Lâm Phong nhìn người kia mỉm cười, nói:

- Ngươi cho rằng như thế.


Thấy Lâm Phong không phủ nhận, bên trong quán rượu lập tức xuất hiện sự yên tĩnh ngắn ngủi, rồi sau đó bàn tán xôn xao, thanh niên nam tử này thực sự có khả năng là Lâm Phong.


- Sư tôn, Lâm Phong là ai?


Lúc này, một vị nhân vật trẻ tuổi nhìn trưởng lão trước người hỏi, Lâm Phong đã biến mất khỏi tiểu thế giới nhiều năm, một ít nhân vật trẻ tuổi không biết tên hắn, còn nhân vật trên ba mươi tuổi tuổi sẽ không lạ lẫm với cái danh tự này.


- Người này đã từng là một trong mười một đệ tử thân truyền của Thiên Đài, cũng là người đáng sợ nhất trong số họ, hắn từng trong sự kiện chúng Hoàng ước hẹn hóa thân thành Mộc Phong giết chóc tứ phương, ngày xưa chín vị thái tử của Thiên Long Thần Bảo gần như bị hắn chém giết sạch sẽ, rất nhiều nhân vật hậu bối xuất sắc của Tề gia cũng chết trong tay hắn, tóm lại mười năm trước hào quang của hắn che khuất hết ánh sáng của những thiên tài, yêu nghiệt khác, cho dù nhân vật trong thập đại yêu nghiệt cũng chỉ có thể so sánh cùng mười một đệ tử thân truyền của Thiên Đài, có được một chút quang huy.


Vị trưởng lão kia nhìn đệ tử hậu bối nói ra, trong đôi mắt có phong mang lóe lên, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.


- Sư tôn từng nói với con rằng, đời trước chính là một thời đại thịnh thế, Bát Hoang cảnh xuất hiện vô số thiên tài, Lâm Phong thật lại lợi hại như vậy sao.


Thiếu niên có chút khiếp sợ, cũng len lén nhìn xem Lâm Phong, vị thanh niên mặc một bộ áo bào trắng kia, không có nửa điểm khí tức chấn động, nhưng mà tùy ý đứng đó, lại khiến cho người ta có một loại cảm giác không cách nào phỏng đoán sự nông sâu của hắn, mà tu vi bọn hắn không có đến cảnh giới của Lâm Phong, nên càng không nhìn ra thực lực của Lâm Phong. Không chỉ có Lâm Phong, mà ngay cả hai vị nữ tử xinh đẹp bên cạnh Lâm Phong, bọn hắn cũng không nhìn ra.


- Nếu như hắn thật sự là Lâm Phong trong truyền thuyết từ bên trong đại thế giới trở về, nhiều năm như vậy, chỉ sợ thực lực của hắn khó có thể phỏng đoán rồi, khó trách hắn dám nói tông chủ Tiêu Dao Tông đến Kiếm Các đợi mệnh.


Ánh mắt vị trưởng lão kia trở nên sắc bén, có phải Lâm Phong hay không, chỉ sợ ngày mai mới biết được đáp án, tông chủ Tiêu Dao Tông sẽ thực sự đến Kiếm Các đợi mệnh sao! Trong quán rượu bị người nhận thức thân phận nên Lâm Phong không có cách nào yên tĩnh ở lại, rất nhanh đã rời khỏi. Thẳng đến ngày thứ hai, vùng đất bên ngoài Kiếm Các có không ít người tới đây ngắm nhìn, tin tức Lâm Phong tái hiện Bát Hoang đã được truyền ra, thậm chí có đồn đãi nói Lâm Phong truyền lệnh Tiêu Dao Tông đến Kiếm Các đợi mệnh. Lúc này, chỉ thấy hư không nơi xa, có một hàng thân ảnh cuồn cuộn đi đến, những người này không phải người Tiêu Dao Tông.


- Vấn Hoàng, còn có Tư Không Vũ Hoàng, người Vấn gia và Tư Không gia.


Đồng tử đám người có chút co rút lại, bọn họ nhìn thấy một hàng thân ảnh cuồn cuộn hàng lâm phía trước Kiếm Các, khí thế ngùn ngụt.


- Không chỉ có Vấn Hoàng, mà vị cường giả trung vị Hoàng của Vấn gia cũng đến rồi, chẳng lẽ bởi vì quang thúc xé toạc hư không hôm qua hay sao, nghe đồn người tạo ra quang thúc kia có thể là Vô Thiên Kiếm Hoàng tiền bối, chẳng lẽ bởi vì chuyện này?


Trong lòng mọi người suy đoán.


- Người Tiêu Dao Tông cũng đến rồi, nhưng chỉ có một người, đúng là tông chủ Tiêu Dao Tông.


Ánh mắt mọi người nhìn thấy một đạo thân ảnh đang đạp hư không đi đến, dáng vẻ vô cùng tiêu dao, ngay lập tức thân ảnh đó hàng lâm bên ngoài Kiếm Các. Bên trong Kiếm Các, từng đạo thân ảnh lóe lên, rõ ràng đó là đám người Kiếm Mộ, ánh mắt của bọn hắn nhìn từng đạo thân ảnh trước mắt, Vấn gia, Tư Không gia, Tiêu Dao Tông, ba cổ thế lực vương giả trong Trung Hoang chi địa, Kiếm Các của bọn hắn bởi vì Vô Thiên Kiếm Hoàng không hỏi thế sự nên một mực ở dưới trướng người khác.


- Lâm Phong hiền chất trở về, chúng ta cũng đã đến, phải chăng nên lộ diện rồi.


Lúc này, cường giả trung vị Hoàng của Vấn gia mở miệng nói chuyện, trong thanh âm lộ ra một cỗ khí thế bức người, Lâm Phong dám truyền lời bảo Vấn gia cùng với Tư Không gia đến trước Kiếm Các đợi mệnh, khẩu khí này thật lớn, Lâm Phong đã bước qua đại thế giới, có lẽ hắn cũng minh bạch, sau lưng Vấn gia còn có Vấn Thiên Bảo, cho dù thực lực hắn cường đại hơn thì có thể như thế nào, không kể đến Vô Thiên Kiếm Hoàng không hỏi thế sự kia thì ai có thể xuất đầu vì hắn. Chỉ thấy bên trong cự kiếm, có một đạo thân ảnh lóe lên mà ra, rõ ràng đó là Lâm Phong và thân ảnh Kim Ô xuất hiện, nhìn thấy thân ảnh của Kim Ô khóe miệng tông chủ Tiêu Dao Tông có chút co quắp xuống, gia hỏa vô liêm sỉ này chính là yêu thú, vô cùng bướng bỉnh và bá đạo, hôm qua tên này đã cứng rắn hành hạ hắn một hồi, thực lực có thể nói rất khủng bố.


- Đều đến đông đủ rồi sao!


Ánh mắt Lâm Phong quét qua mọi người một cái, yên bình mở miệng.


- Đến rồi, xin hỏi Lâm Phong hiền chất có gì chỉ giáo.


Trong giọng nói của phụ thân Vấn Hoàng lộ ra mấy phần lãnh ý, bên cạnh hắn có hai vị Vũ Hoàng, một là Vấn Hoàng thần sắc lạnh lùng, mà người còn lại chính là một nữ tử cực kỳ kinh diễm. Hôm nay Vấn Ngạo Tuyết đã cởi bỏ trang phục nam nhi, nhưng mà nàng vẫn thích mặc quần áo màu trắng mà mình ưa thích, váy dài mang tư thế uyển chuyển của nàng vẽ ra, làm cho mọi người đặc biệt mê người.


- Mặc trang phục nam nhi, ngươi xinh đẹp hơn so với nữ nhân, hôm nay ngươi mặc trang phục nữ nhi, quả nhiên lấn át rất nhiều mỹ nữ a.


Ánh mắt Lâm Phong rơi vào người Vấn Ngạo Tuyết mỉm cười nói ra, hắn lại mang lời của phụ thân Vấn Hoàng coi như không thấy.


- Ngươi thích ta mặc trang phục nam nhi hay trang phục nữ nhi?


Vấn Ngạo Tuyết mở miệng nói, thanh âm tinh tuý động lòng người, mang theo vài phần nữ tính, không còn giọng nói của nam nhu nữa.


- Đương nhiên trang phục nữ nhi.


Lâm Phong bình tĩnh đáp lại. Vấn Ngạo Tuyết cười, một nụ cười yên bình, càng làm cho người ta thất thần:


- Ta cũng muốn mặc như vậy xuất hiện trước mặt ngươi.


Nhưng mà Lâm Phong lại lắc đầu, nói:


- Ít nhất hiện tại ngươi mới chân thật.


Vấn Ngạo Tuyết nghe Lâm Phong nói vậy vẻ tươi cười liền ngưng lại, nàng lập tức nghe thấy Lâm Phong hỏi:


- Có phải đệ nhị sát của Thí Hoàng Đồng Minh là ngươi?


Thần sắc Vấn Ngạo Tuyết trở nên cứng đờ, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, không nói câu gì, một màn này khiến Lâm Phong biết được đáp án.


- Vấn Ngạo Tuyết, người của Thí Hoàng Đồng Minh!


Đồng tử rất nhiều người có chút co rút lại, thần sắc lộ ra sự kinh ngạc, nhất là những người trải qua đoạn thời gian ngày xưa lại càng kinh ngạc.


- Ngươi đã lừa gạt ta mấy lần.


Lâm Phong nhắm đôi mắt lại thở dài một cái, hai người đã từng là đồng môn, thời điểm kẻ thù của hắn ở Đoạn Vô Nhai diệt người nhà hắn, Vấn Ngạo Tuyết không có viện trợ cũng được, dù sao Vấn Ngạo Tuyết và người nhà hắn cũng không có quan hệ, nhưng mà Yên Vũ Bình Sinh lại là sư tôn Vấn Ngạo Tuyết, tuy nói Vấn Ngạo Tuyết cũng có hối hận, dù sao nàng cũng là người Vấn gia, về sau Lâm Phong cũng không suy nghĩ tiếp, nhưng mà cuối cùng Vấn gia vẫn lộ ra sự dối trá như vậy. Đôi mắt Vấn Ngạo Tuyết có chút cứng đờ, thấy Lâm Phong thở dài, nàng giống như cảm nhận được một nỗi bi thương, nàng nói:


- Lâm Phong, cho dù hiện tại, ta vẫn coi ngươi là bạn, chúng ta vẫn có thể là hữu hảo của nhau.



- Không thể nào!


Lúc này, một đạo âm thanh cuồn cuộn truyền đến, chỉ thấy trên hư không có một đạo thân ảnh đạp bộ mà đến, trên người lộ ra một cỗ hàn khí mãnh liệt, người này mặc một bộn kim sắc trường bào, hạo nhiên chính khí trên người rất lạnh, giống như là lực lượng hàn minh vậy.


- Quân Mạc Tích!


Trong thần sắc Vấn Ngạo Tuyết hiện lên một đạo ánh sáng sắc nhọn, hắn cũng trở lại Bát Hoang sao.


- Mạc Tích, xảy ra chuyện gì?


Lâm Phong nhìn Quân Mạc Tích trong hư không hỏi, chỉ thấy bên cạnh Quân Mạc Tích xuất hiện một vị nữ tử xinh đẹp, người đó rõ ràng là Tiểu Điệp, nhưng thần sắc lộ ra chút tiều tụy, mà ánh mắt của nàng lại nhìn về phía người Vấn gia lộ ra sự lạnh lùng vô cùng, tựa hồ có một chút sát ý.


- Vấn gia và Dược Vương Tiên Cung diệt Bất Tử Thiên Cung ta.


Thanh âm của Quân Mạc Tích giống như một loại băng hàn, khiến cho lòng Lâm Phong khẽ run lên, đôi mắt khép hờ, trong miệng phun ra một đạo thanh âm:


- Từ nay về sau Bát Hoang không còn Vấn gia nữa!


Lời nói của Lâm Phong khiến cho tâm thần Vấn Ngạo Tuyết run lên, trong con ngươi phụ thân Vấn Hoàng cũng hiện lên một đạo hàn mang sắc bén, hắn nhìn Lâm Phong nói:


- Buồn cười!


Lâm Phong, cho dù các ngươi thật sự có thực lực tiêu diệt Vấn gia ta thì ngươi cũng nên minh bạch, Vấn Thiên Bảo không phải thế lực các ngươi có thể chọc nổi!


- Vấn Thiên Bảo, đã không còn tồn tại nữa rồi.


Trong con ngươi Kim Ô hiện lên một đạo hàn quang, khiến cho thần sắc phụ thân Vấn Hoàng ngưng lại, nhìn chằm chằm vào Kim Ô nói:


- Ngươi là người nào, ở chỗ này cuồng ngôn, thật buồn cười.



- Ông Chỉ thấy Kim Ô ra tay, lao thẳng tới chỗ phụ thân Vấn Hoàng mà đi, một đôi thủ chưởng chói mắt như thái dương, phát ra uy áp đáng sợ.


Đồng tử phụ thân Vấn Hoàng có chút co rút lại, hư không pháp tắc cường đại hội tụ, trường bào phiêu động, bước chân hướng về phía trước bước ra, đánh về phía Kim Ô.


- Oanh!


Hai người va chạm, du âm khủng bố càn quét chung quanh, một cỗ thái dương chi hỏa ngập trời theo thủ trưởng của phụ thân Vấn Hoàng di tản ra khắp nơi, ăn mòn thân thể của hắn, khiến cho thân thể của hắn bạo lui, sắc mặt đại biến, loại nhục thể cùng pháp tắc này thật đáng sợ.


- Đối kháng cường giả trung vị Hoàng!


Đồng tử đám người co rút lại, thanh niên bướng bỉnh bên cạnh Lâm Phong có thể cùng trung vị Hoàng va chạm, thật đáng sợ. Trên người Quân Mạc Tích bùng nổ ra lực lượng hàn minh kinh khủng, từ trên vòm trời ép xuống, chỉ thấy Quân Mạc Tích bước ra một bước, hướng về phía hạ không mà đi, giống như một tôn Minh Vương vậy.


- Oanh!


Một quyền phá không, lực lượng hàn minh hạ xuống, toàn bộ hư không bị bao bọc lại, người Vấn gia bị cỗ lực lượng hàn minh này bao phủ, hóa thành một bức băng điêu trong chớp mắt.


- Giết!


Thanh âm của Quân Mạc Tích trở nên lạnh buốt, lực lượng hàn minh xoắn giết mà ra, từng vị Vấn gia cường giả trực tiếp bỏ mình, khiến cho sắc mặt những người chung quanh đại biến, họ không biết tại sao người kia lại khủng bố như vậy. Vấn Ngạo Tuyết khiếp sợ, nhìn Lâm Phong hỏi:


- Vấn Thiên Bảo, thật sự không còn tồn tại nữa?



- Ta ở khu vực trung tâm cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo trùng kiến Thiên Đài, Vấn Thiên Bảo là thế lực thứ nhất đối địch với ta, ta tự tay mang người tru diệt nó, Tề Thiên Bảo, Dược Vương Tiên Cung, cũng không còn tồn tại nữa.


Thanh âm bình tĩnh của Lâm Phong khiến cho sắc mặt Vấn Ngạo Tuyết lộ ra một vòng yếu ớt, Kim Ô cùng Quân Mạc Tích công kích cuồng bạo không kiêng nể gì cả, xoắn giết cường giả Vấn gia, vô luận Vấn Hoàng hay trung vị Hoàng cũng đều bại lui. Loại công kích hành hạ đến chết này khiến cho Vấn Ngạo Tuyết thất thần một hồi, thật nhanh, nàng thật không ngờ, Lâm Phong lại quật khởi nhanh đến như vậy. Mọi người chung quanh thậm chí không cách nào nhìn ra những sự việc phát sinh trước mắt, họ cảm thấy đây giống như ảo giác, Vấn gia cường đại nhất Trung Hoang ở trước mặt hai thanh niên này, không chịu nổi một kích?


- Oanh!


Một đạo lực lượng đáng sợ đánh vào người Vấn Ngạo Tuyết, khiến nàng phun ra một ngụm máu tươi đến, thân thể bay về phía Lâm Phong, một màn khiến Lâm Phong ngưng lại, vậy mà Vấn Ngạo Tuyết không có đi chống cự.


- Ngươi đã nói Vấn Thiên Bảo đã bị ngươi tiêu diệt, ta đương nhiên không hoài nghi lời nói của ngươi, tất cả đều là mệnh, ta chỉ cầu có thể chết trong tay ngươi.


Đột nhiên Vấn Ngạo Tuyết cười, một nụ kinh diễm. Lâm Phong thấy khuôn mặt thê mỹ tươi cười thì thần sắc ngưng lại, nhìn Quân Mạc Tích một chút, bàn tay của hắn chậm rãi rơi lên người Vấn Ngạo Tuyết, một cỗ lực lượng tử vong tàn sát bừa bãi trong cơ thể Vấn Ngạo Tuyết, thân thể Vấn Ngạo Tuyết mang theo một nụ cười cuối cùng nằm trên tay Lâm Phong. Lâm Phong tiếp tục đỡ lấy Vấn Ngạo Tuyết, chỉ thấy Vấn Ngạo Tuyết phun ra nhất đạo thanh âm cuối cùng:


- Cả đời này ta có rất nhiều chuyện tiếc nuối, nhưng thời điểm chết ở trong ngực của ngươi, lại là thời điểm hoàn mỹ nhất!


Nói xong câu sau cùng, Vấn Ngạo Tuyết nhắm mắt lại!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play