Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1765 - Thanh Phượng Đến


...

trướctiếp

Một trận chiến này khiến cho cái tên Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm và Thiên Si vang danh không ai không biết, nhất là nhóm người hạ vị Hoàng, nhưng chuyện này chưa đủ tạo ảnh hưởng đến trung vị Hoàng hay thượng vị Hoàng, dù sao bọn họ cũng đã có thể gây sự chú ý với những người cùng cấp, đương nhiên khi có yêu nghiệt nào xuất hiện cũng dễ biết được thông tin.

Bây giờ chuyện Lâm Phong ở Vọng Thiên Cổ Đô khi trước cũng đã bị đào lên, người bị thiên vứt bỏ, không thể thành Hoàng được nhưng lại có thể thành thạo bảy hệ pháp tắc, chiến lực còn rất đáng sợ, từ những chuyện này có thể đoán ra được trận chiến ngày hôm đó….dù sao trên Tiềm Vương bảng vẫn là Cơ Vô Ưu đứng đầu, thế mà Lâm Phong va chạm với hắn lại không chiếm được thế thượng phong. Nhất là ngày hôm nay Thiên Đài thành lập trong Chiến Vương học viện lại gây ra không ít phong ba, khi trước trên chiến đài đám Lâm Phong cũng có nói qua việc thành lập một môn phái lấy tên Thiên Đài, hơn nữa Vân Thanh Nghiên cũng gia nhập và đang tuyên truyền cho nó, cô tự xưng mình là đại sư tỷ của Thiên Đài, dựa vào ưu thế mỹ nữ và thanh danh của người có trong Địa bảng đã kéo được không ít người, Lâm Phong thấy cảnh này nhất định sẽ câm nín. Nhưng ngược lại, hiện tại Lâm Phong đang rất bận rộn tu luyện, còn Hầu Thanh Lâm và Thiên Si thì thỉnh thoảng mọi người còn thấy đi qua lại Chiến Vương Điện. Thời gian dần trôi, Chiến Vương học viện lại nghênh đón thêm một lần khảo hạch, lần này có năm người thêm vào mà ba trong đó quen với Lâm Phong, những người đó lần lượt là Thanh Phượng, Ô, Toan, bọn họ không phải phàm nhân, bản thể của Thanh Phượng không rõ nhưng lại có thập tuyệt chi lực và thôi diễn khủng bố, Ô thì chính là Thái Dương thần điểu, Toan cũng là từ yêu thú Toan Nghê biến thành, ba người cùng bước vào học viện. Trong một gian mật thất, Đạm Đài đang ngồi xếp bằng, thân thể hắn không ngừng phát ra tiếng vang đùng đùng khiến cho toàn bộ mật thất như bị nổ tung, âm thanh cứ lượn lờ bên tai thật lâu, thân thể Đại Đài vốn cao lớn nay lại có thêm ngạo khí, từng khối cơ bắp nổi lên, kế tiếp còn có âm thanh sư tử rống. Trong bộ lạc, Đạm Đài hắn trời sinh tính khí đã ngông cuồng nhưng thiên phú lại tốt vô cùng, theo quá trình phát triển thì tiềm lực của bản thân bắt đầu bộc phát ra, bây giờ chỉ cần hắn tu luyện công pháp phù hơp thì toàn thân đều như được cường hóa không ngừng tỏa ra lực lượng mạnh mẽ. … Bốn đại học viện của Thánh thành Trung Châu không chỉ có mình Chiến Vương học viện náo nhiệt, ba học viện khác cũng vui vẻ không kém, Doanh Thành của Thiên Thần học viện đã phong Vương, sự kiện này tạo nên một làn sóng tu luyện, không ít người gia nhập Thiên Thần học viện, trong số người thuận lợi tiến vào có rất nhiều người nổi bậc, như Độc Cô Bất Bại nắm giữ thần ấn vương thể, 3600 đạo thần ấn cùng tập hợp lại tạo ra uy lực mạnh mẽ lập tức tiến vào đầu danh sách tân sinh, ngoại trừ người có Vương thể thì còn có người Tuyết tộc, vô luận nam hay nữ của Tuyết tộc đều được nhiều người ái mộ dù họ đi đến đâu gió tanh mưa máu đến đó. Tuyên Cổ học viện, điều làm cho người ta chú ý nhất là trung vị hoàng Sở Xuân Thu, nghe nói người này khi còn ở Vọng Thiên Cổ Đô đã dùng một năm rưỡi tăng từ hạ vị Hoàng lên đến trung vị Hoàng, hôm nay tuvi cũng đã tăng nhanh hơn đạt đến trung kì của trung vị Hoàng rồi, tốc độ tu luyện này khiến người khác chỉ biết nghẹn họn nhìn, nhiều người cảm thấy đây là tên điên của Sở gia, không biết về sau hắn khi tu luyện có bị hóa điên không nữa. Xuân Thu học viện cũng có người nổi trội, ví dụ như Lang Tà, Giới Vương thể cường đại, nhân vật lần này toàn là nhân tài kiệt xuất, trong thời gian ngắn không một ai dám đậy, đây chính là uy áp Vương thể. Người của các học viện khác đều đang cố gắng tu luyện, không ngừng trở nên cường đại hơn, bọn hắn biết rõ trên hành trình này sẽ vô tình gặp những cường giả yếu hơn chờ bọn họ chà đạp, chỉ có thể không ngừng tiến lên vượt qua người đi trước để tìm thấy con đường đi của chính mình. Lâm Phong đương nhiên biết thế giới võ đạo tàn khốc nên từ trước đến nay hắn đều ép bản thân mình vô cùng chặt chẽ, bây giờ Lâm Phong đang tu luyện trong thế giới của mình, toàn thân tràn ngập ma ý cuồn cuộn, thiên ma kiếp không ngừng quấn quanh cơ thể còn cỗ cơ thể đen này dường như có Long khí, huyết mạch gào thét như âm thanh rồng ngâm. Huyết mạch Giao Long bá đạo cường thịnh, hắn rót vào máu mình, từng nay về sau để dung hợp, chăn sóc thai nghén trong lòng thật ân cần để nó không ngừng phát triển. Mở mắt ra, một cỗ khí lập tức được phóng thích, đồng thời ý niệm Lâm Phong cuồn cuộn không ngừng truyền lực lượng vào bàn cờ Thôi Diễn, trận đạo bắt đầu xuất hiện, hắn đương nhiên muốn lợi dụng thật tốt cái việc mà đã có nhiều người dùng qua bàn cờ này nên có rất nhiều trận đạo trong đó, dù không có có nhiều thời gian để lĩnh ngộ các loại trận đạo khác nhau nhưng hắn vẫn muốn nghiên cứu vài loại hữu dụng với bản thân, nhỡ ngay lúc gặp địch mạnh thì còn có thể đấu. Thời gian chậm rãi trôi, nháy mắt đã qua mấy tháng, cuối cùng cũng đến ngày Lâm Phong ra khỏi mật thất, hắn vừa bước ra đã nghe thấy âm thanh nói chuyện, bước chân ra đã thấy Vân Thanh Nghiên đang dẫn theo một đám người, miệng thì huyên thuyên không ngừng.


- Vân Thanh Nghiên, ngươi đang làm gì?


Lâm Phong hỏi.


- Lâm Phong, cuối cùng ngươi cũng chịu ra, đến đây xem một chút, những người này đều là người Thiên Đài chúng ta, ta đang chuẩn bị dẫn bọn họ ra ngoài học hỏi kinh nghiệm.


Vân Thanh Nghiên cười nói vui vẻ, Lâm Phong hơi đơ người khi nghe, hỏi:


- Ta không phải đã nói qua là Thiên Đài không tùy ý thu người sao?


Những người này đều nhìn sang Lâm Phong với ánh mắt như muốn nói ta đây vào Thiên Đài cũng để mặt mũi cho ngươi rồi mà còn chê à, thật không biết Vân Thanh Nghiên làm thế nào àm lại thu hút họ vào.


- Không quan hệ, chúng ta là nhóm người đầu tiên vào Thiên Đài, gọi là hạch tâm, về sau ta sẽ tuyển thêm ngoại môn vào, đợi đến lúc qua được thẩm tra thì sẽ cho vào nội bộ.


Vân Thanh Nghiên cười nói:


- Lâm Phong, đại sư tỷ ta đây cũng phải thật vất vả lắm mới có thể mời nhiều người đến Thiên Đài đây này.


Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, nói:


- Tùy ngươi vậy, nhưng ta cũng phải nói rõ muốn trở thành người chính thức thì phải đạt được sự tán thành của huynh đệ chúng ta mới được.



- Được, ta đáp ứng ngươi.



- Ngươi chính là Lâm Phong ư, nghe nói ngươi và Cơ Vô Ưu đánh ngang nhau, không bằng để ta tới thử xem thực lực của ngươi xem dựa vào cái gì để khai sáng Thiên Đài.


Lúc này có một người cao giọng nói, Lâm Phong nhìn sang người này một cái rồi lại chỉ tay vào một người đứng trong đó, nói:


- Trước tiên ngươi đánh với hắn đi, thắng rồi lại đến tìm ta!


Ánh mắt mọi người nhìn sang người bị Lâm Phong chỉ, là một thanh niên đội vương miện với thần sắc bướng bỉnh cùng ánh mắt sắc bén, nhìn qua có vẻ là một nhân vật lợi hại. Tên thanh niên bị chỉ nhìn chằm chằm Lâm Phong, trên mặt lộ vẻ tức giận nhưng vẫn tiến lên, chỉ vào người kia:


- Cút lên đây.



- Ngông cuồng.


Thần sắc người kia lạnh băng, bay lên mang theo một cỗ khí mênh mông bùng nổ làm đất trời chấn động, lúc này mọi người lại thấy thanh niên đội vương miện lóe lên rồi biến mất, tốc độ của hắn nhanh như chớp, giống như một mũi tên lao nhanh, Thái Dương nhục quyền đánh ra với uy thế đáng sợ.


- Cửu Huyền Ba Đào!


Người nọ gầm lên một tiếng, trong hư không lập tức có một con sóng đáng sợ lao đến va chạm với Thái Dương nhục quyền, nhưng Thái Dương nhục quyền trực tiếp đốt cháy nó, làm nó bốc hơi đến khô héo rồi xuyên thẳng qua đánh vào người đối phương. “ầm ầm!” Một âm thanh vang lớn, thân thể người kia bị đầy lùi nhanh chóng, hắn cảm giác được cách tay như muốn nổ tung, một ngọn lửa đáng sợ đang tàn sát bừa bãi khiến cánh tay hắn hơi rũ xuống và có chút tái nhợt.


- Nhục thể thật cường, còn có ngọn lửa đó càng đáng sợ hơn hỏa diễm pháp tắc.


Người đó nhìn chằm chằm thanh niên đội vương miện, bên trong mắt hắn như có một mặt trời đang quay vòng liên tục khiến người nhìn vào bị chói khó mà mở mắt được.


- Yêu thú, ngươi là Thái Dương Thần Điều.


Đồng tử vị kia co rút lại.


- Thái Dương thần điểu.


Ánh mắt thanh niên đội vương miện bướng bỉnh mà lạnh buốt khiến cho đám người xung quanh không dám nói gì, hóa ra người này chính là thần điểu mấy hôm trước bước vào học viện đây mà, như thế nào lại tới Thiên Đài.


- Đúng vậy, Lâm Phong, ngươi xem, đến Thái Dương thần điểu Kim Ô cũng bị ta kéo vào Thiên Đài rồi này.


Vân Thanh Nghiên mỉm cười. Nhưng trong đám đông lại bước ra hai thân ảnh nữa, đó là Thanh Phượng và Toan, bọn họ vốn đã nhận được thông báo của Lâm Phong mà vào Chiến Vương học viện tụ hội với hắn, khi đến đây mới được nghe thêm ít chuyện về Lâm Phong, hắn đã sáng lập ra Thiên Đài nên họ biết thời biết thế mà gia nhập vào nhóm người Vân Thanh Nghiên.


- Xem ra ngươi cũng sống không tệ, hơn nữa còn sáng lập môn phái.


Thanh Phượng nói với Lâm Phong, gia hỏa này đến Chiến Vương học viện cũng như khi đến Vọng Thiên Cổ Đô vậy, rất nhanh đã khiến mọi người biết đến hắn.


- Hi vọng thực lực của ngươi tiến bộ, nếu không ngươi còn phải chiến đấu với ta dài.


Đôi mắt Ô sắc nhọn nhìn chằm chằm Lâm Phong.


- Yên tâm, ngươi sẽ không có cơ hội để vượt qua ta đâu.


Lâm Phong nhìn Ô một cái, gia hảo này tuy chỉ là thần điểu nhưng trời sinh đã rất lợi hại, như có vương thể, nhưng dù sao cũng không thể vượt qua được hắn. Vân Thanh Nghiên nghe được đoạn đối thoại của họ mà lộ ra vẻ tức giận, những người này thật ra đến vì có giao tình với Lâm Phong chứ không phải nàng lôi kéo vào được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp