Lâm Phong yên tĩnh nhìn mỹ nhân nhắm mắt nằm trong ngực.

Trong nội tâm hắn có cảm giác buồn vô cớ, giết chết Vấn Ngạo Tuyết không làm hắn có bất kỳ khoái cảm, mà trái lại, giờ phút này trong lòng của hắn lại đau thương nhàn nhạt. Hai người quen biết ở Tuyết Nguyệt, khi đó hắn còn là một thiếu niên, năm tháng dài đằng đẵng trôi qua, người và vật không còn, bọn hắn đi lên những con đường khác nhau, Vấn Ngạo Tuyết có nhân sinh của nàng, mà Lâm Phong hắn cũng có nhân sinh của mình, số mạng của hai người, cuối cùng lại không thể gặp lại nhau. Lâm Phong biết rõ, kỳ thật Vấn Ngạo Tuyết cũng không có lỗi với hắn, nàng không ra tay giúp hắn, cũng không thể nói lời xin lỗi. Tuy vô tình, nhưng nàng lại là người hữu tình, nàng thậm chí đang cầu xin được chết trong tay của hắn. Có lẽ, chết trong tay của Lâm Phong lại là kết cục tốt nhất của Vấn Ngạo Tuyết. Ít nhất, hắn sẽ giữ vững thân hình hoàn mỹ của nàng. Vận mệnh trêu người. Ở địa phương khác, chiến đấu vẫn tiếp tục, nhưng sự cường đại của Quân Mạc Tích khiến tâm thần mọi người rung động thật sâu, hắn quá cường đại, hắn chém giết Tôn Vũ cảnh như giết con sâu cái kiến, Vấn Hoàng cũng bị giết chết dễ dàng, phụ thân của Vấn Hoàng


- cường giả trung vị Hoàng nhưng vẫn bị thương liên tục, chỉ sợ hắn sẽ không kiên trì được bao lâu nữa.


Tuy vấn gia cường đại nhưng chỉ cần phái ra hai người đã bị diệt sát. Cường giả Tư Không gia lo sợ một hồi, đám người Tư Không Hiểu cảm giác kinh hãi khi nhìn thấy một màn này. Hùng tâm tráng khí của hắn khi đến đây giống như không còn sót lại chút gì. Quân Mạc Tích đã đáng sợ như thế rồi, bên cạnh Lâm Phong còn có một thanh niên khác, dường như người này nghe theo lệnh của Lâm Phong, như vậy Lâm Phong sẽ mạnh mẽ như thế nào? Rất nhanh, người Vấn gia tới đây đã bị tiêu diệt triệt để, toàn thân Quân Mạc Tích lộ ra một cỗ hàn khí, hắn quay đầu lại liền nhìn thấy thân hình tàn lụi trong ngực Lâm Phong, trong nội tâm Quân Mạc Tích khẽ run lên, hàn ý biến mất, hắn thở dài một cái, mở miệng nói với Lâm Phong:


- Lâm Phong, hãy mang thi thể của nàng đưa về Vấn gia.



- Ừm.


Lâm Phong nhẹ gật đầu, ánh mắt hắn nhìn về phía Tư Không gia cùng với tông chủ Tiêu Dao Tông, nói:


- Hôm nay Tư Không Thiên Bảo đã quy thuận Thiên Đài, mặc dù trước kia có thù hận, nhưng nay Tư Không Thiên Bảo đã do Thiên Đài thống lĩnh nên ta sẽ không giết các ngươi nữa.


Lâm Phong vừa nói vừa nhìn thoáng thân ảnh trong ngực mình, mặc dù diệt đi Tư Không gia thì hắn cũng sẽ không có bất kỳ cảm giác gì.


- Tất cả các ngươi đều quỳ xuống, tuyên thệ với Kiếm Các, lần này Trung Hoang sẽ lấy Kiếm Các cầm đầu.


Lâm Phong thản nhiên nói, làm cho đồng tử của người Tư Không gia co rút lại, quỳ xuống tuyên thệ Kiếm Các là Vương, Lâm Phong không giết bọn hắn thì bọn hắn cũng phải trả cái giá cao để đổi lấy.


- Năm tức thời gian, kẻ nào không thề ta sẽ giết kẻ đó.


Lâm Phong quay người, thanh âm không có nửa điểm gợn sóng truyền đến, hắn lập tức nhìn tông chủ Tiêu Dao Tông, nói:


- Ngươi có thể không cần quỳ chỉ cần ngươi tuyên thệ.


Nói xong, Lâm Phong bay lên không:


- Từ hôm nay, Kiếm Các là Vương trong Trung Hoang, sau khi tuyên thệ các ngươi hãy dẫn đầu Tư Không gia cùng với Tiêu Dao Tông đi đến Dược Vương Tiên Cung diệt bọn hắn.


Thanh âm quanh quẩn trong hư không, thân ảnh Lâm Phong đã biến mất không thấy. Không biết tại sao, giờ phút này, Lâm Phong chỉ tùy ý nói một câu cũng đủ để lòng người run sợ, một câu nói của hắn giống như có thể thay đổi toàn bộ trật tự của Bát Hoang. Trung Hoang chi địa, Kiếm Các xưng vương, đồng thời Tư Không gia cùng với Tiêu Dao Môn thần phục, Kiếm Các lại diệt Dược Vương Tiên Cung. Lần này, Kiếm Các đâu chỉ vương của Trung Hoang, chỉ mượn lực uy hiếp của Lâm Phong, cũng đủ để cho Kiếm Các trở thành Vương giả không ngai. Lâm Phong rời đi, sau đó Quân Mạc Tích cũng rời đi, dưới thực lực cường đại uy hiếp, Tư Không gia hướng Kiếm Các tuyên thệ. Đương nhiên người tuyên thệ còn có tông chủ Tiêu Dao Tông nữa. Sau nhiều năm uất ức, cuối cùng người của Kiếm Các cũng cảm giác phun ra được một ngụm oán khí. Dường như hôm nay Kiếm Các chỉ thiếu chưa có Vũ Hoàng sinh ra thôi, tuy rằng hôm nay dưới sự uy hiếp của thiếu chủ, Kiếm Các xưng vương tại Trung Hoang, nhưng Lâm Phong không có khả năng ở lại Bát Hoang vĩnh viễn. Song Hoàng của Vấn gia cùng với cường giả Tôn Vũ của họ chết đủ rồi, Lâm Phong cũng không chém tận giết tuyệt, còn Quân Mạc Tích muốn như thế nào thì tùy ý Quân Mạc Tích thôi. Chẳng qua Quân Mạc Tích cũng không phải người hiếu sát, diệt cao tầng Vấn gia, coi như lấy lại công đạo cho Bất Tử Thiên Cung rồi. Huống hồ chính miệng hắn muốn Lâm Phong mang Vấn Ngạo Tuyết đưa về Vấn gia. Sau khi đưa Vấn Ngạo Tuyết về Vấn gia, Lâm Phong cũng không trở về Kiếm Các mà hắn cưỡi cổ thuyền đi hướng Bắc Hoang chi địa. Hắn không cần phải lo lắng về sự tình kế tiếp của Kiếm Các nữa. Kiếm Hoàng tiền bối cũng đã hồi phục, có Dược Vương Tiên Cung bên cạnh, bọn hắn tự biết làm tốt mọi việc. Hôm nay, trong Bát Hoang cảnh, đã không còn nhiều kẻ làm Lâm Phong lo lắng nữa rồi. Tiểu gia hỏa trong tiểu trấn theo Lâm Phong đi ra, hắn la hét muốn phục hưng Thiên Đài. Đương nhiên Lâm Phong không có khả năng ngồi nhìn không quan đến tiểu gia hỏa ấy. Chuyến đi Bắc Hoang lần này, hắn cũng muốn đi xem tiểu gia hỏa kia đã trưởng thành ra sao. Bắc Hoang chi địa, bên trong Thiên Cảnh thành, thành trì của Thiên Đài khi xưa, lúc này Lâm Phong ngồi trong một tửu lâu cổ xưa tên Thiên Cảnh lầu, tửu lâu này có lịch sử cực kỳ cổ xưa. Bên trong Thiên Cảnh thành tửu lâu này cực kỳ nổi danh. Trong Thiên Cảnh lầu, khách nhân có thể đơn giản đạt được rất nhiều tin tức về Thiên Cảnh thành, thậm chí tin tức toàn bộ Bắc Hoang chi địa. Lâm Phong không có khả năng tìm ra tiểu Thần trong Bắc Hoang mênh mông, bởi vậy hắn chỉ có thể trong tửu lâu thử xem có thể đạt được chút tin tức hay không. Lúc này Lâm Phong đã ngồi hai canh giờ ở trong tửu lâu rốt cuộc hắn cũng nghe được có người bắt đầu nói đến cái tên Diệp Thần.


- Thiên Long thập thái tử thật lợi hại, nghe nói hôm nay đã đạt đến tu vi vô địch Tôn chủ, giết cường giả cấp bậc Tôn chủ đều dễ như trở bàn tay.


Hôm nay Thiên Long thập thái tử đã tập hợp người của Thiên Long Thần Bảo truy tìm Diệp Thần, lần này chỉ sợ Diệp Thần kia không tránh khỏi một kiếp.


- Không sai, Thiên Long thập thái tử thực lực mạnh mẽ, chỉ sợ hắn nắm chắc đột phá đến Vũ Hoàng cảnh giới, nói không chừng hắn thật sự có thể phục hưng Thiên Long Thần Bảo, mà Thiên Long Thần Bảo và Thiên Đài lại là kẻ thù cũ, Diệp Thần muốn phục hưng Thiên Đài, Thiên Long thập thái tử sao có thể tha cho hắn.


Người trong tửu lâu bàn luận khiến cho Lâm Phong có chút kinh ngạc, ánh mắt hắn nhìn hướng những người, mở miệng hỏi:


- Chư vị huynh đài, ngày xưa Thiên Long Thần Bảo cửu thái tử không phải bị giết chết ư, cái Thiên Long thập thái tử này từ đâu mà đến?



- Các hạ là người ngoại lai?


Người kia nhìn về phía Lâm Phong, mỉm cười nói, Lâm Phong khẽ gật đầu:


- Không sai, ta vừa tới Bắc Hoang.



- Thiên Long thập thái tử có thân phận gì không người nào biết được, nhưng hắn nắm trong tay Thiên Long Thần Bảo, năng lực mạnh mẽ không thể nghi ngờ, hắn lấy thân phận thập thái tử phát ra hiệu lệnh, muốn trùng kiến Thiên Long Thần Bảo, bởi vậy, một ít người Thiên Long Thần Bảo còn sống trước kia hội tụ lại thành một cỗ lực lượng cường đại.


Tuy không phải thế lực Vũ Hoàng, nhưng cũng đáng sợ vô cùng, Thiên Long thập thái tử chính là nhân vật lãnh tụ. Người kia cười nói ra, Lâm Phong khẽ gật đầu, nói:


- Thì ra là như vậy, Diệp Thần kia thực lực như thế nào?



- Tuổi Diệp Thần còn thấp, tu luyện lực lượng kiếm đạo, tuy rằng có chút lợi hại, nghe nói đã đạt cảnh giới Tôn Chủ, nhưng hắn không phải đối thủ của Thiên Long thập thái tử, nếu gặp gỡ Thiên Long thập thái tử chỉ sợ chết chắc.


Người kia đáp lại, khiến cho Lâm Phong nhíu mày, hắn mở miệng nói:


- Các hạ mới vừa nói Thiên Long Thần Bảo truy tìm Diệp Thần, vậy ngươi có biết họ ở nơi nào?



- Nghe nói Thiên Long Thần Bảo đã tra rõ chi tiết Diệp Thần, đã tìm được quê hương của hắn.


Hôm nay mang quê hương của hắn bao vây uy hiếp muốn Diệp Thần hiện thân, nếu Diệp Thần thật sự muốn bảo hộ quê hương hắn mà hiện thân thì chỉ sợ Diệp Thần khó thoát khỏi cái chết. Đồng tử Lâm Phong có chút co rút lại, chỉ thấy hắn lập tức đứng dậy, bước ra một bước, thân thể của hắn trực tiếp biến mất, giống như quỷ mị mất đi tung tích, điều này làm cho lời nói trong miệng người kia không phát ra được, con mắt hắn trừng lên, lộ ra thần sắc kinh hãi, thật là nhanh!


- Hắn là người nào?


Người trong tửu lâu cảm thấy kinh hãi, đều nhìn chằm chằm nơi thân ảnh Lâm Phong biến mất. Lúc tuổi nhỏ Diệp Thần có quen biết Lâm Phong, sau khi lớn lên lại vẫn nhớ rõ Lâm Phong hắn. Thậm chí đến Thiên Đài tìm hắn, hôm nay lại muốn trùng kiến Thiên Đài, hiển nhiên là kẻ trọng tình, dư nghiệt của Thiên Long Thần Bảo muốn lấy quê hương của hắn uy hiếp, nhất định Diệp Thần sẽ hiện thân. Tại giao giới chi địa của Tây Hoang cùng Bắc Hoang, trên thị trấn nhỏ, cuộc sống yên tĩnh bị đánh vỡ, đột nhiên có rất nhiều thân ảnh cường giả xuất hiện ở thị trấn nhỏ, mang người trong thị trấn nhỏ đích nhân đưa đến khoảng đất trống trước thác nước. Tại trước thác nước trên một khối đá khổng lồ, Thiên Long thập thái tử người mặc long bào, uy phong lẫm lẫm, ánh mắt ngắm nhìn phương xa, chỉ thấy hai đạo thân ảnh xuất hiện ở chỗ đó, một người trong đó, đúng là Diệp Thần.


- Tiểu tử vô liêm sỉ, ngươi trở về làm gì, cút cho ta.


Lúc này, chỉ thấy trong đám người, một thân ảnh gào thét. Diệp Thần nhìn người gào thét phía dưới, hô:


- Từ sư phụ.



- Cút, ngươi không xứng là nam nhi trấn ta.


Từ sư phụ gào thét nói ra, nhưng mà vào lúc này, một đạo công kích trực tiếp đánh vào trên người của hắn, khiến cho hắn phun huyết.


- Lão gia hỏa, hô cái gì.


Một người của Thiên Long Thần Bảo quát lạnh một tiếng.


- Ngươi dừng tay.


Ánh mắt Diệp Thần tràn ngập lửa giận, rít gào nói, Từ sư phụ chính là lão sư lúc nhỏ của hắn, chỉ dẫn Diệp Thần hắn bước vào võ đạo, Từ sư phụ cũng là lão sư của cả thị trấn nhỏ.


- Ngươi vẫn nên lo lắng cho tính mạng của mình đi.


Thanh âm Thiên Long thập thái tử cuồn cuộn truyền ra, chỉ thấy hắn mở mắt ra, phong mang vô cùng yêu dị lóe lên, chỉ thấy bước chân hắn lập tức đạp mạnh, long bào cuồn cuộn phiêu đãng, lạnh lùng nói:


- Chỉ bằng thực lực của ngươi, cũng muốn trùng kiến Thiên Đài.


Hôm nay, ta sẽ khiến dư nghiệt của Thiên Đài toàn bộ chôn vùi nơi này, Thiên Long Thần Bảo độc tôn tại Tây Hoang, Bắc Hoang chi địa.


- Buồn cười, Thiên Long Thần Bảo sớm đã bị Thiên Đài tiêu diệt, các ngươi mới là dư nghiệt, nếu Lâm Phong thúc thúc ở đây, đám chuột nhắt các ngươi chỉ sợ đều co đầu rút cổ không dám đến.


Diệp Thần lạnh lùng nói ra.


- Lâm Phong thúc thúc?


Buồn cười đến cực điểm, từ lúc nào ngươi có quan hệ cùng Lâm Phong. Đáng tiếc ta sinh không gặp thời, nếu ta sinh sớm mấy năm, thì sao ta có thể để Lâm Phong ngông cuồng tại Bát Hoang. Trên người Thiên Long thập thái tử phóng thích ra yêu khí kinh khủng, toàn thân phủ một tầng long lân vô cùng sắc bén, cho người khác cảm giác được lực lượng vô cùng. Đây chính là năng lực Nghĩ Long của Thiên Long Thần Bảo.


- Thiên Long cửu thái tử cũng bị Lâm Phong thúc thúc tru sát, nếu hắn có mặt ở đây ngươi sao dám càn rỡ.


Diệp Thần khinh thường cười lạnh nói.


- Cho dù bây giờ hắn xuất hiện ở trước mặt ta, ta cũng có thể khiến hắn phải đền mạng.


Thanh âm Thiên Long thập thái tử cuồn cuộn, một cỗ khí thế kinh khủng áp xuống Diệp Thần, yêu khí trùng thiên.


- Vậy sao?


Lúc này, trên hư không truyền tới một đạo thanh âm, phảng phất như từ bốn phương tám hướng truyền đến, khiến cho lông mày Thiên Long thập thái tử run lên, ánh mắt hắn lóe lên phong mang, nhìn lên hư không, ai đang nói chuyện!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play