Trận chiến giữa Thiên Đài và Cơ Môn

- Tinh Thần Môn danh chấn Chiến Vương học viện.


Đã rất lâu chưa phát sinh chuyện gây chú ý như vậy, kết cục còn khiến rất nhiều người run sợ. Thiên Đài dùng ưu thế trấn áp tuyệt đối tính chiến thắng Tinh Thần Môn. Qua trận này, thành viên Thiên Đài danh chấn Tiềm Vương Nhân Bảng, Hầu Thanh Lâm, Thiên Si, Đạm Đài, Minh Trí, Ô, Thanh Phượng, mỗi một người trong đó đều nhắm tới vị trí cao trên Nhân Bảng, rất nhiều người cảm khái, tại sao thành viên Thiên Đài nhân đều lợi hại, thiên phú trác tuyệt đến vậy. Đương nhiên, thứ làm người ta rung động nhất không gì khác ngoài trận đấu giữa Lâm Phong và Cơ Vô Ưu. Thiên Đài Lâm Phong chiến thắng đệ nhất Tiềm Vương Nhân Bảng


- thân đệ đệ Cơ Thương - Cơ Vô Ưu.


Hôm nay, trên Nhân Bảng đặt tại Phong Vương Điện, xếp hạng cao nhất đã không còn cái tên Cơ Vô Ưu chiếm suốt một năm mà đã biến thành Lâm Phong, hắn nói được làm được, vị trí đệ nhất của Cơ Vô Ưu đã thay đổi. Kết quả trận chiến đưa tới phản ứng dây chuyền, trong giới hạ vị hoàng Cảnh, uy vọng Thiên Đài đề thăng vô hạn. Hiện tại không ít người mộ danh, muốn muốn gia nhập Thiên Đài, chiến lực các thành viên Thiên Đài đã được thể hiện trước vô số người. Mà hoàn toàn ngược lại, Thần Môn lộ ra vẻ yên lặng đến khác thường. Rất nhiều kẻ vốn định gặp Lâm Phong để đoạt Thiên Diễn Thánh Kinh đều tạm thời bỏ đi loại ý nghĩ này. Lâm Phong cường thế chiếm lấy vị trí đệ nhất Nhân Bảng, kẻ chỉ có tu vi hạ vị Hoàng chẳng cần suy nghĩ nữa, mà trung vị Hoàng và thượng vị Hoàng muốn lấy thực lực cường đại áp chế Lâm Phong thì phải cố ký sự ảnh hưởng của hắn. Chỉ cần tiến vào ba vị trí đầu bảng, học viên chắc chắn sẽ được học viện chú ý, có lẽ chuyện này không rõ ràng nhưng quy củ ngầm này, lão môn sinh của Chiến Vương học viện đều tự hiểu. Lúc này, trong Sơn Ngoại Sơn, trên cổ đạo, Cơ Vô Ưu đang điên cuồng tu luyện, Vũ Văn Tịnh cũng giống hệt như vậy. Một đạo thân ảnh già nua đạp không mà đến, hư ảnh mọc lên san sát trong hư không, nhìn Cơ Vô Ưu đang điên cuồng thì hơi lộ ra vẻ ngoài ý muốn, lập tức thân thể của lão đáp xuống bên cạnh Vũ Văn Tịnh.


- Lão Tổ.


Vũ Văn Tịnh mở mắt ra, khẽ gật đầu với Tru Thiên Lão Tổ.


- Hắn bị sao vậy?


Tru Thiên Lão Tổ chỉ vào Cơ Vô Ưu. Thần sắc Vũ Văn Tịnh cứng đờ, khó có thể mở miệng, nhưng cuối cùng vẫn phải thành thật trả lời:


- Lão Tổ, chúng ta chiến bại.



- Hả?


Tru Thiên Lão Tổ lộ ra sự kinh ngạc, lập tức hỏi:


- Tiểu tử kia đánh bại Cơ Vô Ưu?



- Đúng vậy.


Sắc mặt Vũ Văn Tịnh rất khó coi nhưng vẫn phải gật đầu.


- Ân.


Tru Thiên Lão Tổ khẽ vuốt cằm, chậm rãi mở miệng:


- Thất bại một lần không phải chuyện xấu, cố gắng tu luyện là được.


Tru Thiên Lão Tổ rời đi, âm thầm lắc đầu, xem ra Cơ Vô Ưu không bằng Cơ Thương. Bất quá chỉ là chuyện của bọn tiểu bối, hắn cũng lười quản, nếu muốn hắn chính thức bồi dưỡng Cơ Vô Ưu, còn phải xem tiềm lực Cơ Vô Ưu biểu hiện ra sao. Phủ đệ Lâm Phong đang cực kỳ náo nhiệt, Vân Thanh Nghiên bề bận tất bật, cười nói với Đại Hại Trùng:


- Hại trùng, ngươi xem, đã có 13 người muốn gia nhập Thiên Đài rồi, ta đều cho bọn họ vài tháng khảo hạch, coi biểu hiện rồi quyết định có cho bọn họ gia nhập ngoại môn Thiên Đài hay không.



- Hắc hắc.


Đại Hại Trùng nghe nói vậy nhếch miệng mỉm cười, hôm nay Thiên Đài đang rất uy phong, mỗi khi đi trong học viên, bọn họ cảm giác rất có thể diện.


- Lâm Phong có ở đây không?


Đột nhiên có tiếng gọi, Vân Thanh Nghiên ngẩng đầu, lập tức thấy một thanh niên đang híp mắt mỉm cười, hai tay giấu trong áo.


- Tìm Lâm Phong làm gì?



- Đương nhiên có chuyện rồi.



- Ta nói này Kinh Thú, sao cảm giác ngươi không có hảo ý vậy nhỉ.


Vân Thanh Nghiên vui vẻ nói với thanh niên, người này không ai khác ngoài Kinh Thú. Trên Nhân Bảng, hắn vốn xếp hạng hai giờ đã bị đẩy xuống hạng ba.


- Cớ sao lại nói vậy, lấy thực lực và danh vọng của Lâm Phong bây giờ, dù ta không có ý tốt thì cũng chẳng có cơ hội đây này.


Kinh Thú vừa cười vừa đáp, Vân Thanh Nghiên còn muốn nói tiếp, tuy nhiên đúng lúc này Lâm Phong đang trở về, nàng thốt lên:


- Ngay phía sau ngươi kìa.



- Tìm ta?


Lâm Phong từ Chiến Vương Điện trở về, đúng lúc gặp được Kinh Thú, dường như đến tìm hắn.


- Ừm, muốn tâm sự với ngươi.



- Được, đi theo ta.


Lâm Phong chẳng cự tuyệt, Kinh Thú tại Chiến Vương học viện có danh tiếng không tầm thường, được xưng đệ nhất sát thủ Nhân Bảng. Lâm Phong rất tò mò đối phương có chuyện gì mà muốn tìm mình. Hai người vào trong nội viện, Lâm Phong chỉ vào cái ghế trong sân, bảo:


- Ngồi đi.


Kinh Thú thật chẳng khách khí, lập tức ngồi xuống, nhưng mà hai tay cứ mãi giấu trong tay áo, cứ như nó dính cứng trong đó vậy.


- Thích khách Kinh Thú tìm ta có chuyện gì?



- Ta muốn gia nhập nội môn Thiên Đài.


Kinh Thú lộ ra nụ cười thản nhiên khiến cho Lâm Phong rất kinh ngạc, hỏi:


- Tại sao?



- Ta rất hứng thú với những trận đấu trên chiến đài.


Bởi vậy, ta nhìn từng xem rất nhiều người chiến đấu, kể cả không ít thành viên Thiên Đài, mà qua trận vừa rồi, ta phát hiện bọn hắn thay đổi.


- Bọn họ đã lâu chưa bước lên chiến đài, thực lực tự nhiên phải thay đổi, nếu không há có thể trở thành môn sinh Chiến Vương học viện.


Lâm Phong đáp lại. Nhưng Kinh Thú lại khẽ lắc đầu:


- Người khác không chú ý, nhưng ta nổi danh không chỉ riêng thân thủ, ánh mắt của ta cũng rất độc.


Ta dám khẳng định, thành viên hạch tâm Thiên Đài đều tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh. Lâm Phong nghe vậy vô cùng ngạc nhiên, Kinh Thú thật sự không nói ngoa, ánh mắt tên này rất độc, thích khách Kinh Thú quả nhiên danh bất hư truyền.


- Ngươi từng nói người gia nhập Thiên Đài, tức là huynh đệ ngươi, ta thực sự bội phục ngươi, lại có thể để toàn bộ thành viên hạch tâm tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh, chuyện tuyệt không phải người thường có thể làm được.


Khó trách ngươi từ tiểu thế giới một đường đột phá đến hiện tại. Nếu như vừa rồi Lâm Phong chỉ giật mình, vậy hiện tai phải gọi chấn kinh, hắn và Kinh Thú chưa từng tiếp xúc, tại sao hắn biết mình đến từ tiểu thế giới chứ


- Nói tới đây sực nhớ, chúng ta là bằng hữu cũ, đáng lẽ nên gặp mặt từ sớm mới phải.


