- Tòa cung điện này đột nhiên xuất hiện, đêm qua ta đang ở phụ cận, một tiếng ầm thật lớn đột ngột vang lên, đại địa chấn động.
Sau đó lúc ta chạy đến thì đã phát hiện tòa Tiên Cung này. Một người mở miệng kể lại, hắn nhớ rõ ràng tình cảnh rung động nội tâm đêm qua.
- Điểm ấy ta có thể làm chứng, bởi vì ta vốn ở tại đây, có người tìm tới, cho ta một ít chỗ tốt, bảo ta kiếm chỗ ở khác, lúc đó ta đã đáp ứng.
Bây giờ quay lại xem thì bất ngờ trông thấy cảnh tượng trước mắt. Người khác cũng nhanh miệng kể lể, bọn hắn đều hiếu kỳ, rốt cuộc do ai làm. Lúc này rất nhiều người đều lòng có kiêng kị, không dám đặt chân vào. Người có khả năng như vậy đương nhiên phải là cường giả, rất khó đoán trước, ai dám tùy tiện đi trêu chọc. Đột nhiên, chỉ thấy một hàng người theo từ trong đại điện đi ra, khí chất của họ rất bình thường, chỉ là Tôn Vũ cảnh tầm thường, thực sự không phải cường giả lợi hại. Tuy nhiên hiện tại bọn họ đang xách theo một khối bia đá rất to, trên bia đá điêu khắc mấy chữ viết thật lớn.
- Kẻ tự ý tiến vào, tự gánh lấy hậu quả.
Mấy chữ rất đơn giản, bia đá được đặt ở ngay lối vào, chữ viết trên đó ẩn ẩn kiếm ý cường thịnh, lộ ra ý cảnh bất diệt.
- Cường giả Vũ Hoàng khắc.
Đám người âm thầm nói ra, chỉ thấy ánh mắt của bọn hắn nhìn về phía những người khiêng bia đá, mở miệng hỏi:
- Chủ nhân của cung điện mênh mông này là người phương nào?
- Chúng ta chỉ được chủ nhân mời đến làm việc, tất cả mọi thứ về chủ nhân, chúng ta quả thực không biết, nhưng kính xin chư vị tuân thủ quy củ, đừng nên tùy ý tiến vào.
Một người trong đó giải thích xong, lập tức quay vào trong cung điện khiến cho thần sắc mọi người ngưng lại, người này quả thật thần bí, khiến bọn hắn càng thêmhiếu kỳ, rốt cuộc là ai mà chỉ trong một đêm để kiến tạo được một tòa cung điện mênh mông cỡ này.
- Kim Thần Quân.
Đột nhiên có tiếng gọi, lập tức không ít người nhao nhao tránh ra, nhìn về phía một đạo thân ảnh, cường giả Vũ Hoàng do Tề Thiên Bảo phái tới trú đóng ở khu vực này, Kim Thần Quân.
- Dược Vương Tiên Cung cũng đến rồi.
Lúc này, một trung niên đạp bộ tới, cường giả Vũ Hoàng của Dược Vương Tiên Cung, ánh mắt của cả hai Vũ Hoàng đều nhắm tới cung điện trước mặt.
- Kim Thần Quân, ngươi nói chủ nhân cung điện này là ai nào?
Cường giả Vũ Hoàng của Dược Vương Tiên Cung hỏi.
- Không bằng ngươi thử vào xem.
Kim Thần Quân nhẹ nhàng đáp lại, cái kia người Dược Vương Tiên Cung không trả lời mà chỉ nói:
- Nghe đồn thực lực Kim Thần Quân cường đại, lực lượng pháp Kim Hệ tắc cứng rắn vô cùng, đã trú ở Tề Thiên Bảo nhiều năm, bởi vậy, vẫn nên mời Kim Thần Quân đi trước.
- Vũ Hoàng cũng không dám tùy ý xông vào.
Trong lòng mọi người thần run sợ, Kim Thần Quân và vị cường giả chắc chắn đều nói Vũ Hoàng nhưng vẫn chẳng dám tùy ý tiến tới.
- Chuyện gì xảy ra?
Một hàng thân ảnh ngự không mà đến, đáp xuống bên cạnh, trông thấy nhóm người này hàng lâm, đám người nhao nhao tránh đường. Kim Thần Quân nhận ra người tới, trong đôi mắt tức thì lộ ra vẻ vui mừng, thiếu gia đến rồi.
- Vũ Thần thiếu gia.
Kim Thần Quân khẽ khom lưng với người vừa tới, đây chính là đệ tử dòng chính Tề Thiên Bảo, Tề Vũ Thần. Tề Vũ Thần thân là nhân vật thiên tài trẻ tuổi của Tề Thiên Bảo, tuy rằng từng nhận lấy không ít thất bại, nhưng hôm nay rốt cuộc cũng đã đặt chân vào Vũ Hoàng cảnh. Hơn nữa, Tề Vũ Thần còn có một thân phận khác, võ tu Thanh Đế Sơn. Đối với cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo mà nói, võ tu Thanh Đế Sơn tượng trưng cho thân phận cao quý, cường đại, võ tu Thanh Đế Sơn, tương lai rất có thể sẽ trở thành trung vị Hoàng, thậm chí là cường giả thượng vị Hoàng.
- Thiếu gia, tòa cung điện này.
.. Kim Thần Quân đang muốn mở miệng, Tề Vũ Thần đã khoát tay áo, nói:
- Trong vòng một đêm xuất hiện cung điện mênh mông trùng điệp, do Tử Thần Vẫn tạo thành, ta đã biết rồi.
Kim Thần Quân khẽ gật đầu, không nói thêm gì, chỉ thấy Tề Vũ Thần tiến về phía trước một bước, thốt ra âm thanh cuồn cuộn hướng tới cung điện.
- Võ tu Thanh Đế Sơn, Tề Vũ Thần, bái phỏng chủ nhân cung điện, mong rằng các hạ hiện thân gặp mặt.
Tề Vũ Thần không lấy danh Tề Thiên Bảo mà lại nói Thanh Đế Sơn, tại phiến khu vực này, Thanh Đế Sơn là tồn tại chí cao vô thượng, là một loại địa vị, chẳng ai dám không nghe lời Thanh Đế Sơn. Nhưng mà không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại, lời mời của Tề Vũ Thần phảng phất như đá chìm biển rộng, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Tình hình đột nhiên trầm mặc, Tề Vũ Thần nhíu mày, lại quát:
- Võ tu Thanh Đế Sơn Tề Vũ Thần bái kiến, mong rằng các hạ đi ra, bằng không, ta đành phải vào trong nhà bái kiến.
- Chủ nhân cung điện không biết người phương nào mà ngay cả võ tu Thanh Đế Sơn cũng không thèm để ý tới.
Mọi người nhìn thấy trong cung điện bên vẫn chẳng ai thèm đáp lại, không khỏi thầm nghĩ trong lòng.
- Hừ.
Trong mắt Tề Vũ Thần hiện lên vẻ tức giận, đạp mạnh xuống, hướng thẳng tới trước:
- Nếu như các hạ tự đại như vậy, ta chỉ đành đích thân vào thôi.
- Ầm ầm!
Âm thanh cuồn cuồn từ trong cung điện truyền ra, lập tức một đạo thân ảnh mãnh liệt phóng lên trời. Thân hình người này khổng lồ, cực kỳ khôi ngô, toàn thân phảng phất tràn ngập lực lượng.
- Cường giả Vũ Hoàng.
Đồng tử Kim Thần Quân nheo lại, rốt cuộc có chính chủ xuất hiện, Vũ Hoàng cảnh giới, may mà chỉ có cảnh giới hạ vị Hoàng.
- Ngươi bị mù sao?
Đạm Đài phóng ra một cỗ khí tức sôi sục hướng thẳng tới phía Tề Vũ Thần. Tề Vũ Thần cũng không chịu kém, đồ phổ kim sắc hiển hiện, bao phủ cả cơ thể hắn, tạo cho người khác cảm giác mờ ảo.
- Ta thật muốn xem đây là thần thánh phương nào?
Tề Vũ Thần không gian pháp tắc càng ngày càng cường thịnh, ở đây thuộc về cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, là địa bàn của Tề Thiên Bảo. Huống hồ, hắn là võ tu Thanh Đế Sơn, ai dám giương oai.
- Rống!
Trong lúc đó, một tiếng sư hống như vạn sư tề khiếu, thiên địa rung chuyển, phảng phất có ngàn vạn hùng sư đánh vào Tề Vũ Thần khiến cho hắn kêu lên một tiếng buồn bực, cảm giác đầu muốn nổ tung mất. Đạm Đài đạp bộ, quyền mang Cự Sư phá thiên như thiên quân vạn mã lao tới. Thậm chí đám người đứng ở xa cũng cảm giác khí tức trong thân thể quay cuồng, chấn động không thông, cường thịnh quả thật đáng sợ. Sắc mặt Tề Vũ Thần đại biến, kim sắc Vũ Hồn bọc lấy cơ thể, thân hình hắn lóe lên, lui ra phía sau. Nhưng hiện giờ khắp thiên địa đều tràn ngập Cổ Sư, lực lượng đáng sợ từ muôn phía ập đến. Hai tay Tề Vũ Thần đồng thời đánh ra, nhưng mà vô số hùng sư đánh cho hắn phun máu, bay thẳng ra ngoài.
- Thiếu gia.
Sắc mặt Kim Thần Quân trắng bệch như tờ giấy, lập tức tiếp lấy thân thể Tề Vũ Thần. Khí tức Tề Vũ Thần hiện giờ yếu ớt, toàn thân kinh mạch như bị hủy diệt toàn bộ, ngũ tạng lục phủ đều bị đốt cháy, mặt xám như tro. Tề Vũ Thần chưa từng thất bại như vậy, dù ngày xưa bị Lâm Phong chà đạp cũng chưa tuyệt vọng như hôm nay. Võ tu Thanh Đế Sơn chói mắt cỡ nào, hắn được người người kính ngưỡng, vô số người xưng là thiên tài. Nhưng mà, đối phương cũng là hạ vị Hoàng cảnh, hắn phát hiện mình vậy mà yếu ớt đến mức không chịu nổi một kích. Không chỉ mỗi Tề Vũ Thần, những người chung quanh đều cảm giác trái tim run rẩy, phảng phất như trong lòng tiếng sư gầm liên tục, thật quá đáng sợ, đây là lực lượng công kích của hạ vị hoàng thật sao?
- Chủ nhân cung điện đây ư, thân phận của hắn rốt cuộc như thế nào?
Mọi người nhìn chằm chằm Đạm Đài, Kim Thần Quân ngẩng đầu hỏi Đạm Đài:
- Các hạ rốt cuộc là người phương nào, có phải chủ nhân cung điện này hay không?
- Ngươi là cái rắm gì mà có tư cách chất vấn ta.
Cút, nếu ai dám tiến vào dù chỉ một bước, giết không tha. Đạm Đài gầm thét như thiên lôi, chấn động màng tai đám người. Hắn hừ lạnh một tiếng rồi lập tức quay người đạp bộ mà đi, biến mất khỏi tầm mắt mọi người, tựa như đã tiến vào trong cung điện. Sắc mặt Kim Thần Quân khó coi đến cực hạn, hắn vậy mà không có cả tư cách hỏi? Nhưng Kim Thần Quân hiểu rõ, việc này hắn vốn không cách nào làm được chủ. Hắn xoay người, mang theo Tề Vũ Thần rời khỏi nơi đây. Cường giả Vũ Hoàng của Dược Vương Tiên Cung nhíu mày, chốc lát cũng rời đi. Hiện tại chưa rõ trong tòa cung điện từ trên trời rơi xuống này ẩn chưa bao nhiêu người? Mọi người xì xào bàn tán, vừa rồi thực lực của người kia quá đáng sợ, rống to một tiếng rung động thiên địa, Sư Tử Vương lực trấn áp vòm trời, loại thực lực khủng bố như vậy e rằng chỉ có cường giả trung vị Hoàng mới có thể trấn áp hắn. Đối phương dùng thế công kích như lôi đình đánh cho Tề Vũ Thần thê thảm như thế, không biết Tề Thiên Bảo sẽ phản ứng như thế nào. Tin tức được truyền ra ngoài rất nhanh, lan tràn ra toàn bộ cửu đại khu vực Tiên Cung Thiên Bảo, tất cả mọi người biết rõ, trong phạm vi thế lực Tiên Cung Thiên Bảo đột nhiên xuất hiện một tòa cung điện thần bí, Vũ Hoàng từ trong cung điện đi ra có chiến lực cường đại đến đáng sợ, một chiêu đánh bại võ tu Thanh Đế Sơn, Tề Vũ Thần. Ngày hôm sau, lại có tin tức mới được truyền ra, tòa cung điện khai tông lập phái, thu nhận môn đồ, tự xưng Thiên Đài! Thiên Đài thu nhận môn đồ, tu vi không giới hạn, võ tu dưới Vũ Hoàng ban thưởng một bộ hạ phẩm Hoàng Kinh, hạ vị Hoàng ban thưởng một bộ trung phẩm Hoàng Kinh, trung vị Hoàng ban thưởng thượng phẩm Hoàng Kinh. Rung động nhất phải nhắc đến, phàm là đệ tử gia nhập Thiên Đài và trở thành thành viên hạch tâm, đều được ban thưởng Đế Kinh! Tin tức này truyền ra khiếp sợ cửu đại khu vực Tiên Cung Thiên Bảo, hơn nữa tin tức này lấy tốc độ cực nhanh lan đến Thanh Đế Sơn, những nơi tin tức đi qua, không ai không khiếp sợ cả. Đế Kinh, trong số cửu đại khu vực sợ rằng chỉ có Thanh Đế Sơn có khí phách dám nói lấy ra Đế Kinh như vậy, hơn nữa, Thiên Đài tuyên bố chỉ cần trở thành đệ tử hạch tâm sẽ được ban thưởng Đế Kinh!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT