Lâm Phong quay đầu lại lạnh lùng nhìn người bên cạnh Tần Vũ:
- Ngươi đi đi, ta sẽ không giết ngươi.
Nhưng nếu ngươi dám làm gì hắn thì đừng trách ta. Dứt lời có một đạo hàn quang loé lên trong mắt Lâm Phong khiến người kia khẽ run, hướng mắt nhìn qua Phong Hắc Sát. Lúc này hắn ta đã mở mắt nhìn Lâm Phong, tên Lâm Phong này cũng thật lợi hại, có được nhiều hệ pháp tắc, nhiều thần thông kiếm thuật và cả trận đạo, tất cả đều am hiểu sâu sắc, chỉ trong giây lát đã đánh bại được ba vị trên Tiềm Vương bảng, mà chẳng qua cũng do ba tên đó quá phế vật. Lâm Phong lại nhìn về Bộc Dương, lạnh băng nói:
- Ngươi mới tự tìm đường chết.
Dứt lời, bát bảo Thái Dương luân trong tay Lâm Phong phóng ra đạo hào quang bao cả bầu trời, trên hư không đột ngột xuất hiện một hoa quang đỏ rực đánh về phía Bộc Dương. Sắc mặt hắn khó coi huy động toàn bộ lôi điện, lôi quang va chạm với thái dương quang, không gian xung quanh nổ tung, một chuôi kiếm kêu lên những tiếng boong boong phẫn nộ xuất hiện, nó đến nhanh như chớp, lực lượng phá diệt không ngừng toả ra mạnh mẽ, Bộc Dương lập tức tung ra một chưởng vào không gian, từng đạo ánh sáng không ngừng quấn quanh và va chạm với Thiên Cơ Kiếm. “Oanh tạch!” Thiên Cơ Kiếm không ngừng đánh vào lôi quang làm Bộc Dương phải lùi lại, ngay lúc này thái dương quang chiếu thẳng vào trong mắt hắn làm hán mù hoàn toàn.
- Bạo!
Lâm Phong gầm lên một tiếng cũng là lúc Bộc Dương hét thảm, trong mắt hắn như có lửa đốt, đúng lúc này Thiên Cơ Kiếm đã thoát ra được và đi xuyên qua đầu hắn, trảm.
- Chết rồi.
Vị đang canh giữ bên cạnh Tần Vũ hơi run, Lâm Phong chuyển mắt sang:
- Ngươi còn không đi?
Sắc mặt tên đó cứng đờ, ánh mắt đã bị Lâm Phong hấp dẫn, bên trong đôi mắt Lâm Phong xuất hiện một toà Cửu U làm cho ánh mắt hắn như bị giam cầm và bị ăn mòn, bên trong không ngừng vang lên âm thanh nước Cửu U chảy.
- Không tốt.
Ánh mắt tên đó đã quay về đã thấy Lâm Phong đang cầm một cây trường thương lao đến hắn nhưng khi đến gần thì nó như đột ngột bốc hơi không thấy đâu, lần xuất hiện tiếp theo chính là giữa mi tâm hắn, trường thương ẩn chứa lực lượng thần bí khó lường, lúc bị Cửu U nắm giữ ý chí hắn đã biết mọi thứ quá muộn, chết chắc a. Lâm Phong xẹt qua trước người Tần Vũ, hắn ngồi xổm xuống truyền cỗ pháp tắc chi lực vào cơ thể Tần Vũ để giảm bớt thương thế.
- Lâm Phong, xem ra mọi người đã đánh giá thấp ngươi rồi.
Tần Vũ cười nói, thủ đoạn của người này quá nhiều, bây giờ không chỉ có tử vong pháp tắc mà còn có sinh mệnh lực lượng, điều khiển cái chết, loại sức mạnh mà ai cũng thấy khủng bố. Phong Hắc Sát cư nhiên đứng dậy, áo đen phấp phới, bước chân ra hướng đến chỗ Lâm Phong.
- Thực lực của ngươi không tệ mà chết ở đây thì thật đáng tiếc, nhưng ta đã nhận lời người khác rồi nên phải giết ngươi thôi.
Phong Hắc Sát đứng trong hư không nhìn Lâm Phong phía xa, toát ra cỗ lực lượng lạnh lùng mạnh mẽ.
- Lâm Phong, người này là cao thủ trên Địa bảng – Phong Hắc Sát, tu luyện trường phong pháp tắc và cả hắc ám lực lượng, luôn quỷ dị khó lường, rất nhiều cường giả mạnh mẽ đã chết trong tay hắn, đứng thứ sáu mươi trên bảng, rất khó đối phó.
Tần Vũ nói với Lâm Phong, hắn âm thầm gật đầu, thực lực trung vị Hoàng ở học viện này đã là sự tồn tại cường đại rồi, chỉ với vị trí sáu mươi đã nắm chắc được việc thắng hắn.
- Niệm tình thiên phú của ngươi không tồi nên ta sẽ cho ngươi lựa chọn cách chiến đấu, dùng binh khí hay thực lực để đấu đây?
Phong Hắc Sát nói, dưới chân hắn xuất hiện một vùng màu đen làm Lâm Phong cảm thấy hơi lạ, loại pháp tắc hắc ám này có vẻ khá hiếm a. Tiếng nói của tên đó tràn ngập sự tự tin, dường như chắc chắn rằng hôm nay Lâm Phong phải chết ở đây.
- Người ở Địa bảng à, ta rất muốn lĩnh giáo a, không dùng binh khí đi.
Lâm Phong mở miệng, thân thể lập tức bay ra xa Tần Vũ để tránh cho hắn bị ảnh hưởng. Lâm Phong lúc này đã thu bát bảo Thái Dương luân và trường thương vào, tuy dùng binh khí càng khiến hắn nắm chắc phần thắng hơn nhưng hiện tại hắn cần chiến đấu để xem thực lực của mình.
- Có thể nói cho ta biết ai kêu ngươi làm việc này không?
Lâm Phong đạm mạc hỏi.
- Một người sắp chết như ngươi dù có biết rõ cũng được gì, nghĩ đến cảnh giới của ngươi thấp hơn ta nên ta cho ngươi ra tay trước.
Phong Hắc Sát chậm rãi nói, Lâm Phong bước chân ra ngưng tụ một thanh kiếm với áo lực nặng nề, Phog Hắc Sát có thể cảm nhận rõ ràng cỗ ý cảnh mạnh mẽ. Lôi đình trong hư không ép xuống Phong Hắc Sát tạo cho hắn cảm giác như bản thân không phải đang đối đầu với kiếm mà vô số núi lớn từ từ hạ xuống.
- Hình ý!
Đôi mắt hắn ta run lên, ngộ tính của tên này mới ở hạ vị Hoàng thôi mà đã làm được hình ý kết hợp làm cho pháp tắc lực lượng trở nên mạnh mẽ hơn, uy lực cường đại gấp mấy lần. Nhưng sự chênh lệch giữa hạ vị Hoàng và trung vị Hoàng không dễ bù như vậy đâu, Phong Hắc Sát chỉ tay lên trời lập tức xuất hiện một luồng sức mạnh kinh khủng, gió hội tụ lại thành một phong hưởng ấn to lớn bay đến đối phương. Hạ cỗ lực lượng kinh khủng va chạm vào nhau tạo nên một vòng sáng, không gian nơi đó bị nổ tung, Lâm Phong xông thẳng lên trời làm một mạch các động tác, kiếm thứ hai lại đến, Thái Dương quang chiếu sáng cả mọt cùng không gian. Phong Hắc Sát hừ lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động hắn ám pháp tắc đã bao phủ cả đất trời, lấy hắn làm trung tâm mà lan tỏa. Ánh sánh Thái Dương không cách nào chiếu đến khu vực đó, cỗ hắn ám lập tức như muốn nuốt trọng cả Lâm Phong mà tiến nhanh đến nhưng Lâm Phong đã hành động rất nhanh, hắn chém thái dương kiếm ra cho nó bao bọc lấy mình. Đệ nhị thức còn chưa rơi xuống mà Truy Phong Kiếm đã ra, Hình Ý lập tức dung hợp làm nó biến đổi không thể nhìn thấu quy tắc.
- Hừ.
Phong Hắc Sát cười lạnh, trên người cũng xuất hiện pháp tắc lực lượng gió, đúng là pháp tắc của hắn mạnh hơn Lâm Phong nhiều, hắn di chyển lặng lẽ trong bóng đêm, khi Truy Vân Kiếm đến thì hắn đã biến mất. “Oanh” Một cỗ lực lượng kinh khủng đánh đến từ phía sau như sấm chớp với uy lực cường đại, thân thể Lâm Phong đột nhiên nổ tung, Phong Hắc Sát hơi rung động. Sau khi ổn định lại, vững vàng đứng trong vùng hắc ám, xung quanh hắn xuất hiện ba Lâm Phong, mỗi một tên đều toát ra khí tức cường đại, thật thật giả giả không thể nhìn ra ai là bản thể còn ai là ảnh ảo.
- Thân ngoại hoá thân!
Ánh mắt Phong Hắc Sát trở nên nghiêm trọng, thần sắc ba tên Lâm Phong này như nhau mà vây lấy hắn. “Đông!” Hư không run lên, ba tên Lâm Phong đạp xuống vùng hắn ám mà tiến lên, ánh sáng thái dương trở nên biến ảo và lan rộng ra, Phong Hắc Sát cảm thấy hơi không ổn, ba tên này dường như tất cả đều có thực lực chứ không phải chỉ đơn giản như phân thân ảnh ảo. “Đông!” Hư không lại lần nữa bị run lên, lần này hắn ám đã bị trận đạo quang vân của Lâm Phong bao lấy, Phong Hắc Sát hơi trầm mặc, hắc ám pháp tắc trên người hắn trở nên mạnh mẽ, cả người giờ chỉ toàn màu đen. Thân ảnh Phong Hắc Sát như gió muốn trốn vào bên trong bóng tối nhưng ba Lâm Phong đồng loạt tiến đến mang theo lực lượng gió lốc cuồng bạo, trong hư không xuất hiện một lao tù lớn, những ảo ảnh nhanh chóng quay về với bản thể Phong Hắc Sát.
- Trận đạo thật lợi hại.
Vừa rồi Lâm Phong lấy chân khắc ra trận lao tù để nhốt bọn Bộc Dương hắn cũng không để ý mấy, bây giờ ba tên Lâm Phong cùng bày trận đã khiến nó trở thành một đại trận cường đại, cầm tù cả không gian thì có thể cầm tù hắn lại nhưng tên đó cũng tự cầm tù chính mình.
- Tù trận này từ khi lĩnh ngộ được thì đây là lần đầu tiên ta sử dụng nó nên ngươi có chết cũng cam lòng rồi.
Ba Lâm Phong cùng nói, bây giờ hắn như đang đứng ở vị trí Phong Hắc Sát khi nãy phát ra âm thanh lạnh lùng bá đạo, toát ra khí thể độc tôn cửu đỉnh, hôm nay là Phong Hắc Sát ngươi chết mà không phải ta. Sắc mặt tên đó khó coi, ánh mắt không ngừng lạnh lẽo, ba tên Lâm Phong rồi lại còn tù lao đại trận. “Đông!” Ba tên Lâm Phong lại ra tay lần nữa nhung không phải nhằm vào Phong Hắc sát mà để khắc phá diệt đại trận tạo ra quang vân khủng bố trong không trung. Phong Hắc Sát nghĩ không thể chờ được hơn bởi vì trận đạo của người này quá mạnh mẽ, nếu như cho hắn thời gian thì sẽ có nguy hiểm cho mình, hiện tại bản thân hắn đã không còn tự tin như trước đó. Thân ảnh xông đến với tốc độ khủng bố, một tên Lâm Phong bị nhắm đến tung ra thủ chưởng to lớn, Tử Hà Xa Chiến Khí cuồn cuộn như ngàn vạn chiến xa cùng lúc áp xuống thiên địa mang theo uy áp kinh khủng mà công kích. Đồng thời hai thân ảnh còn lại của Lâm Phong cũng không đứng yên, một người lộ ra tử vong quân lâm chi ý đạp vào hư không đi đến, tứ tuyệt sát bao phủ cả đất trời, ai chống cự liền giết người đó. Thân ảnh cuối cùng xuất kiếm quang chói mắt, đại địa kiếm nặng nề chém ra khiến cho Phong Hắc Sát cảm thấy được nhiều cỗ khí thế nặng nề đang áp bách mình, ba tên Lâm Phong đồng thời công kích, loại cảm giác này làm cho hắn muốn sụp đổ ngay lập tức.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT