận thắng thì thế nào?
- Thanh Liên!
Trong mắt Hắc Thằng thống lĩnh lộ ra hào quang, nếu như Thanh Liên thống lĩnh lấy một cây Thanh Liên làm giá, hắn đương nhiên cũng không thể keo kiệt.
- Ta sẽ tặng một cây Địa Ngục Hỏa cho Thanh Thanh chất nữ!
Hắc Thằng thống lĩnh cười đáp lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT