- Cung điện, kim sắc cổ lộ, trận đạo.


Lâm Phong bay lơ lửng nhìn xuống bên dưới, một cung điện mênh mông trước mặt, nguy nga đồ sộ nhưung bên trên lại khắc nhiều trận đạo đáng sợ, bất luận kẻ nào cũng không thể dùng ngoại lực mà phá vỡ được lớp chắn đó, dù sao đây cũng từng là Thiên Diễn Thánh tộc uy phong nhất Vọng Thiên Cổ Đô, vang danh cả Thanh Tiêu đại lục. Những nhân vật trong đó đã từng hùng bá một cõi, có nhiều Thánh Đế còn không thể so sánh nên nó mới có uy danh như vậy, thôi diễn trận đạo sẽ nắm giữ được sức mạnh thiên địa, thay đổi càn khôn. Nếu như Thiên Diễn Thánh tộc để lại di chỉ, điều này có nghĩa đã có chuẩn bị trước khi bị huỷ diệt nên vào đó đâu có đơn giản, Ngoại trừ việc cứng rắn phá nó ta thì chỉ còn một cách, phá trận đạo của nó. Trước Thiên Diễn Thánh tộc mộ táng có vô số trận đạo khắc chồng nhau, mỗi một trận pháp đều xoay quanh quang trận vân, lúc này có rất nhiều đại sư trận đạo đã đến đây nghiên cứu nhằm tìm cách phá giải.


- Chín đầu kim sắc cổ đạo mà mỗi một đầu đều bị quấn quanh, hơn nữa trận đạo cũng không giống nhau.


Lâm Phong nhìn xem kim sắc cổ lộ mà ngạc nhiên, trận pháp của Thiên Diễn Thánh tộc có thể nói đã đạt đến đỉnh cao, Vô Cực Thiên Đế ở Tứ Tượng vừ thanh danh vang dội vô cùng nhưng sở học của hắn phải đến Viêm Đế


- thái tử Thiên Diễn Thánh tôc mới phát huy mạnh mẽ, khó trách hồi xưa hắn luôn truy tìm Vô Cực Thiên Đế.



- Kim sắc cổ đạo, một bước một sát cơ, mà theo bước chân thì càng ngày càng lợi hại, trận đạo lợi hại thế này chỉ sợ phải thông quan ngàn đạo sát cơ mới có thể vào trong cổ điện.


Một vị cường giả nói ra lời làm người ta kinh hãi, phải thổng qua được hàng ngàn sát cơ mới vào được bên trong.


- Chín kim sắc cổ đạo này mỗi một đầu đều có lối vào, khi bước đến sẽ đến những nơi khác nhau?


Thiên Si nói nhỏ.


- Rất có thể.


Hầu Thanh Lâm đáp, kim sắc cổ lộ khôg giống nhau rất có thể dẫn đến nơi khác nhau.


- Còn không biết có thể mở được nó hay không nên chúng ta hãy cứ yên lặng theo dõi diễn biến thôi.


Lâm Phong chậm rãi nói, một nhóm người đi đến đứng trên ngọn núi nhìn xuống, cả chín kim sắc cổ lộ đều ẩn chứa sức mạnh trận pháp, muốn bước vào trong cũng không dễ dàng nên tạm thời cứ ở đây đã. Không chỉ đám Lâm Phong nghĩ vậy mà đa phần mọi người đều yên lặng quan sát, một số lo đi tìm kiếm kì ngộ quanh di tích. Thời gian trôi qua ngày càng có nhiều cường giả đến, bốn đại học viện của Thánh tành Trung Châu đều cử người đến, đến cả Chiến Vương học viện cũng có đến thêm vài người.


- Nữ nhân thật xinh đẹp a.


Đúc lúc này Đạm Đài mở miệng khen, trên hư không những thân ảnh tay áo bồng bềnh, một hàng bạch y tiến tử tiến đến kim sắc cổ lộ, mỗi một người trong đó đều tuyệt mĩ, kinh diễm làm không ít người nhìn theo, dường như tiên hạ xuống trần.


