- Lực lượng ma kiếp, hắn tu luyện công pháp gì vậy.
Thần sắc Kim Ô lạnh như băng, sắc bén đến cực điểm, hàn mang bộc phát ra từng đạo ánh sáng Thái Dương, bắn về phía đồng tử Lâm Phong. Thái Dương nhãn ẩn chứa lực lượng ý chí rất khủng bố, Lâm Phong chỉ cảm thấy mắt mình một hồi đau đớn, giống như bị chọc mù vậy, nhưng mà đồng tử thâm thuý của hắn vẫn mở ra, ý chí Cửu U mang theo lực lượng trớ chú giết ngược mà ra, bên trong ngàn vạn tia thần niệm đều nắm giữ kiếp uy khủng bố, nhảy vào trong hai mắt Kim Ô. Trong hư vô dường như có Thái Dương thần điểu đang chiến đấu cùng ma kiếp, chiến đấu cùng Cửu U ý chí, cuồng loạn vô biên, loại va chạm do thần niệm dẫn động ý chí cực kỳ nguy hiểm, thần niệm ý chí mà sụp đổ thì tương đương với cái chết. Thái Dương thần điểu Tam Túc Kim Ô, ẩn chứa một tia ý chí của Thái Dương thần điểu nên tâm trí của hắn mạnh mẽ vô cùng, nếu không tâm trí của hắn dưới ý chí của Lâm Phong đã sớm sụp đổ rồi, mặc dù vậy ý chí của thần điểu vẫn không ngừng bại lui, Kim Ô gào to một tiếng, hoả đao quanh thân Lâm Phong lập tức bạo liệt, hóa thành một vầng Thái Dương khủng bố quay liên tục, bao phủ Lâm Phong trong đó, một cỗ lực lượng bạo tạc đáng sợ lan tràn ra, giống như Thái Dương muốn vỡ ra vậy.
- Gia hỏa này muốn dốc sức liều mạng cùng Lâm Phong hay sao.
Ánh mắt Toan Nghê nhìn chằm chằm vào vùng năng lượng kinh khủng sắp nổ tung kia, Kim Ô trực tiếp tiến hành chiến đấu bằng phương thức cuồng bạo, năng lượng này rất có tính huỷ diệt, có thể phá huỷ hết thảy.
- Phán quyết ma kiếp.
Lâm Phong quát lạnh một tiếng trong nội tâm, lực lượng ma kiếp lập tức dung hợp cùng lực lượng phán quyết tạo ra uy lực càng thêm bá đạo, phán quyết ma kiếp hủy diệt hết thảy, Thái Dương sụp đổ, đao phong nổ tung, vô số lôi kiếp hướng thẳng về phía Kim Ô khiến cho đồng tử Kim Ô phát lạnh, công kích như vậy cũng không có cách nào chiến thắng Lâm Phong, còn công kích của Lâm Phong thì ngược lại, vậy mà càng thêm cuồng mãnh bá đạo, thái dương lực không có cách nào chống trả được. Kim Ô há miệng phun ra một đạo Thái Dương trường mâu vô cùng đáng sợ, ánh sáng Thái Dương nổ tung trong hư không khiến mắt của người ta cảm thấy đau đớn, Thái Dương trường mâu mang theo lực lượng vô biên, đâm về phía Lâm Phong.
- Cửu Kiếp Kiếm, giết!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, chín đạo phán quyết lôi kiếp hóa thành chín chuôi lợi kiếm khủng bố, lần lượt oanh sát mà ra, chín đạo lôi kiếm còn cuốn theo cả lực lượng pháp tắc phong thuộc tính, khiến cho tốc độ của chúng nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, va chạm mang tính hủy diệt bùng nổ trong nháy mắt, Thái Dương trường mâu bị vỡ vụn, nhưng Cửu Kiếp Kiếm vẫn còn lại ba thanh, xuyên thấu hư không bắn về phía Kim Ô.
- Hạ thủ lưu tình.
Toan Nghê chợt quát một tiếng, giờ phút này phán quyết lôi kiếm đã rơi xuống trước người Kim Ô, khóe miệng Kim Ô phun ra máu tươi, Thái Dương trường mâu kia chính là tinh hoa yêu phách của hắn tạo nên, mà vẫn không thể nào chiến thắng Lâm Phong, hơn nữa còn bị phá huỷ, khiến cho khí tức của hắn lúc này rất yếu, ba thanh phán quyết lôi kiếm tràn ngập lực lượng hủy diệt khiến cho hắn có thể cảm nhận được uy áp khủng bố ẩn chứa trong đó, uy hiếp đến tính mạng của hắn.
- Như thế nào?
Lâm Phong nhìn chằm chằm Kim Ô, đồng tử lạnh như băng, ma uy bên trong vô cùng sung mãn, giống như một tôn cổ ma vậy.
- Ngươi thắng, ta sẽ tuân theo lời hứa của ta, đi theo thần phục với ngươi, nhưng đó chỉ là khi ngươi mạnh hơn so với ta, nếu có một ngày ta vượt qua ngươi, thì ta sẽ tự tay huỷ bỏ lời hứa này.
Kim Ô dùng giọng điệu lạnh như băng nói ra, khiến cho Lâm Phong con ngươi lộ ra một tia lạnh lùng:
- Ngươi sẽ không có cơ hội này.
Lâm Phong dứt lời khởi động tâm niệm, kiếp kiếm thu lại tiêu tán ở trong hư không, nhưng lực lượng hủy diệt vẫn cuồng loạn khắp nơi như cũ. Lúc này Lâm Phong cũng âm thầm cảm thán trong lòng, thiên phú bẩm sinh của Thái Dương thần điểu xác thực rất đáng sợ, sức bật cực kỳ cường hoành, nếu như hắn là Vũ Hoàng bình thường hắn sẽ bị uy áp khủng bố kia ép vỡ một cách đơn giản, điều này làm cho hắn hiểu rõ, mặc dù cả hai là hạ vị Hoàng, nhưng vẫn có khác khác biệt rất lớn, giữa hai cường giả hạ vị Hoàng khác nhau có khả năng tồn tại một cái hào rộng không thể vượt qua được, tuy nhiên Hoàng vị không có chia nhỏ đẳng cấp, nếu không người ta có thể phân ra đủ loại khác biệt đấy, lấy thực lực của hắn khi vượt qua tam kiếp trong Cửu Kiếp thì cũng đã tương đương với người vừa mới đặt chân vào hạ vị Hoàng trung kỳ rồi, nhưng bởi vì công pháp bá đạo cùng với thần thông cường hoành, hạ vị Hoàng đỉnh phong bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn, thậm chí võ tu có cảnh giới cao hơn cũng vậy.
- Không kể ngươi có thể bước qua Vũ Hoàng cảnh hay không, chỉ cần ngươi giữ mãi loại tốc độ tiến bộ này thì việc vượt qua ngươi là sự tình sớm muộn mà thôi.
Đồng tử Kim Ô trở nên lạnh buốt, tính hiếu chiến cũng với việc theo đuổi con đường võ đạo được kích thích ra mãnh liệt, hắn muốn rửa sạch sỉ nhục khi thất bại bởi Lâm Phong, không đánh bại Lâm Phong thì hắn ở Yêu giới mãi mãi không có danh vọng.
- Ta chờ ngươi.
Lâm Phong cười nhạt một tiếng, lập tức đạp mạnh bước chân xuống, mở miệng nói:
- Trước theo ta đi ra ngoài một chút đi.
Trong mắt Kim Ô hiện lên một đạo ánh sáng sắc bén, tâm niệm vừa động, hóa thành hình người, đi theo phía sau Lâm Phong, tuy hắn thần phục nhưng tâm không khuất, chuyện này sẽ chỉ diễn ra trong thời gian ngắn ngủi mà thôi, loại khuất nhục này sẽ càng thúc giục hắn điên cuồng tiến bộ. Bên trong Vọng Thiên Cổ Đô, truyền kỳ Sở Xuân Thu lấy thời gian một năm rưỡi từ hạ vị Hoàng phá vỡ rào cản bước vào trung vị Hoàng vẫn là chủ đề được người ta bàn luận nhiều nhất, thậm chí trong khoảng thời gian này, không ngừng có cường giả từ khắp nơi tiến đến Sở gia, nói tiếp kiến nhưng kỳ thật cũng chỉ đi xem thật giả mà thôi, họ muốn nhìn một chút hôm nay Sở Xuân Thu đã đạt tới trình độ nào rồi, ai đến Sở gia cũng không có cự tuyệt, đều coi như khách nhân lấy lễ tiếp đón. Những người đi đến Sở gia phần lớn là thanh niên đồng lứa với Sở Xuân Thu, dù sao thì Sở Xuân Thu cũng là người cùng cùng thế hệ với bọn họ, đương nhiên trong đó cũng có không ít trung niên Vũ Hoàng hàng lâm, muốn nhìn một chút Sở Xuân Thu phá vỡ rào cản tiến vào trung vị Hoàng có bao nhiêu lợi hại, tóm lại những ngày qua Sở gia lộ ra vẻ đặc biệt náo nhiệt, đông như trẩy hội, một phiến phồn hoa thịnh cảnh. Lâm Phong đi đi lại lại bên trong cố đô nghe được những tin tức này cũng sinh ra ý niệm muốn đi đến Sở gia nhìn một chút, hắn liền dẫm theo đám người Thanh Phượng đi về phía Sở gia, không biết chiến lực hôm nay của Sở Xuân Thu đã lợi hại như thế nào rồi, từ trước đến nay Sở Xuân Thu rất ít động thủ, có rất ít người biết được sức chiến đấu chân thật của hắn, ngày xưa hắn đại chiến cùng với một vị cường giả của Thái Dương Thánh tộc, mặc dù đánh bại đối phương, nhưng cũng phải vận dụng không ít lực lượng, về sau người kia bị Lâm Phong thuấn sát mà chết, điều này khiến mọi người nghi hoặc thực lực của Sở Xuân Thu. Nhưng một năm rưỡi sau, truyền kỳ Sở Xuân Thu phá vỡ rào cản bước vào cảnh giới trung vị Hoàng khiến cho không ít người lại hoài nghi ngày đó Sở Xuân Thu chiến đấu, đã khiêm tốn ẩn tàng thực lực của chính mình, bởi vì nguyên nhân tu luyện Thôn Thiên Thánh Kinh đã chú định hắn không thể quá mức cường thế bá đạo, nếu không sẽ dễ dàng bị các phe thế lực nghi kỵ, ai biết được một ngày nào đó hắn sẽ nuốt tinh thần ý chí của người trong Cổ tộc hay không. Sở gia vẫn có âm thanh huyên náo như cũ, lúc đám người Lâm Phong đi đến, Sở gia cũng nhiệt tình nghênh đón, ai đến cũng không có cự tuyệt, đều coi như khách quý. Từ phủ đệ bên ngoài của Sở gia đi về hướng một tòa đại điện rộng lớn, Sở gia ở chỗ này đã bày tiệc nhiều ngày, nghênh đón các vị khách tới, chưa từng bị gián đoạn.
- Người trong Yêu giới.
Mọi người thấy Kim Ô và ba người khác đến thì ánh mắt không khỏi hiện lên một vòng dị sắc.
- Không nghĩ tới một đời thanh niên Yêu giới cũng cảm thấy hứng thú với Sở huynh.
Một người mỉm cười nói với Sở Xuân Thu, Sở Xuân Thu đứng dậy mỉm cười nói với Lâm Phong:
- Chư vị tới Sở gia chơi, xin cứ tự nhiên.
- Không cần phải khách khí.
Lâm Phong mỉm cười gật đầu, Sở Xuân Thu vẫn giống như trước đây, nhìn rất yên bình, hai con mắt thâm thuý kia khiến cho mọi người không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, người ta chưa từng thấy nửa điểm thiếu niên đắc chí trong đó, ánh mắt lộ ra vẻ đặc biệt từng trải.
- Nếu so sánh Sở Xuân Thu với Thương Khiếu thì hiển nhiên hắn trưởng thành hơn rất nhiều, hắn cũng đã trải qua không ít thế sự, bên trong cố đô chưa từng nghe nói qua chiến tích của hắn, có lẽ hắn một mực bên ngoài lịch lãm rèn luyện cũng không chừng.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, Sở Xuân Thu làm cho người ta khó có thể nhìn thấu, chưa bao giờ tỏ ra đắc chí, dùng thời gian một năm rưỡi từ hạ vị Hoàng tiến vào trung vị Hoàng, nhưng không lộ ra nửa điểm cao ngạo, bên trong đám thanh niên Cổ tộc, trên người Thương Khiếu, Kim Ô đều mang loại khí chất cao ngạo này, thần ấn vương thể Độc Cô Bất Bại hoặc nhiều hoặc ít cũng có một phần, nhưng trên người Sở Xuân Thu lại không có.
- Kia có phải Lâm Phong không?
Ánh mắt tất cả mọi người ở đó đều nhìn về phía Lâm Phong, ba vị thanh niên có địa vị tối cao trong Yêu giới, đứng hai bên trái phải của Lâm Phong, ẩn ẩn lấy Lâm Phong làm trung tâm, một màn này khiến cho người ta cảm thấy rất khó hiểu.
- Con Kim Ô kia chính là Thái Dương thần điểu Tam Túc Kim Ô, từ trước đến nay đều thể hiện tính cách cao ngạo vô cùng, vậy mà giờ phút này hắn lại đi theo sau lưng Lâm Phong, con rể Yêu giới có địa vị cao như vậy sao?
Mọi người cảm thấy hồ nghi khó hiểu, tại sao con rể Yêu giới lại khiến người ta có cảm giác giống như thái tử Yêu giới vậy. Đã qua thời gian một năm rưỡi nhưng hắn vẫn chỉ dừng lại ở Tôn chủ cảnh, không thể thành Hoàng, cùng Sở huynh so sánh. . . Ha ha! Lúc này, có một người cười nhạt nói ra khiến không ít người nhìn về phía hắn, chỉ thấy người nói chuyện là một vị nam tử đang uống rượu, trong mắt còn mang theo thần sắc cười nhạo, mọi người ở đây tự nhiên biết hắn đang giễu cợt ai, một năm rưỡi thời gian, Sở Xuân Thu bước chân vào trung vị Hoàng, còn Lâm Phong vẫn không thể thành Hoàng. Tuy Lâm Phong không thể thành Hoàng nhưng địa vị ở Yêu giới lại có chút kỳ quái.
- Người Thương tộc?
Toan Nghê nhìn những người kia, trong mắt hiện lên thần sắc khinh thường, lúc trước đại năng giả Thương tộc bắt Lâm Phong, quả thực quá là vô liêm sỉ, điều này làm cho hắn rất khó chịu.
- Hắn mà thành Hoàng thì chẳng phải đám phế vật các ngươi càng lộ ra sự vô dụng à, hắn mà thành Hoàng thì chỉ cầm chỉ tay là có thể huỷ diệt các ngươi, có phải mỗi lần Thương tộc ngươi hành động đều muốn xuất động đại năng giả hay không.
Toan Nghê không chút khách khí mỉa mai nói ra, dù sao Lâm Phong cũng đại biểu cho đội hình Yêu giới, đại biểu cho thể diện của Yêu giới, hắn làm sao có thể bị những thứ rác rưởi Thương tộc kia nhục mạ.
- Ngươi dám vũ nhục tiền bối Thương tộc ta.
Những người kia cả giận nói.
- Các ngươi dám làm chẳng lẽ sợ người khác nói hay sao, một đám chuột nhắt cũng chỉ dám làm một chút chuyện này thôi, có gan thì ngươi nói đại năng giả Thương tộc đi chiến với đại năng giả Yêu giới của ta đi, hay các ngươi quay lại đây cùng chúng ta so tài, tuỳ ý các ngươi chọn một người.
Đồng tử Toan Nghê trở nên lạnh lùng, ngôn từ bá đạo, bốn người chúng ta ở chỗ này, tuỳ ý các ngươi tới khiêu chiến. Một nam tử trung niên của Thương tộc chậm rãi đứng lên, tướng mạo người này có chút thanh tú, nhưng con mắt lại rất lạnh lùng, người này tên Thương Hải, bước vào Vũ Hoàng cảnh đã rất nhiều năm, tu vi vô cùng vững chắc, thực lực mạnh mẽ, nếu hạ vị Hoàng có phân cảnh giới, hắn đã có thể tính là hạ vị Hoàng hậu kỳ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT