- Diệp Văn cũng bị người này giết chết, xem ra người này rất có khả năng thông qua khảo hạch, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là người phụ trách khảo hạch không cố ý nhằm vào hắn, nếu không thì hắn vẫn trượt như thường.


Mọi người nhìn thấy Lâm Phong đánh chết Diệp Văn, trong lòng có chút chấn động, Diệp Văn chuyên tu luyện thiên nguyên chiến khí phi thường lợi hại, nhưng vẫn bị Lâm Phong tiêu diệt. Chỉ có điều Lâm Phong dùng ngôn từ nhục mạ Vũ Văn Tịnh, lại giết hai người giúp Vũ Văn Tịnh xuất đầu, Vũ Văn Hầu phụ trách lần khảo hạch này, không muốn nhằm vào Lâm Phong cũng không được, mà một khi Vũ Văn Hầu nhằm vào Lâm Phong, những lão môn sinh kia cũng sẽ liên hợp ra tay ngăn chặn, cố ý không cho Lâm Phong qua, mặc dù thực lực Lâm Phong rất mạnh mẽ nhưng cũng khó lòng đánh một đường đến cuối cùng. Bên ngoài, thần sắc Vũ Văn Hầu vẫn bình tĩnh như trước, nhưng trong lòng lại không vừa ý, lần khảo hạch này do hắn chủ định, bốn người phụ trách chủ khảo cũng do hắn chọn, tất cả đều là người Cơ Môn, nhưng mà Bạch Khởi và Thu Minh do Đơn Mông mang đến, cuối cùng cả hai lại không nghe theo lệnh của Đơn Mông, một mình làm việc, bướng bỉnh tự lập, cái gọi kẻ tài cao gan cũng lớn quả không sai, nhưng sự khinh cuồng này phải xem dùng ở địa phương nào, còn đây là khảo hạch do Cơ Môn phụ trách, há lại có người không nghe hiệu lệnh như vậy làm việc.


- Thiên phú cùng thực lực của Bạch Khởi và Thu Minh đều do bên trên chọn, bọn họ định tuyển hai người này vào Cơ Môn, nhưng mà hai người này lại độc hành động, không coi quy củ ra gì thì Cơ Môn chắc chắn không tha.


Thanh âm Vũ Văn Hầu lộ ra một vòng lãnh đạm, người bên cạnh hắn đều có thể cảm nhận được một cỗ hàn khí.


- Vũ Văn, có muốn ta mang mấy người tiến đến hay không.


Lúc này, một người bên cạnh Vũ Văn Hầu yên bình nói ra, nhưng mà Vũ Văn Hầu lại trầm mặc, không có mở miệng.


- Diệp Văn là một người tham gia khảo hạch được chúng ta trọng điểm chú ý, nếu như hắn có thể thông qua khảo hạch liền tiến nhập học viện, nhưng hắn lại bị nhân vật mới đánh chết, thực lực của nhân vật mới kia không đơn giản, tính mệnh Thương Ngu có thể bị đe doạ, còn thực lực tên thô kệch kia cũng có chút mạnh mẽ, một mình Đơn Mông không bắt được hắn, nếu như cái tên giết chết Diệp Văn kia mà tham gia chiến đấu thì tính mệnh của Đơn Mông cũng gặp nguy cấp.


Người kia lên tiếng lần nữa, tuy rằng Đơn Mông tiến vào học viện không lâu, nhưng Cơ Môn đã coi hắn là một thành viên, không thể vì nguyên nhân khảo hạch mà chết được, nếu như vậy thì hơi có chút hoang đường.


- Nhớ kỹ, chúng ta để khảo hạch, Đơn Mông không địch lại, nói rõ thiên phú đối phương không tồi, có tư cách vào thành, chúng ta làm sao tiếp tục ngăn trở được.


Vũ Văn Hầu nói với người kia, ánh mắt người kia lóe lên, khẽ gật đầu:


- Ta minh bạch.


Đương nhiên Lâm Phong sẽ không biết sự tình phát sinh bên ngoài, lúc này lại có một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền đến.


- Lão sinh vào khảo hạch lui ra, qua nửa nén hương nữa, tòa thành sẽ bị phong toả lại.


Thanh âm cuồn cuộn này rơi vào trong tai của mọi người, khiến cho đồng tử mọi người có chút co rút lại. Thần sắc Đơn Mông cũng biến đổi, Vũ Văn Hầu tỏ ra làm việc nghiêm túc, vì vậy không có tiếp tục phái người tiến đến, mà bảo hắn lui ra.


- Không nghĩ tới ta lại khiến Vũ Văn dùng loại thủ đoạn này để bảo vệ ta.


Sắc mặt Đơn Mông rất khó coi, hắn đương nhiên nhìn ra được đám người Lâm Phong đã động sát tâm với hắn, hắn nhìn thoáng qua Thương Ngu, truyền âm nói ra:


- Thương Ngu, lui về, buông tha lần khảo hạch này.


Dứt lời, Đơn Mông lại đưa ánh mắt nhìn về phía Bạch Khởi cùng Thu Minh, hô lên:


- Bạch Khởi, Thu Minh hai người các ngươi, theo ta rút lui.


Thanh âm rơi xuống, thân thể của hắn cuồn cuộn lui về phía sau, Đạm Đài nổi giận gầm lên một tiếng, muốn truy kích, nhưng mà Lâm Phong lại gọi hắn lại:


- Đạm Đài dừng tay.



- Hừ.


Thần sắc Đạm Đài trở nên lạnh lùng, nhưng không có tiếp tục truy kích, Đơn Mông là người khảo hạch bọn hắn, nên bọn hắn không thể hạ sát thủ, nhưng người này mượn cơ hội khảo hạch làm việc tư, đáng giết lắm. Người khác nghe thấy thời gian chỉ còn nửa nén hương nữa toà thành phong bế, lập tức tiến hành chiến đấu, không có thời gian ở chỗ này xem náo nhiệt nữa, tất cả mọi người đều tự tìm kiếm đối thủ của mình, trong nháy mắt đại chiến bộc phát, mạnh được yếu thua. Sắc mặt Thương Ngu có phần khó coi, lần này hắn định vũ nhục đám người Đạm Đài nhưng lại bị hành hạ ngược lại, thậm chí bây giờ còn phải vứt bỏ lần khảo hạch này, xem ra hắn lại phải chờ tới ba tháng sau.


- Các ngươi nhớ đấy, chúng ta sẽ còn gặp lại.


Thương Ngu cầm đại ma cổ đao chém xuống, ép Đại Hại Trùng tráng ra, thân ảnh triệt thoái về phía sau, buông tha khảo hạch.


- Không cần phải gặp lại.


Một đạo thanh âm rét lạnh cuồn cuộn truyền đến, khiến cho thần sắc Thương Ngu ngưng lại, hắn lập tức nhìn thấy Lâm Phong bước từng bước đến chỗ hắn, mỗi một bước bước ra đều mang theo lực lượng không gian, Phong pháp tắc bọc lấy thân thể của hắn, khiến cho tốc độ của hắn nhanh vô cùng.


- Trảm!


Thần sắc Thương Ngu cứng đờ lại, hắn không nghĩ tới Lâm Phong lại không buông tha cho hắn, đại ma cổ đao nghịch thế chém ra, trong hư không xuất hiện một đạo đao mang màu đen.


- Ông!


Thân ảnh Lâm Phong mạnh mẽ như điện, đao quang giống như trảm lên phía trên hư ảnh, sắc mặt Thương Ngu nhùn rất khó coi, đại ma cổ đao bổ ngang mà ra, dẹp yên hư không, đừng ai nghĩ có thể tiếp cận hắn. Giờ khắc này Thương Ngu chỉ thấy Lâm Phong đấm ra một quyền, lấy nhục quyền mang theo ma ảnh trực tiếp chém giết đao mang, đao mang trực tiếp bị đẩy ra, tán loạn thành hư vô, quyền mang thế như chẻ tre, đánh thẳng vào thân thể của hắn, người chưa đến nhưng quyền phong khủng bố đã đến. Sắc mặt Thương Ngu đại biến, sau lưng xuất hiện hư ảnh của một Ma Đao cực lớn, người đao hợp nhất, từ trên vòm trời chém giết xuống, thế tất trảm Lâm Phong.


- Giết!


Lâm Phong gầm lên một tiếng, đánh ra một quyền, một quyền này giống như thần quyền, ẩn chưa lực lượng vạn quân áp đỉnh, đánh cho bóng người Thương Ngu tái hiện, quyền mang khủng bố của Lâm Phong cũng bị phá vỡ, nhưng mà thân thể của hắn lại không có nửa điểm dừng lại, một đường đánh xuống, đầu của Thương Ngu bạo liệt tại chỗ.


- Khá lắm!


Thu Minh lui ra phía sau thấy Lâm Phong đánh chết Thương Ngu, không khỏi thầm khen một tiếng, trước khi đi gia hỏa này cũng không có ý định buông tha Thương Ngu, không cần gặp lại, hiện tại liền giết ngươi. Bạch Khởi ở Vọng Thiên Cổ Đô nên đã khá quen với sự tích của Lâm Phong, chuyện này cũng không có quá mức ngoài ý muốn, nhưng trong lòng lại lo lắng Lâm Phong giết Thương Ngu, huynh trưởng của hắn sẽ không thể tha thứ cho Lâm Phong, có thể đoán được, cho dù Lâm Phong có tiến nhập Chiến Vương học viện thì thời gian sau cũng sẽ không được sống tốt. Đơn Mông đứng trong hư không, ánh mắt sắc bén lộ ra sát ý lạnh như băng, Lâm Phong, đánh chết Thương Ngu! Lâm Phong không rảnh để ý tới ý nghĩ của bọn hắn, thân thể quay về phía Đơn Mông trong hư không quăng đi một đạo ánh mắt lạnh lùng, sau đó quay người lại, thời gian không còn nhiều lắm, hắn còn phải rất nhanh cướp lấy ngọc giản để vào thành.


- Đạm Đài, Đại Hại Trùng, đi theo ta.


Thân ảnh Lâm Phong như gió, Đại Hại Trùng cùng Đạm Đài không kịp nghĩ xem tại sao thực lực Lâm Phong lại cường đại như vậy, giờ phút này cần phải qua cửa trước rồi mới nói, hai người bọn họ đều theo sát phía sau Lâm Phong. Thời gian chỉ có nửa nén hương, nên nhất định phải tốc chiến tốc thắng, xem ra tỉ lệ năm lấy cũng rất thấp, chút thời này gian căn bản không đủ để chậm rãi đoạt lấy ngọc giản.


- Ngọc giản.


Lâm Phong xuất hiện trước mặt một người, nổi giận gầm lên một tiếng, ma mang cuồn cuộn, như ma thần ép xuống, Đạm Đài cùng Đại Hại Trùng phong kín đường lui, khiến cho sắc mặt người kia rất khó coi, nhưng vẫn phải ngoan ngoãn giao ra ngọc giản, sau khi Lâm Phong lấy được ngọc giản ba người lập tức rút đi, khiến cho người kia chửi lên một câu, thần sắc tái nhợt, quá bắt nạt người rồi. Ở một phương khác hướng, Lâm Phong cường thế đáng ra một quyền, trực tiếp đánh lui một người về phía sau mười mét, khóe miệng người này ứa ra máu tươi, hư ảnh Yêu Sư cùng với Man Long cuồn cuộn lao đến, khiến thần sắc người kia cứng ngắc lại, đành phải lấy ngọc giản trên người ném ra ngoài. Thời gian cấp bách, Lâm Phong cũng bất chấp thủ đoạn, đoạt ngọc giản mới là vương đạo, tốc chiến tốc thắng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi hắn đã bắt hơn mười người trực tiếp giao ra ngọc giản, phân cho Đạm Đài cùng với Đại Hại Trùng mỗi người năm cái ngọc giản, sau đó hướng về phía tòa thành đạp đi.


- Tòa thành này lộ ra lực lượng hư không, sợ rằng chúng ta sẽ bị truyền tống đến những vị trí bất đồng, nếu gặp phải nguy hiểm thì lập tức thét dài báo cho ta biết.


Lâm Phong vừa đi vừa nói, tay cầm ngọc giản trực tiếp khảm lên cửa tòa thành, bọn hắn lập tức xuyên thấu qua tòa thành, lúc thân thể bọn hắn đáp xuống lẫn nữa, Lâm Phong đã ở trên một ngọn núi.


- Quả thật là một cái tiểu thế giới kỳ dị, chỉ sợ những người khảo hạch kia có thể tùy thời tìm được ta, tất cả những chuyện phát sinh trong này đều bị nhìn thấu.


Lâm Phong ngắm nhìn phương xa, thân hình lập tức lóe lên nhanh như một cơn gió, nếu như hắn bị nhìn chằm chằm thì cũng không cần phải giấu đầu giấu lòi đuôi nữa, trực tiếp ngự không mà đi. Đại Hại Trùng bị truyền tống đến một khu rừng, hắn lập tức cảm thấy một cỗ khí tức cường hoành từ trên trời giáng xuống, khí tức sát phạt như Thái Sơn áp đỉnh từ trên vòm trời ép xuống, Long khí phẫn nộ xông lên trời, hư không rung động, chỉ thấy trong hư không có thân ảnh một người liên tục chà đạp vòm trời, khắp hư không đều rung động, Đại Hại Trùng chỉ cảm thấy thân hình bất ổn, khiến phiến không gian này tạo nên một trận cuồng phong.


- Thật lợi hại.


Thần sắc Đại Hại Trùng cứng ngắc lại, một đạo công kích từ trên trời hạ xuống, đánh lên thân thể của hắn khiến hắn bị chôn vào trong đại địa, chèn ép hắn đến mức thở không nổi.


- Rống!


Một tiếng rồng ngâm cuồn cuộn làm rung động hư không, truyền ra khắp nơi. Đạm Đài cũng không ổn lắm, hắn vừa mới tiến nhập vào phiến địa vực này liền bị một người khảo hạch điên cuồng công kích, mặc cho lực lượng của hắn vô cùng ngang ngược nhưng vẫn bị lùi lại, hắn không khỏi phẫn nộ quát lên:


- Con chó đẻ kia có chủ tâm trả thù lão tử sao, rống.


Sư Yêu rống lên từng cơn, Lâm Phong đang đạp bộ trong hư không liền nghe được thanh âm này ngừng lại, sắc mặt trở nên lạnh lùng, hành động thật nhanh, sư rống cùng rồng ngâm, Đạm Đài và Đại Hại Trùng đồng thời phát ra tín hiệu cầu cứu, xem ra đối phương trực tiếp xuất động hai người lợi hại tiến hành ngăn chặn với bọn họ, càng làm cho Lâm Phong phiền muộn chính là, Đại Hại Trùng và Đạm Đài ở hai cái địa phương bất đồng, hắn phải cứu viện ai mới được, hắn chỉ kịp cứu viện một người. Hắn thật tình không biết giờ khắc này ở ngoại giới, Vũ Văn Hầu đang nhìn chằm chằm vào hắn, Vũ Văn Hầu chỉ vào phiên bản thu nhỏ của cái thế giới kia nói:


- Thiên phú cùng thực lực của người này rất cường đại, rất có tiềm lực trở thành một thành viên của Chiến Vương học viện, nhưng khảo hạch của hắn cũng phải tăng cường, ai muốn thăm dò tất cả thực lực của hắn đầu tiên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play