Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1804 - Thiên Trạch


...

trướctiếp

Ngàn vạn thân ngoại hóa thân, tuy không có chiến lực nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc tìm hiểu pháp tắc lực lượng của Thiên Trạch cổ thụ, chung quanh rừng rậm toàn là thân ảnh Lâm Phong.

Bản tôn Lâm Phong đang dạo bước trong hư không, ngắm nhìn phiến Thiên Trạch cổ địa kỳ cảnh này. Thần Mộc gia thật quá cường hoành, tổ tiên thành tựu một phương thế giới, biến Thiên Trạch cổ địa trở thành tài sản riêng. Vô số trôi qua năm qua, bồi dưỡng được vô số cường giả, đời đời lớp lớp, người ngoại giới chẳng dám trêu chọc Thần Mộc cốc.


- Hả?


Lúc này, Lâm Phong đột nhiên dừng bước,ánh mắt nhìn tới một nơi xa, chỉ thấy Cơ Thương đứng trước một gốc Thiên Trạch cổ thụ khổng lồ, chắp hai tay sau lưng, phảng phất như đang trao đổi với cổ thụ. Cây Thiên Trạch cổ thụ kia phóng ra quang mang kì dị, phương viên trăm dặm địa đều bao phủ pháp tắc lực lượng. Thanh danh Thiên Trạch cổ thụ hiển hách như vậy, hiển nhiên vì pháp tắc của nó bao dung vạn vật, vạn pháp tề dung, bao dung tất cả lực lượng thiên địa pháp tắc, nó do thiên địa thai nghén mà sinh cho nên mới được xưng Thiên Trạch.


- Gốc Thiên Trạch Cổ Thụ này đã tồn tại biết bao tuế nguyệt, chẳng biết cách thời điểm thành thục còn cần bao lâu.


Lâm Phong tự nhủ, Cơ Thương phảng phất như không thấy hắn vậy, ánh mắt yên bình tường hòa, giống như đang với cổ thụ trao đổi vậy, cứ yên tĩnh đứng dưới Thiên Trạch cổ thụ. Lúc này, từng âm tiết mờ ảo từ trong miệng Cơ Thương phun ra.


- Xưa kia nghe nói Thanh Tiêu, hết thẩy phong Vương thành Vương, đều sẽ tới đây ngộ đạo trước khi đăng lâm Đại Đế.


Thậm chí, sau khi đắc đạo, trở thành tuyệt đỉnh cường giả, họ vẫn quay lại, tới đây xem Thiên Trạch, ta Cơ Thương thân mang phong Vương, thành tựu cổ nhân Vương giả, cây Thiên Trạch cổ thụ có thể giúp ta phong Vương. Cơ Thương ngạo mạn không coi ai ra gì. Lâm Phong nghe vậy thì trên mặt hiện lên dị sắc, cổ nhân phong Vương thành Vương đều tới Thần Mộc cốc? Hơn nữa, nghe Cơ Thương nói, dường như cổ nhân thành Vương đều chọn một gốc cổ thụ để cảm ngộ pháp tắc, trùng kích Đế cảnh. Ngay lúc này, thân thể Cơ Thương từ từ bay lên, cặp đồng tử phảng phất như biến thành yêu nhãn, phương viên trăm dặm đều bị cặp mắt đó bao phủ. Thời điểm mục quang chạm tới Lâm Phong, hắn cảm thấy như bị vô tận thanh long siết chặt, phảng phất sắp sửa trầm luân, điều này làm cho hắn thầm run sợ. Đệ nhất nhân dưới đế cảnh của Chiến Vương, phong Vương nhân, đệ nhất Thiên bảng, Cơ Thương, cái tên này được vô số quầng sáng chói mắt bao bọc, thực lực quả nhiên đáng sợ. Thanh quang trong mắt Cơ Thương hình như xen lẫn sắc đỏ thẫm, Cơ Thương lập tức đạp mạnh ra ngoài, cước bộ của hắn hung hăng dẫm xuống mặt đất, âm thanh cuồn cuộn truyền ra, đại địa rung động không dứt, cứ như thổ long phẫn nộ vậy. Một gốc cổ mộc màu đỏ thẫm từ dưới đất chui lên, nhanh như chớp, chớp mắt thôi đã vọt tới phía chân trời.


- Chạy đi đâu.


Cơ Thương vung tay lên, lập tức hư không xuất hiện Thanh Long lĩnh vực, vô tận quang mang đỏ thẫm bao phủ trong đó, dùng toàn lực trói buộc Thần Mộc.


- Phốc phốc!


Tiếng vang thanh thúy truyền ra, Thanh Long lĩnh vực như muốn phá diệt mất, trong lúc gốc cổ thụ kia định phá không mà đi, Cơ Thương điên cuồng phóng tới, truy kích theo phương hướng gốc hồng mộc kia chạy trốn.


- Thiên Trạch Cổ Thụ?


Lâm Phong tự hỏi, chẳng lẽ gốc cổ thụ đỏ thẫm kia chính là Thiên Trạch cổ thụ, nhưng vì sao Thiên Trạch lại nhỏ như vậy. Cổ buồm xuất hiện, Lâm Phong cũng bay theo hướng Cơ Thương vừa đi. Xem ra, Cơ Thương muốn đoạt gốc hồng mộc kia, chẳng lẽ ngoại giới đồn đãi không chính xác? Cơ Thương đoạt cổ mộc ngay trong rừng rậm mà không ai thèm ngăn cản. Chẳng biết do bọn họ ngầm thừa nhận loại chuyện này hay vô cùng tự tin vào Thiên Trạch cổ thụ? Trong lúc truy kích,Lâm Phong phát hiện tốc độc gốc Thiên Trạch cổ thụ kia quá kinh khủng, cứ như chớp mắt biến ảo vậy, hắn chỉ có thể thấy một tia sáng màu đỏ đang nhanh chóng bỏ chạy ở xa xa. Nhưng đột nhiên, xích huyết quang mang phóng ra vạn trượng, chói lòa ánh mắt. Tiếng ầm ầm truyền ra, chẳng mấy chốc, rất nhiều người nhao phóng tới hướng này.


- Thiên Trạch Cổ Thụ!


Lâm Phong há hốc mồm, gốc hồng mộc kia vậy mà hóa thân thành một gốc cổ thụ toàn thân tràn ngập huyết sắc yêu dị vô cùng to lớn, cứ như đã tồn tại qua vô số năm vậy. Nó hung hăng đâm vào trong đại địa, lập tức trong vòng ngàn dặm đều bị khí tức pháp tắc bao phủ, cường thịnh đến cực điểm. Lúc này, phía trên một cổ phong tại Thiên Trạch cổ địa, một vị lão giả mở mắt ra, nhìn về phương xa, trong ánh mắt bắn ra quang mang, phảng phất xuyên thấu hư vô, nhìn tới cây Thiên Trạch Cổ Thụ.


- Thiên Trạch Cổ Thụ, Thiên Trạch nhân lại xuất hiện sao!


Lão giả tự nhủ, thế nhân đều cho rằng Thần Mộc gia tộc là người thủ hộ Thiên Trạch, là sở hữu. Nhưng lão giả vẫn tinh tường, hắn chỉ thủ hộ mà thôi, Thần Mộc gia tộc được chỉ là những gốc nhất đẳng ngụy Thiên Trạch cổ thụ, cổ thụ Vương chân chính thuộc về Thiên Trạch nhân. Thiên Trạch cổ thụ kỳ danh nắm giữ lưỡng trọng hàm nghĩa. Một là bản thân cổ thụ do thiên địa thai nghén mà sinh, thứ hai là Thiên Trạch nhân mới có thể nắm giữ được nó. Thiên Trạch cổ thụ tự thành sinh mệnh linh trí, không bị ai khống chế, dù người trong Thần Mộc cốc, nếu không có Thiên Trạch, vậy sẽ chẳng cách nào được cổ thụ Vương ưu ái. Lúc này, Lâm Phong đã đi tới trước gốc Thiên Trạch Cổ Thụ, thân cây vô cùng to lớn, trong nội tâm hắn có chút rung động. Loại này khí tức pháp tắc kiêm dung kinh khủng này, dù hắn đột phá đến thượng vị Hoàng, phóng thích mười hệ pháp tắc trở lên cũng không có bực này sôi sục a, gốc cổ thụ này tuyệt đối là Thiên Trạch Cổ Thụ thành thục, cổ thụ Vương chân chính. Đúng vào lúc này, trong hư không xuất hiện một cỗ uy áp, trên bầu trời xuất hiện bóng dáng khổng lồ, hắn nhìn xuống, chậm rãi mở miệng:


- Thần Mộc gia thay Thanh Tiêu thủ hộ Thiên Trạch Cổ Thụ.


Thiên Trạch, Thiên Trạch, thiên địa ân trạch, vẫn là quy củ cũ, người mang đi Thiên Trạch cổ thụ Vương, có thể giữ trong trăm năm, trăm năm sau, mong rằng trả lại, làm cho cổ thụ có thể tiếp tục lưu truyền qua nhiều thế hệ truyền thừa. Thanh âm cuồn cuộn vang lên, khiến cho tất cả người ở cổ địa đều có thể nghe được, nội tâm mọi người không khỏi khẽ run.


- Thần Mộc gia thay Thanh Tiêu thủ hộ Thiên Trạch Cổ Thụ?


Lâm Phong lập tức cảm giác trong đó dính dáng một đoạn bí mật, kể cả trong tin tức Tuyên điện cũng không thấy ghi lại đoạn này, hiển nhiên có người tinh ý mà làm, xem ra thế nhân đều hiểu lầm Thần Mộc cốc. Chẳng trách sao lão nhân bộ lạc Đạm Đài tuy biết nhưng vẫn yên tâm cho Đạm Đài và Lâm Phong cùng một tới đây nhìn xem, nhưng mà hắn suy nghĩ nhiều, lại để Đạm Đài rời đi. Người mang cổ thụ Vương đi có thể sở hữu nó trong trăm. Trăm năm sau, người nắm giữ cổ thụ chỉ sợ đã trở thành nhân vật đáng sợ, dù sao người đạt được cổ thụ nhất định sẽ có thiên tư tuyệt luân, một trăm năm phát triển kinh khủng bực nào, rất khó đoán trước.


- Nói như vậy, Thanh Tiêu không liên thủ với cổ Thánh tộc tiến công Thần Mộc cốc, cướp đoạt thánh địa Thiên Trạch xem ra do bí mật này.


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, Thần Mộc cốc không phải chiếm làm của riêng mà chỉ thay mặt thủ hộ, chờ đợi người có tư cách nắm giữ Thiên Trạch cổ thụ. Tất cả mọi người đều có thể tới lấy, trăm năm sau lại quay về, để Thiên Trạch cổ địa không đoạn tuyệt, truyền thừa đời này qua đời khác. Thân ảnh trong hư không chậm rãi biến mất, đám Cơ Thương dán mắt vào gốc Thiên Trạch cổ thụ khổng lồ. Chỉ thấy hai tay Cơ Thương vũ động, lập tức trong thiên địa xuất hiện một tôn Thanh Long đang gào thét, hàng lâm chung quanh Thiên Trạch cổ thụ, dùng thân thể tráng kiện vô cùng quấn chặt lấy. Tiếng chấn động thiên địa phát ra, đại địa không ngừng run rẩy, nhưng mà Thiên Trạch cổ thụ chỉ rung động, mà không cách nào bị rút lên.


- Con Thanh Long này mạnh mẽ vô cùng nhưng không cách nào rút được cổ thụ lên.


Đến mọi người nhao nhao nhìn chằm chằm Thiên Trạch cổ thụ Vương, trong nội tâm rung động. Cơ Thương đã khiến nó hiện thân, nhưng dường như còn chưa được tán thành.


- Xem ra quả thật như tiền bối nói, Thiên Trạch cổ thụ không thể chiếm được.


Cơ Thương thì thào rồi chậm rãi bước tới gốc cổ thụ, khoanh chân ngồi xuống, quan sát từng tia pháp tắc lực đang thẩm thấu ra.


- Đa hệ pháp tắc.


Lâm Phong nhìn chằm chằm Cơ Thương,pháp tắc quang mang quấn quanh người Cơ Thương, lực lượng đa hệ pháp tắc, giống như muốn dẫn động Thiên Trạch cổ thụ cộng minh. Sau lưng Cơ Thương phát ra hào quang chói mắt, Thanh Long quang mang vạn trượng, Thanh Long Đồ Đằng hiển hiện, cửu đầu Thanh Long xoay cổ thụ, phát ra từng tiếngcuồn cuộn không nghỉ, so với thanh long Đồ Đằng do Cơ Vô Ưu tạo ra thì không biết mạnh mẽ gấp bao nhiêu lần. Trong khoảnh khắc này, một tôn ảo ảnh xuất hiện sau lưng Cơ Thương, rõ ràng là nguyên hình của Cơ Thương biến ra hư ảnh, giống như Thanh Long cổ Vương vậy phảng phất sắp sửa chứng đạo phong Vương, thành tựu Vương giả vô thượng, hưởng thụ Thiên Trạch, được Thiên Trạch cổ thụ tán thành!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp