Thanh Liên chính là lực lượng bổn mạng của Thanh Liên thống lĩnh, Thanh Liên chi đạo thai nghén, bao dung vạn vật, mà Địa Ngục Hỏa chính là hỏa bổn mạng của Hắc Thằng thống lĩnh, hỏa diễm hủy diệt cực kỳ đáng sợ, cả hai đều cực kỳ trân quý đối với võ tu Minh Hoàng cảnh, Thanh Liên thống lĩnh nói sẽ đưa Thanh Liên ra, nếu Hắc Thằng thống lĩnh không đưa vật đối ứng chẳng phải sẽ tự bạt tai mình.


- Hai vị thống lĩnh thật có hứng hứng, làm ta cũng cảm thấy hứng thú với kết quả trận đấu này.


Vương Trác nghe được hai người lấy Thanh Liên cùng với Địa Ngục Hỏa xem như tiền đặt cược, không khỏi có chút kinh ngạc, có điều dù sao hắn cũng là huyết mạch dòng chính của Tống Đế, kiến thức rộng lớn, cho nên chỉ trong nháy mắt mỉm cười nói ra, thanh âm bình tĩnh nhu hòa giống như muốn hòa tan bầu không không khí đối chọi gay gắt giữa hai vị thống lĩnh. Mà người bên trong cổ đình phía dưới nghe thấy tiền đặt cọc phía trên cũng rất kinh ngạc, nghe đồn thống lĩnh hàn minh chư Địa Ngục cùng minh hỏa chư Địa Ngục bất hòa, xem ra lời đồn quả nhiên là thật, cho nên giờ phút này hai vị thống lĩnh mới có ý định tranh phong, đương nhiên, bọn hắn thống lĩnh dưới trướng Tống Đế, hơn nữa đến cảnh giới của bọn hắn, đương nhiên sẽ không có khả năng tùy ý đánh đập tàn nhẫn, cho nên mới mượn Lâm Phong để tranh chấp, bất luận một cây Thanh Liên của Thanh Liên thống lĩnh, hay một cây Địa Ngục Hỏa của Hắc Thằng thống lĩnh, đối Minh hoàng mà nói, đều là vật vô cùng trân quý, nhưng nghĩ tới thực lực của hai vị thống lĩnh, bọn hắn liền thoải mái, cái này đối với hai vị thống lĩnh, cũng chỉ bỏ ra một chút máu mà thôi không có ảnh hưởng gì.


- Xem ra Thanh Liên huynh rất tự tin về người này.


Hắc Thằng thống lĩnh mỉm cười nói, lập tức Thanh Liên thống lĩnh khẽ nở nụ cười đáp:


- Nếu như Hắc Thằng thống nhìn không ra hắn có thể lấy được trăm trận thắng, thì sẽ không cố ý đi hỏi ta rồi.


Thanh Liên thống lĩnh tự nhiên hiểu rõ, nếu như vừa rồi Hắc Thằng thống lĩnh hỏi hắn, hắn trả lời không thể, như vậy Hắc Thằng thống lĩnh mình nhất định sẽ trả lời có thể, Hắc Thằng thống lĩnh cũng tin tưởng Lâm Phong có thể đoạt được trăm trận thắng, đương nhiên, tình huống bây giờ lại khác rồi.


- Đó là vừa rồi, hiện tại, ta không tự tin về hắn nữa.


Hắc Thằng thống lĩnh cười cười, lập tức nhìn Vương Trác nói:


- Vương Trác, ngươi thấy kẻ này có thể đoạt trăm trận thắng hay không?


Vương Trác nghe được câu hỏi của Hắc Thằng thống lĩnh, mặt không đổi sắc bình tĩnh đáp lại:


- Cái này còn tùy thuộc vào người lên chiến đài nữa.


Vương Trác vừa dứt lời, trong lúc lơ đãng, ánh mắt nhìn thoáng qua Tần Dao bên cạnh Hắc Thằng thống lĩnh, tâm tư của Hắc Thằng thống lĩnh, hắn há có thể không rõ. Hắc Thằng thống lĩnh nghe được Vương Trác nói theo kiểu không đắc tội hai phe, không khỏi khẽ cười, tiểu tử này còn ranh hơn cả trộm. Trên chiến đài, giờ phút này Lâm Phong cũng không biết tình hình bên dưới võ đài, càng sẽ không nghĩ tới hai vị thống lĩnh sẽ lấy hắn để đặt cược, đánh cược hắn có thể lấy được bách chiến bách thắng hay không, lúc này hắn đã có bảy mươi hai thắng liên tiếp, có điều đối với hắn mà nói, ở dưới hạ vị Minh Hoàng cấp một này lấy được trăm trận thắng cũng không khó, cho dù Tống Đế Thành ở Minh giới, trong vòng một ngày muốn tìm ra một người hạ vị Minh Hoàng có chiến lực tương đương với Cơ Vô Ưu cũng không phải chuyện dễ dàng. Thực lực của Cơ Vô Ưu có thể nói hiếm có địch thủ ở hạ vị Hoàng, không kể một ít người nắm giữ thể chất kỳ lạ hoặc nhân vật yêu nghiệt, đương nhiên Lâm Phong sẽ không hoài nghi Minh giới sẽ không có nhân vật như vậy, nhưng loại nhân vật này cũng không có khả năng tùy tiện đi ra một hai vị, huống hồ, cho dù thực lực có thể so với Cơ Vô Ưu thì có thể thế nào? Hơn bảy mươi trận thắng liên tiếp này Lâm Phong cũng không phí quá nhiều sức lực, vừa rồi hắn tôi luyện thủ đoạn của Hắc Lao vừa vặn rất phù hợp. Theo số trận thắng liên tiếp của Lâm Phong tăng lên, càng ngày càng nhiều người chú ý tới hắn, không ít nhân vật lợi hại bước lên chiến đài muốn đánh bại Lâm Phong để dương danh, giống như việc Lâm Phong đi lên trực tiếp đánh bại Hắc Lao vậy, nhưng đáng tiếc, bọn họ không có ai thành công, tất cả đều bại trong tay Lâm Phong, rất nhanh số trận Lâm Phong thắng liên tiếp đã đạt tới 81 trận. Điều này làm cho rất nhiều người bắt đầu chú ý chiến đài của Lâm Phong, cho dù những thanh niên bên trong cổ đình kia cũng đều thu hồi thái độ cười đùa, chăm chú nhìn mỗi lần Lâm Phong ra tay.


- Người này chiến 81 trận toàn thắng lại không nghỉ ngơi một chút nào, có ai biết hắn là ai không?



- Mỗi lần thắng được mười trận thì có thể nghỉ ngơi, thậm chí có thể cách một ngày chiến tiếp, nhưng người này lại chiến 81 trận, xem ra hắn muốn cố gắng lấy được chiến tích bách chiến bách thắng, cường thế bước vào phủ thành chủ trở thành một vị bên trong quân đoàn phủ thành chủ, lấy được sự coi trọng.


Dù sao, biểu hiện càng chói mắt, sau khi tiến vào phủ thành chủ càng dễ được người ta đối đãi cẩn thận.


- Lợi hại hơn là, người này chiến 81 trận lại giống như rất bình thường vậy, xem ra thực lực của hắn vẫn chưa phát huy toàn bộ, hơn nữa còn giống như không tiêu hao cái gì.


Mọi người thấy trên chiến đài của Lâm Phong, trong lúc nhất thời, không có ai đi lên tòa chiến đài này, cũng may Lâm Phong ra tay cũng không tàn nhẫn đều đến mức độ nhất định thì ngừng lại, bởi vậy trong thời gian không lâu đã có 81 trận chiến đấu, nếu như thủ đoạn của Lâm Phong tàn nhẫn một chút, người trên chiến đài sẽ cố kỵ hơn.


- Thanh Thanh, ngươi cảm thấy thực lực người này như thế nào?


Thanh Liên thống lĩnh quay sang nữ tử da thịt trắng hơn tuyết bên cạnh hỏi.


- Ta không nhìn ra được.


Thanh Thanh lắc đầu, thật sự nàng nhìn không ra thực lực của Lâm Phong.


- Có thể chiến 81 trận toàn thắng hơn nữa, lại làm cho mọi người không cách nào nhìn ra thực lực của hắn, không muốn lấy trăm thắng, cũng không được.


Thanh âm Thanh Liên thống lĩnh không có uy nghiêm, chỉ nhẹ nhàng tinh tế tỉ mỉ, giống như làn da trắng noãn của hắn vậy, nhưng mà lại có vài phần cảm nhận sắc bén, mỗi một câu hắn nói đều rất dễ dàng khiến người ta nghe được rõ ràng, hơn nữa đã nghe được rồi sẽ không dễ quên thanh âm của hắn. Hắc Thằng thống lĩnh nghe Thanh Liên thống lĩnh nói vẫn giữ im lặng nhìn chiến đài, hắn biết rõ Lâm Phong rất lợi hại, nhưng mà, Lâm Phong nhất định sẽ không lấy được trăm chiến thắng.


- Bên ngoài phủ thành chủ quả thật cường giả như mây, thiếu niên trên chiến đài kia lấy được 81 trận thắng liên tiếp thật hiếm có, nếu như người nào có thể đánh bại thiếu niên này ở trận thứ 99, Bổn thống lĩnh tất sẽ có thưởng.


Hắc Thằng thống lĩnh đột nhiên mở miệng, âm thanh vang dội truyền khắp bốn phương, lập tức trong mắt mọi người lộ ra vẻ kinh ngạc, ngay cả Hắc Thằng thống lĩnh cũng đều chú ý tới Lâm Phong chiến đấu, hơn nữa còn nói nếu có người có thể đánh bại Lâm Phong, sẽ có thưởng. Hắc Thằng thống lĩnh vừa dứt lời, nháy mắt khiến cho ánh mắt mọi người xung quanh đều tập trung vào người Lâm Phong, thống lĩnh một phương địa ngục đại nhân đều đang chú ý chiến đài này, nếu như có thể chiến thắng Lâm Phong, không nói đến việc Hắc Thằng thống lĩnh sẽ ban thưởng, chắc chắn sẽ được phủ thành chủ chú ý.


- Ông!


Nhưng vào lúc này, một đạo thân ảnh đạp bộ mà ra bay thẳng lên chiến đài, người này mặc một bộ áo đen, trên người lộ ra một cỗ khí khái tuyệt thế bá đạo làm cho người ta cảm thấy giống như một chuôi đao phong tuyệt thế, sắc bén đến cực điểm.


- Hàn Phong, đao pháp của người này cực kỳ đáng sợ, thất tuyệt chém xuống nhất định sẽ xuất vong hồn, uy lực đáng sợ, rốt cuộc cũng xuất hiện một nhân vật đáng gườm.


Trong đám người có người nhận ra nam tử áo đen kia thì cả kinh.


- Một khi thất tuyệt trảm cương mãnh bá đao của Hàn Phong hạ xuống chắc chắn sẽ giết chết đối thủ.


Một năm trước hắn bước lên chiến đài thắng liên tiếp 85 trận, tiêu hao không ít thể lực, nhưng lại không chịu xuống chiến đài nghỉ ngơi, vừa vặn gặp phải công tử áo gai bước lên chiến đài, lúc này mới không địch lại, hôm nay đã qua một năm, đao pháp của hắn tất nhiên sẽ càng thêm lợi hại. Mọi người ký thác kỳ vọng lên người người này, một năm khổ tu, nói không chừng Hàn Phong này có thể chiến thắng thanh niên trên chiến đài kia. Trong lúc đó, trong tay Hàn Phong xuất hiện một chuôi đao, đao màu đen hình nửa vòng cung, loại đao này không cách nào đâm người giống như kiếm, chỉ có thể chém người, có thể thấy được thần thông thuật mà Hàn Phong theo đuổi chính là chém, chém giết đối thủ. Lúc này, đao của Hàn Phong lập tức chém ra ngoài, không nói một câu dư thừa nào, đã thế bên trong đao màu đen ẩn chứa lực lượng vô cùng bá đạo chưa từng có từ trước đến nay, đao ra sẽ không lui về sau. Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm vào chuôi đao đang chém giết mà đến kia, một đao kia chính là là tử vong minh đao, còn hiện lên gió mạnh mẽ, đại địa trầm trọng, bá đạo, bên trong ẩn chứa tốc độ khủng khiếp, thất tuyệt trảm, đao bá đạo, đao dũng cảm, đao dũng khí, khi đao vừa ra, trong nháy mắt Lâm Phong cảm thấy bản thân bị đao ý bao phủ.


- Một đao này chém ra không cầu tự bảo vệ mình, chỉ cầu chém giết đối thủ, quá mức bá đạo.


Con ngươi của Lâm Phong trở nên đen kịt, trong đầu hắn, Thiên Diễn Thánh Kinh lại bắt đầu mạnh mẽ thôi diễn, con ngươi màu đen cùng với năng lực thôi diễn mạnh mẽ kia giống như làm cho một đao nọ nhanh chóng chậm lại. Đao pháp bá đạo như vậy, cho dù trung vị Hoàng đều rất khó chống cự, nhưng mà chính vì nó bá đạo nên có nhược điểm của nó, chỉ cầu công, không cầu thủ, kỳ thật đó không thể gọi là nhược điểm, bởi vì lúc ngươi đối mặt với loại đao pháp này, trừ phi nắm giữ thực lực tuyệt đối, nếu không cực ít có người phát động phản kích ở dưới một đao như vậy, huống hồ, lúc này mới chỉ là thất tuyệt trảm đao thứ nhất lấy công thay thủ! Đao thứ nhất còn chưa rơi xuống, đao thứ hai cũng đã chém ra, giống như Lạc Nhật Thiên Vẫn kiếm pháp của hắn có thể trùng điệp công kích, lúc đao thứ hai chém ra, càng ít người có thể tiến hành công kích với hắn, trước mặt đao pháp này, bất luận công kích gì chỉ sợ đều bị xoắn thành phấn vụn. Cho dù Hắc Thằng thống lĩnh cũng nhịn không được khen một tiếng:


- Đao thuật thần thông thật tinh xảo, nếu như người này có thể tăng tốc độ lên một ít, lại để cho đao pháp tăng thêm vài phần quỷ khí, thì sẽ đáng sợ hơn.


Lời nói của Hắc Thằng thống lĩnh không thể nghi ngờ là đang nhắc nhở Hàn Phong, một đao kia còn có thể hoàn mỹ hơn nữa. Quả nhiên, Hàn Phong nghe được lời nói của Hắc Thằng thống lĩnh, hắn lập tức làm theo, gia tăng lực lượng pháp tắc phong lên phía trên, tăng thêm thêm vài phần quỷ khí, như vậy, càng ít có người có thể phản kích. Nhưng mà cái gì cũng ngoại lệ! Ngay lúc Hàn Phong thay đổi công kích thần thông, hắn giống như nhìn thấy một đạo hư vô kiếm từ trong hư vô mà đến, mà ngàn vạn tử vong minh đao kia đều không cách nào chặn được hư vô kiếm quang đâm thẳng trong đầu của hắn, ánh mắt của hắn còn nhìn thấy một đôi đồng tử tử vong Cửu U, khiến cho ý chí của hắn chấn động. Lúc một người mang toàn bộ thủ đoạn cùng tinh lực đều dùng để công kích, mà hắn gặp phải một kiếm như vậy, cho dù đao pháp tinh xảo cũng phải hỗn loạn, mặc cho đao pháp của ngươi cường đại, nếu như bản thân bị người ta chém, thì giết đối thủ có ích lợi gì, bởi vậy, Hàn Phong hắn lui, lui một cách khó hiểu, mà đao quang Minh Vương đầy trời kia toàn bộ đều biến mất vô ảnh. Mà trên trán Hàn Phong xuất hiện mấy giọt mồ hôi. Ngay lập tức, ánh mắt của tất cả mọi đều mở rất lớn, bởi vì bọn họ nhìn không ra, đao pháp như vậy có thể chém chết Lâm Phong mới đúng, tại sao Hàn Phong lại đột nhiên lui về phía sau? Trên thực tế, Hàn Phong không chỉ lui, thậm chí hắn rất quả quyết quay người đi xuống chiến đài, lạnh lùng nói:


- Ta thua rồi!


Thất bại lưu lại cũng không có ý nghĩa gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play