Bên trên núi non trùng điệp có một cổ thuyền chạy như bay, giống như một tia sáng màu hồng xẹt qua.

Lâm Phong ngồi trên cổ thuyền bay lẫn vào trong tầng mây, ở độ cao này rất khó nhìn rõ mặt đất, chỉ có một lần tình cờ có người bay xẹt qua bên cạnh hắn, mọi chuyện đều bình an vô sự, thiên địa mênh mông, không có giới hạn, Lâm Phong ngồi trên cổ thuyền giống như ngư dân trên biển, vãng lai như khách qua đường. Trong thế giới mênh mông vô tận này, Lâm Phong ngồi phía trên cổ thuyền, du lãm thiên địa, khiến hắn có một chút cảm giác khác biệt, chuyến đi Thánh thành Trung Châu này vô cùng xa xôi, mặc dù tốc độ cổ thuyền rất đáng sợ, nhưng vẫn cần một đoạn thời gian khá dài mới có thể đến nơi, bởi vậy Lâm Phong cũng không vội nhất thời, ngắm nhìn một chút phong cảnh của đại thế giới, đây chẳng phải rất tốt. Mấy ngày sau, Lâm Phong cũng hạ xuống mặt đất, đi vào bên trong một tòa chủ thành, chủ thành này cũng rất rộng lớn và cường thịnh, mặc dù nó không cường hoành như Vọng Thiên Cổ Đô, nhưng không phải Diễm Kim thành có thể so sánh, du lãm một ngày, Lâm Phong lại tiếp tục lên đường, bên trong lộ trình có rất nhiều chủ thành đứng vững trên đại địa, khiến cho Lâm Phong bùi ngùi mãi không thôi, chỉ một Thanh Tiêu đại lục đã rộng lớn như vậy rồi, không biết toàn bộ Cửu Tiêu đại lục sẽ như thế nào, có bao nhiêu nhân khẩu, quả thực rất khó có thể tưởng tượng, bởi vậy nơi đây có nhiều cường giả, yêu nghiệt hơn nữa thì cũng chẳng có gì lạ, bên trong địa phương rộng lớn mênh mông như thế làm sao có chuyện không có nhân vật yêu nghiệt, thế giới đã trải qua vô số kỷ nguyên, làm sao có thể không xuất hiện cường giả. Bất kể Cổ tộc hay cổ Thánh tộc, tại thời kỳ viễn cổ bọn họ cũng là một gia tộc được một nhân vật tuyệt đỉnh chống đỡ, có lẽ những cường giả đã khai sáng cổ Thánh tộc kia cũng từng là một nhân vật trong biển người mênh mông này, bởi vậy người trong võ đạo luôn kính ngưỡng cường giả, đuổi theo cường giả, mãi mãi không ngừng, tâm trí bọn họ cứng cỏi, chấp nhận trả giá hết thảy, truy tìm con đường võ đạo, một ngày kia quay đầu nhìn lại thì họ đã khai sáng một phương thiên địa. Lâm Phong không điên cuồng chạy đi, nhưng cũng không dừng lại quá lâu một chỗ, chỉ thỉnh thoảng đi du lịch một phen, ngắm nhìn sự tình hồng trần của đại thế giới. Lúc này, Lâm Phong đang đứng trên một bãi cỏ xanh biếc nhìn ra xa, vạn vật ở đây đều có màu xanh, phát triển mạnh mẽ, tràn đầy sinh cơ.


- Sinh mệnh!


Thần sắc Lâm Phong rất bình tĩnh, phong khinh vân đạm, gần như hoà hợp với phiến thiên địa này.


- Sinh mệnh có thể sáng tạo tất cả, sinh tử đối lập, tử vong lại có thể hủy diệt hết thảy, người, yêu, vạn vật.


Sinh mệnh có thể lập tức khôi phục thiên địa vạn vật, tạo ra sự sống. Lâm Phong nhìn vạn vật sinh trưởng, thì thào nói nhỏ, cùng lúc đó cây cỏ quanh người Lâm Phong cũng điên cuồng sinh trưởng giống như bị gió lốc thổi qua vậy, mây trên chín tầng trời quay cuồng không nghỉ, nhưng mà những đám mây kia quay cuồng đặc biệt kỳ quái, uy thế như vậy mà lại không phải lực lượng hủy diệt, mà lại là kiếp uy của sinh mệnh.


- Tại sao sinh mệnh pháp tắc ra đời lại dẫn động sinh kiếp?


Lâm Phong ngửa đầu nhìn lực lượng pháp tắc quay cuồng trong hư không, trừ sinh mệnh ra thì các loại pháp tắc khác đều có thể tạo thành thiên kiếp, sát phạt hủy diệt, phá hủy hết thảy, nhưng mà sinh mệnh là lực lượng sáng tạo, hồi phục thì làm sao cái kiếp uy này lại hạ xuống được? Sinh mệnh kiếp quay cuồng không nghỉ trong hư không, Lâm Phong vẫn chắp tay đứng đó ngạo nghễ dưới vòm trời, kiếp uy của pháp tắc sinh mệnh sẽ không giống như các loại thiên kiếp khác! Lực lượng sinh mệnh pháp tắc điên cuồng hội tụ lại, ánh sáng màu xanh từ trên vòm trời oanh xuống, đánh lên người Lâm Phong, trong khoảnh khắc đó Lâm Phong cảm nhận được một cỗ sinh mệnh lực khủng bố xông vào thể nội, đồng thời một cỗ sinh mệnh lực đáng sợ khác cũng theo thân thể của hắn khuếch tán ra bốn phương tám hướng, cỏ cây xung quanh bị lớn lên như thổi hóa thành cổ thụ che trời, nhìn rất nguy nga và đồ sộ.


- Lực lượng sinh mệnh thật mạnh, cái này còn có thể xưng Thiên kiếp sao?


Lâm Phong mỉm cười mà đứng, trên người tràn ngập sinh cơ, sinh mệnh lực mênh mông như biển lớn, sôi sục cuồn cuộn, cỗ sinh mệnh lực này khiến thân thể của hắn gần như sắp nứt ra, giờ khắc này Lâm Phong giống như trăm sông đổ về biển, nuốt hết tất cả khí tức sinh mệnh.


- Oanh!


Lại một đạo kiếp uy đánh xuống xuống, thân thể Lâm Phong chấn động, loại chấn động này đã không đủ để rung chuyển nhục thể của hắn nữa, Lâm Phong lại cảm thấy sinh mệnh lực như muốn xé mở hắn ra vậy.


- Rống!


Cùng lúc đó huyết mạch trong cơ thể Lâm Phong cũng sôi trào lên giống như một con sông, tiếng rồng ngâm từng cơn khiến thiên địa chấn động, một màn này khiến cho đồng tử Lâm Phong có chút co rút lại, trong mắt hiện lên nhất đạo phong mang.


- Long trong cơ thể hắn, muốn thức tỉnh?


Ánh mắt Lâm Phong càng lúc càng sáng, lúc trước Ô Giang đảo xuất hiện viễn cổ Long Cung, Lâm Phong đạt được Long thai trong bụng Yêu Long, cùng với huyết mạch Yêu Long, nên đã tẩm bổ cho long thai hôm nay lực lượng sinh mệnh khủng bố rót vào thể nội, khiến rồng ngâm từng cơn, huyết mạch cuồn cuộn như sống lớn, long thai muốn đi ra hay sao! Đạo sinh mệnh kiếp thứ ba đánh xuống, sinh mệnh lực mạnh hơn nhảy vào trong thân thể Lâm Phong, quanh thân thể Lâm Phong hiện ra long ảnh vô cùng chói mắt, cổ thụ che trời xung quanh bao phủ thân thể của hắn lại, bãi cỏ xanh biếc hóa thành một cánh rừng rậm, điềm lành bay vào trong tầng mây. Đến lúc này kiếp uy mới chậm rãi tiêu tán. Lâm Phong thông qua khe hở của các cây cổ thụ nhìn lên trời, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, cả người hắn giống như bị chôn vùi bên trong cánh rừng xanh biếc này vậy. Tâm niệm vừa động, Vũ Hồn lập tức hiển hiện, thế giới lực tràn ra bao vây phiến hư không này lại.


- Lực lượng sinh mệnh, cùng với sự sáng tạo.


Lâm Phong mỉm cười nói, lực lượng của thế giới Vũ Hồn hóa thành một cây cổ thụ che trời bao bọc lấy thân thể của hắn vào bên trong, hoà vào đám cổ thụ xung quanh, nơi đây đã không còn thân ảnh của Lâm Phong nữa, chỉ có một phiến rừng rậm xanh biếc mà thôi. Thời điểm Lâm Phong thừa nhận sinh mệnh kiếp, những người ở phạm vi vạn dặm xung quanh đều nhìn về phía bên này, cảm thấy rung động trong lòng, lực lượng sinh mệnh đáng sợ kia là pháp tắc quán thể khi thành hoàng sao? Nhưng mà, tại sao bọn hắn lại cảm giác cỗ sinh mệnh pháp tắc này đang phẫn nộ, hình như pháp tắc quán thể không phải như vậy. Những người gần đó rung động càng thêm mãnh liệt, ngoài khí tức sinh mệnh kia, bầu trời phía trên còn có ánh sáng điềm lành nữa, nhưng bên trong điềm lành hình như có một chút ánh sáng màu đen của điềm xấu thì phải, hơn nữa trong đó còn có tiếng rồng ngâm từng cơn, cho tới bây giờ bọn hắn vẫn chưa từng gặp loại cảnh tưởng giống như vậy, có thể nói đây là thiên địa kỳ cảnh. Vô số người ngự không bay đến, sau khi tới nơi bọn hắn lại phát hiện ra nơi đây không hề có người xuất hiện, càng không có dấu chân của Yêu Long, chỉ có cây cối xanh biếc um tùm.


- Chẳng lẽ cảnh tượng vừa rồi do đại năng giả nắm giữ sinh mệnh pháp tắc làm ra?


Mọi người thầm nghĩ trong lòng, không ít người thất vọng rời đi, nhưng vẫn có mấy vị võ tu bình thường ở lại phiến thiên địa xanh biếc này tìm kiếm cái gì đó, giống như nơi đây cất giữ trân bảo vậy.


- Nơi đây cách Thánh thành Trung Châu không xa, phía trên đại địa bao la mờ mịt này, lại có người yếu ớt như vậy, không biết họ sinh tồn như thế nào.


Đám người nhìn chằm chằm vào những võ tu bình thường kia, những người này đều là thanh niên trẻ tuổi, họ vẫn chưa trưởng thành, nhưng niên kỷ cũng phải mười Lăm mười sáu rồi, tu vi của bọn họ quả thực quá nhỏ bé, Huyền Vũ cảnh, thậm chí trong đó còn có người mới đến Linh Vũ.


- Khó trách chỗ này lại gặp một chút thảo dược, nơi đây được khí tức sinh mệnh tẩy lễ qua, một số cây cỏ ẩn chứa sinh mệnh lực rất cường thịnh, có thể dùng làm thảo dược, nhưng loại thảo dược này có thể đưa đến bao nhiêu tác dụng đây?


Rất nhiều người lộ ra vẻ khinh thường, lập tức phẩy tay áo bỏ đi.


- Ca, hình như bọn họ đang xem thường chúng ta thì phải.


Lúc này, có một thiếu nữ quay sang hỏi thiếu niên bêm cạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút vểnh lên, giống như có chút không vui.


- Bọn họ không hiểu dược lý, hà tất tức giận cùng bọn họ.


Thiếu niên tỏ ra tương đối lạnh nhạt, giống như tập mãi thành thói quen, hắn đi theo trưởng giả trong tộc ra bên ngoài hái thảo dược, đã từng gặp rất nhiều ánh mắt miệt thị như vậy, hôm nay hắn đã tập thành thói quen rồi, đạo bất đồng không thể bàn luận.


- Uh, đan dược tộc ta dùng cũng không giống với đan dược của bọn họ, mà đan dược đoạt thiên địa tạo hoá, bọn hắn là đồ vô tri.


Thiếu nữ khẽ cười nói.


- Tốt rồi, nơi này có Long khí, chúng ta tiếp tục tìm kiếm thảo dược đi, có khả năng sẽ tìm được long mạch thảo đó.


Thiếu niên kia tiếp tục cúi đầu cẩn thận dò xét, trời sinh dị tượng, tất có vật lạ xuất thế, loại địa phương này thường tìm được thảo dược trân quý đến phối dược, nếu có thể tìm được long mạch thảo ẩn chứa long khí thì hắn có thể phối hợp ra dược vật tốt hơn. Mấy người cũng bắt đầu tìm kiếm rất cẩn thận, tuy tu vi bọn hắn không cao, nhưng luôn có một cỗ ngạo khí bướng bỉnh, muốn tìm kiếm nơi này một lượt, dù sao thì phạm vi thiên địa dị tượng tác động xuống cũng rất rộng, khiến cho nơi đây sinh ra không ít cây cỏ hữu dụng.


- Ca, gốc cổ thụ này có chút kỳ quái.


Thiếu nữ đột nhiên hô lên một tiếng, những người khác lập tức đi tới bên cạnh nơi đó, ánh mắt bọn họ đều lộ ra dị sắc.


- Hình như có chút quái dị, mặc dù nó cũng có sinh cơ bừng bừng, nhưng đậm đặc hơn chỗ khác rất nhiều, cùng cây cối xung quanh hoàn toàn bất đồng.


Một thiếu niên trong nhóm mở miệng nói ra, người khác nhao nhao gật đầu, bọn hắn cũng cảm nhận được chỗ bất thường của cái cây cổ thụ này.


- Ca, cái cây này có phải bảo vật hay không?


Trong ánh mắt thiếu nữ lộ ra thần sắc nóng bỏng.


- Đừng phá hư, hãy nhổ tận gốc, chúng ta mang về bên trong tộc rồi nói.


Thiếu niên mỉm cười nói, mấy người lập tức hợp lực đào đất lên, khiến cho cổ thụ rung động.


- Chuyện gì xảy ra, tại sao không thu vào nhẫn trữ vật được?


Giờ phút này thần sắc thiếu niên ngưng lại, cổ thụ thật kỳ quái, dùng nhẫn trữ vật nhưng không thu được, vài người thay nhau thăm dò nhưng đều không có tác dụng, vậy mà nhẫn trữ vật thật sự không thu được cổ thụ.


- Mặc kệ, chúng ta khiêng nó trở về, có lẽ cái cây này rất quý báu.


Thiếu niên kia nói một tiếng, mấy người nhao nhao gật đầu, bọn họ lập tức khiêng cổ thụ lên đi ra ngoài, bước đi rất trầm trọng, bọn hắn không nghĩ tới cái cây cổ thụ này lại nặng như vậy. Đáng thương cho Lâm Phong đang bế quan trong mộng cảnh, hoàn toàn không biết mình bị người khác khiêng đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play