Tuy nói đám lão già này không ngại Đạm Đài đi cùng mình, nhưng Lâm Phong vẫn cứ để Đạm Đài trở về Thánh thành Trung Châu.
Trong tin tức về Thần Mộc cốc của Tuyên Điện, có thể thấy được nơi này không phải nói chơi, chính là một phương thế giới cường hoành. Hắn một thân một mình đến đó, nếu thật sự không có cách nào đạt được Thiên Trạch Thần Mộc, vậy chỉ đành bỏ qua, nếu có cơ hội liền cố hết sức. Lâm Phong không muốn để Đạm Đài phải mạo hiểm. Theo Tuyên Điện ghi lại, Thần Mộc cốc ở bên trong Đại Trạch sơn, Đại Trạch sơn nằm về phía Tây Bắc, cách Thánh thành Trung Châu rất xa. 7 ngày sau, trên Đại Trạch sơn, một chiếc cổ thuyền mang theo Lâm Phong đang cuồn cuộn bay đến.
- Đại Trạch sơn quả nhiên hoang vu thê lương, mịt mù như lời đồn, hoàn toàn không có bóng người.
Lâm Phong đưa mắt nhìn qua chung quanh, cổ thụ che trời, cỏ cây bao la, che phủ cả sơn mạch, gần như chẳng có sinh cơ gì. Lâm Phong quan sát Đại Trạch sơn mênh mông vô tận, thì thầm:
- Nghe đồn Đại Trạch sơn bao la vô tận, rất khó tìm được Thần Mộc cốc, ta muốn tìm được Thần Mộc cốc ở nơi hoang vu này, quả thật không dễ dàng.
Nghĩ tới đây, Lâm Phong lập tức động tâm niệm, chớp mắt, bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện ba đạo thân ảnh Lâm Phong.
- Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.
Ba đạo thân ảnh giống Lâm Phong như đúc cùng kết ấn. Lại thêm chín đạo thân ảnh Lâm Phong xuất hiện, bất quá những thân ảnh này có chút hư ảo, phảng phất như không khí tùy thời sẽ bị phá diệt. Tam sinh vạn vật, sinh sôi không ngừng, trong hư không càng ngày càng nhiều Lâm Phong thân ảnh xuất hiện. Lâm Phong phát lệnh, tất cả phân thân lập tức bay khắp bốn phương tám hướng. Về phần bản tôn thì lại chậm rãi đáp xuống mặt đất, nhắm đôi mắt lại, chìm vào trong lúc ngủ say.
- Tam Sinh Kinh nhất hóa Tam Sinh, tuy một hóa thành ba, nhưng hai cái kia chỉ là phụ thuộc, không cách nào chính thức thoát ly bản thể khống chế, rốt cuộc vẫn thuộc vào loại thân ngoại hóa thân thuật khá bình thường.
Lâm Phong thầm nghĩ, ngàn vạn phân thân được huyễn hóa ra đều chẳng có chiến lực, bất quá hiện tại lại vừa vặn có ích. Ngàn vạn hóa thân bay khắp bốn phương, Lâm Phong chẳng mấy chốc đã phát hiện trong Đại Trạch sơn bao la mờ mịt vẫn có người đi lại. Một cỗ phân thân của hắn đang nhìn một cái hạp cốc. Sau khi quan sát cẩn thận, thân hình phân thân lóe lên, tức thì tiến vào trong. Bên trong hạp cốc, Lâm Phong phát hiện trước mặt rõ ràng có đường, phảng phất như thế giới dưới mặt đất. Phân thân chậm rãi đi về phía trước, dọc theo con đường kia tiến tới. Xuyên qua phiến không gian này, hắn phát hiện một tòa thành trì rộn ràng, rất nhiều bóng người đang sôi nổi chỗ này, vừa rồi, phân thân theo sau người khác mới đến được nơi này. Cách đó rất xa, bản tôn Lâm Phong mở mắt ra, thân hình lập tức lao thẳng tới hạp cốc kia. Chỉ thấy ngàn vạn phân thân đồng thời huyễn hóa thành một, Lâm Phong động tâm niệm, ba đạo phân thân ngưng thực lại xuất hiện. Lâm Phong nhìn thoáng qua hóa thân của chính mình rồi cấp tốc bước vào hạp cốc. Chẳng lâu sau, hắn đã đi tới thành trì, tòa thành này tuy có rất nhiều người nhưng không cách nào so sánh với thành thị ở ngoại giới, dân cư chẳng thể nào đông đúc bằng ngoại giới, tuy nhiên so về thực lực thì ở đây chưa hẳn đã kém hơn. Còn nữa, hai bên đường đều là quầy giao dịch, thứ mà họ giao dịch được xưng Thần Mộc.
- Các hạ, Thần Mộc của ngươi bán như thế nào?
Lâm Phong hỏi một chủ quầy, trên quầy hàng đang bày một gốc hồng mộc xích huyết sắc, trong đó tràn ngập pháp tắc lực.
- Một bộ trung phẩm cổ Hoàng Kinh giao dịch một cây Thần Mộc.
- Trung phẩm cổ Hoàng Kinh!
Lâm Phong hơi có chút kinh ngạc, hỏi:
- Đây là Thiên Trạch Thần Mộc?
- Thiên Trạch Thần Mộc?
Lão bản kia kinh ngạc nhìn ngược lại Lâm Phong, cười nói:
- Xem ra các hạ là người bên ngoài mới đến, lần đầu tiên tới Thần Mộc cốc.
Dù có chặt Thiên Trạch cổ thụ thành từng bó củi thì cũng tuyệt không thể ngang bằng trung phẩm cổ Hoàng Kinh. Thiên Trạch Thần Mộc được xưng cổ thụ tâm càng không thể định giá. Những thứ gọi Thần Mộc này kì thực chỉ là vài cành nhỏ của Thiên Trạch cổ thụ mà thôi. Đương nhiên, ở ngoại thành vẫn có người giao dịch vài bộ phận khác của Thiên Trạch cổ thụ, bất quá giá trị phải cao hơn. Về phần Thiên Trạch Thần Mộc, Thần Mộc cốc đương nhiên không bao giờ dùng để giao dịch.
- Thì ra là thế, muốn có được Thiên Trạch Thần Mộc quả nhiên khó khăn, thật sự không có hy vọng sao?
Lâm Phong thỉnh giáo.
- Thiên Trạch Thần Mộc do cốc chủ Thần Mộc cốc khống chế được, chỉ cấp cho người trong tộc dùng.
Nếu ngươi muốn đạt được Thiên Trạch Thần Mộc, trừ phi trở thành tộc nhân của cốc chủ, bất quá nói thật, lấy tu vi của các hạ, chỉ sợ không có khả năng. Lão bản kia vừa giải thích vừa cảm thấy ngạc nhiên đối với việc Lâm Phong có thể đi tới đây.
- Ta hiểu rồi.
Nếu ta muốn đi vào sâu trong Thần Mộc hẳn không có vấn đề chứ?
- Ừm, chẳng có mấy vấn đề, Thần Mộc cốc mỗi tháng đều có một ngày khai cốc, người ngoài cũng có thể vào trong đó, tiến hành giao dịch với người trong Thần Mộc cốc, song phương cùng đạt được.
Thần Mộc cốc không hạn chế người trong cốc lui tới ngoại giới. Ngươi tới đúng lúc, hôm nay trùng hợp chính là ngày Thần Mộc cốc mở ra. Lâm Phong khẽ gật đầu:
- Vậy ta đi theo tiền bối, mong rằng tiền bối giúp ta, để ta hiểu rõ hoàn cảnh trong Thần Mộc cốc.
- Các hạ khách khí, ngươi đã mở miệng, ta đương nhiên nghĩa bất dung từ.
Lão bản kia mỉm cười:
- Nhìn khí chất các hạ, chắc hẳn là đệ tử đại gia tộc môn rèn luyện, có thể kết bạn cùng các hạ là chuyện may mắn của ta.
Ngươi đừng tiền bối trước tiền bối sau, gọi ta Trường Lâm được rồi.
- Tốt, Trường Lâm huynh, ta tên Lâm Phong.
Hai người cứ mãi trò chuyện, một lát sau, tin tức quả nhiên đúng hẹn truyền tới, đã đến lúc khai cốc. Hai người Lâm Phong lập tức bay đi, đến cuối tòa tiểu thành, thông qua miệng hang, bước vào một phương thế giới khác, Thần Mộc cốc. Cổ thụ che trời tràn ngập Thần Mộc cốc, hơn nữa sinh trưởng rất đặc biệt tọa nên cung điện trùng điệp tọa lạc trong đó, giống như bên trong cổ thụ đều có người chưởng quản.
- Lâm Phong, ngươi nhìn kìa, những thứ này đều là cây chiết từ Thần Mộc, tuy bên ngoài ẩn chứa khí tức pháp tắc nhưng không có sự thuần khiết tự nhiên, không phải do thiên địa thai nghén mà sinh.
Thần Mộc cổ thụ chân chính chỉ có cốc chủ Thần Mộc gia mới được sở hữu. Hiện tại không ít người sải bước vào Thần Mộc cốc, sau khi đi vào, bọn họ lập tức nhao nhao hướng về bốn phía, tìm thứ mình cần.
- Trường Lâm huynh, ở đây hẳn sẽ có người tìm đến Thần Mộc gia chứ?
Lâm Phong hỏi. Trường Lâm khẽ gật đầu, chỉ vào một đám nhân ảnh ngay phía trước, ở đó có hơn mười người, khí chất phi phàm.
- Bọn hắn hẳn đang đi đến Thần Mộc gia, không có một ít bản lĩnh thì chẳng dám đến chỗ gia tộc cốc chủ đâu.
Thần Mộc ở đó thuộc hàng trân phẩm, nhưng muốn mua thì giá cả rất đắt.
- Chúng ta cũng đi theo nào.
Lâm Phong nói xong liền đạp không mà đi, khiến cho Trường Lâm chưa kịp phản ứng, vừa vươn tay ra thì Lâm Phong đã đi mất rồi, không khỏi cười khổ:
- Gia hỏa này thật không biết trời cao đất rộng, mà thôi, ta chưa từng đến Thần Mộc gia, bây giờ qua thử xem sao.
Một hàng người cuồn cuộn, không ngừng đi về phía trước, tốn rất nhiều thời gian, Lâm Phong mới đặt chân đến một tòa cổ thành tràn ngập khí tức pháp tắc cường thịnh, phảng phất cả tòa thành trì đều bị pháp tắc lực bao trùm, khiến cho Lâm Phong bất giác thốt lên kỳ lạ.
- Đây là Thần Mộc gia tộc, cũng là chưởng khống giả toàn bộ Thần Mộc cốc, thánh địa của phương thế giới này.
Thiên Trạch cổ thụ chân chính đang ở trong đó. Trường Lâm cảm nhận được khí tức mênh mông, nhìn tòa thành như tiên cung, trong lòng tự động sinh ra nỗi kính sợ.
- Đi!
Lâm Phong đang muốn đi vào trong tòa cổ thành, đột nhiên hai thanh niên Thần Mộc khải giáp xuất hiện, ngăn cản phía trước Lâm Phong, nói:
- Thần Mộc gia, không thể tùy tiện vào được.
- Bọn họ vừa rồi chẳng phải đã à.
Lâm Phong chỉ vào đám người phía trước, Trường Lâm lôi kéo tay áo hắn, một thanh niên giải thích:
- Bọn hắn chính là khách của Thần Mộc gia.
- Lâm Phong, những người kia có lẽ thường giao dịch với Thần Mộc gia tộc làm nên mới được tự do ra vào.
Trường Lâm truyền âm với Lâm Phong, sau đó nói:
- Chúng ta đi thôi.
- Chúng ta thành tâm giao dịch, mang theo không ít bảo vật, như vậy chắc phải có lẽ được tính là khách rồi chứ Chỉ thấy Lâm Phong động tâm niệm, lập tức trước mặt hắn xuất hiện vài món binh khí cường hoành lơ lửng, lộ ra uy áp khủng bố khiến cho thần sắc hai tên thủ vệ ngưng lại, một người trong đó nói: - Nếu vì giao dịch mà đến, các ngươi phải theo ta, lần đầu tiên nhất định phải có người dẫn đường mới được.
- Vậy làm phiền rồi.
Lâm Phong thu hồi bảo vật, lập tức theo thủ vệ ngự không mà đi, Trường Lâm kinh ngạc rồi cũng lập tức đi theo, trong lòng thầm nghĩ, xem ra Lâm Phong có chuẩn bị mà đến! Vừa bước vào trong Thần Mộc thành, Lâm Phong đột nhiên cảm giác khí tức pháp tắc đập vào mặt, khiến cho hắn phải cảm thán kỳ vật thế gian. Thần Mộc gia như được thiên địa pháp tắc bao bọc, được Thiên Trạch cổ thụ thai nghén mà sinh. Thủ vệ mang hai người Lâm Phong đến tiền điện, những người khác đang có mặt ở đây, bọn họ đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Lâm Phong, hai người này lạ hoắc, tuy nhiên đây là Thần Mộc gia, bọn họ lười xen vào việc của người khác.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT