Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1797 - Tín Niệm Tất Thắng


...

trướctiếp

Lâm Phong cuồng ngạo khiến cho sắc mặt của toàn thể người Cơ Môn tái nhợt, nhưng mà vừa rồi người kia oanh kích nhục thểLâm Phong, lại chẳng thể lung lay hắn dù chỉ một chút, tên này rốt cuộc mạnh mẽ đến cỡ nào.

Phế vật? Thành viên Cơ Môn mà lại bị vũ nhục như phế vật, đứng yên mà ngươi cũng đánh không được. Vừa rồi Cơ Vô Ưu muốn luân chiến Thiên Đài, hiện tại, Lâm Phong cho Cơ Môn thoải mái, luân chiến được, quần chiến cũng xong.


- Vừa nãy Thiên Đài không khách khí xa luân chiến Cơ Vô Ưu, nếu như ngươi đã cầu quần chiến, vậy Cơ Môn cũng thành toàn cho ngươi.


Vũ Văn Hầu bình tĩnh nói, liếc sang đám người bên cạnh, lập tức, từng đạo thân ảnh bay lên trời khiến cho mọi người có chút cứng đờ, Cơ Môn không khỏi quá độc ác rồi, chẳng biết Lâm Phong chỉ tùy ý nói hay hắn thật sự muốn quần chiến?


- Trước hết cho năm người cùng đấu với ngươi, xem tư thế oai hùng của ngươi thế nào.


Vũ Văn Hầu khẽ gật đầu với năm người trong bọn, Lâm Phong rất mạnh, ngày xưa đám Lãnh Hạ nhiều người như vậy nhưng lại có đi mà chẳng có về, lần này phải để năm người thử thăm dò thực lựcLâm Phong trước.


- Làm gì chắc đó, không cần nóng lòng nhất thời, nếu có cơ hội lập tức đánh hắn, không có cơ hội quyết không ra tay.


Vũ Văn Hầu dặn dò kĩ càng rồi mới bước lên, lao thẳng tới Lâm Phong. Trông thấy thân ảnhcuồn cuộn đang đến, Lâm Phong đạp mạnh xuống mặt đất, quang vân hiển hiện, lan tràn khắp tám phương, vô cùng phức tạp.


- Trận!


Đám người thấy quang vân, thần sắc khẽ run, Thánh văn, Lâm Phong vốn giỏi trận đạo, hiện tại quần chiến quả nhiên phải bắt đầu khắc trận.


- Đông!


Trong hư không, hai tòa cổ đỉnh trấn áp mà xuống, rõ ràng chính là Cửu Đỉnh Chấn Thiên Đại Khí Công, hai người đều tu luyện loại lực lượng này, đồng thời lấy cự đỉnh mang theo lực lượng vô cùng trấn áp Lâm Phong. Ngay lúc này, tiếng Long ngâm không ngừng vang lên, phảng phất như lực lượng huyết mạch khủng bố đang quay cuồng. Chỉ thấy sau lưng Lâm Phong đột nhiên xuất hiện quang ảnh Đồ Đằng, bên trong quảng ảnh có một con Bàn Long, tuy nhiên Bàn Long này không phải Thanh Long, toàn thân nó đen kịt, dữ tợn vô cùng, ánh mắt lộ ra ma quang, phảng phất như thấm vào một cỗ hắc ám, khí tức sâm lãnh đáng sợ, tượng trưng cho hủy diệt và giết chóc.


- Thanh long Đồ Đằng!


Thấy một màn này, mọi người đều cả kinh, sắc mặt kinh hãi, đây không phải năng lực Thanh Long Đồ Đằng của Cơ Vô Ưu sao, chỉ có điều gọi là Ma Long Đồ Đằng thì sẽ thích hợp hơn.


- Rống!


Hai tay Lâm Phong đánh ra, như có hai con hắc ám Ma Long theo tay của hắn giáng trần. Trong giây lát đã va chạm với cự đỉnh, đánh cho cự đỉnh nát bấy. Lâm Phong lại đạp thêm bước nữa, thân thể của hắn phóng lên trời, chộp tới hai người kia, lập tức phảng phất có ảo ảnh Long trảo xuất hiện. Hai người biến sắc, toàn lực phóng thích khí tức, muốn tiêu diệt long trảo.


- Tử Hà Chiến Xa!


Lâm Phong vung tay phải vài chục lần trong vài khắc, chiến xa cuồn cuộn gào thét giữa trời, phóng qua không trung, đụng vào một người trong đó, đánh cho tên này thổ huyết, thân thể bay ngược.


- Tử Hà Xa Chiến Khí Công trong tay hắn lại sống động đến vậy, ẩn chứa uy lực thật đáng sợ.


Chỉ trong nháy mắt, một người đã bị Lâm Phong đánh trọng thương khiến tất cả phải trầm trồ, lại còn thêm Ma Long Đồ Đằng, công kích giống hệt Cơ Vô Ưu. Lâm Phong đương nhiên không thể có thần thông công pháp của Cơ Vô Ưu, nguyên nhân đương nhiên là Thiên Diễn Thánh Kinh. Năng lực thôi diễn thật sự quá mức đáng sợ! Như chỉ có mỗi Thiên Diễn Thánh Kinh, Lâm Phong đương nhiên không cách nào chế tạo ra Ma Long Đồ Đằng, nhưng chớ quên, hắn cũng sở hữu huyết mạch của rồng, thậm chí huyết mạch trong cơ thể hắn đang thai nghén lấy một con hắc ám Ma Long. Huyết mạch lực, ma lực cộng thêm Thiên Diễn Thánh Kinh đã giúp cho Lâm Phong diễn hóa ra Đồ Đằng hư ảnh, kì thực cũng không hoàn toàn giống năng lực của Cơ Vô Ưu, thế nhưng công kíchdiễn hóa hóa ra quả thực rất mạnh. Sắc mặt Cơ Vô Ưu rất khó coi, đó là thần thông của hắn, nhưng lúc này Lâm Phong đang dùng để đối phó thành viên Cơ Môn, điều này làm cho hắn mất hết thể diện. Bốn người khác đồng thời bao vây Lâm Phong. Khóe miệng hắn lộ ra nụ cười mỉm, Thái Dương quang mang chiếu rọi hư không, khiến người khác chói lòa, một kiếm này phảng phất thắp sáng cả bát phương tám hướng, tấn công khắp mọi nơi khiến những kẻ đang xông lên phải nhao nhao lui về sau. Phong pháp tắc bọc lấy thân thểLâm Phong, trong khoảnh khắc, Lâm Phong xuất hiện trước mặt một người. Chẳng hề sử dụng bất kỳ thần thông nào dùng một quyền đơn giản, nhưng khi quyền được tung ra phảng phất như khiến cho không gian chấn động, khí lưu càn quét trên cơ thể đối phương. Tiếng va chạm vang, lại một người bị đánh đến thổ huyết. Độ Thiên Ma kiếp ở Vọng Thiên Cổ Đô, sau đó lại dẫn thêm một lần thiên nộ, nhục thể của Lâm Phong, đã đột phá tới cường độ trung vị Hoàng, một quyền bình thường đủ để so với trung vị Hoàng công kích pháp tắc, uy lực cuồng bá cỡ nào. Trong nháy mắt, lại thêm hai người bị Lâm Phong đánh lui, nhưng mà động tác của hắn chẳng hề dừng lại, một kiếm càn quét hư không, Tiêu Tdao Phong Sát càn quét càn khôn, kiếm quang quét qua hư không, chém lui ba người còn lại.


- Loạn Thiên quyền!


Phong, lôi pháp tắc đồng thời đánh ra Đại Địa Loạn Thiên quyền mang, âm bạo vang lên, lực lượng bất diệt dung nhập trong đó, một người điên cuồng lui về phía sau rốt cuộc không cách nào chịu đượccông kích cuồng mãnh không nghỉ, thổ huyết rơi xuống.


- Cùng xông lên cho ta!


Vũ Văn Hầu thấy một màn này liền thốt lên, lập tức hơn mười đạo khí tức cuồn cuộn đồng thời bùng nổ. Lâm Phong nhẹ nhàng đáp xuống đất, chân liên tục bước ra, vân quang cuồn cuộn, khuếch tán khắp mọi nơi, lấy Lâm Phong làm trung tâm. Rất nhanh, trên chiến đài đã ngưng tụ thành một đồ án trận đạo phát ra hào quang chói mắt.


- Đều đến đây đi!


Khóe miệng Lâm Phong lộ ra vẻ tươi cười.


- Dừng tay!


Nhưng vào lúc này, tiếng gầm đột nhiên vang lên khiến cho bước chân của những kẻ đang định lao lên chợt cứng đờ, sau đó tất cả đồng quay về phía người vừa mở miệng, chính là Cơ Vô Ưu.


- Vũ Văn Hầu, ngươi không biết xấu hổ, Cơ Môn cần phải giữ thể diện.


Cơ Vô Ưu cực kỳ không vui, trên người tràn ngập sát khí, mắng thẳng mặt Vũ Văn Hầu. Cảnh này khiến không ít người đều ngẩn ngơ, lộ ra thần sắc hồ nghi, Cơ Vô Ưu phẫn nộ đến mức bắt đầu nội đấu sao! Tuy nói Lâm Phong không ngại quần chiến, nhưng Vũ Văn Hầu vậy mà thật sự mệnh lệnh Cơ Môn quần ẩu Lâm Phong, quả thực thật quá đáng rồi. Bất luận thực lực Lâm Phong có như thế nào, nhưng hắn chỉ là tân sinh của Chiến Vương học viện, mà phe bọn họ là Tinh Thần Môn, thuộc về Cơ Môn, Cơ Môn quần chiến Lâm Phong ngay trước mặt mọi người, ngay tại chiến đài Nhân Bảng.Chưa nói đến kết cục chiến đấu như thế nào, chỉ riêng trận này đã đủ quét sạch thể diện của Cơ Môn. Người khác sẽ nói toàn bộ Cơ Môn cộng lợi cũng không bằng một mình Lâm Phong.Chuyện này không thể nghi ngờ sẽ tát thẳng vào mặt tất cả thành viên Cơ Môn, khó trách Cơ Vô Ưu lại tức giận đến vậy. Thần sắc Vũ Văn Hầu cứng ngắc, hắn cũng biết mình làm vậy không ổn, nhưng nếu không quần chiến, vậy chỉ có thể nhìn từng thành viên Cơ Môn bị Lâm Phong vũ nhục, chuyện đó cũng bẽ mặt chẳng kém. Thiên Đài dùng phương thức xa luân chiến đối phó Cơ Vô Ưu, nhưng Cơ Vô Ưu là ai? Cường giả đệ nhất Nhân Bảng, được vinh dự liệt vào hàng ngũ yêu nghiệt, từng thành viên Thiên Đài ứng chiến đều toàn thân mà lui, chẳng một ai bị thuấn sát hoặc bị cường thế vũ nhục đấy.So sánh hai chuyện này đã đủ châm chọc, hôm nay bất luận kết quả như thế nào, Thiên Đài quật khởi đã trở thành thế không thể đỡ. Vũ Văn Hầu trầm mặc, bây giờ, hắn đã không còn lời nào để nói.


- Lâm Phong, nhất chiến định thành bại thôi.


Cơ Vô Ưu phóng lên, khí tức mênh mông phủ kín toàn bộ chiến đài, Thanh Long Đồ Đằng hiển hiện, trải khắp bát phương, yêu khí sôi sục, long ngâm rít gào. Lâm Phong đạp chân xuống, xóa bỏ trận pháp vừa khắc xuống rồi chậm rãi bay lên không, lạnh lùng nói:


- Như ngươi mong muốn.



- Tất cả mọi thứ ngày hôm nay sẽ vì cuộc chiến này mà tan thành mây khói, chẳng ai lại nhớ kỹ kẻ thất bại.


Cơ Vô Ưu lộ ra tín niệm tất thắng mãnh liệt. Sự khuất nhục mà Cơ Môn phải chịu sẽ nhờ chiến thắng này mà được xóa sạch, chỉ cần hắn còn, Tinh Thần Môn, vĩnh viễn bất bại.


- Không phải sớm bảo người nhắc nhở ngươi rồi sao, vị trí thứ nhất Nhân Bảng của ngươi chắc chắn sẽ phải thay đổi.


Dứt lời, Lâm Phong lập tức giơ thủ chưởng trên không, lập tức một chữ khổng lồ trôi nổi trên hư không. Mọi người nhìn thấy mà giật mình, bưởi vì chữ đó chính là — khế! Sinh tử khế ước, khế ước sinh tử, Lâm Phong chủ động yêu cầu ký khế ước với Cơ Vô Ưu. Hai người đều ngạo nghễ, tự tin, cho rằng mình sẽ chiến thắng, bởi vậy, Cơ Vô Ưu đương nhiên sẽ không cự tuyệt ký khế ước sinh tử. Thủ chưởng của Cơ Vô Ưu cũng vung lên, hai chữ khế va chạm trong hư không, sinh tử khế ước đã thành, một trận chiến này phải định sinh tử.


- Lâm Phong thực sự là kẻ điên.


Mọi người âm thầm nói trong lòng. Cơ Vô Ưu là ai, hậu bối Cơ gia, nếu hắn thắng, mặc dù Lâm Phong được Yêu giới cự phách ở Vọng Thiên Cổ Đô thừa nhận, Cơ Vô Ưu vẫn sẽ giết hắn mà chẳng cần hỏi, bởi vì nơi này là Thánh thành Trung Châu. Nhưng nếu Lâm Phong có thể thắng, hắn dám giết Cơ Vô Ưu sao? Mặc đã ký sinh tử khế ước, nhưng nếu Cơ Vô Ưu bị Lâm Phong đánh chết, vậy sẽ mang tới cục diện gì? Những cường giả Nguyệt Môn vốn chưa từng lộ mặt, thậm chí cường giả Thái Dương Môn cũng sẽ nhằm vào Lâm Phong, hắn gánh nổi hậu quả đó sao? Dù Lâm Phong ra khỏi học viện, Thánh thành Trung Châu Cơ gia vẫn được xem là quái vật khổng lồ.Nếu hắn chỉ tranh phong với Cơ Vô Ưu, trưởng bối Cơ gia sẽ không quản bọn hậu bối cùng thế hệ tranh phong, dù thắng hay bại, đều chỉ là chuyện riêng của Cơ Vô Ưu, thắng thì do hắn mạnh mẽ, bại thì hắn nhất định phải càng cố gắng để mạnh mẽ hơn. Cơ gia đương nhiên không thể can thiệp, nhưng một khi Cơ Vô Ưu chết, vậy tính chất câu chuyện hoàn toàn khác biệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp