- Lâm Phong!


Lúc này, bên ngoài truyền đến một âm thanh thanh thúy, nhìn lên hư không thấy ngay hai đạo thân ảnh xuất hiện, đó chính là Vân Thanh Nghiên và một thanh niên mặc trường bào kim sắc, còn Dương Sở Ca bây giờ không có ở đây, hắn là tộc nhân của Thánh Dương Thánh tộc nên đương nhiên không thể tiếp xúc với Lâm Phong. Lâm Phong hơi ngạc nhiên, nhìn Vân Thanh Nghiên hỏi:


- Ngươi tới đây có chuyện gì không?



- Đương nhiên, ta muốn thương lượng với các ngươi chuyện quan trọng.


Vân Thanh Nghiên lộ ra vẻ xinh đẹp cười:


- Ngươi nhìn xem, nơi này có không ít người nằm trong Tiềm Vương bảng, đội hình này rất tốt nhưng lợi hại nhất vẫn là Vân Thanh Nghiên ta đây, người nằm trong Địa bảng.



- Địa bảng?


Lâm Phong ngạc nhiên nhưng lại lập tức mỉm cười, khó trách hắn cảm thấy cái tên Vân Thanh Nghiên này hơi quen, thì ra đã ở trong Địa bảng.


- Sau đó thì sao?


Lâm Phong hỏi. Ánh mắt Vân Thanh Nghiên lóe lên ánh sáng lạ, nhìn Lâm Phong:


- Không phải vừa rồi ngươi ở trên chiến đài nói muốn thành lập môn phái ư, không bằng gia nhập môn phái của ta đi, Vân Môn a.



- Vì sao ta phải gia nhập môn phái của ngươi?


Lâm Phong hỏi lại.


- Ta là cường giả trên Địa bảng, thực lực lợi hại nhất trong đây nên đương nhiên các ngươi gia nhập vào Vân Môn ta rồi.


Vân Thanh Nghiên hất cao đầu khiến đám Lâm Phong cảm thấy thú vị, Vân Thanh Nghiên không hề có một chút khí chất của cường giả Địa bảng.


- Chúng ta chuẩn bị khai sinh môn phái riêng tên Thiên Đài nên không thể gia nhập vào Vân Môn của ngươi được.


Thiên Si lại nói tiếp:


- Nói cách khác, ngươi cũng gia nhập Thiên Đài chúng ta đi?


Ánh mắt Vân Thanh Nghiên không ngừng lóe lên, cười nói:


- Muốn ta gia nhập Thiên Đài cũng được nhưng vị trí môn chủ này phải đưa cho người mạnh nhất đảm đương, mà ta lại là người đó.



- Thiên Đài không có môn chủ, tất cả mọi người đều như nhau.


Lâm Phong lắc đầu, môn chủ của Thiên Đài phải giữ lại. Hầu Thanh Lâm và Thiên Si đương nhiên hiểu rõ ý của Lâm Phong, Thiên Đài vĩnh viễn chỉ có một môn chủ, đó chính là sư tôn của họ.


- Như vậy sao được, một môn phái sao có thể không có môn chủ, người đó chính là người đưa ra mệnh lệnh.


Vân Thanh Nghiên hơi khó hiểu hỏi.


- Gia nhập Thiên Đài đều là huynh đệ nên không có chủ nhân, không có mệnh lệnh, nếu như người đó có ý xấu thì tất cả mọi người có thể cùng chém chết hắn.


Thần sắc của Lâm Phong nghiêm nghị nói ra một cách chậm rãi, lời nói khiến mọi người rung động. Lâm Phong nếu như đã muốn xây dựng lại Thiên Đài ở Chiến Vương học viện thì Thiên Đài này phải có sự đoàn kết lực lượng, không phải người của tộc mình thì chắc chắn sẽ có nảy sinh dị tâm, những người đó cũng không cần vào làm gì, Lâm Phong muốn Thiên Đài này phải giống như mười một vị huynh đệ bọn cùng hợp sức lại, mọi người đều là anh em với nhau, công bằng, thì mọi thứ mới có thể hòa hợp và tiến bộ, cường đại đến mức làm người khác nghe đến tên đã phải run. Vân Thanh Nghiên trừng mắt nhìn Lâm Phong một cái, gia hỏa này sao nghiêm túc vậy chứ, chỉ cần có ý xấu sẽ bị chém chết tập thể, thật tàn nhẫn.


- Ngươi còn muốn vào Thiên Đài không?


Lâm Phong cười cười nhìn Vân Thanh Nghiên.


- Hừ, ngươi dọa ta à, ta muốn vào Thiên Đài, không làm môn chủ cũng được nhưng các ngươi phải gọi ta là đại sư tỷ.


Vân Thanh Nghiên hừ lạnh.


- Gia nhập Thiên Đài chúng ta đương nhiên hoan nghênh mà ngươi muốn rời khỏi cũng đều được, nhưng vẫn câu nói vừa rồi kia, nếu ngươi dám có ý xấu với Thiên Đài và làm tổn hại các huynh đệ khác thì đều có chung kết cục.


Thần sắc Lâm Phong nghiêm túc và trang trọng nhìn về phía bọn Tần Vũ và Đạm Đài:


- Đại Đài, Tần Vũ, đối với các ngươi ta cũng sẽ vẫn nói vậy, vào Thiên Đài thì chúng ta chính là huynh đệ nhưng nếu một ngày nào đó các ngươi phản bội thì ta sẽ không lưu tình.



- Hiểu rõ, Đạm Đài ta sao lại là loại người này đây.



- Yên tâm, nếu như đã gia nhập thì phải tin tưởng vào cách làm của ngươi, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia.


Tần Vũ gật đầu đồng tình, hắn đương nhiên hiểu ý của Lâm Phong, có những lời vẫn nên nói rõ trước.


- Tốt rồi, từ nay về sau mọi người chính là huynh đệ có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.


Lâm Phong xòe bàn tay ra, Hầu Thanh Lâm, Thiên Si, Đại Hại Trùng, Đạm Đài đồng loạt vươn tay đặt lên nhau.


- Còn có đại sư tỷ ta nữa.


Vân Thanh Nghiên cười duyên rồi bước lên trước đặt tay lên trên, nhưng thanh niên đi cùng nàng lại không có hứng thú, nói:


- Thanh Nghiên, ta đi trước.


Dứt lời hắn quay người rời đi. Mọi người rút tay ra, Vân Thanh Nghiên cười nói:


- Thiên Đài của chúng ta bây giờ đã có chút quy mô rồi nhưng vẫn phải cần mở rộng, xem ra đại sư tỷ ta đây phải đi tuyên truyền một chút để người của Chiến Vương học viện đều biết đến, như vậy về sau mới có người gia nhập.



- Không sai, bây giờ dù chúng ta có nhiều cường giả lợi hại, trong top mười của Tiềm Vương bảng đã có ba vị của chúng ta, tương lai còn có thể vào Địa bảng và Thiên bảng, nhưng chuyện ngày hôm nay vẫn chưa đủ vang dội để hấp dẫn đến các lão ngoan đồng lợi hại, dù sao thì nó vẫn có chút hấp dẫn với tân sinh, những người thân cô thế cô không thể tiến vào Tiềm Vương bảng sẽ không cách nào bước vào Tuyên Điện hay Chiến Vương Điện, càng khỏi phải nói đến các loại lịch lãm hay tài liệu công pháp thần thông.


Tần Vũ phân tích:


- Đương nhiên nếu môn phái chúng ta có thể được học viện tán thành, được các trưởng lão ủng hộ thì lúc đó có được sức hấp dẫn rồi.



- Lấy được sự tán thành của học viện?


Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía Tần Vũ, chuyện này hắn chưa từng nghe đến.


- Đúng vậy, ngươi không biết đó thôi, vài môn phái mạnh nhất trong học viện này, cả Cơ Môn đều có các lão ngoan đồng làm chỗ dựa, ví dụ như Cơ Môn, Cơ Thương và một vài lão có quan hệ mật thiết đấy, còn các môn chủ khác cũng đều là đệ tử của bọn họ nên có thể tiến vào Tiên Sơn, triệu tập được sức mạnh cường đại của các cường giả trong đó.


Tần Vũ giải thích, sau đó Vân Thanh Nghiên mỉm cười, nói:


- Điểm ấy các ngươi cứ giao cho ta đi.



- Giao cho ngươi?


Lâm Phong kinh ngạc nhìn Vân Thanh Nghiên.


- Ta là đại sư tỷ của Thiên Dài nên đương nhiên muốn cống hiến, ta có quen biết mấy vị trưởng lão, chỉ cần sau này các ngươi biểu hiện tốt thì ta có thể giới thiệu các ngươi trước mặt bọn họ, đến lúc đó các ngươi nhập môn của bọn họ rồi lại vào học viện triệu tập người, như vậy không sợ sẽ không có cường giả vào môn phái chúng ta rồi.


Vân Thanh Nghiên khẽ cười, Lâm Phong không khỏi ngạc nhiên, cô nàng vậy mà lại quen biết với các vị trưởng lão, khu vực Tiên Sơn kia nghe nói không phải người được phong Vương trên Thiên bảng thì không được vào.


- Thiên Đài dù nhận người nhưng chỉ nhìn tâm, không cần số lượng, vẫn câu nói cũ, không phải loại ta muốn thì dù thực lượng mạnh cách mấy hay thiên phú như thế nào cũng không nhận.


Lâm Phong nói rồi nhìn Vân Thanh Nghiên:


- Vân Thanh Nghiên, chuyện tuyên truyền này giao cho ngươi và Tần Vũ đi làm, chúng ta đối với học viện này vẫn chưa quen lắm.



- Yên tâm, giao cho ta.


Vân Thanh Nghiên gật đầu đáp ứng, nói với Tần Vũ:


- Tần Vũ, đi theo đại sư tỷ nào.


Tần Vũ âm thầm đổ mồ hôi lạnh, cô nàng này tuổi cũng không lớn nhưng lại cứ thích làm đại sư tỷ a. Lâm Phong nhìn dáng vẻ đau khổ rời đi của Tần Vũ, quay sang nói với hai người Hầu Thanh Lâm và Thiên Si:


- Nhị sư huynh, các ngươi có thấy đại sư huynh không?


Sắc mặt Hầu Thanh Lâm trầm xuống, khẽ lắc đầu:


- Đại sư huynh hóa thân bảo hộ chúng ta rời đi cũng không biết huynh ấy có thể thoát khỏi sự truy đuổi của chín đại Tiên Cung Thiên Bảo không, những năm gần đây ta và Thiên Si vẫn luôn ở cùng nhau, cũng vừa gặp ngươi ở Thánh thành Trung Châu này.



- Thế giới mênh mông rộng lớn mà chúng ta trước kia mới chỉ nghe đến Thánh thành Trung Châu nên ta tin tưởng mọi người sẽ tìm được nơi này, còn Bát Nhã, Ly Hận và Hình Chiến bọn họ bị Tề Thiên Bảo khống chế về sau ta sẽ giải cứu bọn họ, không biết hôm nay họ thế nào rồi, sau này chúng ta nhất định phải đinhìn xem một chút.


Hầu Thanh Lâm nghe được trầm mặc, những người bọn họ nhìn vậy nhưng khi trước đã từng bị đám người Tề Thiên Bảo khống chế, cũng may hiện tại không sao.


- Đợi một khoảng thời gian sau chúng ta liền trở về diệt chín đại Tiên Cung Thiên Bảo.


Trong ánh mắt Hầu Thanh Lâm hiện lên một đạo hàn quang lạnh lẽo:


- Chỉ sợ hiện tại tiểu thế giới đã bị họ không chế rồi.



- Đây cũng chỉ là chuyện không sớm thì muộn.


Lâm Phong nhẹ gật đầu, không nói đến cả chín đại Tiên Cung Thiên Bảo mà ít nhất cũng phải diệt được Tề Thiên Bảo, Dược Vương Tiên Cung và vài cỗ thế lực của họ.


- Tuy nói Thiên Đài thành lập rồi nhưng chúng ta vẫn phải tăng cao thực lực của bản thân, hôm nay chúng ta đã hoàn toàn đắc tội với Tinh Thần Môn, ta chuẩn bị bế quan một thời gian để tăng cao thực lực.


Lâm Phong cảm thấy thời gian hiện tại vô cùng cấp bách, hắn nhất định phải nhanh chóng quật khởi thì Thiên Đài mới có thể đứng vững, thực lực bản thân không đủ mạnh để phát triển nó thì cũng uổng công.


- Ngươi nói không sai, người hôm nay cùng ngươi chiến đấu chính là người đứng đầu Tiềm Vương bảng – Cơ Vô Ưu, thực lực không chỉ mạnh bình thường.


Đạm Đài nói, Lâm Phong không biết được đối thủ của mình là ai nhưng hắn ở bên dưới cũng đã nghe đến.


- Cơ Vô Ưu?


Lâm Phong chợt nhớ ra cái tên này đứng thứ nhất Tiềm Vương bảng.


- Cơ Vô Ưu, đệ đệ Cơ Thương.


Đạm Đài nói rõ.


- Đã hiểu.


Lâm Phong khẽ gật đầu, đệ đệ Cơ Thương, vậy hắn càng phải nhanh chóng tăng thực lực lên, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều phiền toái, với tính cách của Cơ Vô Ưu thì sớm muộn cũng sẽ tìm đến cửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play