Lúc này, một thân ảnh từ nội điện đi tới, lập tức mọi người nhao nhao tiến lên, một người mỉm cười hỏi:

- Lục quản gia, hôm nay sao lại an tĩnh như vậy?



- Xin lỗi các vị, hôm nay có vài vị khách quý đến Thần Mộc gia, hiện giờ đang được các thiếu gia tiểu thư thiết yến khoản đãi ở chính điện, chư vị thiếu gia tiểu thư đều đến đó rồi.


Bởi vậy nên chưa có thời gian tới nơi này, tuy nhiên thiếu gia tiểu thư đã phân phó không thể chậm trễ các vị, chư vị hãy theo ta cùng dự tiệc. Lục quản gia bình thường đều phụ trách liên hệ với những người này, mỉm cười giải thích tạo cảm giác phi thường hiền hoà khách khí.


- Xem ra Thần Mộc gia và ngoại giới tiếp xúc so với ta tưởng tượng thì có vẻ càng sâu hơn, dù sao những nơi giống như cổ Giới tộc và bộ lạc Đạm Đài thật quá ít thấy rồi.


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, lập tức gia nhập hàng người theo sau Lục quản gia cùng đi về phía trước. Lục quản gia chú ý tới Lâm Phong và Trường Lâm, thả chậm bước chân, mỉm cười với hai người:


- Hai vị trông hơi lạ mặt, lần đầu đến Thần Mộc gia chúng ta à?



- Đúng thật là lần đầu tiên tới, lần này huynh đệ của ta mang theo một ít bảo vật, muốn giao dịch với Thần Mộc gia tộc.


Trường Lâm đáp lại, Lục quản gia không nói thêm gì nữa. Rất nhanh, mọi người đã đi tới nơi đang bày tiệc rượu. Lâm Phong quan sát thấy người ở đây phần lớn đều là thanh niên, không khí đang vui vẻ hòa thuận.


- Chiến lực của Cơ huynh kinh quỷ thần, ta quả thật bội phục, nào, kính Cơ huynh một ly.


Lúc này, một người nâng chén với một thanh niên khí vũ hiên ngang đang khoác trường bào màu xanh trên vai.


- Cơ Thương!


Đồng tử Lâm Phong chợt nheo lại, thốt lên một tiếng. thanh niên được mời rượu không ai khác ngoài Thiên Bảng đệ nhất nhân, Chiến Vương học viện phong Vương, Cơ Thương. Tiếng thì thầm tuy rất nhỏ nhưng không giấu diếm được lỗ tai Cơ Thương, hắn xoay đầu qua, nhìn thẳng vào Lâm Phong. Lâm Phong lập tức cảm giác một cỗ áp lực đáng sợ phóng tới.


- Ngươi là người phương nào?


Cơ Thương hỏi Lâm Phong, hắn hôm nay rất ít khi đi lại trong Chiến Vương học viện, bình thường đều luôn lịch lãm, cố gắng tăng lên tu vi, tranh thủ sớm ngày có thể phong Vương, cho nên đương nhiên không nhận ra Lâm Phong.


- Môn sinh Chiến Vương học viện.


Lâm Phong không biến sắc, nhẹ nhàng trả lời. Cơ Thương khẽ gật đầu, môn sinh Chiến Vương học viện nhận ra hắn rất bình thường, bất quá hắn vẫn mở miệng hỏi:


- Ngươi đang che giấu tu vi?



- Xem như thế đi.


Trên người Lâm Phong lộ ra từng tia pháp tắc khiến cho Cơ Thương lộ ra vẻ mặt kinh ngạc:


- Pháp tắc che giấu thật lợi hại, ngay cả ta cũng không cách nào nhìn ra.


Lâm Phong mỉm cười, không tiếp lời, quan sát những người khác trên tiệc rượu, ai ai cũng có khí chất phi phàm. Đương nhiên trừ Cơ Thương, những người khác đều chẳng phải hạng vô danh tiểu tốt, đám người đứng đối diện Cơ Thương hẳn là tộc nhân Thần Mộc tộc. Lúc này chỉ thấy một thanh niên đứng dậy, nói với mọi người:


- Chư vị đều là khách của Thần Mộc gia tộc, mời vào chỗ.


Chẳng ai khách khí, lần lượt ngồi xuống, Trường Lâm ngồi bên cạnh Lâm Phong, kéo tay hắn, thấp giọng nói:


- Khá lắm, không ngờ ngươi là môn sinh Chiến Vương học viện, xem ra ta nhìn lầm.


Ta từng nghe nói tới tên Cơ Thương kia, tuyệt đỉnh thiên tài của Chiến Vương học viện mà cũng không cách nào nhìn ra ngươi che giấu tu vi.


- Thì tính sao, ngươi nhìn hắn ngồi ở gần tôn vị, mà ta chỉ có thể ngồi tại cuối cùng vị trí.


Trường Lâm cười cười, thấp giọng mắng:


- Ngươi quả thật rất kiêu ngạo.


Lâm Phong cười không đáp, nghe bọn Cơ Thương nói chuyện, hắn đã tới đây được mấy ngày rồi, bởi vậy nên đã làm quen một lượt với thanh niên Thần Mộc Cổ tộc.


- Sớm nghe nói Thiên Trạch cổ thụ phát triển đã hơn vạn năm, chẳng biết có cơ hội kiến thức một phen hay không.


Lúc này, một thanh niên đột nhiên đề nghị khiến cho không ít người hứng thú, thật sự rất ít người từng thấy được Thiên Trạch cổ thụ chân chính.


- Không sai, ta cũng muốn kiến thức Thiên Trạch cổ thụ.


Cơ Thương cũng góp lời, đám thanh niên Thần Mộc gia tộc nhìn lẫn nhau.


- Đại ca, nếu như Cơ Thương đã muốn xem cổ thụ, vậy cứ để họ toại nguyện.


Giọng nói dịu dàng vang lên từ một dung nhan xinh đẹp, chính là thiên kimThần Mộc gia tộc nói với ca ca nàng Thần Mộc Kỳ. Thần Mộc Kỳ khẽ gật đầu:


- Nếu như Cơ huynh và Nhan huynh đều mở miệng, ta nào có thể cự tuyệt, chư vị xin hãy đứng lên.



- Đa tạ Thần Mộc huynh và Thần Mộc tiểu thư.


Nhan Bình vui vẻ nói, bọn Cơ Thương nhao nhao đứng lên, chuyến này bọn họ vừa được mở mang kiến thức về Thiên Trạch cổ thụ, ngoài ra còn có ý đồ với Thiên Trạch Thần Mộc.


- Chư vị mời đi theo ta.


Thần Mộc Kỳ giơ tay mời rồi cất bước, đám Cơ Thương đằng không theo sau, đám Lâm Phong vẫn ngồi tại chỗ bất động, duy chỉ mỗi Lâm Phong đứng dậy, định đi theo. Một thanh niên quay người nói với Lâm Phong:


- Các hạ, còn hãy ở lại đây uống thêm mấy chén, sau khi chúng ta trở về sẽ lại tiếp đãi.



- Tại hạ Lâm Phong, cũng muốn trông thấy Thiên Trạch cổ thụ.


Lâm Phong như thế nào không hiểu ý đối phương, nhưng hiện giờ nhờ có bọn Cơ Thương khơi dòng, nhân cơ hội này, hắn há có thể không nắm chặt, ít nhất cũng phải xem Thiên Trạch cổ thụ nằm ở đâu.


- Người tới là khách, các hạ xin chớ làm khó ta.


Thanh viên Thần Mộc vẫn giữ thái độ khách khí. Tuy nhiên Lâm Phong rõ ràng cảm giác được tộc nhân Thần Mộc gia tộc người tỏ vẻ hòa khí, nhưng trên người cứ có quý khí nhàn nhạt, giống như tài trí hơn người, duy chỉ có đối mặt với Cơ Thương thì bọn họ mới coi như bình đẳng.


- Thần Mộc gia khống chế một phương thế giới, Lâm Phong từ trước đến nay luôn kính nể.


Chẳng ngờ lần đến Thần Mộc gia tộc này lại làm tại hạ rất thất vọng, nếu như cũng là khách, vì sao lại đối đãi khác nhau. Lâm Phong đạm mạc mở lời, khiến cho trong mắc thanh niên Thần Mộc tộc lóe lên quang mang, Thần Mộc Kỳ trông thấy cảnh này liền thản nhiên nói:


- Ngươi đã muốn xem, vậy cùng đi thôi.


Thanh niên kia lạnh lùng liếc Lâm Phong rồi lập tức xoay người bước đi. Cơ Thương chưa từng ngoảnh lại, phảng phất như việc này hắn không đáng nhắc tới, những người khác đồng loạt dùng ánh mắt thú vị nhìn Lâm Phong, tiểu gia hỏa này thật đặc biệt.


- Gia hỏa này thật can đảm.


Trường Lâm sửng sốt, lá gan của Lâm Phong to thật, lại không sợ đắc tội thanh niên Thần Mộc gia, chống đối ngay trước mặt mọi người, quyết tâm phải đi xem Thiên Trạch cổ thụ cho bằng được. Bất quá lúc này thấy Lâm Phong thật sự đi, Trường Lâm lại có vài phần hâm mộ, dù sao hắn sinh sống bên ngoài Thần Mộc cốc từ rất lâu rồi nhưng còn chưa được nhìn thấy Thiên Trạch cổ thụ chân chính. Nơi tổ chức tiệc khá gần Thiên Trạch cổ thụ, tộc nhân Thần Mộc tộc mang theo đám Lâm Phong đi tới một phiến rừng rậm bao la mờ mịt. Nhưng mà cánh rừng rậm này lại bị Thần Mộc gia hoàn toàn khống chế trong tay, bởi vì, nơi đây có Thiên Trạch cổ thụ độc nhất vô nhị. Lúc vừa đến, Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được một cỗ khí tức cường hoành quét qua cơ thể mình khiến cho nội tâm hắn khẽ nhúc nhích, phiến rừng rậm này có cường giả kinh khủng âm thầm thủ hộ, muốn mơ tưởng đến Thiên Trạch cổ thụ gần như không có khả năng.


- Phiến địa vực này tồn tại từ khi Thiên Trạch cổ thụ xuất hiện, bất quá Thiên Trạch cổ thụ thành thục cụ thể ở đâu thì ta cũng không rõ ràng lắm.


Thần Mộc Kỳ vui vẻ nói, Cơ Thương lập tức tiếp lời:


- Ta nghe đồn Thiên Trạch cổ thụ thành thục đã có được sinh mệnh, có thể tự biến hóa vị trí, dù cường giả đáng sợ cũng không nhất định bắt được nó, phiến cổ địa này mênh mông như vậy, muốn tìm được e rằng chẳng phải chuyện đơn giản.


Dứt lời, Cơ Thương đạp không tiến tới, thân ảnh như gió cuồn cuộn đi về phía trước, chỉ nháy mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Rừng rậm bao la vô tận hoàn toàn bị Thần Mộc gia tộc phong bế, chỉ có một cửa ra vào, thanh niên Thần Mộc gia tộc phi thường yên tâm đối với bọn Cơ Thương, dù bọn hắn tìm được Thiên Trạch cổ thụ thì cũng không làm gì được. Những người khác nhao nhao bước ra, nhắm tới mọi hướng mà đi, duy chỉ mình Lâm Phong dừng chân tại chỗ, Thần Mộc liếc sang Lâm Phong, hỏi:


- Các hạ sao không đi tìm Thiên Trạch cổ thụ thử xem?



- Ta cần làm vài thứ.


Lâm Phong động tâm niệm, lập tức thân thể huyễn hóa ra một phân thân, thân hình cuồn cuộn lóe lên, hai người bay về phía hai phương hướng bất đồng khiến cho Thần Mộc ngạc nhiên vô cùng, gia hỏa này không ngờ lại có thân ngoại hóa thân. Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, Lâm Phong sử dụng thân ngoại hóa thân lại lần nữa sinh ra ngàn vạn ảo ảnh, đồng thời tìm kiếm trong rừng rậm thăm thẳm, bắt đầu tiến hành tìm từng ngọn cây. Lúc này, Lâm Phong đi tới trước một cây cổ thụ to lớn ẩn chứa khí tức pháp tắc cường thịnh đến đáng sợ. Lâm Phong đứng yên, hung hăng hít một hơi, ánh mắt chằm chằm lên cổ thụ trước mắt, hắn phảng phất có thể cảm nhận được pháp tắc lực do thiên địa thai nghén mà thành.


- Thiên Trạch Cổ Thụ được thiên địa thai nghén, chính là thượng thiên ân trạch, còn chưa thành thục mà đã có khí tức cường thịnh đến vậy, nếu Thiên Trạch cổ thụ thành thục thì không biết sẽ tạo ra pháp tức mạnh mẽ nhường nào.


Lâm Phong cảm thán, tuy rừng rậm bao la nhưng Thiên Trạch cổ thụ cấp bậc này vẫn cực kỳ thưa thớt, Lâm Phong chỉ gặp được rải rác vài gốc mà thôi.


- Nghe đồn Phật tổ chứng đạo ngay dưới gốc bồ đề, lập địa thành Phật, ta cũng đứng dưới Thiên Trạch cổ thụ, chẳng biết có thể hấp thu lực lượng pháp tắc, thành tựu pháp tắc của riêng mình hay không.


Dứt lời, Lâm Phong ngồi xếp bằng dưới gốc cây, tiến hành tìm hiểu. Không chỉ mỗi bản thân, mỗi khi một đạo hóa thân tìm được Thiên Trạch cổ thụ, vô luận thành thục hay không, tất cả đều đi đến dưới tán cây, khoanh chân ngồi xuống, cảm nhận pháp tắc lực mãnh liệt trước nay chưa từng có!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play