Bên ngoài lạc viện ngay xưa của Đơn Mông, cũng tức là lạc viện của Lâm Phong hôm nay, có một thanh niên mặc ái trắng đứng bên ngoài, tóc dài cuốn một bên, cho người ta một loại cảm giác nhã nhặn, nhưng mà người này xuất hiện ở đây, khiến cho không ít người chung quanh chăm chú nhìn, ánh mắt lộ ra thần sắc khác thường.

Tịch Mộ, xếp hạng mười tám Tiềm Vương Nhân bảng, thực lực mạnh mẽ đến cực điểm, hắn cũng là hãn tướng đứng thứ năm Tinh môn của Cơ Môn. Cơ Môn thế lớn, môn hạ có mấy trăm môn sinh học viện, căn cứ vào tam đại cấp bậc của Vũ Hoàng mà chia làm Nhật Nguyệt Tinh tam môn, Tinh môn đều là cường giả hạ vị Hoàng, triệu tập không ít người trên Tiềm Vương bảng, mười vị trí đứng đầu Tiềm Vương Nhân bảng, có ba vị trí là người Cơ Môn, bài danh thứ mười tám Tiềm Vương Nhân bảng chính là Tịch Mộ, cũng là hãn tướng đứng thứ năm Tinh của môn chủ Vũ Văn Hầu. Giờ phút này, Tịch Mộ tự mình đến chỗ ở của Lâm Phong, chính vì muốn tìm Lâm Phong tính sổ. Lâm Phong đắc tội Cơ Môn, xem ra thời gian sau này ở trong Chiến Vương học viện, sẽ không trải qua dễ dàng như vậy.


- Không có ai?


Tịch Mộ thấy trong sân nhà không có tung tích của đám người Lâm Phong, thần sắc không khỏi hiện lên một tia trang nhã, những tên kia chạy khá nhanh, khiến hắn đi một chuyến tay không rồi.


- Lâm Phong!


Nội trong ngày hôm nay, phải đến cửa Tinh môn của Cơ Môn để thỉnh tội, nếu như không nghe, tự gánh lấy hậu quả. Tịch Mộ lưu lại một đạo âm thanh cuồn cuộn, lập tức lóe lên rời đi, đám người nhao nhao truyền tai nhau, Cơ Môn muốn Lâm Phong đi đến Tinh môn thỉnh tội. Lúc này Lâm Phong đã đi tới Tuyên Điện, Tuyên Điện và Chiến Vương Điện to lớn như nhau, đứng vững giữa trời, có rất nhiều tầng lầu. Tuyên Điện tầng thứ nhất, cực kỳ rộng lớn, để rất nhiều sách cổ, ngọc giản, phân loại rõ ràng hiện ra trước mắt mọi người. Mà giờ khắc này người trong Tuyên Điện tầng thứ nhất cũng không nhiều lắm, đại đa số người ở đây đều không ngừng thông qua bậc thang hướng lên Tuyên Điện tầng phía trên mà đi, hoặc từ phía trên đi xuống, hơn nữa ai cũng trầm mặc ít nói, hoặc nói năng thận trọng.


- Không nghĩ tới Tuyên Điện lại giống như Chiến Vương Điện, cần dựa vào đẳng cấp Chiến Vương Lệnh mới có thể đi lên.


Lâm Phong lấy ra mấy bộ sách cổ cùng với ngọc giản, lập tức ngồi xuống cái bàn bên cạnh lật xem, sách cổ cùng với ngọc giản trong Tuyên Điện tầng thứ nhất, tồn tại lớn lượng tin tức cực kỳ to lớn, ví dụ như sự hưng suy của Thánh thành Trung Châu, bốn đại học viện Thánh thành Trung Châu xuất hiện tuyệt đỉnh cường giả, tất cả Cổ tộc cùng với đại thế lực của mười tám thiên chủ thành sở hữu, đều có ghi lại.


- Lượng tin tức thật khổng lồ, Chiến Vương học viện, không chỉ đơn giản bồi dưỡng thực lực cho môn sinh, Tuyên Điện tầng thứ nhất, cũng đủ để cho một người trong võ đạo hiểu toàn bộ về Thanh Tiêu đại lục.


Lâm Phong nói nhỏ trong nội tâm, xem ra đến Tuyên Điện không có sai, tin tức nơi này, chỉ sợ cần không ít thời gian mới có thể khắc toàn bộ vào trong đầu.


- Nơi này ta không có hứng thú gì, Lâm Phong, ngươi ở nơi này, ta và Đại Hại Trùng đi Chiến Vương Điện nhìn một chút.


Đạm Đài nói với Lâm Phong, Lâm Phong khẽ gật đầu, hai người bọn họ lập tức rời khỏi Tuyên Điện, đi đến Chiến Vương Điện, nhưng Bộ Lam Sơn và Tổ Nham lại ở lại, có phần hào hứng lật xem một ít sách cổ.


- Lâm Phong, đồ vật Tuyên Điện tầng thứ nhất ghi lại, đủ để ngươi chậm rãi tiêu hóa, còn bên trên Tuyên Điện, là nơi cung cấp cho chúng ta một ít tin tức hữu dụng khi đi lịch lãm rèn luyện, có thể cung cấp thông tin cho môn sinh học viện nên chọn nơi nào để đi đến lịch lãm rèn luyện, ta lên bên trên nhìn một chút, ngươi từ từ xem đi.


Tần Vũ nói với Lâm Phong một tiếng, sau đó lập tức đi lên các tàng trên của Tuyên Điện, nhìn một chút xem nơi đó có tin tức hắn cần hay không.


- Uh, không cần lo cho ta.


Lâm Phong cười đáp, bắt đầu chìm vào tin tức của Thanh Tiêu đại lục, cái đầu tiên hắn muốn hiểu chính là lịch sử của Thánh thành Trung Châu, một ít sự tích của nó, những nhân vật phong vân một cõi, các Cổ tộc cùng đại thế lực còn tồn tại đến hôm nay, kế tiếp hắn muốn biết về mười tám thiên chủ thành, sau đó lại phóng ra toàn bộ Thanh Tiêu đại lục.


- Mười năm nghìn năm trước tổ tiên Vũ Văn gia, Vũ Văn Thác, đã từng là môn sinh Chiến Vương học viện, bên trong Chiến Vương học viện phong Vương, uy chấn học viện, sau đó cùng mấy vị huynh đệ trong học viện ra ngoài thành lập thế lực, khai sáng thời kỳ thịnh thế của Vũ Văn gia, một mực truyền lưu đến nay, một cổ Thánh tộc khủng bố của Thánh thành Trung Châu.


Lâm Phong đọc được lịch sử của Vũ Văn gia thì không khỏi lưu ý xuống, Vũ Văn Thác đúng là một nhân vật, cổ Thánh tộc mười năm nghìn năm, bên trong rất nhiều cổ Thánh tộc coi như cổ Thánh tộc khá trẻ tuổi, chỉ sợ tổ tiên Vũ Văn Thác của Vũ Văn gia vẫn còn tại thế, nhưng không biết có trong Vũ Văn gia hay không. Có chút chuyện khiến Lâm Phong rung động chính là, những ngọc giản giới thiệu về cổ Thánh tộc ở Thanh Tiêu đại lục được ghi lại cực kỳ kỹ càng, thậm chí từng cái chi mạch cũng ghi lại, ví dụ như Vũ Văn Tịnh, dòng chính nhất mạch, nên được xưng Vũ Văn công chúa, còn Vũ Văn Hầu là anh họ Vũ Văn Tịnh, đương nhiên hắn chỉ một trong các anh em họ của nàng, chỉ có điều ngọc giản ghi lại không có cặn kẽ như vậy. Những ngọc giản này, cách một đoạn thời gian, sẽ có người sửa đổi nội dung trong đó, theo Tuyên Điện tầng thứ nhất có thể thấy được Chiến Vương Điện đáng sợ đến cỡ nào. Thời gian chậm rãi trôi qua, nháy mắt đã qua một ngày, Lâm Phong không ngừng thay đổi, thay thế sách cổ cùng với ngọc giản để xem tin tức trong đó, trong lúc, Tần Vũ cùng Bộ Lam Sơn đã rời khỏi Tuyên Điện. Lâm Phong biết rõ mười tám Thiên Chi Chủ Thành cùng với các học viện và các thế lực khắp nơi, thậm chí những thế lực bị diệt hắn cũng biết, ví dụ như Thiên Diễn Thánh tộc, bị Tam Sinh Đại Đế tiêu diệt, nhưng mà tin tức của Tam Sinh Đại Đế trong ngọc giản lại rất ít, chỉ nói hắn có bao nhiêu thân phận, mấy lần trọng sinh, thần bí khó lường. Còn có, Vô Cực Thiên Đế là nhân vật khách khanh của Thiên Diễn Thánh tộc, điều này làm cho nội tâm Lâm Phong có chút rung động, Vô Cực Thiên Đế uy chấn Tứ Tượng Vực, Vô Cực Thiên Đế được gọi là trận đạo đệ nhất nhân, nhưng lại có quan hệ không hề tầm thường với Thiên Diễn Thánh tộc, điều này làm cho Lâm Phong không khỏi nhớ tới Thanh Bào Đại Đế ngày xưa đối thoại với Vô Cực Thiên Đế, hơn nữa bên trong thần niệm Vô Cực Thiên Đế truyền thụ cho hắn, quả thật có không ít tin tức về Thiên Diễn Thánh tộc. Còn có một tin tức khiến Lâm Phong phi thường giật mình chính là, ngày xưa Thiên Diễn Thánh tộc có một nhân vật thanh danh hiển hách, thái tử Thánh tộc, được người đời tự xưng Viêm Đế! Viêm Đế, thái tử Thiên Diễn Thánh tộc, lão bất tử kia chết hơn một nghìn năm trước, Thiên Diễn Thánh tộc ở hơn một nghìn năm trước bị người tiêu diệt, Quảng Hàn cung tại hơn một nghìn năm trước biến mất, còn có thời điểm hắn ở địa cung, lão gia hỏa biết rõ chính giữa không có cái gì, chính lão chiếm bên trái pho tượng, bảo hắn chiếm bên phải pho tượng. Hết thảy chuyện này cũng là một cái sự kiện kỳ lạ, lão bất tử Viêm Đế kia là thái tử Thiên Diễn Thánh tộc ngày xưa.


- Đến cùng thì lão bất tử kia ẩn giấu bao nhiêu bí mật.


Lâm Phong thầm mắng trong nội tâm, thông tin bên trong ngọc giản này nói rất rõ ràng, ngày xưa thái tử Viêm Đế của Thiên Diễn Thánh tộc thiên tư tuyệt luân, phi thường cường hoành, am hiểu nhiều loại lực lượng, đối với trận đạo hiểu biết giống như cưỡi xe qua đường, nhưng mà Viêm Đế trong ấn tượng của Lâm Phong là một tên khốn, không có biểu hiện ra thực lực gì, cho tới bây giờ đều che giấu, để người không biết lai lịch của hắn là ai.


- Bên ngoài nói Quảng Hàn cung có Vãng Sinh Kinh, người kích động Cổ tộc cùng Quảng Hàn cung va chạm, không phải lão bất tử kia chứ.


Lâm Phong nghĩ tới một màn ngày xưa ở Vọng Thiên Cổ Đô, hai kẻ điên và phần đông cường giả của Quảng Hàn cung bị ép hiện thân, tất cả chuyện này xảy ra vì có người dùng ngôn ngữ châm ngòi Cổ tộc hàng lâm Quảng Hàn cung, lúc này Lâm Phong cảm thấy chuyện này rất có thể do lão bất tử kia gây ra. Ngay tại thời điểm Lâm Phong ở Tuyên Điện, Tịch Mộ lại chạy đến lạc viện của Lâm Phong một lần nữa, nhưng vẫn không phát hiện tung tích Lâm Phong, vừa rồi Lâm Phong không có đi đến Tinh Môn nhận tội, điều này làm cho Tịch Mộ rất không vui, chỉ là một người mới mà cũng dám không nghe lời hắn như thế, vì vậy hắn lưu lại một câu nói, trong vòng ba ngày Lâm Phong không lăn đến Tinh môn của Cơ Môn thỉnh tội thì từ nay về sau, Lâm Phong đừng xuất hiện ở Chiến Vương học viện nữa. Ngày cuối cùng trong kỳ hạn mà hắn đưa ra đã đến nhưng Lâm Phong vẫn còn bên trong Tuyên Điện, lượng tin tức này quá mức khổng lồ rồi, đã là ngày thứ tư nhưng vẫn còn một ít tin tức Lâm Phong không có tiêu hóa hết, trong đó có không ít tin tức hữu dụng, đều là thứ Lâm Phong muốn biết, bởi vậy hắn không có ý định bỏ qua, chậm trễ mấy ngày thời gian mà thôi, ngược lại cũng không có cái gì, ít nhất hắn cũng cái nhìn đại khái về Thanh Tiêu đại lục, đối với mười tám thiên chủ thành cũng hoàn toàn quen thuộc.


- Lâm Phong.


Lúc này, Tần Vũ đi vào bên trong Tuyên Điện, quả nhiên thấy Lâm Phong còn ở nơi này, không khỏi có chút kinh ngạc, tên này đối với những tin tức này vậy mà cảm thấy hứng thú như thế.


- Sao ngươi lại tới đây?


Lâm Phong ngẩng đầu nhìn Tần Vũ, mỉm cười nói.


- Ở ngày thứ nhất ngươi bước vào Tuyên Điện, Tịch Mộ đã bảo ngươi đến Tinh môn thỉnh tội, sau đó phát hiện ngươi không có đi, ngày hôm sau hắn lại đi đến, tuyên bố nếu ba ngày sau ngươi không đến cửa thỉnh tội, lần này ngươi đừng xuất hiện ở Chiến Vương học viện nữa, ngày hôm nay chính đúng là ngày thứ ba.


Tần Vũ lộ ra vẻ buồn rầu, lông mày có chút nhíu lại.


- Tịch Mộ?


Hình như đã từng gặp ở đâu đó. Lâm Phong thì thào nói nhỏ.


- Cường giả bài danh thứ mười tám trên Tiềm Vương Nhân bảng, hãn tướng của Tinh môn trong Cơ Môn, phi thường lợi hại.


Tần Vũ mở miệng nói:


- Phía dưới Cơ Môn phân ra làm Nhật Nguyệt Tinh tam môn, bất luận một môn nào cũng có thể đảm đương một phía, nhất là Nhật môn, một mình nó cũng đã vượt qua tất cả các môn phái khác của Chiến Vương học viện rồi, thế lực Cơ Môn rất đáng sợ, hôm nay ngươi cùng bọn hắn kết thù, ngươi định như thế nào?



- Bài danh thứ mười tám.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ, nói:


- Hôm nay đúng là kỳ hạn chót?



- Uh.


Tần Vũ nhẹ gật đầu.


- Vậy cứ tiếp tục để hắn chờ đi.


Lâm Phong lộ ra vẻ không thèm để ý, tùy ý cười nói, tiếp tục làm chuyện của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play