Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1716 - Yêu Nghiệt Khiếp Sợ Cố Đô


...

trướctiếp

Sau khi giao dịch hoàn thành, lão nhân cùng với cổ yêu Toan Nghê mang theo Lâm Phong cuồn cuộn rời đi, biến mất tại địa phận của Thương tộc.

Lão nhân mang theo Lâm Phong trở lại Quảng Hàn cung, giữa đường gặp đám người Thương tộc cùng với Quân Mạc Tích và Thanh Phượng chạy tới, Lâm Phong dừng bước lại nói với lão nhân:


- Tiền bối, mời người quay về Yêu giới đi, Thương tộc cũng không dám đụng đến vãn bối đâu, chuyện vừa nãy chỉ vì trên người vãn bối có ma khúc mà thôi.



- Uh, có cho thì bọn hắn cũng không có can đảm kia.


Lão nhân chậm rãi nói ra, lập tức cùng cổ yêu Toan Nghê cuồn cuộn rời đi. Lâm Phong mỉm cười đối với đám người Quân Mạc Tích cùng Lang Tà đang chạy tới, đạp bộ tiến lên, nói:


- Mạc Tích, lần này ngươi theo Thánh thành Trung Châu mà đến, có chuyện gì không?



- Ta tới thật ra vì Thiên Diễn Thánh tộc, nhưng xem ra ra đã tới chậm, không nghĩ tới đây cũng có thể gặp ngươi, tính ra thì đây cũng là một niềm vui bất ngờ.


Quân Mạc Tích mỉm cười nói ra, trên đại thế giới gặp nhau, xác thực không dễ chút nào.


- Lâm Phong, đây là ngọc giản thần niệm truyền âm của ta, bên trong có lực lượng thần niệm của ta, ngươi cầm lấy đi, về sau ngươi có thể tùy thời dùng thần niệm truyền âm trao đổi với ta.


Quân Mạc Tích đưa cho Lâm Phong một cái ngọc giản, Lâm Phong không khách khí thu vào, trong đại thế giới, rất nhiều thế lực lợi hại cùng với gia tộc cường hoành có loại ngọc giản truyền âm chuyên dụng này, nó rất có giá trị, có thể chứa thần niệm lực của rất nhiều người, người bình thường không cách nào đạt được, chỉ có dòng chính của những thế lực lớn kia mới có được. Loại ngọc giản này so sánh với ngọc giản ngày xưa Mộc Trần để lại trên người Lâm Phong tốt hơn rất nhiều, bọn hắn mang lực lượng thần niệm phong ấn vào bên trong ngọc giản, như vậy khi Lâm Phong nói chuyện với ngọc giản, bản tôn Quân Mạc Tích cũng có thể cảm ứng được, sau đó thông qua một tia thần niệm phong ấn bên trong ngọc giản trả lời Lâm Phong, còn ngọc giản của Mộc Trần trên người Lâm Phong khi trước, chỉ có thể thông qua việc Lâm Phong bóp nát ngọc giản thì thần niệm mới xuất hiện nói chuyện với Lâm Phong và nó chỉ có thể dùng một lần. Không gian của đại thế giới quá mức vững chắc, không giống như không gian của tiểu thế giới, bên trong tiểu thế giới Vũ Hoàng có thể có được lực lượng kinh khủng, xé mở không gian, thậm chí thần niệm thâm nhập vào trong hư không, nhưng trên đại thế giới cường giả Vũ Hoàng không có cách nào làm được chuyện đó.


- Đồ tốt.


Lâm Phong mỉm cười, lập tức nói với Lang Tà cùng Thanh Phượng:


- Các ngươi cũng mang một tia thần niệm phong ấn vào trong ngọc giản đi, như vậy chúng ta cũng có thể trao đổi ở khoảng cách xa.



- Tốt.


Lang Tà và Thanh Phượng khẽ gật đầu, sau đó mang một tia thần niệm phong ấn vào bên trong ngọc giản của Quân Mạc Tích cho Lâm Phong, Lâm Phong cũng mang một tia thần niệm của chính mình phong ấn vào đó.


- Lâm Phong, ta cũng phong ấn một tia thần niệm vào đó, nếu như ngươi có chuyện gì có thể tới tìm ta.


Đoan Mộc Thiên Đế cũng đi đến, mỉm cười nói với Lâm Phong.


- Đã như vậy, Lâm Phong xin đa tạ tiền bối.


Lâm Phong mang ngọc giản đưa cho Đoan Mộc Thuần, một vị cường giả cấp bậc Thiên Đế nguyện ý lưu lại một tia ý niệm cho hắn, đã cho hắn thể diện thật lớn, giống như những đại thế lực kia, mặc dù đồng tông đồng tộc, nhưng những người có tu vi yếu không thể nào đạt được thần niệm của cường giả trong gia tộc, những lão quái vật kia cũng không nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy.


- Lâm Phong, có thời gian thì nhớ đến Diễm Kim thành nhìn một chút.


Tử kim đại sư mỉm cười nói, Lâm Phong gật đầu, đáp lại một tiếng:


- Nhất định sẽ đến.



- Tốt, vậy chúng ta cáo từ.


Đoan Mộc Thuần nói một tiếng, sau đó thân thể lập tức run lên, cùng tử kim luyện khí đại sư rời khỏi nơi đây.


- Lang Tà, Mạc Tích, các ngươi theo ta đến Yêu tộc ở mấy ngày được không?


Lâm Phong hỏi Quân Mạc Tích và Lang Tà.


- Không được, chuyến này không phải một mình ta đến đây, nên ta phải trở về Thánh thành Trung Châu.


Quân Mạc Tích lắc đầu nói:


- Lâm Phong, mười tám chủ thành ở Thanh Tiêu có ba toà thành là trung tâm của Thánh thành Trung Châu, thế lực ở đó so với Vọng Thiên Cổ Đô mạnh mẽ hơn nhiều lắm, trăm nhà đua tranh, mấy cái Thánh Viện khủng bố tồn tại, bồi dưỡng ra vô số yêu nghiệt của Thanh Tiêu.



- Học viện?


Lâm Phong có chút kinh ngạc, đại thế giới còn có học viện sao? Vậy mà hắn chưa từng nhìn thấy bao giờ.


- Đúng, học viện, nhưng đây không phải học viện giống như Tuyết Nguyệt Thánh Viện của các ngươi ở Tuyết Nguyệt quốc trong Cửu Tiêu đại lục đâu, chỉ có thế lực siêu cường hoành đích thực mới dám gọi học viện, chỉ có ba tòa chủ thành thiên cấp tại Thanh Tiêu mới có học viện tồn tại, mà mỗi một đại học viện, đều là cái nôi nuôi dưỡng thiên tài, kỳ thật Vọng Thiên Cổ Đô cũng có không ít hậu bối yêu nghiệt của Cổ tộc khổ tu tại học viện hoặc đó là Vũ Hoàng, Đại Đế.



- Hắn nói không sai, ta cũng chuẩn bị đi đến Thánh thành Trung Châu một lần đây.


Lang Tà khẳng định lời nói của Quân Mạc Tích, mười tám chủ thành của Thanh Tiêu đại lục, chỉ có ba toà chủ thành ở trung tâm Thánh thành Trung Châu mới có học viện tồn tại, từ điểm này có thể phán đoán ra học viện cao quý tới mức nào.


- Đại Đế cũng là học sinh.


Nội tâm Lâm Phong khẽ run lên, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nói:


- Quả nhiên nơi đây cùng với địa phương của chúng ta không giống nhau.



- Đương nhiên.


Quân Mạc Tích hơi cười một tiếng, bởi vì nơi đây là đại thế giới, Thanh Tiêu chi địa của Cửu Tiêu đại lục, hắn bỏ ra năm năm thời gian, theo biên giới chi địa đi tới Thánh thành Trung Châu, trong đó trải qua vô số gian nguy.


- Qua một đoạn thời gian nữa, ta sẽ đi nhìn một chút.


Lâm Phong mỉm cười nói, hôm nay hắn lấy được ma công, tu vi của hắn cũng chưa có hoàn toàn ổn định lại, yêu cầu tôi luyện một đoạn thời gian dài mới được.


- Tốt, ta đi trước đây, có việc thì tùy thời tìm tới ta.


Quân Mạc Tích mỉm cười nói, nếu như đôi bên đều để lại thần niệm trong ngọc giản thì về sau gặp mặt sẽ dễ dàng hơn rất nhiều rồi, sẽ không có trường hợp trong đại thế giới mênh mông không có cách nào tìm được.


- Nhân tiện cầm một chút rượu đi.


Lâm Phong gật đầu cười nói, sau đó lấy ra một phần Nguyên Liệt Tửu đưa cho Quân Mạc Tích, vừa nghe có rượu, Quân Mạc Tích liền hung hăng ngửi một cái, cảm thấy mình lại trở về thời gian lúc trước, mặc dù thời gian trôi qua rất lâu rồi, nhưng hắn chưa bao giờ hối hận cái gì.


- Đáng tiếc chỉ có hai người chúng ta, về sau có thời gian, cùng nhau về nhà một lần.


Quân Mạc Tích nói một tiếng, lập tức quay người mà đi, trường bào phần phật, tư thế tiêu sái. Tự nhiên cường giả Minh Vương cung cũng đi theo Quân Mạc Tích rời đi, Lang Tà nhìn Lâm Phong, mỉm cười nói:


- Ta cũng đi đây, có thời gian thì tới tìm ta.


Dứt lời, thân ảnh Lang Tà cũng phiêu động rời khỏi nơi đây, Lâm Phong nhìn những thân ảnh rời đi kia một lúc, rồi cười nói với người bên dưới:


- Chúng ta cũng trở về Yêu giới thôi.



- Ừm.


Thanh Phượng khẽ gật đầu, một tràng phong ba ở Quảng Hàn cung, bởi vì lợi ích mà kết thúc trong yên bình, thế nhưng chuyện này giống như mới chỉ mới vừa bắt đầu. Ngày thứ hai, Quảng Hàn cung không có trái với lời hẹn, mang cổ kinh đến Sở gia, Thương tộc cùng với cổ Thánh tộc lộ ra vẻ sóng êm gió lặng. Ngày thứ ba, Quảng Hàn cung lại mang cổ kinh đưa tới mấy thế lực không phải cổ Thánh tộc, mọi chuyện vẫn bình thường như trước. Ngay tại thời điểm mọi người cho rằng chuyện đã kết thúc thì hai đại Thánh Đế của Quảng Hàn cung lại đặt chân tới Hành tộc, rống lên một tiếng làm rung động thiên địa, kẻ điên của Sở gia không chút kiêng kỵ phóng thích ra Thôn Thiên Cổ Kinh, cắn nuốt tinh thần ý chí của cường giả Hành tộc, khiến bọn hắn ngay cả chạy trốn cũng không có cách nào chạy thoát, một vị Thánh Đế khác chặn giết bên ngoài, trong vòng nửa tiếng Hành tộc bị xoá tên khỏi Vọng Thiên Cổ Đô, nhưng mà vẫn có mấy vị cường giả Đế cấp cực kỳ lợi hại bằng vào bộ pháp kinh khủng chạy ra khỏi lớp lớp vòng vây, hai vị Thánh Đế không có chặn giết được tất cả người Hành tộc. Tin tức này vẫn chưa được truyền ra, chỉ có người trong vòng ngàn dặm mới biết rõ Hành tộc bị diệt, hai kẻ điên rời đi, bước chân đi đến lãnh địa của Cổ tộc thứ hai, tình cảnh vẫn là một tràng tai nạn giống như cũ! Ngày thứ năm, khi tin tức tản ra ngoài, toàn bộ Vọng Thiên Cổ Đô bị rung chuyển, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi trong lòng, qua một ngày thời gian mà đã có sáu đại Cổ tộc bị xoá tên, số người trốn được cực ít, mấy người này là những người không ở trong cổ tộc, còn người khác hoặc bị nuốt mất ý chí mà chết, hoặc bị tru sát, những Cổ tộc này đều là những thế lục đã tham dự vào chuyện uy hiếp Quảng Hàn cung giao ra cổ kinh ngày đó, Quảng Hàn cung cũng mang cổ kinh đến chỗ bọn hắn, nhưng bọn họ lại không ngờ ngày hôm sau tai họa ngập đầu ập xuống. Tất cả mọi người trong Vọng Thiên Cổ Đô đều bị thủ đoạn lôi đình của Hi Hoàng làm cho chấn động đến mức không biết nói gì, một vị nữ tử rất quyết đoán, nghĩ đến việc Hi Hoàng vì đạo mà chết, cũng thu các loại cổ kinh cường đại bên trong Quảng Hàn cung, mọi người thoải mái, nữ nhân tuyệt mỹ khuynh thành kia là nữ nhân điên, kẻ điên trong võ đạo. Cho dù người trong cổ Thánh tộc cũng cảm thấy hoảng sợ vì thủ đoạn lôi đình của Hi Hoàng, cường công sáu đại Cổ tộc, hai kẻ điên kia cũng thật đáng sợ, chắc là Hi Hoàng sẽ không động đến cổ Thánh tộc bọn hắn đâu. Sáu đại Cổ tộc hóa thành lịch sử, quả thực khiến cho Vọng Thiên Cổ Đô rung động rất lâu, theo thời gian trôi qua mọi chuyện cũng dần lắng xuống, các thế lực mới cũng bắt đầu chậm rãi phát triển, trở nên cường đại hơn. Đối với Vọng Thiên Cổ Đô, một năm rưỡi hình như rất ngắn ngủi, ở đây có thể tuỳ ý nhìn thấy Vũ Hoàng, năm trăm ngày thời gian xác thực rất ngắn, trong đoạn thời gian này, cố đô cũng phát sinh không ít sự tình, ví dụ như Thương tộc có không ít người bắt đầu tu luyện công pháp ma đạo, phối hợp với Thương Thiên Kinh để tu luyện, lực công kích càng thêm cuồng mãnh vô biên, ví dụ rõ ràng nhất chính là Thương Khiếu bên trong cố đô tạo ra mấy chiến tích huy hoàng. Nhưng mà hào quang của Thương Khiếu đã bị một người khác che mất, người này chính là người có vương thể Sở Xuân Thu, Sở gia! Sở Xuân Thu đã đột phá trung vị Hoàng, dùng một năm rưỡi thời gian từ hạ vị Hoàng bước chân vào trung vị Hoàng, tin tức này truyền ra khiến cho người trong cố đô bị chấn động đến mức không nói được gì, tốc độ tu luyện gì vậy ? Hơn một năm qua, Sở gia đã làm gì với Sở Xuân Thu? Thôn Thiên Kinh cùng Thiên Diễn Thánh Kinh đồng tu, có thể khiến người ta đột phá cảnh giới nhanh hơn hay sao? Không có ai biết nguyên nhân, cho dù Sở Xuân Thu không phải Vương thể thì rất nhiều người đã coi hắn như Vương thể rồi, loại tốc độ tu luyện này, quả thực mới nghe nói lần đầu, kể cả những cường giả thế hệ trước cũng đều bị chấn động!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp