Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1809 - Đi Theo


...

trướctiếp


- Đoan Mộc tiền bối.


Lâm Phong tiến lên, cười dáp:


- Đoan Mộc tiền bối thực sự quay lại Diễm Kim tháp.



- Đến cảnh giới như ta, chú trọng trở lại nguyên trạng, cảm ngộ thế giới, trở về bổn nguyên, nếu không có đại triệt đại ngộ hoặc đại cơ duyên, muốn thành tựu Thánh Đế thật sự quá khó.


Đoan Mộc Thiên Đế mỉm cười giải thích, tạo cảm giác yên bình vô cùng. Lâm Phong ngẫm lại mới thấy, nếu nhìn thoáng qua Đoan Mộc Thiên Đế, chẳng ai cho hắn là tồn tại khủng bố cấp bậc Thiên Đế cả, đã có vài phần ý cảnh trở lại nguyên trạng, trở về chân ngã. Người Diễm Kim tháp giật mình, số người biết rõ Đoan Mộc Thiên Đế quen biết Lâm Phong chỉ rải rác trên đầu ngón tay mà thôi. Kể cả Mộc Lâm Tuyết cũng chưa từng biết rõ, thẳng đến vừa rồi có người bẩm báo Lâm Phong đến rồi, lão sư đột nhiên mang nàng đi ra, nàng hơi cảm thấy cổ quái rồi. Giờ khắc này trong lòng nàng đang dậy sóng, rất nhiều chuyện năm xưa phảng phất hiện ra rõ ràng trong đầu nàng. Thì ra như vậy, thiên phú của nàng tuy nói không tệ, nhưng trong Diễm Kim tháp tuyệt đối không phải người xuất chúng nhất. Chỉ tính Tư Mã Nam ngay trước mắt này đã không yếu hơn nàng, nhưng mà nàng lại được Đoan Mộc Thiên Đế thu làm tọa hạ đệ tử, thật sự là đại khí vận, cho tới nay nàng vẫn còn không hiểu, lúc này, trong nội tâm phảng phất đã rõ ràng. Nhất định là Lâm Phong, lão sư quen thuộc Lâm Phong như vậy, chỉ có vì Lâm Phong đã thỉnh cầu, lão sư mới triệu kiến nàng, hơn nữa còn thu nàng làm tọa hạ đệ tử. Nghĩ vậy,trong nội tâm Mộc Lâm Tuyết hiển hiện vài tia ấm áp, trợn trừng Lâm Phong, gắt giọng:


- Lâm Phong, từ biệt vài năm, ngay cả một lời nhắn ngươi cũng chẳng hề gửi cho ta.



- Đây không phải vì sợ quấy rầy tu luyện của ngươi à.


Lâm Phong mỉm cười đáp lại, từ biệt vài năm, Mộc Lâm Tuyết cũng đã đến Vũ Hoàng cảnh, càng nhiều hơn vài phần linh khí, đẹp hơn thêm vài phần.


- Hắc hắc.


Đạm Đài nhếch miệng cười, Lâm Phong lập tức nhìn hắn không chớp mắt, gia hỏa này bình thường nhìn có vẻ đần độn, như thế nào lúc này lại tinh minh quá rời.


- Minh Vương cung Minh Tử Quân Mạc Tích, Yêu giới công chúa Thanh Phượng, Thái Dương thần điểu Kim Ô, chư vị tuấn kiệt hạ cố đến Diễm Kim tháp, Lâm Phong, ngươi vậy mà không giới thiệu cho mọi người biết.


Nghe được lời nói của Đoan Mộc Thiên Đế tim của thành viên Kim Diễm tháp đều dừng lại một nhịp, bên cạnh Lâm Phong đều là những nhân vật bậc nào, Minh Vương cung Minh Tử, Yêu giới công chúa, Thái Dương thần điểu, đội hình thanh niên này...Đến giờ họ mới biết cái gì là khủng bố thật sự. Có câu ngưu tầm ngưu mã tầm mã, Lâm Phong cùng những nhân vật này hành tẩu, chắc hẳn chính hắn cũng tuyệt không phải vật trong ao.


- Đoan Mộc tiền bối khách khí.


Đám Quân Mạc Tích khẽ khom người với Đoan Mộc Thiên Đế, dù sao đây là tiền bối, cường giả cấp Thiên Đế, đương nhiên phải nhận được sự tôn kính.


- Đoan Mộc tiền bối đã biết Quân Mạc Tích, Thanh Phượng và Ô, đây là nhị sư huynh Hầu Thanh Lâm và tam sư huynh Thiên Si của ta, đây là Đạm Đài và Tần Vũ, tất cả đều huynh đệ của ta tại Chiến Vương học viện.


Nghe được Lâm Phong giới thiệu, trong mắt Đoan Mộc Thiên Đế hiện lên một đạo quang mang, hỏi:


- Ngươi thực sự gia nhập Chiến Vương học viện rồi sao?



- Ân, rời khỏi Vọng Thiên Cổ Đô liền đi đến Thánh thành Trung Châu, bước vào Chiến Vương học viện, đã được ít lâu rồi.


Lâm Phong trả lời, Đoan Mộc Thiên Đế khẽ gật đầu:


- Tốt, giống như kỳ vọng ngày xưa của ta, chỗ đó là thánh địa để đại triển phong thái, thiên tài tranh phong, thử hỏi Thanh Tiêu ai sẽ phong Vương.



- Ngày khác ta phong Vương, nếu có cơ hội, mời Đoan Mộc tiền bối có thể đến xem lễ.


Đoan Mộc Thiên Đế lập tức bắn ra một ánh mắt sắc nhọn, nhìn chằm chằm nụ cười bình tĩnh của Lâm Phong, nặng nề gật đầu:


- Tốt, về sau vô luận ta ở đâu đều sẽ chú ý đến Thánh thành Trung Châu phong Vương, nếu nghe được cái tên Lâm Phong, dù đang ở chân trời góc biển, ta nhất định sẽ đi đến xem lễ.


Người xung quanh yên lặng nghe Đoan Mộc Thiên Đế cùng Lâm Phong nói chuyện, cảm xúc của họ chấn động, mặc dù họ không rõ hai người đang nói đến cái gì, nhưng lại có thể cảm giác được, đó là một chuyện rất cao cấp, thậm chí bọn họ không cách nào tiếp xúc được, Đoan Mộc Thiên Đế phi thường coi trọng Lâm Phong, thành tựu của hắn không thể hạn lượng.


- Xem ra quán quân giải thi đấu luyện khí Diễm Kim Thành năm xưa sẽ trở thành danh chấn nhất phương cường giả.


Rất nhiều người âm thầm nghĩ, đôi mắt dễ thương của Mộc Thanh Ảnh không ngừng lấp lóe, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, tu vi của gia hỏa này vẫn kẹt tại Tôn Vũ cảnh nhưng lại dám đối thoại với Đoan Mộc Thiên Đế như vậy, có thể thấy gia hỏa khốn khiếp này tất nhiên lại che giấu tu vi, giống y như lúc trước.


- Chư vị, mời vào trong Diễm Kim tháp đi.


Đoan Mộc Thiên Đế mời đám Lâm Phong, lập tức mọi người nhất tề hướng vào trong Diễm Kim tháp. Trong Diễm Kim thành lập tức nổi lên một trận cuồng phong, dẫn phát chấn động không nhỏ, Lâm Phong mang theo một nhóm thanh niên thiên tài trở về, Đoan Mộc Thiên Đế tự mình ra nghênh đón, nói chuyện liên quan đến Thánh thành Trung Châu, Chiến Vương học viện, cả chuyện phong Vương nữa, không biết có ý gì. Đám Lâm Phong hộ tống Đoan Mộc Thiên Đế dạo bước trong Diễm Kim tháp, bước vào một tòa đại điện, tùy ý ngồi xuống.


- Lâm Phong, chuyến này ngươi đi vào Diễm Kim thành, phải chăng có chuyện gì phải xử lý?


Đoan Mộc Thiên Đế hỏi Lâm Phong, nếu Lâm Phong chỉ đến thăm Diễm Kim tháp, hoàn toàn không cần thiết mang theo nhiều như vậy, một mình hắn đã đủ.


- Ừm, ta tại còn có một số việc chưa từng hiểu rõ tại cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, lần này trở về chuẩn bị kết thúc việc này.



- Lâm Phong, ta phải nhắc nhở ngươi.


Lúc này, một vị đại sư tử kim trường bào đột nhiên mở miệng, đây đúng là người lần trước làm bạn Lâm Phong cùng đi đến Vọng Thiên Cổ Đô.


- Tiền bối, có chuyện gì?



- Lần trước chúng ta đi đến Vọng Thiên Cổ Đô, bị Vô Cực Cung truy sát, về sau Vô Cực Cung thậm chí còn đến tận Diễm Kim tháp, bất quá nhờ lai lịch tổ tiên không đơn giản, tổ tiên để lại ấn ký trong Diễm Kim, cuối cùng Vô Cực Cung đành bó tay quay về, không dám động thủ với chúng ta nữa.


Tuy nhiên, ta tốn công điều tra mới biết được, việc này còn liên lụy đến Kiếm Sơn, Kiếm Sơn bán tin cho Vô Cực Cung, để Vô Cực Cung theo Tứ Tượng Vực tới nơi này truy sát ngươi. Tử kim trường bào luyện khí đại sư nhắc nhở Lâm Phong:


- Bởi vì ngươi có một vị sư huynh đệ tại Kiếm Sơn, ta lo lắng ngươi sẽ đi đến đó nên mới phải dặn dò ngươi, không thể đến Kiếm Sơn nữa.



- Kiếm Sơn!


Trong mắt Lâm Phong lóe lên thanh phong, Kiếm Sơn vì sao phải hại hắn? Hắn cùng với Kiếm Sơn không thù oán, duy nhất liên hệ chỉ có hai người, một là Nhược Tà, người còn lại là Vô Thiên Kiếm Hoàng. Nhược Tà thân là đệ tử Kiếm Sơn, hắn đương nhiên không có khả năng, như vậy, chẳng lẽ lại là Vô Thiên Kiếm Hoàng? Kiếm Sơn Thiết Kiếm Đại Đế tại nhiều năm trước đã từng chiến với Vô Thiên Kiếm Hoàng một, lí do tại sao mà chiến không rõ, chẳng lẽ Kiếm Sơn và Vô Thiên Kiếm Hoàng là cừu địch, mà bọn hắn đã biết đến mối quan hệ giữa mình Vô Thiên Kiếm Hoàng? Khả năng này không lớn, nhưng đây là nguyên nhân khả dĩ nhất mà Kiếm Sơn phải đối phó mình, dù sao lúc mình đến Kiếm Sơn, thái độ đệ tử ở đó vẫn rất khách khí.


- Sư huynh của ta Nhược Tà có sao không?


Lâm Phong hỏi tử kim đại sư.


- Cái này thật không rõ, ta cố ý nghe ngóng tin tức người đó, sau khi người rời khỏi Diễm Kim tháp, sư huynh của ngươi cũng ra ngoài lịch lãm rèn luyện, truy cầu đạo lộ của bản thân.



- Vậy thì tốt rồi.


Đoan Mộc Thiên Đế tiếp tục mở miệng hỏi:


- Lâm Phong, có muốn ta mang ngươi đi đến Kiếm Sơn đi một chuyến không?



- Lâm Phong, Kiếm Sơn có không ít tai mắt trong Diễm Kim thành, tin tức ngươi xuất hiện chỉ sợ rất nhanh sẽ truyền đến Kiếm Sơn, để lão sư mang ngươi đi một chuyến cũng tốt.


Mộc Lâm Tuyết rất bận tâm, Kiếm Sơn dù sao cũng có thực lực Đế cấp, bọn Lâm Phong e rằng không cách nào chống lại được.


- Không cần, ta và Kiếm Sơn vốn chẳng có thù hận.


Lâm Phong ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu:


- Dù Kiếm Sơn Thiết Kiếm Đại Đế thật sự xuất hiện, chúng ta sẽ dùng lộ ra thân phận uy hiếp, nếu hắn dám ỷ vào thực lực Đại Đế đối phó chúng ta, vậy kể như hắn và Kiếm Sơn cùng xóa tên trên Thanh Tiêu đại lục.


Lâm Phong thật sự không oán không cừu với Kiếm Sơn, mặc dù thật sự có quan hệ với Vô Thiên Kiếm Hoàng tiền bối thì hắn cũng hơi liên quan mà thôi, Thanh Phượng, Ô trên người đều có ấn ký của cự phách Yêu giới, nếu Thiết Kiếm Đại Đế thực dám ra tay, vậy phải bất chấp việc Kiếm Sơn bị hủy diệt.


- Cũng tốt, bất quá nước xa không cứu được lửa gần, để tránh vạn nhất, ta lưu ấn ký trên người của ngươi, nếu nguy cơ xuất hiện, ta tùy thời biết được.


Mi tâm Đoan Mộc Thiên Đế bùng nổ một đạo quang mang rực rỡ, thần niệm bắn vào bên trong ngọc giản, lập tức giao ngọc giản cho Lâm Phong, nói:


- Nếu gặp chuyện, lập tức bóp nát ngọc giản, ta có thể chấn nhiếp bọn đạo chích.



- Đa tạ tiền bối.


Lâm Phong không định cự tuyệt ý tốt của Đoan Mộc Thiên Đế, chuyến này còn có Thanh Đế Sơn tồn tại, nếu Thanh Đế Sơn không thức thời, ngăn cản bọn họ làm việc, khó tránh khỏi phải cho chúng biết lợi hại. Một hàng người lại tùy ý hàn huyên một thời gian ngắn, Lâm Phong liền cáo từ:


- Đoan Mộc tiền bối, ta đến Diễm Kim tháp nhìn thấy người ở đây cũng đã yên tâm, hôm nay nên ly khai.



- Muốn đi rồi?


Hà tất gấp như vậy.


- Đoan Mộc tiền bối, cường giả trong Chiến Vương học viện tranh phong, không tiến ắt lui, ta không có thời gian chậm trễ.


Lâm Phong giải thích, Đoan Mộc Thiên Đế khẽ gật đầu:


- Chiến Vương học viện là nơi hội tu yêu nghiệt, võ đạo tu luyện xác thực gấp gáp, ta không giữ ngươi nữa, ngày khác sẽ gặp lại.



- Lão sư… Lúc này, Mộc Lâm Tuyết chợt đứng dậy, giống như muốn nói lại thôi.



- Như thế nào, muốn vứt bỏ vi sư mà đi rồi.


Đoan Mộc Thiên Đế mỉm cười nói:


- Bất quá thuật luyện khí của ta đã truyền thụ cho ngươi, về phần võ đạo, còn cần ngươi tự lục lọi, nếu có mê hoặc hãy tới tìm ta.



- Đa tạ lão sư.


Mộc Lâm Tuyết cứ như tiểu cô nương vậy, lộ ra nụ cười ngọt ngào khiến cho thần sắc Mộc Thanh Ảnh ngưng lại, nhìn xem Mộc Lâm Tuyết, nói:


- Lâm Tuyết tỷ, không phải .

..


- Ta chuẩn bị ra ngoài lịch lãm rèn luyện một phen.


Mộc Lâm Tuyết mỉm cười đáp rồi lập tức nhìn về phía Lâm Phong, đôi mắt dễ thương trừng trừng hắn:


- Bổn tiểu thư muốn đi cùng ngươi ra ngoài lịch lãm rèn luyện một phen, ngươi sẽ không còn cự tuyệt chứ.


Lâm Phong cười khổ một phen, Đoan Mộc Thiên Đế cũng gật đầu rồi, thật sự hắn không biết lấy lý do gì để từ chối Mộc Lâm Tuyết.


- Tốt, vậy ngươi tạm thời theo chúng ta lịch lãm rèn luyện, thời điểm quay về, chúng ta còn phải đi qua Diễm Kim thành.


Lâm Phong đáp ứng, thầm nghĩ lúc trở lại tiện tay đưa Mộc Lâm Tuyết đưa về Mộc phủ là được!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp