Lúc Lâm Phong và đám Thanh Phượng tới phủ đệ Thiên Diễn Thánh tộc, Thiên Diễn Đại Trận kia vẫn con nguyên, chưa hề bị tác động.


- Từ hành động vội vả chạy về nhà của những người kia, ta đã có thể xác định, Thiên Diễn tiểu trận là bản đơn giản hóa của Thiên Diễn Đại Trận.


Lâm Phong mở miệng nói một tiếng.


- Nhìn từ bên ngoài, Thiên Diễn Đại Trận này đúng thật là bản phóng đại của Vũ trận pháp kia.


Nhưng bên trong trận như thế nào, chúng ta không được biết rồi. Những vị cường giả kia thì sẽ có quyết định riêng của họ, không cần chúng ta phải lo lắng. Thanh Phượng bình tĩnh nói.


- Tại sao cái lão bất tử kia vẫn còn ở đây?


Lúc Lâm Phong đảo mắt nhìn chung quanh, hắn lập tức phát hiện lão gia hỏa Viêm Đế đang nhắm mắt ngồi tĩnh tu trong một góc nào đó, phảng phất như không tranh quyền thế. Nhưng Lâm Phong biết lão chỉ đang chờ đợi mà thôi. Nhưng vào ngay lúc này, đột nhiên có một cỗ thiên uy xuất hiện, khiến cho mọi người có cảm giác như bầu trời sắp sụp xuống.


- Thương thiên chi lực, lão tổ tông Thương tộc.


Sau đó mọi người lập nghe thấy một giọng nói già nua cuồn cuộn truyền ra:


- Tất cả mọi người ở đây, mau ly khai ngàn dặm.


Khi mọi người nghe thấy vậy, đôi mắt họ trở nên ngưng trọng. Mấy lão quái vật của Thánh tộc chuẩn bị xuất thủ rồi, nên mới đuổi bọn họ đi. Ngay lúc đó, Viêm Đế cũng mở mắt ra, rồi lập tức thối lui. Động tác của hắn vô cùng dứt khoát, không có chút gì do dự, như hắn sớm đã đoán chuyện này vậy. Sau đó không lâu, trên trời cũng xuất hiện vô số thần ấn quang huy chiếu rọi thiên địa, khiến cho trái tim mọi người nhảy lên một cái, lão quái vật của Độc Cô gia cũng xuất hiện, xem ra đám lão quái vật kia thật sự muốn phá Thiên Diễn Đại Trận.


- Chúng ta đi thôi.


Sau khi Thanh Phượng mở miệng nói xong, nàng và Lâm Phong rời đi. Ngay sau họ cũng có từng hàng người nhanh chóng lui, chừa lại một khu đất hoang tàn và trống vắn. Tất cả mọi người đều rời đi, không người nào dám không nghe lời của vị cường giả Thương tộc đó cả. Đối với những nhân vật kí, giết bọn họ cũng như bóp chết một con sâu con kiến thôi. Sau khi bọn họ hoàn toàn thối lui, trong hư không lại có thêm vài đạo thiên uy xuất hiện. Tuy mọi người biết rõ, các siêu cấp cường giả của Thánh tộc và Cổ tộc, nhưng đáng tiếc bọn họ đã bị ép lui ra phía sau đến cả ngàn dặm. Nên không có cơ hội, tận mắt nhìn thấy những vị khủng bố đại năng kia phá trận. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng đang hướng mắt nhìn chằm chằm phương xa, thì thào nói nhỏ:


- Không biết bọn họ có thể phá vỡ Thiên Diễn Đại Trận không?


Nếu như trận pháp bị phá, thì bên trong sẽ xuất hiện cái gì?


- Có lẽ là một tiểu thế giới.


Thanh Phượng thấp giọng đáp lại. Tất cả các Cổ tộc cường đại đều có một tiểu thế giới làm căn cơ, nên dù cho trụ sở ở ngoài bị phá hủy, vẫn còn tiểu thế giới. Mà khi Thiên Diễn Thánh tộc bị hủy diệt, đã có rất nhiều cường giả đi tìm tiểu thế giới của họ, nhưng lại không thấy gì. Có lẽ thứ Thiên Diễn Đại Trận bảo hộ, là một tiểu thế giới.


- Đông!


Sau đó không lâu, trong phủ đệ Thiên Diễn Thánh tộc có âm thanh vang dội vang lên. Khiến cho mọi người khá bất ngờ, không biết Thiên Diễn Đại Trận mạnh đến mức nào, mà động tĩnh lúc phá trận lại lớn như vậy.


- Tại sao các tiên nữ của Quảng Hàn cung khuyết lại có năng lực thôi diễn mạnh như vậy?


Còn câu nói cuối cùng của Y Nhân Lệ có ý nghĩa gì? Vào lúc này, trong đầu Lâm Phong xuất hiện rất nhiều nghi vấn. Theo tình cảnh lúc ấy, dù hắn và Thanh Phượng không xuất hiện, Quảng Hàn cung khuyết vẫn có thể phá giải dược Thiên Diễn Tiểu Trận, chẳng lẽ mục đích của chuyện đó là để nói cho các đại cổ Thánh tộc, phương pháp phá trận? Khi nghĩ tới đây, Lâm Phong lại có cảm giác mọi chuyện không phải đơn giản như vẻ bề ngoài. Không lâu sau, đột nhiên có một cổ khí tức kinh khủng xuất hiện, khiến cho cả khung viên ngàn dặm quanh đó đều bị kinh động. Theo thời gian dần dần trôi qua, cổ thiên uy cũng dần dần suy yếu. Khi mọi người cảm thấy thấy thế, trong mắt họ lóe lên một đạo phong mang. Lúc Lâm Phong nhìn về phía Viêm Đế, hắn chỉ thấy lão gia hỏa kia đang nhắm mắt dưỡng thần, phảng phất như không hề để tâm đến mọi chuyện ngoại giới. Nhưng lão làm sao có thể qua mắt được Lâm Phong, lão gia hỏa này không quan tâm mới lạ.


- Oanh!


Sau một lúc nữa, mọi người đột nhiên cảm giác thấy có một chấn động mãnh liệt đang truyền ra từ phủ đệ Thiên Diễn Thánh tộc, khiến họ vô cùng sợ hãi.


- Oanh, oanh, oanh!


Ngay sau đó, từng tiếng nổ khủng bố cuồn cuộn vang lên, làm cho mọi người rất tò mò. Rốt cuộc đang có chuyện gì xảy ra?


- Đi.


Chỉ một lát sau, mọi người lại nhìn thấy một đám cường giả Đại Đế của Thánh tộc chạy ra. Khiến cho mọi người vô cùng ngạc nhiên. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?


- Thánh Đế đã bị thương, tiểu thế giới của Thiên Diễn Thánh tộc đã xuất hiện.


Đột nhiên có một tiếng hét vang lên, khiến cho trái tim của mọi người nhảy lên một cái. Sau đó, vài vị cường giả nhao nhao hướng về phía phủ đệ của Thiên Diễn Thánh tộc.


- Không.


. . Sau đó, từng tiếng gào thét và những tiếng nổ liên tục vang lên không ngừng. Những người phía xa xa chỉ thấy trong hư không đột nhiên xuất hiện một luồng lực lượng hủy diệt đáng sợ. Và sau đó, từng luồng pháp tắc tán dật khắp nơi, dường như đã có vài vị cường đại Vũ Hoàng vẫn lạc.


- Đi.


Vào lúc đó, đám Thanh Phượng và Lâm Phong cũng nhao nhao đi về hướng phủ đệ Thiên Diễn Thánh tộc. Vì thân phận bọn hắn không hề tầm thường, nên những cường giả Thánh tộc kia cũng không dám động đến bọn họ. Sau đó, mọi người cảm thấy những luồng khí tức cường đại trong hư không biến mất, khiến cho mọi người vô cùng tò mò. Tại sao những vị cường giả kia lại ly khai, chẳng lẽ Thánh Đế bị thương thật? Lúc Lâm Phong trở lại phủ đệ Thiên Diễn Thánh tộc, hắn phát hiện trận pháp đã biến mất. Đúng như Thanh Phượng suy đoán, sau khi Thiên Diễn Đại Trận biến mất đã để lộ ra một tòa cung điện.


- Những vị cường giả Đại Đế kia đâu rồi?


Khi mọi người nhìn thấy không có bất kỳ vị cường giả nào trước cung điện, có người lên tiếng hỏi.


- Chỗ đó hình như có Thánh văn.


Lúc mọi người cẩn thận nhìn vào cái lối vào kia, họ lập tức phát hiện nơi đó có rất nhiều chấn động kỳ lạ, thỉnh thoảng lại lóe hào quang lóe lên. ….. Cùng Lúc đó, ở một nơi cách Vọng Thiên Cổ Đô rất xa đột nhiên xuất hiện rất nhiều bóng người. Khi những người kia phát hiện ra nơi mình đến, họ gào thét tức giận. Cái kẻ bày ra Thiên Diễn Đại Trận thật vô liêm sỉ, sau khi Thánh Đế liều mạng phá vỡ trận pháp, cả đám họ lao vào. Nhưng không ngờ cái lối vào kia lại là cạm bẫy, lúc bọn hắn vừa bước vào trong đó, đã bị truyền tống đến chỗ xa xôi này. Bây giờ họ mới biết, Thiên Diễn Đại Trận kia không có bị phá giải hoàn toàn, mà diễn hóa thành một cái truyền tống trận mà thôi.


- Thiên Diễn Đại Trận, không hổ là tuyệt tác của Thiên Diễn thánh tộc.


Một vị Đại Đế cảm thán. ….. Cùng lúc đó, đám người ở phủ đệ Thiên Diễn Thánh tộc lại đang do dự, không dám bước vào trong. Nhưng vào ngay lúc này, đột nhiên có một tiếng nổ lớn vang lên. Rồi mọi người nhìn thấy một cái cung điện khác xuất hiện. Nhưng những người đó vẫn do dự, không dám bước vào trong đó, mặc dù cường giả Vũ Hoàng cũng không ngoại lệ. Còn cường giả cấp Đại Đế thì đã biến mất hết rồi.


- Vô Lượng Thiên Tôn.


Nếu chư vị đều không muốn vào, bần đạo xin đi vào trước. Ta không vào Địa Ngục, thì ai vào Địa Ngục. Đúng lúc này, Viêm Đế đột nhiên lên tiếng, lập tức đi vào bên trong cung điện. Mà đám người còn lại đều nhìn chằm chằm hắn. Sau đó họ phát hiện, Thánh văn đã triệt để biến mất, đã không còn cạm bẫy, nên lập tức có một đám người điên cuồng vọt vào trong đó. Lúc bọn họ bước vào trong, họ thấy mình đang đứng trong đại điện trống trải, chỉ có ba pho tượng. Pho tượng bên trái là một lão đầu lôi thôi, tựa như ăn mày. Còn pho tượng bên phải cũng là một lão đầu tử, nhưng cách ăn mặc lại khá mộc mạc. Mà pho tượng ở chính giữa lại vô cùng trang nghiêm, lại còn cầm một cuốn sách màu vàng kim và một cái bàn cờ. Cái bàn cờ đó rất giống Thiên Diễn bàn cờ.


- Nơi có bảo bối đều sẽ có nguy hiểm.


Nhưng ta không vào Địa Ngục, thì ai vào Địa Ngục. Lão đạo chuẩn bị lấy thân thử nghiệm. Lúc Viêm Đế vừa nói xong, hắn bước chân về phía pho tưởng chính giữa. Ngay tại lúc đó, bổng nhiên có một luồng khí tức khủng bố khóa chặt Viêm Đế, khiến cho hứa lập tức dừng lại, không dám bước thêm. Sau đó, hắn lập tức vung vẩy pháp trần, tụng một tiếng:


- Vô Lượng Thiên Tôn, lão đạo vẫn nên đổi chỗ thì hơn.


Vừa dứt lời, Viêm Đế đi về phía pho tượng bên trái. Ngay sau hắn, một đám cường giả đang nhao nhao lao tới pho tưởng chính giữa. Lúc bọn họ nhìn thấy quyển sách màu vàng kim chói mắt kia, trong đầu bọn họ chỉ còn nghĩ một việc, Thiên Diễn Thánh Kinh.


- Oanh!



- Cút ngay!



- Ta đấy.


Những thanh âm ầm ầm bạo liệt không ngừng vang lên. Mặc dù không có người nào chạm kinh thư, nhưng đại chiến đã bộc phát, ai không có thể nhẫn nhịn, nhì người khác đoạt cổ kinh được, nên tất cả đều ra tay.


- Lão đạo quả nhiên là thiên tài, nơi có bảo bối nhất định sẽ gặp nguy hiểm.


Viêm Đế khẽ thở dài một tiếng, rồi bất tri bất giác đi đến trong góc, vuốt ve pho tượng lão đầu lôi thôi như ăn mày.


- Xem ra thứ này rất có duyên với lão đạo.


Viêm Đế lầm bầm lầu bầu một tiếng. Mà khi Lâm Phong thấy cảnh đó, đôi mắt của hắn lóe lên không ngừng, thầm nghĩ:”Cái lão gia hỏa Viêm Đế gia hỏa này tại sao lại không lấy Thiên Diễn bàn cờ và Thiên Diễn Thánh kinh đang bày trước mặt, mà lại ôm một pho tượng vô dụng?” Nhưng Lâm Phong làm sao có thể tin cái lão gia hỏa đó đổi tính được, hai thứ bảo bối kia nhất định có vấn đề. Nên Lâm Phong đi đến trước pho tượng bên phải!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play