Kinh Thú không để ý tới Lâm Phong khiếp sợ, tiếp tục nói chuyện cứ như bằng hữu cũ vậy, Lâm Phong nhìn chằm chằm Kinh Thú, hắn càng ngày càng hiếu kỳ rồi.


- Ngươi là người phương nào?


Lâm Phong hỏi.


- Thích khách, Kinh Thú.


Kinh Thú đứng dậy, một cổ khí tức sát phạt kinh khủng xông tới Lâm Phong, phảng phất thấm vào từ mọi lỗ chân lông, khiến cho Lâm Phong phải bật dậy, trợn mắt nhìn chằm chằm người trước mắt.


- Yên tâm, ta không phải đến gây chuyện, ngươi chẳng lẽ không cảm giác hơi thở nàycó chút quen thuộc sao?


Kinh Thú khẽ cười, Lâm Phong cảm thụ sát khí, trong lòng run rẩy dữ dội. Hoàn toàn chính xác, loại này khí tức sát phạt này rất đặc trưng, rất quen thuộc. Trước đây rất lâu, Hắn từng cảm thụ qua, suýt nữa đã đưa hắn vào chỗ chết.


- Bất ngờ chưa?


Lần thứ nhất nhìn thấy ngươi, ta chưa biết ngươi chính là Lâm Phong, đến khi Hầu Thanh Lâm và Thiên Si xuất hiện, các ngươi cùng một chỗ khai sáng Thiên Đài, ta mới biết được, hóa ra, mục tiêu nhiều năm trước ta suýt nữa ám sát thành công, vậy mà lại xuất hiện ở Thánh thành Trung Châu. Kinh Thú bình tĩnh cười nói nhưng mà Lâm Phong lại gằng từng chữ:


- Ngươi là người Tề Thiên Bảo?



- Không, không, không nên hiểu lầm, Thí Hoàng Đồng Minh sát thủ không nhất định phải là Tề Thiên Bảo, ta lúc đầu chỉ bị Tề Thiên Bảo khống chế một thời gian ngắn mà thôi.


Kinh Thú khẽ cười nói:


- Bất quá, đệ nhất sát như ta chưa có duyên chạm trán ngươi mà đã phải rời khỏi Tề Thiên Bảo.


Không ngờ hôm nay chúng ta lại gặp nhau.


- Đệ nhất sát!


Lâm Phong chợt nhớ ra, sát khí bộc phát ra trên người Kinh Thú, cực kỳ tương tự với một số sát thủ ngày xưa ám sát hắn. Do mấy lần bị ám sát, cho nên đến nay hắn vẫn còn nhớ rõ, đệ nhị nhân bảng Kinh Thú, vậy mà lại là đệ nhất sát chưa từng ra mặt.


- Lúc trước Thí Hoàng Đồng Minh săn giết tiểu thế giới, kì thực là một hành vi khôn sống mống chết, đệ nhất sát và đệ nhị sát tương đối ít ra mặt, bởi vì một khi ra tay, coi như thật sự có tiềm chất cũng phải giết chết.


Vận khí của ngươi dường như không tệ, xuất hiện trong danh sách tất sát. Lâm Phong kinh ngạc hỏi:


- Nhưng ta mãi chưa gặp đệ nhất sát và đệ nhị sát, ngươi là đệ nhất sát, vậy đệ nhị sát là ai?



- Thực ra thất sát cũng không biết rõ lẫn nhau, thậm chí còn thường xuyên thay đổi, thời điểm cần thì ngươi là thất sát, lúc khác ngươi lại không phải.


Nhưng ta lại biết rõ đệ nhị sát.


- Ta nhận ra sao?


Lâm Phong hỏi.


- Ngươi hẳn phải nhận biết đấy, hắn là thành viên vô cùng trọng yếu trong thất sát, nhưng mà, ta nghe nói hắn rốt cuộc vẫn phản bội Tề Thiên Bảo.


Kinh Thú có phần hào hứng nói khiến cho Lâm Phong nhớ tới không ít chuyện trước kia.


- Ai?



- Tên của hắn dường như là Vấn Ngạo Tuyết!


Đồng tử Lâm Phong nheo lại, Vấn Ngạo Tuyết là đệ nhị sát?


- Thật bất ngờ phải không?


Nếu không ngoài ý muốn, vậy đã không phải đệ nhị sát rồi, ta nghĩ người biết thân phận của hắn thật sự chẳng có bao nhiêu. Kinh Thú cứ thản nhiên thao thao bất tuyệt mà Lâm Phong thì mãi suy nghĩ, trong tâm hắn có một tia gợn sóng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play