- Quảng Hàn tiên nữ đây ư?


Quả nhiên giống như đồn đãi mà xinh đẹp tựa thiên tiên. Tần Vũ nói, ánh mắt Hầu Thanh lâm và Thiên Si dừng lại trên một người:


- Y Nhân Lệ.


Cả hai đồng thanh, thánh nữ Y Nhân Lệ đã từng trong Lục Dục Tiện Cung. Ánh mắt Thanh Phượng nhìn Lâm Phong một cái, đêm hôm kia nàng cũng đã nghe được đoạn đối thoại của hai người, còn Hầu Thanh Lâm và Thiên Di cũng biết rõ Y Nhân Lệ, có vẻ như cũng lâu rồi. Y Nhân Lệ nghe được có người đang gọi tên mình thì nhìn qua, khi ánh mắt nàng huyển qua thấy Hầu Thanh Lâm và Thiên Si, cánh môi hơi run, ánh mắt đầy sự chấn động. Y Nhân Lệ nhìn về Lâm Phong đang rất bình tĩnh, không cảm xúc kế bên.


- Lâm Phong.


Y Nhân Lệ thì thào, hắn cũng gật đầu đáp lại:


-Y Nhân tiên nữ.



-Y Nhân tiên nữ… Trong lòng Y Nhân Lệ có một loại cảm giác khó tả, sau đó nàng gượng cười rồi gật đầu với bọn Lâm Phong đi theo các vị tiên nữ còn lại, nhìn một qua tiêu sái nhưng có chút cô đơn.


Ánh mắt Vân Thanh Nghiên nhìn Lâm Phong, cười nói:


- Nàng thích ngươi?


Ánh mắt Lâm Phong trầm đục, nhưng lắc đầu:


- Chớ nói nhảm.



- Ta là nữ nhân, sao không hiểu được ánh mắt của nàng kia chứ, nàng khẳng định thích ngươi, chẳng lẽ ngươi làm tổn thương người ta?


Vân Thanh Nghiên cười nhưng Lâm Phong đã quyết định không quan tâm.


- Y Nhân Lệ gia nhập Quảng Hàn cung lại có năng lực trận pháp.


Thiên Si nhìn Y Nhân Lệ cùng với các tiên nữ khác bước lên nghiên cứu trận pháp để phá giải.


- Nàng hẳn sẽ không có lực lượng quá mạnh mẽ nhưng có khả năng tu luyện Thôi Diễn Thánh Kinh, nắm giữ lực lượng thôi diễn cường đại, nếu như ta đoán không sai, Quảng Hàn cung đang muốn bồi dưỡng chín tiên nữ này thành trụ cột vững chắc.


Lâm Phong khẽ nói. Trong Quảng Hàn cung sẽ không thiếu các loại điển tịch chứa công pháp Đế Kinh khủng bố, thậm chí cả Cổ Thánh Kinh, chỉ cần Quảng Hàn cung nguyện ý, có thể đem nó bồi dưỡng một vài nhân tài, chín vị này có thiên phú bất phàm nhất trong số đó.


-Xem ra gặp được người quen như như một cái duyên.


Hầu Thanh Lâm thấp giọng nói, thật không biết những người còn lại và cả sư tôn bọn họ đang ở nơi nào. Chín đại tiên tử đồng thời bước lên phá giải từng sát trận đơn giản nhất, bọn họ không ngừng tiến về phía trước, chín người thay phiên nhau thể hiện.


- Chín người phối hợp quá lợi hại.


Vân Thanh Nghiên khen ngợi, chín người phối hợp đồng đều với nhau, dường như mỗi người đều hiểu một ít về trận pháp rồi ghép lại vậy. Lúc này không ít người nhìn sâu vào bên trong, chẳng lẽ Quảng Hàn cung thật sự có thể giải ra? Sự thật chứng minh trận đạo này không thể bị phá dễ dàng, càng về sau chín đại tiên tử càng chật vật, mỗi một bước tiến về trước đã trở nên khó khăn. Trong nháy mắt, mấy ngày trôi qua, Lâm Phong vẫn nhìn chằm chằm vào cổ đạo, dùng thần niệm khắc thành bản sao, mỗi một đường nhỏ cũng không bỏ qua. Trong mấy ngày này người cũng nhiều hơn, Chiến Vương học viện đến không ít, kể cả người Cơ Môn. Người Cơ Môn đương nhiên thấy bọn Lâm Phong, họ đứng bên núi khác trông qua.


- Những người này thật đáng ghét, không ngờ ở đây cũng gặp.


Một tên trào phúng, bọn Lâm Phong chẳng buồn đáp trả.


- Có những người không biết sống chết, tự tìm đến cái chết.


Lại thêm một vị, người Tinh Thần Môn trước giờ luôn cao ngạo, sau khi danh tính bị Thiên Đài lật đổ, bọn họ cực kì không thoải mái, hôm nay đến cùng người Nguyệt Môn, nên tỏ vẻ kiêu ngạo như xưa.


- Ở đâu cũng không thiếu chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng mà lại có ổ gà, kể cả trong học viện.


Đạm Đài hừ lạnh một cái làm những tên vừa mới nói chuyện như đóng băng.


- Nhanh xem, trận đạo gần được phá rồi.


Đúng lúc này truyền đến âm thanh, chín vị tiên nữ và các đại đạo trận sư đã liên thủ, dần dần đi đến phần cuối. “Ông!” Đúng lúc này, phía xa xuất hiện bóng hai người, Cửu U Ma Yêu và Hi Hoàng. Khi ấy, một đạo ánh sáng chói mắt bộc phát, kim quang bao phủ cổ đạo, trận vân biến ảo, từng đạo thân ảnh lóe lên bước vào cổ điện. Giờ phút này, mọi người đều điên cuồng lao lên trước, nhưng ngay lúc này, kim sắc cổ đạo lại biến ảo, một tiếng ầm trầm đục vang lên, cánh cửa đã khép, sát cơ khủng bố lập tức phát ra, người trong kim sắc cổ đạo lập tức bị giết chết.


- Cổ đạo đóng lại, trận đạo lại khởi động.


Mọi người hơi ngây ra không ngừng lùi lại.


- Lâm Phong, sao ngươi biết?


Tần Vũ hỏi Lâm Phong một tiếng vì vừa rồi Lâm Phong đã ngăn cản bọn họ tiếp tục tiến về trước.


- Ta không biết, nhưng dù nó có trở về như cũ ta vẫn có thể đi vào.


Lâm Phong nói, bọn Tần Vũ ngạc nhiên, Lâm Phong nói chắc chắn có thể vào được.


- Chư vị, liên thủ đi.


Lúc này truyền đến một âm thanh, chín vị tiên nữ Quảng Hàn hợp lực cùng các đại sư trận đạo tiếp tục phá trận. Rất nhanh, bọn họ bắt đầu bàn bạc, có người muốn lặp lại các bước giải khi nãy của Quảng Hàn cung.


- Trận pháp thay đổi.


Mấy người đi chưa được mấy bước đã nhận ra sự khác biệt.


- Theo ta.


Lâm Phong thấp giọng nói, lập tức bước chân ra, đi đến vị trí của Quảng Hàn vừa rồi, lập tức có từng đạo ánh sáng lóe lên, sát trận tiêu tan, Lâm Phong bước lên thêm chín bước. Trận pháp không thay đổi, nhưng hắn đã để ý, vừa rồi chín đạo cổ đạo lóe lên quang mang, trận pháp luân chuyển để ngăn chặn bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play