Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1717 - Thần Điểu Làm Bộc


...

trướctiếp

Lúc này Lâm Phong đang rơi vào giấc ngủ say trên đỉnh núi xanh trong Yêu giới, đạt đến cảnh giới vô ngã giống như quăng đi hết thảy, chỉ có mộng.

Đương nhiên giấc mộng này do chính hắn tạo ra. Trong mộng cảnh Lâm Phong đứng trong thế giới Vũ Hồn của chính mình, giờ phút này hắn đang đứng trên một thành trì trong không trung, ánh mắt thâm thúy, phun ra nuốt vào lực lượng thiên địa, trong hư không có từng đạo hắc mang lượn lờ, giống như lôi điện màu đen, tràn ngập khí tức hủy diệt đáng sợ, quấn quanh thân hình Lâm Phong ngàn vạn lần. Bỗng nhiên, Lâm Phong mở mắt ra, ma khí đen kịt xông lên mây xanh, chỉ thấy ma vân trên vòm trời quay cuồng không nghỉ, hội tụ vô số lực lượng ma kiếp, đang rục rịch.


- Đệ tam kiếp xuất hiện.


Áo đen trên người Lâm Phong cuồn cuộn, chỉ thấy vòm trời lập tức cuồng khiếu, kiếp vân khủng bố hội tụ thành khủng ma kiếp, giống như đang nuốt hết hết thảy gió bão, một tiếng ầm ầm vang lên, từ trên vòm trời giết xuống. Lực lượng ma kiếp đánh vào trên người Lâm Phong, khiến thân thể hắn giống như có từng đợt kiếp quang lóng lánh nặng nề quấn quanh thân, từng sợi lực lượng ma kiếp rót vào trong cơ thể hắn, trường bào dựng thẳng tắp, nhưng thân hình đen nhánh y hệt như ma tôn kia lại lù lù bất động, giống như một vị ma thần đang ngạo thị vòm trời.


- Thoải mái.


Lâm Phong phun ra một đạo âm thanh sảng khoái, ma kiếp trong hư không lại ngưng tụ lần nữa, nhưng không khiến đôi mắt Lâm Phong có nửa điểm chấn động. Một năm rưỡi rồi, đây đã là lần thứ ba Lâm Phong thừa nhận lực lượng ma kiếp, hắn phát hiện tuy tiểu thế giới của hắn chỉ là hình thức ban đầu, nhưng nó đã có thể tự chuẩn bị lực lượng thiên kiếp, kỳ diệu vô cùng, hắn chỗ này tu luyện ma công đột phá, thì ở chỗ này thừa nhận ma kiếp. Lâm Phong âm thầm cảm khái, khó trách tiểu thế giới Cửu U ở Bát Hoang có thể diễn hóa hoàn mỹ đến như thế, theo tu vi tăng hắn lên, tiểu thế giới cũng không ngừng khuếch trương và vững chắc hơn, thế giới của hắn cũng sẽ diễn hoá càng hoàn mỹ hơn, nắm giữ tất cả những thứ thế giới bên ngoài có. Lần thứ ba trải qua lực lượng ma kiếp, ma kiếp đã không cách nào làm lung lay thân thể cường hoành của Lâm Phong nữa, chỉ có thời điểm lần đầu tiên, nhục thể Vũ Hoàng cảm nhận được sự rung động, hiển nhiên tai kiếp trong thế giới Vũ Hồn không yếu hơn so với ngoại giới. Một tiếng nổ cuồn cuộn vang lên, ma kiếp trong hư không lại đánh xuống lần nữa, mỗi một lần ma kiếp hàng lâm sẽ có chín đạo lôi kiếp tôi luyện nhục thể, Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Kinh, vì kiếp mà sinh, dẫn kiếp mà xuống. Sau khi chín đạo lôi kiếp đánh xuống, lực lượng ma kiếp quay cuồng trong hư sẽ dần dần tiêu tán, trong con mắt đen kịt của Lâm Phong hiện lên một nụ nụ cười thản nhiên, ánh mắt nhìn xuống thành trì phía dưới, tòa thành này được tái tạo từ nguyên mẫu của thành Dương Châu, chỉ thiếu hụt một phần linh động, bởi vì không có ai ở đây. Ngoại giới, Thanh Phượng từ đằng xa bay đến, thấy Lâm Phong vẫn nằm trên khối đá khổng lồ, không khỏi chán nản không biết nói gì, đến cùng thì gia hỏa này đang làm gì không biết? Chuyện càng làm cho nàng im lặng chính là, trong một năm nay thỉnh thoảng Lâm Phong sẽ bảo mấy lão gia hỏa dẫn hắn ra ngoài thừa nhận mấy lần thiên phạt, hôm nay Thanh Phượng đã biết, mỗi một lần Lâm Phong ra ngoài thừa nhận thiên phạt, hắn lại nắm trong tay một loại lực lượng pháp tắc mới. Đúng vào lúc này đôi mắt của Lâm Phong mở ra, thấy Thanh Phượng ven bờ hồ nhìn mình thì không khỏi lộ ra một nụ cười vui vẻ, nói:


- Thanh Phượng.


Dứt lời, thân hình Lâm Phong cũng lóe lên, đi đến bên cạnh Thanh Phượng.


- Lần này lại ngủ tận bốn tháng, Lâm Phong, ngươi ngủ thật giỏi!


Thanh Phượng im lặng, khiến cho Lâm Phong nhún vai, trên mặt lộ vẻ tươi cười, tu luyện trong giấc mộng khiến thể xác và tinh thần đều buông lỏng, vĩnh viễn không cảm thấy mỏi mệt, có thể một mực bảo trì tình trạng dư thừa tinh lực, hơn nữa toàn bộ tinh thần đều chìm vào trong đó, đối với tốc độ tu luyện càng có ích, chuyện tốt như vậy cớ sao không làm.


- Bên ngoài phát sinh đại sự gì sao?


Lâm Phong hỏi Thanh Phượng một tiếng, sau mỗi lần hắn tỉnh lại, đều tìm hiểu tình huống bên ngoài một chút, để có cái nhìn rõ nhất.


- Có, Sở Xuân Thu bước chân vào trung vị Vũ Hoàng.


Thanh Phượng mở miệng nói ra, lời nói của nàng khiến cho con ngươi Lâm Phong có chút co rút lại, lộ ra một vẻ khiếp sợ:


- Nhanh như vậy?


Một năm rưỡi thời gian, thật đáng sợ, phải biết rằng hắn tốn thời gian mấy năm mới phá vỡ rào cản bước vào Vũ Hoàng cảnh, tuy nói cái bình chướng Vũ Hoàng này cần bỏ chút thời gian, nhưng càng về sau tu luyện sẽ càng khó, loại tốc độ tu luyện của Sở Xuân Thu không hợp với lẽ thường.


- Đúng, nhanh như vậy đó, thời gian Sở Xuân Thu từ Tôn Vũ đỉnh phong bước vào Vũ Hoàng không đến một năm rưỡi, điều này có chút không hợp với lẽ thường, ngoại giới có không ít người đưa ra các loại suy đoán khác nhác.


Thanh Phượng gật đầu nói, sự tình của Sở Xuân Thu gây ra tiếng vang vô cùng lớn ở Vọng Thiên Cổ Đô.


- Suy đoán gì vậy?


Lâm Phong hỏi.


- Sở Xuân Thu điên cuồng tu luyện Thôn Thiên Thánh Kinh, Sở gia lấy rất nhiều ý chí Vũ Hoàng nuôi nấng Sở Xuân Thu, để cho hắn không ngừng nuốt lực lượng ý chí Vũ Hoàng, sau đó lại lấy Thiên Diễn Thánh Kinh thôi diễn, khiến cho tu vi không ngừng lớn mạnh, phá vỡ rào cản bước vào trung vị Vũ Hoàng, đây là một trong những suy đoán khiến mọi người tin nhất, còn có một loại suy đoán khác nữa, Sở Xuân Thu đã ẩn tàng thể chất, rất có thể hắn là một loại thể chất rất cường hoành.


Thanh Phượng chậm rãi nói ra, sau đó lập tức hỏi Lâm Phong một tiếng:


- Lâm Phong, ngươi cho rằng khả năng nào lớn hơn.



- Bất kể nguyên nhân gì thì trong một năm rưỡi qua Sở Xuân Thu đã đột phá đến trung vị Hoàng.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ, khiến cho thần sắc Thanh Phượng ngưng lại, lập tức gật đầu, Lâm Phong nói không có sai, cần gì phải đi suy đoán loại khả năng nào, Sở Xuân Thu dùng thời gian một năm rưỡi đột phá một đại cảnh giới, biết rõ điểm ấy là đủ rồi, hà tất đi phỏng đoán cái gì.


- Ra ngoài dạo một chút không?


Thanh Phượng hỏi Lâm Phong, hôm nay nàng cũng đã bước chân vào Vũ Hoàng cảnh rồi, nửa năm trước nàng đột phá nhưng không nghĩ tới Sở Xuân Thu đã trực tiếp bỏ qua nàng.


- Ta đang có ý này.


Lâm Phong gật đầu, ánh mắt ngắm nhìn phương xa, một năm rưỡi thời gian. . . Cái tốc độ tu luyện này là tốc độ tu luyện gì, Cửu Kiếp hắn mới tu luyện đến đệ tam kiếp, chỉ khi Cửu Kiếp hạ xuống ma công mới có thể đột phá, hiển nhiên hắn còn một đoạn thời gian rất dài nữa. Hai người nhìn nhau mỉm cười, lập tức bước chân ra ngoài rời khỏi Thanh Phong, hướng về phía bên ngoài Yêu giới mà đi, ngay tại lúc này có hai đạo thân ảnh lại cuồn cuộn đi đến, khiến cho bước chân của Lâm Phong và Thanh Phượng ngừng lại. Thanh Phượng thấy người trước mắt thì lông mày có chút nhíu lại, còn Lâm Phong thì thản nhiên nói:


- Ngươi lại có chuyện gì?



- Ngươi và ta lại đánh một trận, lần này cũng giống như lần trước, không dùng bất luận cái bảo vật gì, chỉ lấy thủ đoạn của chúng ta tái chiến lần nữa.


Kim Ô nhìn chằm chằm vào Lâm Phong dùng giọng điệu lạnh như băng nói ra, lần trước hắn bị đánh bại nên đã dùng thời gian hơn một năm khổ tu mới dám đi ra lần nữa, cảnh giới vững chắc, lắng đọng lực lượng của chính mình, tu luyện thần thông cường hoành của Yêu Hoàng. Lúc này đây, hắn nhất định đánh bại Lâm Phong.


- Lần trước chiến đấu chúng ta đã có ước định qua, lần này ngươi lại tới, nếu ta đánh bại ngươi, chẳng lẽ ngươi vẫn tiếp tục đến lần nữa, không có dừng lại.


Lâm Phong lạnh lùng nói ra.


- Nếu như ngươi lại đánh bại ta, từ nay về sau ta sẽ là thiên lôi chỉ đâu đánh đấy của ngươi, đi theo ngươi, nếu ngươi bại thì ngươi phải cút ra khỏi Yêu giới, vĩnh viễn không được quay lại.


Trong ánh mắt Kim Ô có hỏa diễm lượn lờ, khiến cho ánh mắt của Toan Nghê bên cạnh hắn khẽ run lên, gia hỏa này tốt tàn nhẫn, nếu như chiến bại sẽ trở thành thiên lôi chỉ đâu đánh đấy của Lâm Phong sao? Lâm Phong nghe được lời nói của Kim Ô thì ánh mắt cũng hiện lên một đạo dị sắc, gia hỏa này đối với chính mình thật tàn nhẫn, chiến bại thì đi theo hắn, chiến thắng thì muốn Lâm Phong hắn cút ra ngoài, hơn nữa mãi mãi không được quay lại Yêu giới.


- Có Thần điểu làm nô bộc cũng không tồi.


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, lập tức mở miệng:


- Ta chấp nhận chiến đấu.



- Oanh!


Một cỗ ánh sáng mặt trời vô cùng đáng sợ như muốn nổ tung lên, nhiệt độ nóng bỏng khiến thiên địa bị vặn vẹo dường như sắp bị đốt cháy. Thân ảnh của Toan Nghê lui về phía sau, thân ảnh Thanh Phượng cũng đồng dạng bay về phía xa xa, lưu lại không gian đủ cho hai người chiến đấu. Một tiếng hét dài vang kên, bản thể của Thái Dương thần điểu Tam Túc Kim Ô hiện lên, tung hoành trong thiên địa, đỉnh đầu lơ lửng một vầng Thái Dương có thể làm mắt người khác bị mù.


- Oanh!


Cùng lúc đó, vầng Thái Dương kia cũng chiếu xạ lên người Lâm Phong, khiến cho thân thể Lâm Phong dấy lên ngọn lửa hừng hực, lực lượng Thái Dương pháp tắc kinh khủng đốt cháy thân thể Lâm Phong, hư không phát ra tiếng nổ ầm ầm, thân thể Lâm Phong vẫn không động đậy, chỉ bình tĩnh đứng đó tắm trong hoả diễm của Thái Dương.


- Nhục thể của hắn lại mạnh hơn rồi.


Kim Ô nhìn chằm chằm bào nhục thể của Lâm Phong, trong lòng rung động không thôi, gia hỏa Lâm Phong này cũng là một tên quái thai, nhân loại mà cũng dám dùng thân thể tranh phong cùng thần điểu.


- Ông!


Một cơn lốc kinh khủng đột nhiên bùng nổ, không gian giống như hoàn toàn bị đốt cháy, xuất hiện vô số ngọn lửa, Lâm Phong chỉ cảm thấy một cổ yêu khí kinh khủng bốc lên cuồn cuộn, một đạo thái dương hỏa diễm lập tức trảm sát về phía hắn, hoả diễm đao quang giống như có thể chặt đứt không gian, phiến không gian này thay đổi thành cô đọng hơn, đao phong chém về phía Lâm Phong.


- PHÁ.

..! Nhục thể mạnh mẽ mang theo ma quyền oanh sát mà ra, nghiền áp hết thảy, lực lượng lôi kiếp lượn lờ bên trong quyền mang, cùng đao phong va chạm khiến hư không nổ tung.


- Yêu trảm.


Thần điểu Kim Ô xuất hiện trên đỉnh đầu Lâm Phong, vô số hoả đao bùng nổ ra mang thiên địa che phủ lại, hướng lấy không gian phía dưới trảm xuống, đòn đánh này có thể chặt đứt hư không. Thần thông thật lợi hại. Con ngươi Lâm Phong ngưng lại, đồng tử lập tức thay đổi thành màu đen kịt lạnh như băng, nếu như muốn tái chiến thì khiến cho hắn chân chính thần phục vậy.


- Thiên Kiếp!


Lâm Phong chợt quát lên một tiếng, lực lượng ma kiếp điên cuồng bùng nổ, âm thanh ầm ầm cuồn cuộn không nghỉ, giống như ngàn vạn tia lôi kiếp từ phía dưới bổ lên không, Lâm Phong bị lôi kiếp quấn quanh, ẩn chứa ma uy vô cùng kinh khủng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp