- Tốc đột tấn công thật nhanh, uy lực cũng rất đáng sợ.
Khi mọi người cảm nhận được pháp tắc của vị Vũ Hoàng kia điên cuồng khuếch tán, trái tim của họ nhảy lên một cái. Họ cũng không ngờ Lâm Phong lại có thể lấy ưu thế tuyệt đối chiến thắng thậm chí còn giết luôn đôi phương. Đạo công kích vừa rồi của Lâm Phong là chiêu thức hắn đã sáng tạo ra ở Thanh Phượng sơn, Sát Na Hư Vô. Nó không chỉ có tốc độ vô địch, mà uy lực của nó còn đặc biệt đánh sợ, một khi bị đánh trúng, rất khó sống a.
- Cái tên này mà cũng được gọi là cao thủ trận pháp ư.
Nói xong, Lâm Phong lạnh lùng đảo qua mấy người vừa lên tiếng, lạnh lùng nói:
- Ta không biết trời cao đất rộng, kính xin các vị tiền bối đến chỉ giáo một chút.
Khi nghe vậy, sắc mặt những người kia trở nên cực khó coi.
- Ngươi chỉ có chút tài nghệ trận đạo mà lại nói năng lỗ mãng như vậy, đồ không biết tốt xấu.
Một vị cường giả Vũ Hoàng lạnh lùng đáp lại.
- Ngươi mù à.
Lâm Phong quét người kia một cái. Tất cả mọi người đều nhìn thấy vị Vũ Hoàng kia định dùng lực lượng của Vũ Hoàng giết hắn, mà vẫn có người lên tiếng.
- Cùng những người này nói nhảm làm gì?
Nếu hắn muốn chứng minh chính mình, chỉ cần bước lên trong trận thử một chút là được. Câu nói lạnh lùng của Thanh Phượng khiến cho những người kia á khẩu, không trả lời được. Trình độ trận pháp của bọn hắn cũng không khá hơn vị cường giả của Thái Dương Thánh tộc kia bao nhiêu, nên họ chỉ có mỗi im lặng. Lúc này, sắc mặt Dương Diễm cũng trở nên lạnh như băng, nhìn chằm chằm Lâm Phong:
- Ngươi dám giết người của Thái Dương Thánh tộc ta.
- Thì sao?
Lâm Phong lạnh lùng đáp lại.
- Là do hắn tự tìm cái chết.
Cùng lúc đó, Lang Tà đột nhiên lên tiếng, bảo vệ Lâm Phong. Mà khi hắn thấy mấy vị Vũ Hoàng Thái Dương Thánh tộc chuẩn bị rục rịch, thanh âm hắn cũng lạnh thêm vài phần.
- Chư vị không cần tranh chấp nữa, chúng ta vẫn nên tập trung phá trận thì hơn.
Cầm Thương công tử cũng lên tiếng, cố gắng hóa giải bầu không khí căng thẳng.
- Vừa rồi Lâm Phong huynh đã nói cách phá trận.
Không biết vị nào có nguyện ý đi lên thử một lần. Sau đó, Cầm Thương công tử liền nhìn về phía mọi người, khẽ cười nói.
- Quảng Hàn cung khuyết ta nguyện ý thử một lần.
Đúng lúc này, đột nhiên có một thanh âm thanh thúy vang lên. Mà khi mọi người nghe thấy vậy, họ đều vô cùng kinh ngạc, nhưng khi Cầm Thương công tử nghe vậy, hắn nở lộ một nụ cười:
- Nếu các vị tiên nữ nguyện ý phá trận thì xin mời.
Sau đó mọi người thấy bốn bóng người xinh đẹp đi lên trước một bước, một vị tiên tử của Quảng Hàn phía sau nói:
- Để phá được trận này, mấy vị tỷ muội cần nhờ một người ngăn cản công kích cho muội ấy.
Không biết vị công tử nào nguyện ý ra tay không? Khi Lâm Phong nghe được những lời đó, trong mắt hắn hiện lên lên một tia dị sắc. Xem ra Quảng Hàn cung khuyết này thực sự không phải dạng vừa, dường như các nàng thật sự biết phương pháp phá trận.
- Để cho ta.
- Ta nữa.
Ngay sau đó, không ít người nhao nhao bước ra. Được phá trận chung với tiên nữ của Quảng Hàn cung là một chuyện tốt, không người nào cự tuyệt cả.
- Đã như vậy, tiểu nữ xin mời Độc Cô công tử, Dương Diễm công tử, Thương Khiếu công tử, Cầm Thương công tử phối hợp với các tỷ muội.
Khi cô gái kia vừa dứt lời, bốn người Độc Cô Bất Bại nhao nhao đi tới sau lưng của bốn cô gái kia. Lúc Dương Diễm đến sau lưng Y Nhân Lệ, hắn cười nói:
- Có thể phối hợp Y Nhân tiên nữ là niềm vinh hạnh của Dương Diễm ta.
- Ta có thể phối hợp với Y Nhân tiên nữ phá trận không?
Lâm Phong nhìn về phía Y Nhân Lệ, hỏi.
- Sao Lâm Phong công tử không nói sớm.
Vị nữ tử xinh đẹp của Quảng Hàn cung khuyết liền mỉm cười nói.
- Để ta phối hợp với ngươi cho.
Ngay lúc đó, Thanh Phượng đột nhiên đi đến bên cạnh Lâm Phong, nói:
- Ta cũng am hiểu trận pháp này một chút, nên ta sẽ suy diễn, ngươi phá trận.
- Được.
Câu nói thản nhiên của Lâm Phong, lập tức khiến cho vị nữ tử xinh đẹp của Quảng Hàn cung mỉm cười nói:
- Phương pháp phá trận do Lâm Phong công tử đưa ra.
Không biết có vị công tử nào muốn nhường chổ không?
- Để ta Khi vừa dứt lời, Cầm Thương lập tức lui về phía sau một bước.
- Đã như vầy, xin mời chư vị.
Cầm Thương công tử cười nói nói với mọi người, rồ lập tức có từng bóng người bước vào bốn góc của trận pháp.
- Nghe hiệu lệnh của ta mà đi, cố gắng chống cự công kích.
Y Nhân Lệ lên tiếng nói. Sau đó Lâm Phong thấy Thanh Phượng đang cúi đầu nhìn hắn một cái, nói:
- Để ta thôi diễn.
- Tốt.
Sau khi Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn có ccảm giác đang bị một kẻ nào đó nhìn. Lúc hắn quay về hướng kẻ đó, hắn thấy Dương Diễm đang lạnh lùng nhìn mình.
- Qua trái ba bước.
Ngay lúc đó, Thanh Phượng đột nhiên mở miệng, khiến Lâm Phong lập tức bước chân. Khi hắn qua trái ba bước, những quân cờ trên bàn cờ liền phát ra từng đạo hào quang, tạo thành một luồng hào quan khủng bố.
- Lên trước hai bước.
- Qua phải một bước.
- Lùi ba bước.
Cùng lúc đó, ba người khác cũng Quảng Hàn cung cũng lập tức mở miệng, khiến cho những quân cờ trên bàn cơ liên tục di chuyển, đan xen lẫn nhau, tạo ra một cảnh tượng vô cùng kỳ vĩ. Vào lúc này, mọi người đã có thể khẳn định cách của Lâm Phong có thể thành công, nhưng yêu cầu của cách này đối với bốn người phá trận cũng quá cao.
- Để phá trận này, phải cần có bốn người vô cùng ăn ý.
Nên cũng khó trách tại sao Quảng Hàn cung khuyết lại để cho tứ vị tiên nữ lên một lượt. Khi thấy bốn người vô cùng ăn ý, Lâm Phong nói nhỏ một tiếng. Đặc biệt khi hắn thấy Y Nhân Lệ có thể thôi diễn trận pháp, hắn vô cùng bất ngờ. Mà không chỉ có một mình nàng như vậy, tất cả tiên nữ Quảng Hàn cung khuyết đều như vậy.
- Tiến lên một bước.
Lúc Thanh Phượng mở miệng lần nữa, ba người còn lại cũng đồng thời lên tiếng. Khi bốn người Lâm Phong bắt đầu di chuyển, rất nhiều đạo công kích lao về phía bọn họ. Nhưng đối với bốn người Lâm Phong, những công kích này vẫn chưa là gì. Nhưng lúc đó, đột nhiên có một quân cờ vỡ nát.
- Lại có quân cờ phá vỡ nát rồi, nhưng lại sai chỗ.
Lúc mọi người thấy cảnh đó, thần sắc cả đám lập tức trở nên ngưng trọng.
- Đi nhầm một bước.
Ngay lúc đó, Thanh Phượng của phát hiện ra nàng đã tính sai một bước, nên lập tức bảo Lâm Phong lui trở về. Mà khi ba người khác thấy cảnh đó, họ cũng nhao nhao lui trở về, rất phối hợp với Thanh Phượng. Dù sao nàng cũng là người bước đầu tiên, nên tất cả mọi người đều căn cứ vào bộ pháp của nàng để thôi diễn. Sau đó, tám người không ngừng lập đi lập lại các bước, hết qua trái, rồi lại sang phải. Dần dần họ cũng đi tới gần chính giữa trận pháp. Vào lúc này, mọi người đều có loại cảm giác rất khẩn trương, nếu như Thiên Diễn tiểu trận này là bản đơn giản hóa của Thiên Diễn Đại Trận. Thì khi họ phá giải được nó, họ cũng có cơ hội phá giả Thiên Diễn Đại Trận?
- Bốn vị tiên nữ rất giỏi.
Không ngờ bốn người lại có năng lực thôi diễn đáng sợ như vậy. Có người trong đám người đang quan sát, cảm thán. Mà không chỉ có hắn có cảm giác có chút khó tin, dường như tất cả mọi người đều có cảm giác vậy. Thời gian chậm rãi trôi, khi khoảnh khắc phá trận thành công càng lúc càng gần, họ lại càng cẩn trọng. Trong quá trình phá trận, bọn họ cũng có lui về vài lần, thậm chí còn có nơi, bọn họ phải thử đu thử lại nhiều lần mới có thể thành công. Theo những quân cơ liên tục bị phá hủy, uy lực của trận pháp cũng dần dần suy yếu, khoảnh khắc phá trận càng ngày càng tới gần.
- Năng lực thôi diễn của Thanh Phượng so với trận sư như ta mạnh mẽ hơn không ít.
Nhưng ta nhớ sở trường của nàng cũng không phải trận đạo mà. Vào lúc này, Lâm Phong càng lúc càng hiếu kỳ về Thanh Phượng và Y Nhân Lệ. Có thật các nàng lợi hại như thế, hay có người đang âm thầm chỉ dẫn cho các nàng? Sau không biết bao nhiêu lần thử nghiệm, quân cơ cuối cùng trong trận pháp cũng biến mất, khiến cho cả trận pháp bắt đầu sụp đổ.
- Thật sự phá giải thành công?
Vào lúc này, tất cả mọi người vẫn không tin bốn vị tuyệt diễm mỹ nhân đó lại có thể phá giải trận pháp.
- Ông!
Ngay sau đó, một vài người phá không, trực tiếp rời đi.
- Có thể cùng tiên nữ phá trận, là vinh hạnh của tại hạ.
Nhưng bây giờ, tại hạ đang có việc trong người, nên xin cáo từ trước. Sau khi Độc Cô Bất Bại dứt lời, hắn lập tức cuồn cuộn bay lên không. Mà không chỉ có hắn, đám người Thương Khiếu cũng nhao nhao cáo từ một tiếng, rồi lập tức rời đi.
- Thiên Diễn tiểu trận này thật sự có quan hệ với Thiên Diễn Đại Trận, nên bọn họ họ mới vội rời đi như vậy.
Khi Lâm Phong thấy cảnh đó, hân nói nhỏ một tiếng. Tuy nhiên Dương Diễm vẫn không có ly khai, vì Thái Dương Thánh tộc hắn không phải là thế lực ở Vọng Thiên Cổ Đô, nên hắn cũng không cần vội vàng về báo cáo cho trưởng bối.
- Y Nhân tiên nữ, nàng và ta thật có duyên.
Dương Diễm mỉm cười với Y Nhân Lệ, nói. Nhưng sắc mặt Y Nhân Lệ vẫn lạnh lùng như cũ, không hề để ý đến hắn, khiến cho sắc mặt Dương Diễm trở nên cứng ngắc.
- Quảng Hàn cung khuyết không phải thứ dễ chọc.
Ngay lúc đó, Lâm Phong đột nhiên nghe thấy giọng nói của Ý Nhân Lệ. Tại sao nàng lại không nói trực tiếp với hắn? Những lời nàng nói rốt cuộc có ý gì?
- Đi, chúng ta nên đi Thiên Diễn Thánh tộc rồi.
Sau đó, từng nhóm người rời đi, bay về phía phủ đệ Thiên Diễn thánh tộc. Vào lúc này, rất có thể đã xuất hiện vài vị cường giả bắt đầu phá Thiên Diễm Đại Trận, nên mọi người đều vội vã rời đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT