Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được cốt cách có dấu hiệu vỡ ra, khí tức sát phạt ngập trời, nếu như hắn không có nhục thể cường hoành thì một đạo công kích của đối phương đã có khả năng xé rách xương cốt, phế bỏ cánh tay của hắn.
- Bạo!
Người kia gào rú một tiếng, thanh âm răng rắc cuồn cuộn vang lên, lực lượng điên cuồng tràn vào bên trong cánh tay Lâm Phong, khiến cho cốt cách của Lâm Phong có xu thế đứt gãy.
- Khinh người quá đáng.
Lâm Phong nhìn thấy bên trong đôi mắt đối phương loé lên sự tàn nhẫn, nội tâm lạnh xuống, đột nhiên có một luồng lực lượng Thiên Ma phán quyết điên cuồng tràn vào trong cánh tay của tên kia, phá tan hết thảy, kiếp uy huỷ diệt gân cốt huyết nhục của hắn khiến hắn hét thảm một tiếng, chỉ thấy cánh tay của hắn đứt gãy từng khúc, đối phương không có nhục thể kinh khủng như Lâm Phong, lại cùng Lâm Phong cứng rắn va chạm thì làm sao chịu được lực lượng Thiên Ma kiếp cùng với lực lượng phán quyết, hai loại lực lượng vô cùng bá đạo. Cánh tay bị bạo liệt, thân thể đối phương điên cuồng lui về sau, lúc này Lâm Phong đã động sát ý, há có thể cho đối phương rời đi, khí tức sát phạt cuồn cuộn tràn ra, đại địa pháp tắc giống như lực lượng vạn quân đè sập trên người đối phương.
- Cho ngươi ngọc giản!
Đối phương gào rú một tiếng, huyết mạch cùng với hồn lực cuồn cuộn phóng ra ngoài, giờ phút này hắn cảm giác mình đã gặp phải sinh tử kiếp nên chuẩn bị vận dụng toàn lực.
- Giết!
Tốc độ Lâm Phong bạo tăng, không cho đối phương có năng lực phản kháng nữa, lực lượng phán quyết trực tiếp đánh lên đầu đối phương, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, pháp tắc di tản khắp nơi, vũ hồn chuẩn bị xuất hiện bị đánh tan ra.
- Ngoan độc.
Có người vừa đuổi tới đứng cách đó không xa, nhìn thấy Lâm Phong vậy mà giết chết một người, trong lòng không khỏi run lên, yên lặng rời đi, Lâm Phong thu nhẫn trữ vật cùng với ngọc giản của đối phương xong, sau đó tiếp tục chạy về phía trước cùng với Đạm Đài, Lâm Phong ỷ vào nhục thể cường hoành cùng đối phương cứng rắn va chạm, lại không nghĩ rằng mình có chút khinh địch, bị thần thông của đối phương oanh nứt xương. Lúc Lâm Phong đi về phía trước thỉnh thoảng sẽ phát hiện ra hai bên trái phải cũng có không ít người, đều hướng về tòa thành đi đến, nếu như Chiến Vương học viện định ra quy củ phải tập hợp đủ năm cái ngọc giản mới có thể thông qua tòa thành kia, tất cả mọi người đều muốn tập trung ở chỗ tòa thành chiến một trận. Giữa đường Lâm Phong không có tìm người động thủ, qua một đoạn thời gian, hắn cũng đã đi tới chân toà thành rộng mênh mông kia, hình như cánh cửa thành kia chính là vách ngăn của phiến không gian này, có người thử nghiệm thông qua đại môn, nhưng không có năm cái ngọc giản liền mở không ra thông đạo.
- Xem ra chúng ta đến tương đối sớm.
Đạm Đài nhếch miệng cười nói, dưới chân cửa thành có rất nhiều người đang đại chiến, trừ hắn và Lâm Phong ra, chỗ này cũng chỉ có mấy người nhìn về phía đám người kia, thần sắc những người này đều tỏ ra nghiêm túc và lạnh lùng, khí chất phi phàm.
- Ngươi cũng tới sao, đã lấy được đầy đủ ngọc giản chưa?
Lúc này, Đạm Đài đi tới trước mặt một vị thanh niên nói chuyện, người này chính là cường giả am hiểu lực lượng bất diệt hắn gặp lúc trước.
- Còn thiếu một cái.
Thanh niên mỉm cười nói ra, ánh mắt lập tức nhìn về phía Lâm Phong, lộ ra một vòng thâm ý.
- Tôn Vũ sao?
Người kia lộ ra một vòng dị sắc, trong nội tâm nghi hoặc, người có cảnh giới Tôn Vũ hẳn không dám tham gia khảo hạch của Chiến Vương học viện mới đúng, tuy nói Thánh thành Trung Châu yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, lấy Tôn chiến Hoàng cũng không tính chuyện quá ngạc nhiên, nhưng những người tới tham gia khảo hạch của Chiến Vương học viện không phải Vũ Hoàng bình thường, thực lực của họ tuyệt đối không yếu chút nào, muốn lấy thực lực Tôn Vũ dành một chỗ đứng khó như lên trời. Một số người tu luyện thần thông che giấu tu vi, cố ý giấu diếm thực lực của bản thân khiến người khác không cách nào nhìn ra, chuyện này cũng không phải chuyện đáng ngạc nhiên, có kẽ người trước mắt cũng như vậy.
- Ngươi không nên đoạt ngọc giản của hắn, nếu không cho dù ngươi giúp ta, ta cũng sẽ không nhìn.
Đạm Đài nói với bất diệt thanh niên. Người kia yên bình mỉm cười, lập tức đứng một chỗ, quay người nhìn về phía đám người đang lần lượt chạy tới, phần đông những người này là người đi một mình, hắn không cần phải cướp đoạt ngọc giản trên người Lâm Phong, huống hồ thực lực Đạm Đài không kém và hắn cũng không nhìn thấu đực Lâm Phong.
- Đại Hại Trùng.
Đúng lúc này, bọn hắn nhìn thấy thân ảnh của Đại Hại Trùng đang cuồn cuộn chạy tới, bước chân chà đạp lên đại địa khiến cho đại địa không ngừng rung động, long khí quanh người phun ra nuốt vào, khiến người nhìn có cảm giác cuồng mãnh không bị trói buộc. Nhưng giờ phút này hình như Đại Hại Trùng cũng không ổn lắm, hắn bị hai người truy kích phía sau, không chịu buông tha.
- Đúng là hắn.
Bên trong con ngươi to lớn của Đạm Đài lộ ra một đạo hàn mang, trong hai người truy kích phía sau Đại Hại Trùng có một người là Thương Ngu, tốc độ không nhanh không chậm, như đang trêu đùa phía sau Đại Hại Trùng vậy, giống như muốn xem hắn trốn như thế nào.
- Rống!
Đạm Đài nổi giận gầm lên một tiếng, bước chân điên cuồng đạp ra, núi sông đại động, trực tiếp đánh về phía một người, ngàn vạn con Sư Tử Vương điên cuồng tràn ra, vòm trời lập tức tràn ngập hư ảnh yêu sư, khí thôn sơn hà, giết về phía một người trong đó, Đại Hại Trùng thấy Đạm Đài đến cứu viện thì cũng quay người lại, công kích một người khác, Man Long thể toả ra khí thế bàng bạc, long khí cuồn cuộn, rất có khí khái gột rửa càn khôn, bá đạo uy mãnh, giống như chiến long nhập thể vậy, trên người hắn có tiếng rồng ngâm cuồn cuộn.
- Xem ra Đại Hại Trùng có tiến bộ rất lớn, hẳn được lợi ích không nhỏ khi trong bộ lạc của Đạm Đài Lâm Phong thấy Đại Hại Trùng chiến đấu thì trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, hình như phương pháp chiến đấu của Đại Hại Trùng có vài phần khí thế giống Đạm Đài, quanh thân có rất nhiều Man Long chi khí cuồn cuộn trào ra, giống như Sư Tử Vương lực của Đạm Đài vậy, không biết long tượng lực của Lăng Thiên ngày trước có phong độ bực nào.
Thương Ngu không gia nhập chiến cuộc, thân thể đứng ở đó nhìn song phương chiến đấu, sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiến cuộc của Đạm Đài, thực lực của Đạm Đài mạnh mẽ hơn Đại Hại Trùng rất nhiều, cực kỳ bá đạo và uy mãnh, giống như toàn thân hắn đều có lực lượng của Sư Tử Vương vậy, một chiêu bộc phát ra ngàn vạn con Sư Tử Vương nộ sát thiên địa, triển áp trời xanh, chí cương chí mãnh Một đạo bóng hình xinh đẹp xinh đẹp cuồn cuộn bay đến, người này chính là Vũ Văn công chúa Vũ Văn Tịnh, Thương Ngu đã gặp nàng nên hắn mỉm cười khẽ gật đầu với nàng nói:
- Vũ Văn công chúa.
- Thương Ngu, thiên phú của ngươi không bằng huynh trưởng Thương Quân, hiện tại tới tham gia khảo hạch Chiến Vương học viện hình như còn có chút miễn cưỡng.
Vũ Văn Tịnh nói với Thương Ngu, nhưng Thương Ngu không tức giận, nếu như người khác nói chuyện đó với hắn có lẽ hắn sẽ giận chó đánh mèo đối phương, nhưng người nói chuyện là Vũ Văn Tịnh thì lại khác, nữ nhân này không chỉ có thân phận cao quý mà thiên phú cũng rất mạnh mẽ, thực lực phi thường lợi hại.
- Lời của Vũ Văn công chúa Thương Ngu ghi nhớ, nhưng một năm này Thương Ngu nhiều lần tham gia khảo hạch học viện, rất muốn trở thành môn sinh của học viện, lần này không được, lần sau lại đến tái chiến.
Thương Ngu yên bình nói ra, Vũ Văn công chúa khẽ gật đầu, nói:
- Có phần này tâm trí này là được, hi vọng ngươi cũng có thể giống như huynh trưởng của ngươi.
- Vũ Văn công chúa có chút khó lường, thực lực cường đại, tư sắc xuất chúng, đi đến chỗ nào cũng giống như trăng sáng.
Thanh niên bất diệt đứng bên cạnh Lâm Phong khẽ cười nói, không biết đây là lời nói mỉa mai hay xuất phát từ chân tâm, giờ phút này quanh người Vũ Văn công chúa xác thực có mấy người, đều là nhân vật thiên tài, hình như đi theo thủ hộ cho nàng.
- Cuộc chiến hôm nay là khảo hạch của Chiến Vương học viện, nên không cần chú ý tới công bằng hay không công bằng, ta đây không khách khí nữa.
Thương Ngu cười lạnh một tiếng, lập tức đạp bộ hướng về phía trước, khí tức toả ra cuồn cuộn, lao thẳng tới chỗ Đại Hại Trùng mà đi, hắn muốn tiêu diệt Đại Hại Trùng trước rồi lại đi đối phó Đạm Đài. Tốc độ của Thương Ngu cực nhanh, thân ảnh cuồn cuộn đánh về phái Đại Hại Trùng, song chưởng trảm sát mà ra, trong hư không xuất hiện một đại ma cổ đao khủng bố, giống như một tôn yêu ma cuồng vũ, từ trên vòm trời chém giết xuống, khiến người ta có cảm giác tất cả đều bị bổ ra, xé thành phấn vụn.
- Cút ngay.
Đại Hại Trùng gào rú một tiếng, một đầu long ảnh cuồn cuộn gào thét mà ra, gió lốc cuốn lên, đánh về phía đại đao, đao thế bị ngăn trở, nhưng mà long ảnh cũng bị chém đứt. Cổ ma đại đao vừa mới chém giết xuống, Thương Ngu cảm giác một cổ kiếp lực sát phạt kinh khủng lao đến, sát ý ngập trời gào thét cuồn cuộn, giống như nước thủy triều oanh sát tới, ánh mắt lạnh lẽo của hắn nhìn về phía Lâm Phong, đại đao chuyển qua, nổi giận chém xuống, hư không rung động, thân ảnh của hắn cũng bị đánh lui.
- Giết!
Kiếp kiếm trực tiếp ám sát người đang chiến đấu cùng Đại Hại Trùng, kiếp kiếm khủng bố nộ khiếu, vũ động trong hư không, xé rách thân thể của người kia, hủy diệt hồn phách của hắn. Cuối cùng, Cửu Kiếp Kiếm quấn quanh thân thể Lâm Phong, giống như một tên sát thần vậy.
- Ngươi đánh lén.
Thương Ngu thấy Lâm Phong đánh chết một người thì sắc mặt lập tức tái nhợt, gia hỏa này có tu vi Tôn Vũ nhưng lại ngự sử chín đạo kiếp kiếm, bất kỳ một đạo kiếp kiếm nào cũng đều uẩn hàm công kích vô cùng đáng sợ, cực kỳ nguy hiểm.
- Ta học theo ngươi đấy.
Lâm Phong nói ra một câu lạnh như băng, bước chân bước từng bước một về phía Thương Ngu:
- Đại Hại Trùng, đi giúp Đạm Đài giết tên kia đi.
- Được.
Nếu như đối phương đã vô sỉ như thế thì Đại Hại Trùng còn cố kỵ cái gì, thấy Lâm Phong có thực lực mạnh mẽ thì trong lòng của hắn rất vui mừng, Tôn Vũ cảnh sao, xem ra đó chỉ là biểu tượng mà thôi, Cửu Kiếp Kiếm quanh thân Lâm Phong ẩn chứa lực uy hiếp voi cùng đáng sợ .
- Rất không may cho ngươi, chúng ta lại đụng phải nhau.
Thần sắc Lâm Phong lạnh như băng, trên người có ma ý lượn lờ, sát ý lộ ra ngoài. Đại ma cổ đao xuất hiện trên tay Thương Ngu, sát ý của hắn cũng đồng dạng phun ra nuốt vào, thanh âm lạnh buốt:
- Ta thật muốn xem kiếp kiếm của ngươi lợi hại hay Ma Đao của sắc bén.
- Ngươi sẽ được nhìn rõ ràng.
Thanh âm lạnh lùng của Lâm Phong vang lên, tâm niệm vừa động, một đạo kiếp kiếm lập tức phá không mà ra, ám sát Thương Ngu, Thương Ngu cũng chém ra một đạo đao mang như muốn bổ ra hư không, nhưng một kiếm kia tới qua nhanh, khiến cho đao phong của Thương Ngu chuyển qua, chém ngang mà ra. Đệ tam kiếp kiếm hàng lâm, hai tay Thương Ngu rung động liên tục, đạo kiếp kiếm thứ tư hạ xuống sắc mặt Thương Ngu trở nên khó coi. Lực lượng phong pháp tắc gia trì lên trên kiếp kiếm, Lâm Phong bước ra một bước chèn ép đối phương, kiếp kiếm trở nên nhanh hơn mạnh hơn, nộ khiếu giữa trời. Đúng là thực lực Thương Ngu không kém, đại ma cổ đao bổ ra đao pháp khủng bố, trảm phá hết thảy, vắt ngang hư không, mưa gió không lọt, trước người của hắn có vô số hư ảnh ma đao lóe lên, nhìn bá đạo uy mãnh đến cực điểm. Sau khi Cửu Kiếp Kiếm được lực lượng phong pháp tắc gia trì, quấn quanh người Thương Ngu nộ khiếu thì Thương Ngu chỉ có thể đau khổ chèo chống, Lâm Phong yên bình đứng đó, đứng chắp tay khiến cho mọi người run sợ, thực lực của gia hỏa này thật mạnh mẽ, thân thể bất động cũng có thể chèn ép Thương Ngu thê thảm như thế.
- Ah.
. . Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, một chuôi kiếp kiếm bổ vào cánh tay trái của Thương Ngu, chặt đứt cánh tay của hắn, khiến sắc mặt Thương Ngu lạnh buốt, Vũ Hồn được hắn sử dụng đi ra, đại ma cổ đao lơ lửng ở sau lưng, nhưng hắn vẫn không cách nào ngăn cản thế công của Cửu Kiếp Kiếm.
- Đủ rồi.
Lúc này, Vũ Văn Tịnh hướng về phía trước bước ra một bước, đứng trong hư không, lãnh đạm nói với Lâm Phong. Lâm Phong quay đầu lại nhìn thoáng qua Vũ Văn Tịnh, Vũ Văn Tịnh tiếp tục nói:
- Ta bảo ngươi dừng tay.
Bên trong con ngươi đen nhánh của Lâm Phong hiện lên thần sắc thú vị, nhìn Vũ Văn Tịnh đứng trong hư không vênh mặt hất hàm lên sai khiến hắn, hình như cô gái này có thói quen cao cao tại thượng, muốn người khác phải phục tùng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT