Lâm Phong nhìn thân ảnh cuồng ngạo trên chiến đài, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, dường như đang trào phúng, muốn độc chiến Thiên Đài?
- Nếu như đệ nhất Nhân Bảng đã nhiệt tình như vậy, Thiên Đài từ chối thì bất kính rồi, chư vị huynh đệ, các ngươi lần lượt tiến lên lĩnh giáo, quan sát tư thế oai hùng của đệ nhất tuyệt thế Nhân Bảng.
Trong mắt thành viên Thiên Đài hiện lên đạo đạo hàn mang, chuẩn bị xa luân chiến Cơ Vô Ưu sao?
- Chư vị huynh đệ, kế tiếp do ta chỉ định thứ tự ứng chiến, các vị huynh đệ đừng ngừng lại, chớ phụ thình tình của yêu nghiệt Cơ Môn yêu, trận chiến đầu tiên, Đạm Đài, ngươi tới đi.
- Hôm nay chúng ta không cầu chiến bại Cơ Vô Ưu, nhưng tốt xấu gì cũng để Chiến Vương học viện thấy được trình độ của các huynh đệ.
Bởi vậy, xa luân chiến, không cần khách khí với hắn, người này xuống người khác lên ngay, cuồng chiến không nghỉ, không để cho hắn có nửa khắc thở gấp.
- Được.
Đạm Đài khẽ gật đầu, lập tức xông lên chiến đài, trong tai đột nhiên có thanh âm Lâm Phong truyền đến:
- Dùng chiến lực mạnh nhất đấu cứng, không cần khách khí.
- Được rồi.
Đạm Đài cười nhếch miệng, Vũ Hồn gào thét, hóa thành một con cổ sư cực lớn, ẩn chứa uy lực vô thượng.
- Tự tìm cái chết!
Chỉ thấy ống tay áo Cơ Vô Ưu huy động, lập tức Thanh Long Đồ Đằng lan tràn, hai cánh tay của hắn như hóa thành hai đầu Thanh Long vậy, vô cùng đáng sợ.
- Rống!
Đạm Đài từ trên trời áp xuống, sư hống cuồn cuộn, cường thịnh đến cực hạn, giống như trong cổ sư khổng lồ từ hư không giáng thế. Thần sắc Cơ Vô Ưu ngưng tụ, Đạm Đài lại dám can đảm đấu trực diện với hắn, hai Con Thanh long nộ rống, oanh sát mà ra, gào thét va chạm với cự sư. Đạm Đài gào thét không ngừng, từng quyền công kích như điên, vạn sư lao nhanh. Ánh mắt Cơ Vô Ưu hiện lên phong mang nhuệ khí, mãnh liệt vọt lên, thanh quang đại phóng, hai tay liên tục rung động, tất cả Thanh Long khiến cho càn khôn rung chuyển, từng tiếng Long ngâm đánh cho thiên địa run rẩy. Khán giả trông thấy cảnh chiến đấu như vậy đều phân vân chẳng biết Đạm Đài có phải điên rồi hay không mà lại công kích bất kể hậu quả như vậy.
- Đông!
Trông thấy Đạm Đài lọt vào trong đợt oanh kích Cơ Vô Ưu, Lâm Phong lập tức bảo:
- Trận tiếp theo, Toan, lên đi!
- Ông!
Toan tự nhiên hiểu rõ ý Lâm Phong, lập tức nhào tới chiến đài, đồng thời Đạm Đài lui về, hai người luân chuyển, một màn này khiến cho Cơ Môn hốt hoảng, Vũ Văn Hầu liền nói:
- Chiến đấu còn chưa kết thúc mà?
- Hiện tại không phải đã xong à.
Hiện tại Đạm Đài đã rời khỏi chiến đài,Lâm Phong bình thản mở miệng:
- Nếu như Cơ Vô Ưu muốn độc chiến toàn bộ Thiên Đài, ta sao lại không thành toàn hắn.
- Vậy ngươi cứ chờ xem.
Toan hóa thành bản thể, cổ yêu Toan Nghê to lớn xuất hiện trên chiến đài, cùng hệt như Đạm Đài, lao thẳng tới Cơ Vô Ưu, đánh cho thiên địa rung chuyển. Toan mặc dù đã hóa thành bản thể, nắm giữ sức mạnh vô cùng to lớn, nhưng vẫn chưa đủ năng lực đấu với Cơ Vô Ưu, không bao lâu liền lộ ra dấu hiệu thua trận. Bất quá nhục thể Toan Nghê vô cùng kinh khủng, cực thiện chiến, cuồng chiến không nghỉvới Cơ Vô Ưu, đến lúc chống đỡ hết nổi mới chịu thôi.
- Y Tịch, Tây Môn, Thu Minh, các ngươi chuẩn bị tiếp chiến.
Sau Toan, Y Tịch bước lên chiến đài, không đợi Cơ Vô Ưu thở gấp liền bắt đầu nộ chiến, khiến cho khí huyết Cơ Vô Ưu chưa kịp ổn định mà đã bị một loại thần thông khác công kích. Nhưng với thực lực khủng bố của mình, Cơ Vô chiến hai trận rồi mà khí tức vẫn mạnh mẽ như thường, huyết mạch cường thịnh không suy, Long ngâm run động thiên địa, hào quang thanh long Đồ Đằng vẫn cứ chói mắt. Kế tiếp, đệ tam, đệ tứ, thứ ngũ chiến, Y Tịch, Tây Môn và Thu Minh tuy mạnh nhưng cuối cùng vẫn bị áp chế. Có điều theo thời gian chiến đấu kéo dài, hứng chịu nhiều cường giả công kích như vậy, Cơ Vô Ưu há có thể không mệt mỏi, cảm giác toàn thân bắt đầu run rẩy.
- Thanh Phượng, đệ lục chiến để ngươi đi luyện một chút tay a.
Lâm Phong đối với Thanh Phượng, lập tức thân ảnh Thanh Phượng lóe lên nhanh như gió. Tám hệ pháp tắc bùng nổ mà ra khiến cho đồng tử mọi người chợt co rút lại.
- Thanh Phượng này dường như cũng là hậu nhân của cự phách Yêu giới ở Vọng Thiên Cổ Đô, nàng một mực đi theo bên cạnh Lâm Phong, không ngờ đã âm thầm thành tựu tám hệ pháp tắc.
Thanh Phượng sở hữu Thập Tuyệt Thể, hôm nay, đã luyện thành lực lượng tám hệ pháp tắc, trong khoảnh khắc, các hệ pháp tắc điên cuồng công kích, dung nhập lực lượng áo nghĩa vào thần thông, đánh cho thiên địa phảng phất như muốn vỡ ra, cực kỳ đáng sợ.
- Năng lực thôi diễn của Thanh Phượng quá cường thịnh, quả nhiên dung nhập các hệ pháp tắc vào trong thần thông công kích khiến nó trở nên cực kỳ lợi hại.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, đám khán giả thì líu lưỡi. Lâm Phong cho từng thành viên Thiên Đài dùng Cơ Vô Ưu để luyện tập, những người này quả nhiên đều rất lợi hại, không ai hạng người yếu nhược. Hiện giờ, chẳng ai dám quả quyết top 10 Nhân Bảng sẽ biến đổi ra sao.
- Tam sư huynh, trận kế tiếp tới phiên ngươi.
Lâm Phong mỉm cười nói với Thiên Si, Cơ Vô đã muốn ra vẻ ta đây, vậy cứ để hắn như nguyện, khiến hắn cảm thụ tư vị bị xa luân chiến. Thiên Si lộ ra nụ cười thâm ý, qua thêm một lúc, Thanh Phượng chiến bại, nhưng thực lực của nàng khắc sâu ấn tượngcho mọi người. Thiên Si bước lên chiến đài, Chúng Sinh Phật Tượng tái hiện, Phạn âm cuồn cuộn, vô số thủ chưởng ấn không ngừng oanh sát, tất cả Phạn âm đâm vào trong óc Cơ Vô Ưu, khiến Cơ Vô Ưu cực kỳ phẫn nộ.
- Tâm thần Cơ Vô Ưu chấn động rồi, nộ khí đã không còn bị tâm chí khống chế.
Thực lực Thiên Si sau khi lột xác đã trả nên phi thường cường hoành, chúng sinh phật tượng mặc dù từng tôn một bị phá diệt nhưng vẫn có vài phật tượng chưởng ấn đánh vào trên người Cơ Vô Ưu, khiến cho khí tức Cơ Vô Ưu bắt đầu có chút bất ổn. Kết quả, nhờ vào thực lực mạnh mẽ, Cơ Vô Ưu đánh bại Thiên Si. Tiếp đó Hầu Thanh Lâm bước lên, luân hồi kiếm quang trong nháy mắt bao phủ Cơ Vô Ưu khiến cho đám người ẩn ẩn cảm thấy vài phần vi diệu. Thanh long Đồ Đằng đã chẳng còn hào quang chói mắt, khí tức di động, bước chân Cơ Vô Ưu dường như đã chậm đi, Tu La Kiếm quang của Hầu Thanh Lâm lại vũ động luân hồi, thanh long gào thét, chật vật lắm oanh nứt được luân hồi lực. Tuy nhiền thần sắc của Hầu Thanh Lâm vẫn bình tĩnh đến cực hạn, không có bất kỳ chấn động.
- Xùy.
.. Trong hư không xuất hiện từng đạo ảo ảnh, chỉ thấy thân thể Hầu Thanh Lâm hóa thân ngàn vạn, tọa lạc trong hư không, giống hệt như Thiên Si vừa rồi.
- Diễn hóa!
Lâm Phong và những người cùng tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh kinh ngạc há hốc mồm, Hầu Thanh Lâm thật giỏi, nhanh như vậy mà đã diễn hóa ra hình thức ban đầu của Chúng Sinh Phật Tượng, khiến cho hắn như thật sự có ngàn vạn ảo ảnh. Ngàn vạn luân hồi Tu La Kiếm quang trảm giết, Cơ Vô Ưu chìm trong vô tận luân hồi lực, sắc mặt khó coi đến cực hạn.
- Dừng tay.
Vũ Văn Hầu gầm lên, ngàn vạn kiếm quang biến mất không thấy gì nữa, vô số Hầu Thanh Lâm mọc lên san sát trên hư không, nhìn về phía Vũ Văn Hầu, sau đó thu tay lại ngưng chiến.
- Xa luân chiến mà cũng gọi là chiến đấu?
- Buồn cười.
Khóe miệng Lâm Phong có chút trào phúng, trả lời:
- Chính đệ nhất Nhân Bảng của các ngươi tự đòi độc chiến đấy.
Sao vậy, cảm giác chiến không nổi nữa thì ngươi đi ra hô ngừng?
- Không có thực lực cũng muốn ra vẻ ta đây, giờ lại ra mặt can thiệp, sỉ nhục.
Đạm Đài không chút khách khí trào phúng, khán giả trông thấy một đám hạch tâm Thiên Đài toàn là cường giả thì thầm than, những người này đều là yêu nghiệt, thế quật khởi của Thiên Đài đã không thể ngăn cản.
- Nhị sư huynh quay về đi.
Lâm Phong nhẹ nhàng bảo, thân hình Hầu Thanh Lâm lóe lên, lui trở về trận doanh Thiên Đài, để lại Cơ Vô Ưu trên trên đài. Lâm Phong đột nhiên bước ra, hàng lâm trên chiến đài khiến cho tất cả giật mình, Lâm Phong muốn ra tay sao? Nói như vậy, phần thắng của Cơ Vô Ưu là rất nhỏ. Lâm Phong bình tĩnh nhìn Cơ Vô Ưu, đạm mạc nói:
- Về nghỉ ngơi đi, miễn cho người khác nói ta khi dễ ngươi.
- Ngươi chờ một lát là được.
Cơ Vô Ưu đáp lại ngay, thật sự hắn cần nghỉ ngơi một lát, nếu chiến ngay, hắn tất bại.
- Cơ Môn không phải còn có rất nhiều người chưa bước lên chiến đài ấy ư, chẳng lẽ đều không đánh mà chạy?
Ngươi xuống đài, để bọn họ lên đây, một mình ta chấp hết. Bất luận xa luân chiến hay cùng xông lên, Thiên Đài tuyệt không nói nửa câu thừa thải và đương nhiên cũng sẽ không hô ngừng chiến. Lâm Phong mang theo ý tứ trào phúng còn bất chợt chọc ngoáy Vũ Văn Hầu. Chuyện vừa rồi Cơ Vô Ưu không làm được, Lâm Phong muốn tới làm, kể cả xa luân chiến hay cùng lên, hắn đều tiếp được, thật sự quá kiêu ngạo rồi. Cơ Vô Ưu siết chặt song quyền, phát ra tiếng vang răng rắc. Hắn mới vừa nói từng người lên, kết quả đã thất bại. Bây giờ Lâm Phong lại tuyên bố muốn một mình khiêu chiến toàn bộ Cơ Môn, việc này chẳng khác gì bạt tai thẳng mặt Cơ Vô Ưu, ngay trước hết thảy mọi người tuyên bố“Cơ Vô Ưu, ngươi không bằng ta.”
- Tốt.
Vũ Văn Hầu thốt lên:
- Cơ Vô Ưu, ngươi xuống đài đi.
- Nếu ngươi may mắn thắng, ta sẽ cho ngươi nghỉ ngơi!
Cơ Vô Ưu lãnh đạm nói rồi bước xuống đài, Vũ Văn Hầu truyền âm tới từng thành viên Cơ Môn, chuẩn bị xa luân chiến đối phó Lâm Phong. Trong lúc đó, một đạo thân ảnh như cuồng phong cuốn qua, đánh về phía Lâm Phong. Rất nhanh, phong pháp tắc bao bọc thân thể của hắn, công kích sắc bén cuồn cuộn đánh giết tới. Trên ngườiLâm Phong ngưng hình song trọng pháp tắc khải giáp, một tiếng ầm vang lên, công kích của đối phương đánh vào trên người hắn. Khải giáp vỡ nát nhưng khi nắm đấm rơi xuống thân thể Lâm Phong thì đột nhiên có cảm giác nhục thể còn kiên cố hơn cả khải giáp, không cách nào phá hủy. Chuyện này khiến nội tâm người nọ run rẩy dữ dội, vừa ngẩng đầu lên đã thấy khóe miệng Lâm Phong đang treo nụ cười lạnh như băng.
- Oanh!
Lâm Phong hung hăng đạp một cước, lực lượng kinh khủng đá đối phương bay ra ngoài, người kia bay trên không vẫn còn đang run sợ, nhục thể thật đáng sợ!
- Cơ Môn đừng phái loại phế vật này ra nữa, ta thấy vẫn cùng lên cho nhanh!
Thanh âm đạm mạc của Lâm Phong quanh quẩn hư không.Tất cả đều chấn động, quá yếu, đứng yên ngươi đánh mà còn đánh không được người, vậy mà cũng xứng là thiên tài của Chiến Vương học viện? Ở trước mặt Lâm Phong chẳng khác gì phế vật!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT