Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1819 - Hành Hạ Đến Chết


...

trướctiếp


- Tôn Vũ cảnh?


Bất luận thành viên cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo nhân hay những người khác đều cảm giác ý nghĩ của mình vớ vẩn đến cỡ nào. Lâm Phong mang theo Thiên Đài cường thế trở về, chiến lực đệ tử Thiên Đài kinh người đáng sợ, Lâm Phong há có thể chỉ đến Tôn Vũ cảnh, không thể nghi ngờ, Lâm Phong đã che giấu thực lực.


- Nhục thể tùy ý để hạ vị Hoàng công kích mà không lay được, quá cường hoành rồi.


Đám người cảm giác có chút run sợ, chỉ thấy khí thế Lâm Phong ngập trời, trên người có tử khí gào thét, chiến xa lao nhanh, cước bộ của hắn chậm rãi hướng tới một cường giả trung vị Hoàng. Một tên hạ vị hoàng ngăn cản giữa đường bị Tử Hà Chiến Xa bao phủ, nghiền ép tới mức hài cốt không còn, biến mất không thấy gì nữa. Bên trái lại có một người công kích Lâm Phong, trong mắt Lâm Phong hiện lên một đạo hàn mang, bỗng nhiên quay đầu qua, Tử Vong Đồng đen kịt làm cho đối phương run rẩy, thần niệm rung chuyển, phảng phất như thấy tử thần quân lâm thiên hạ. Thủ chưởng Lâm Phong khẽ bóp, Cửu Kiếp Kiếm nộ khiếu mà ra, người chỉ trong chớp mắt đã bị xoắn nát, không chịu nổi một kích.


- Ở trước mặt Lâm Phong, hạ vị Hoàng đã không chịu nổi một kích rồi, nháy mắt có thể mạt sát.


Sắc mặt phe Tề Thiên Bảo rất khó coi, thực lực bọn Lâm Phong càng mạnh thì Tề Thiên Bảo càng cảm giác bị uy hiếp. Trong số những người đang quan sát có không ít bạn cũ của Lâm Phong, nói thí dụ như Vấn Thiên Ca, Hạ Thiên Phàm, thấy Lâm Phong ra tay, bọn họ đều cảm thấy một cỗ áp lực mãnh liệt. Thực lực Lâm Phong không ngờ đã cường hoành đến đáng sợ như vậy, chém hạ vị Hoàng dễ như trở bàn tay, ra tay tất sát, điều này cũng làm cho mọi người minh bạch, tuy đều là Vũ Hoàng, nhưng chênh lệch giữa hai bên đôi khi không thể bù đắp. Càng làm cho người ta sợ hãi hơn là, sức chiến đấu cường hoành không chỉ có riêng Lâm Phong. Hai vị sư huynh của hắn, thủ chưởng luân hồi Hầu Thanh Lâm và quanh thân vờn quanh phật quang muôn đời bất diệt Thiên Si đều đáng sợ, chém hạ vị Hoàng như gặt lúa. Hiện tại, bọn hắn đang điên cuồng chiến đấu với cường giả trung vị Hoàng, chúng sinh phật tượng bao bọc một tên trung vị Hoàng và thêm hai hạ vị hoàng, phật quang diệt vạn pháp. Hầu Thanh Lâm những ngày này một mực tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh, cuốn vô thượng Cổ Thánh Kinh này có năng lực diễn hóa đáng sợ khiến hắn cảm thấy kinh hãi. Hắn tìm hiểu chúng sinh phật tượng của Thiên Si, diễn hóa ra lực lượng càng phù hợp với chính mình hơn, trong hư không xuất hiện từng đạo hư ảnh luân hồi, có thể trong khoảnh khắc biến một phiến thiên địa hóa thành luân hồi kiếp, người vào luân sẽ bị Tu La sát phạt. Pháp tắc lực lượng đáng sợ lan tỏa, một cường giả trung vị Hoàng đã chết dưới kiếm của Hầu Thanh Lâm. Hắn lấy pháp tắc lực ngưng tụ thành kiếm, trông có vẻ bình thường nhưng đó lại là luân hồi kiếm. Bát Nhã, Ly Hận và Hình Chiến mặc dù không bằng Hầu Thanh Lâm và Thiên Si, nhưng mà bản thân lực lượng của bọn họ cũng cực kỳ cường hoành. Thời điểm khổ tu trên Yêu Dạ Đảo, ngoại trừ những lúc lịch lãm rèn luyện bên ngoài, cả ngày bọn họ phải chiến đấu với những Yêu Hoàng cường hoành, bởi vậy chiến lực bọn họ tuyệt đối hơn xa người Dược Vương Tiên Cung cùng cảnh giới. Đám người nhìn chằm chằm đại chiến trong hư không. Thiên địa băng liệt, đại địa không ngừng sụp đổ, nơi đóng quân liên tục sụp đổ, quá trình chiến đấu làm cho người người kinh hãi. Thiên Đài chỉ lấy sáu người tiến vào giữa chúng Hoàng, thậm chí kể cả sáu vị cường giả cấp bậc trung vị Hoàng. Nhưng mà kết quả không ngờ sáu hạ vị Hoàng phe Thiên Đài dùng ưu thế tuyệt đối trấn áp chúng cường giả Dược Vương Tiên Cung. Lâm Phong đã đến bên cạnh cường giả trung vị Hoàng, trên người thiêu đốt bất diệt chiến ý, giống như tử thần quân lâm thiên hạ, khiến cho cường giả trung vị Hoàng kia chấn động tâm thần. Lôi đình lực cuồn cuộn lộ ra khí phách Đế Vương, sát phạt thiên hạ, hủy diệt hư không. Loạn Thiên quyền đánh cho càn khôn rung chuyển, long trời lở đất, cường giả trung vị Hoàng chỉ cảm giác mình dường như đưa thân vào giữa vòng thiên tai, không cách chống đỡ. Hắn chưa từng có cảm giác đối mặt với hạ vị Hoàng mà lại thấy mình bất lực, chán chường đến thế. Toàn bộ công kích của Lâm Phong đều lộ ra ý cảnh hủy diệt bất diệt, sát phạt bất diệt. Thời điểm Tử Hà Chiến Xa ập tới, cường giả trung vị Hoàng rốt cuộc đã sụp đổ, chết dưới chiến xa sát phạt. Đôi đồng tử lâm thiên hạ của Lâm Phong nhìn thẳng về lão già râu bạc vẫn không nhúc nhích, ngạo nghễ đứng giữa hư không, trong miệng phun lời chế giễu:


- Như thế nào, các hạ ngày xưa khí phách như vậy, hôm nay sao lại sợ hãi đứng chôn chân thế?


Trong nội tâm lão già chấn động, mắt thấy đại chiến, hắn không cách nào tự chấn tĩnh bản thân, những thanh niên bên cạnh Lâm Phong sao lại trở nên cường đại như thế, lão già vốn chưa từng nghĩ tới chuyện này. Nào chỉ mình lão không nghĩ tới, kể cả những người mang theo chiến xa và Vũ Hoàng mở đường cũng chẳng ngờ thanh niên khai sáng Thiên Đài lại đáng sợ đến trình độ này, bọn hắn tuy thật sự là hạ vị Hoàng nhưng chỉ cần sáu người đã đủ sức giết Dược Vương Tiên Cung, gồm hơn hai mươi vị Vũ Hoàng, kể cả sáu cường giả cấp bậc trung vị Hoàng, hơn nữa dùng ưu thế tuyệt đối dễ như trở bàn tay mà trấn áp.


- Ta từng nói sẽ đích thân tới Dược Vương Tiên Cung đòi nợ, hôm nay ta muốn ngươi quỳ trên mặt đất, khấu đầu 300 cái, ta sẽ tha cho cái mạng ti tiện của ngươi.


Lâm Phong thản nhiên nói, sắc mặt lão già râu bạc lập tức đỏ thẫm, dường như rất phẫn nộ, hắn đường đường cường giả trung vị Hoàng của Dược Vương Tiên Cung, bảo hắn trước mặt mọi người khấu đầu 300 lần, điều này chà đạp bực nào.


- Người trẻ tuổi, làm người vẫn nên lưu lại một đường, đây là địa bàn cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo.


Lão già râu bạc khắc chế tâm tình của mình, bình tĩnh nói, trong thanh âm ẩn chứa ý uy hiếp nhàn nhạt, chiến đấu trong hư không gần như đã xong, hơn nữa thanh niên trẻ tuổi bên Thiên Đài còn rất nhiều người chưa thèm ra tay, điều này làm cho hắn biết rõ thế cực trước mặt, vốn chưa từng có khả năng thắng.


- Ngươi nếu biết rõ làm người nên lưu một đường, vậy sẽ không dẫn tới kết quả hôm nay rồi, nhớ ngày đó ngươi cao cao tại thượng, khi nhục ân sư ta, hôm nay ta khiến ngươi không bằng cả súc sinh.


Lâm Phong biết rõ nói thêm cũng chỉ dư thừa, bắt buộc dùng thực lực đi chà đạp. Lâm Phong cuồn cuộn hướng tới trước, giống như tử thần giáng lâm khiến cho chòm râu dài của lão già không gió mà bay, cảnh giác nhìn chằm chằm Lâm Phong, phía sau lão già hiện lên một cây cổ thụ kỳ dị, lập tức cắm rễ giữa thiên địa. Dòng chính Dược Vương Tiên Cung phần lớn đều truyền thừa cổ thụ vũ hồn, giỏi về Mộc Hệ pháp tắc lực lượng. Lâm Phong chẳng hề có nửa điểm biến hóa, bước từng bước trong, phong pháp tắc bao bọc thân thể, chỉ trong khoảnh khắc hắn đã hàng lâm trước người đối phương. Một kiếm chém ra ngoài chẳng hề có chút dấu hiệu, một kiếm này chính là đại địa trọng kiếm, ẩn chứa lực áp bách vô cùng, lão già râu bạc chỉ cảm giác một cỗ trọng lực trong lúc vô hình hàng lâm, khiến lão cảm giác nặng nề hít thở không thông. Nhưng mà loại này ý cảnh còn chưa kịp tán đi, lão già liền cảm giác mắt mình đau đớn, thân thể như bị mặt trời thiêu cháy. Lại thêm một đạo liệt diễm kiếm trảm sát, lão già râu bạc cho gốc cổ thụ bao bọc thân hình mình, đồng thời hai tay hóa thành ngàn vạn gốc cây, cuồn cuộn oanh sát mà ra, nhưng đứng trước liệt diễm kiếm lãi không ngừng bị thiêu thành tro. Kiếm ý nặng nề, kiếm ý nóng rực vẫn còn, một cỗ tiêu sát phong kiếm đồng thời hàng lâm, ba loại kiếm ý cảnh chồng chất khiến cho lão già râu bạc chấn động, nổi giận gầm lên. Giữa hư không xuất hiện một cánh rừng, toàn bộ đều là cổ thụ. Lúc này, loại kiếm đạo thứ tư đã bất ngờ ập tới, vẫn lạc kiếm đạo ý cảnh, hết thảy đều phải bỏ mạng, tịch diệt như hoàng hôn, bốn loại kiếm đạo ý cảnh đan xen vào nhau. Trong hư không xuất hiện màn sáng kiếm đạo bất diệt, hết thảy phải bị hủy diệt. Lão già râu bạc còn chưa kịp phóng thích lực lượng của mình thì đã cảm giác mình bị vô tận bất diệt kiếm quang bao vây, không cách nào phản kháng. Đột nhiên, Lâm Phong dừng trảm, đạp mạnh xuống hư không, một tòa đại địa đột nhiên xuất hiện dưới chân lão già. Trong lúc lão già râu bạc còn đang gượng ép chống cự bốn hệ kiếm ý cảnh, thủ chưởng của Lâm Phong mãnh liệt ấn xuống, một tiếng ầm bạo vang lên, sau đó răng rắc một tiếng. Xương cốt lão già vỡ vụn, thân thể lập tức mềm gục xuống, hắn tuy là cường giả trung vị Hoàng nhưng nhục thể lại chưa đạt tới cả mức độ hạ vị Hoàng, làm sao có thể thừa nhận được nhục thể Lâm Phong oanh kích.


- Rống!


Chòm râu dài phiêu động, lão ngẩng đầu lên, phát ra tiếng kêu gào không cam lòng, cứ như thú rống vậy. Nhưng mà nghênh đón hắn lại là một bàn chân, chà đạp trên trên mặt của hắn, dẫm đầu hắn xuống đất, khuất nhục làm cho toàn thân hắn run rẩy, lộ ra vẻ phẫn nộ ngập trời, pháp tắc điên cuồng trào ra. Hiện tại hắn có lẽ còn chưa thấy Lâm Phong lại chuẩn bị giáng một chưởng xuống. Đám người chung quanh thấy một màn này, cảm giác lão già râu bạc không còn là một cường giả trung vị Hoàng mà chỉ như một lão đầu tử bình thường. Tất cả thầm nghĩ một chưởng này của Lâm Phong bổ xuống liệu lão già khọm kia có chịu đựng nổi hay không. Tiếng xương nứt răng rắc cùng với tiếng kêu thảm thiết lại truyền ra, pháp tắc trên người lão già râu bạc trong nháy mắt liền tan biến, bị đánh tan mất, kinh mạch toàn thân không biết đã bạo liệt bao nhiêu.


- Đây chiến đấu sao?


Rõ ràng là hành hạ đến chết. Đám người nhìn chằm chằm một màn trong hư không, Lâm Phong vừa rồi còn cố ý ngừng lại, dùng đại địa pháp tắc lực lượng ngưng tụ một phiến đại địa trong hư không, chính vì chà đạp lão già râu bạc, bắt buộc hắn quỳ trên mặt đất. hôm nay Thiên Đài vốn không đến để chiến đấu mà đến hành hạ người. Bọn Hầu Thanh Lâm mấy người đã thu thập sạch sẽ chúng Hoàng của Dược Vương Tiên Cung. Kẻ thống trị khu vực này, một trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, không ai dám trêu chọc, nhưng giờ phút này lại tạo cảm giác yếu ớt đến đáng thương.


- Dừng tay!


Đột nhiên, sóng âm kinh khủng ập đến. Đám người cả kinh, chỉ thấy từ hai phương hướng đồng thời có cường giả chạy đến, trong đó một phương từ Dược Vương Tiên Cung chủ thành, hẳn là cường giả Dược Vương Tiên Cung chạy tới. Còn bên kia xuất phát từ phương hướng Đại Chu Tiên Cung, tuy nhiên bọn họ không phải Đại Chu Tiên Cung, mà là võ tu Thanh Đế Sơn, kẻ mở miệng cũng chính là một người trong số võ tu Thanh Đế Sơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp