Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1779 - Vào cổ điện


...

trướctiếp


- Kim sắc cổ đạo thật quái lạ.


Lâm Phong bước chầm chậm trên kim sắc cổ đạo, hắn cảm nhận được rõ ràng lực lượng vô tận của nó, tài nghệ trận đạo của Thiên Diễn Thánh tộc đã đạt đến đỉnh cao. Lúc này, không ít ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong với vẻ mặt kinh dị, chỉ thấy Lâm Phong không ngừng bước về phía trước, mỗi một bước đều làm quang vân biến ảo và trận pháp được hoá giải, hắn không ngừng tiến vào trong từng tầng trận đạo một.


- Môn sinh của Chiến Vương học viện Thánh thành Trung Châu này có vẻ hiểu trận pháp.


Người Vân Tiêu học viện không rời mắt khỏi bọn Lâm Phong, người bên cạnh hắn đều có thể bước vào theo. Vũ Văn Hầu, Cơ Vô Ưu nhìn Lâm Phong thật sâu, tên này lại có thể đi vào kim sắc cổ đạo dễ dàng như vậy.


- Theo sau.


Từng đạo thân ảnh loé lên, người Vân Tiêu học viện tiến đến sau lưng bọn Lâm Phong, kim sắc cổ lộ này rất kì diệu, chỉ cần bị phá giải thì nó nhất định sẽ lại biến ảo nên bọn họ phải tranh thủ đi theo Lâm Phong, đợi đến khi hắn phá giải hoàn toàn thì có thể vào trước. Không chỉ người Vân Tiêu nghĩ vậy, bọn Vũ Văn Hầu cũng đến, vì có Lâm Phong phá giải trận pháp đằng trước nên bọn họ mới có thể đứng trên không thoải mái như vậy. Lâm Phong đang phá giải nhận ra điều này nên khẽ nhíu mày, quay đầu lạnh nhạt nhìn đám người, những tên này cũng biết kiếm tiện nghi thật, nếu như hắn thật sự phá xong thì chỉ sợ bọn người này sẽ chạy vào trước, thậm chí có thể ra tay tập kích lại họ. Thấy động tác của Lâm Phong dừng lại, mọi người đều thể hiện vẻ lạnh lùng sau đó nghe thấy Lâm Phong nói:


- Đều lùi ra ngoài kim sắc cổ lộ, nếu không ta sẽ không tiến lên dù chỉ nửa bước.



- Đệch?


Hàn quang trong mắt họ loé lên.


- Tiểu tử kiêu ngạo, ngươi phá trận chúng ta cũng không quấy rầy ngươi thế mà lại muốn húng ta ra ngoài.


Người Vân Tiêu học viện phóng thích hàn ý.


- Bây giờ ngươi muốn chết có phải không?


Cơ Vô Ưu cất giọng lạnh băng, bá đạo.


- Cút!


Ánh mắt Lâm Phong sáng lên, sắc mặt Cơ Vô Ưu trở nên âm trầm, trên người có luồng khia tức Thanh Long đang muốn bùng nổ, chứa uy áp đáng sợ.


- Ngông cuồng.


Một cường giả Vân Tiêu học viện quát lớn đạp mạnh chân về trước, trực tiếp đánh ra một đạo công kích hướng về đám người sau lưng Lâm Phong, muốn cho bọn họ một ít giáo huấn. Lâm Phong bước chân ra, quang vân khủng bố liền tụ lại, một đạo quang vân trong kim sắc cổ lộ sáng lên phóng thích uy áp đáng sợ. “Ầm ầm!” Công kích kia trong khoảnh khắc đã hoá thành phấn vụn, sát cơ chém xuống không ngừng. Các môn sinh Vân Tiêu học viện đơ người ra, sao kim sắc cổ lộ này lại dễ dàng bị Lâm Phong điều khiển đến vậy, bọn họ bị bay ra trong chốc lát, Lâm Phong lại cười lạnh rồi bước chân ra, lập tức lan tràn kim sắc quang mang hoá thành tù lao nhốt người kia trong đó, hình ảnh này làm mọi người biến sắc.


- Trảm!


Lâm Phong gầm lên một tiếng, kim sắc cổ đạo phát sáng hoá thành sát cơ trực tiếp chém về phía tù lao trong hư không đó, những người bên ngoài đều cảm nhận được uy áp khủng bố mà lui lại, hư không như bị nổ tung, tù lao vừa rồi cùng thân ảnh vị kia đã biến mất hoàn toàn. Một màn này làm mọi người khẽ co giật, một vị hạ vị Hoàng đỉnh phong lại bị giết chết bởi trận pháp.


- Kim sắc cổ lộ thật cổ quái.


Mọi người nhìn chằm chằm cổ lộ, càng đi sâu vào thì uy lực càng khủng bố, còn Lâm Phong khi trong đó như cá gặp nước, chỉ cần thôi động trận phâp đã phát ra uy lực đáng sợ, đây chỉ mới ở bên ngoài đã vậy thì kho vào trong sẽ càng khủng khiếp.


- Cút.


Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng nhìn Cơ Vô Ưu và đám người xung quanh.


- Gia hỏa cuồng vọng.


Trong mắt mọi người chứa sát ý nồng đậm, nhất là Cơ Vô Ưu, Lâm Phong lại dám quét mắt về phía hắn bảo cút, nhục nhã vô cùng. “Rống!” Một tiếng rồng ngâm vang lên, thủ chưởng Cơ Vô Ưu đột nhiên run lên, bên trong trận phâp xuất hiện một đầu Thanh Long khủng bố xuất ra một cổ đạo hoang vu, trong chớp mắt mang theo khí thế chém giết bay đến bọn Lâm Phong, nếu như nó đánh trúng, chỉ sợ bọn họ sẽ bị thương nặng thậm chí bị giết chết. Lâm Phong liên tục bước chân ra, bên trên kim sắc cổ đạo xuất hiện một tấm lưới khổng lồ bao phủ lấy Thanh Long, tiếng xé gió truyền đến, Thanh Long chia năm xẻ bảy, từng giọt máu tươi văng tứ phía.


- Thanh long đồ đằng của Cơ gia quả nhiên lợi hại, hồn phách như một thực thể sống.


Mọi người thầm than nhưng kim sắc cổ lộ này đáng sợ đến mức nó cũng không làm gì được. Kim quang khủng bố lại lần nữa phóng lên trời, bọn Cơ Vô Ưu khôn ngừng lui lại, hai tay cũng không được yên, chưởng ra thủ chưởng gào thét, long trời lở đất, kim sắc quang hoa cũng dường như bị ngăn cản lại. Lâm Phong vẫn tiếp tục bước ra, dần dần phá giải được càng nhiều kim sắc cổ lộ, thần sắc cường giả trầm xuống rồi nhanh chóng lui lại, trong giây lát đã ra ngoài hoàn toàn, mắt vẫn cứ nhìn bóng dáng Lâm Phong chằm chằm. Lâm Phong lạnh lùng quétr mắt qua bọn họ rồi xoay người tiếp tục bước đi bên trong trận pháp.


- Kim sắc cổ lộ càng đi vào trongg thì uy lực càng cường đại, nên Lâm Phong càng có thể dùng lực lượng mạnh mẽ đó, chúng ta không thể đến gần hơn.


Vĩ Văn Hầu nghĩ, bọn họ đều đứng bên ngoài nhìn vào, nếu như Lâm Phong thật sự có thể phâ giải trận pháp thì bọn họ chắc chắn sẽ xông lên. Không ít người nhìn theo buóc chân hắn, nhất là những nhân vật đại sư trận đạo, bọn họ cũng đã nhìn ra một ít dấu hiệu, chỗ Lâm Phong hước vào ban nãy người Quảng Hàn cung đã phá, chín cổ lộ trở nên biến ảo khó lường, giờ phút này điều bọn họ cần làm là quan sát Lâm Phong làm cách nào để tìm kiếm rồi phâ để lát vào.


- Hắn vậy mà thật sự có thể phá trận.


Mọi người thấy Lâm Phong vẫn đi về trước, đến chỗ sâu trong đó, nếu như tiếp tục có lẽ khôngg bao lâu nữa sẽ vào được cổ điện.


- Chuẩn bị cho tốt.


Vũ Văn Hầu nhìn chằm chằm, hội tụ khí tức để tuỳ thời đều có thể cướp đường vào. Lại thêm một thời gian Lâm Phong đã đến nơi cuối cùng, cỗ khí tức mênh mông tràn đến, Lâm Phong khẽ cười lạnh bước chân không ngừng rung động, kim sắc cổ lộ lập tức phát sáng lên, một cỗ sát cơ ngập trời bùng nổ.


- Đi.


Từng đạo thân ảnh cuồn cuộn hướng về phía Lâm Phong, sát cơ kia đã che mất cổ đạo, tiếng vang ầm ầm, cánh cửa cổ điện đã mở ra, bọn Lâm Phong tức tốc chạy vào.


- Tránh ra.


Một chưởng ấn bay đến trực tiếp đánh bay tên đang đứng gần cử nhất, công kích giao hoà với trận đạo tạo nên sự chấn động, kim sắc cổ đạo lại lần nữa biến ảo.


- Không tốt, mau lui lại.


Âm thanh giận dữ truyền đến làm cho đám người rời khỏi, nhưng vẫn có người bay về trận đạo và bị nó nuốt lấy đến xương cốt cũng không còn.


- Vô liêm sỉ.


Sắc mặt mọi người khó coi nhìn về nơi bọn Lâm Phong biến mất, kim sắc cổ lộ cũng đã khép kín ngăn bọn họ bên ngoài.


- Kim sắc cổ lộ biến ảo, phải nhanh chóng đi tìm lối vào.


Mộ vị đại sư nói, bọn họ phải tìm bộ pháp của Quảng Hàn cung và Lâm Phong, vừa rồi đi từ trận đạo vào, Lâm Phong phát hiện sớm nhất sau Quảng Hàn cung nên đó là nhóm thứ hai bước vào.


- Đúng, chỉ cần có thể tìm được lối vào, lão phu có cách để vào.


Một vị lão giả nói, vừa rồi ông quan sát Lâm Phong rất kĩ, ông đã dừng thần niệm khắc lại lúc Lâm Phong giải trận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp