- Yêu khí khủng khiếp thật, người khoác áo bào xen lẫn trắng đen kia có lẽ là cấp Yêu Đế.


Lâm Phong nhìn đại năng của Yêu tộc đang hạ dần xuống từ hư không, sức hút của Thiên Diễn Thánh Kinh thật sự quá to lớn.


- Bản thể của tên Yêu Đế này là một con yêu nghê thú, chính là một trong tam đại cường giả yêu tộc ở Cổ Vọng Thiên Đô, hai vị kia không đến.


Lang Tà nhỏ giọng nói với Lâm Phong, Cổ Giới tộc vương thể tuy mới lần đầu rồi khỏi tộc Cổ Giới với tư cách giới vương, thế nhưng lại không hề xa lạ chút nào với thế giới bên ngoài.


- Con yêu thú bên cạnh hắn cũng vô cùng đáng sợ, còn về cô gái kia.

.. Ánh mắt của Lâm Phong dừng lại trên người một cô gái trẻ xinh đẹp, cô gái này mặc trang phục màu xanh, dáng người yểu điệu, một túm tóc tung bay nhẹ như những đám mây, lông mày cong như trăng khuyết, cánh mũi thanh thoát, đôi môi nhỏ như hai cánh anh đào, nước da trắng trắng sáng như ngọc, dáng người tươi đẹp, đúng là tuyệt đẹp, thanh lệ thoát tục, tuyệt sắc nhân gian.


- Nếu như ta không đoán sai thì thì cô gái xinh đẹp đó có lẽ là Thanh Phụng, nghe nói trên người nàng có huyết mạch phượng hoàng, không biết thật hay giả.


Lang Tà thì thầm.


- Chính là thánh nữ Thanh Phụng của Yêu tộc trong Cổ Vọng Thiên Đô, không ai biết bản thể của nàng là gì, nhưng thiên phú của nàng lại khác hẳn so với Yêu tộc, trái lại có chút giống với loài người, nghe nói là am hiểu sức mạnh, lại thêm ngộ tính kinh người, tuy không phải đời sau của ba vị đại năng Yêu tộc nhưng được công nhận là thánh nữ Yêu tộc .


Độc Cô Bất Bại chậm rãi nói làm cho Lâm Phong có phần tò mò về nàng Thanh Phụng này, thánh nữ Yêu tộc của Cổ Vọng Thiên Đô, ngộ tính kinh người.


- Các vị, cùng nhau hợp tác phá nát trận pháp này được chứ?


Lúc này, một cường giả lên tiếng nói với mọi người.


- Được.


Các vị cường giả khác lần lượt gật đầu, chuẩn bị dùng lực phá trận, khi mà công kích đã đạt đến một mức độ nhất định thì không có gì là không thể phá hủy. Nhìn thấy việc diễn ra trước mắt, mọi người đều lũ lượt lùi lại, những nhân vật kinh khủng phá trận không biết sẽ phát ra ba động đáng sợ đến đâu. Đám Lâm Phong cũng tránh ra thật xa, trên hư không, những đại năng đáng sợ ấy đứng thành một hàng trên vòm trời, phân ra các hướng, dùng ánh mắt kinh khủng nhìn xuống phía cung điện Cổ Thánh tộc.


- Ra tay!


Một tiếng gầm lớn truyền đến, tiếp đó chỉ thấy một bàn tay to như thương khung ấn xuống, vị đại năng của Thương tộc điều động sức mạnh thiên địa, giống như cả bầu trời đều đang dồn ép xuống phía dưới. Đồng thời, quanh thân đại năng Sở gia sáng lên vô số quang hoàn, hóa thành Diệt Thiên Cổ Ấn tấn công xuống phía dưới. Đại năng Yêu tộc gầm lên, ngay lập tức trời đất chấn động, giống như có một tôn cổ yêu đang điên cuồng xông đến phía dưới, uy lực âm trầm nhưng khủng bố đánh thẳng vào chính điện. Thời khắc này, không gian hoàn toàn tĩnh mịch, chỉ có ánh sáng của sự hủy diệt, chói sáng đến mức những người đang đứng ở phía xa không cách nào mở mắt ra. Thân thể họ run rẩy, cảm giác như thiên uy càn quét ngang qua thân mình, ngay khoảnh khắc đó, thân thể họ gần như đã bị ép thành vụn nát, tuy chỉ trong nháy mắt nhưng phảng phất như mình đã chết đi sống lại vậy, Khi tất cả đã bình lặng trở lại, lúc mà mọi người lại một lần nữa mở mắt ra thì cung điện đã tan thành mây khói, nhưng màn sáng trận pháp phía dưới vẫn không ngừng biến thiên diễn hóa, cuối cùng hóa thành một bàn cờ cổ, vẫn nằm tại đó, bàn cờ thiên diễn dường như đã hòa nhập vào trong đó. " Xem ra là đại trận thiên diễn, sức tấn công kinh khủng đến thế mà cũng không cách nào đánh nát được nó, quá đáng sợ." Trong lòng đám người kinh hãi, thậm chí những kiến trúc ở bên cạnh cũng đã bị đánh thành tro bụi mà trận pháp vẫn còn y nguyên. Bàn cờ tỏa ra quang mang vạn trượng, hòa vào thiên địa, ngay lập tức khoảng trời kia như xuất hiện cổ trận bàn cờ, che phủ hết những người đang đứng ở phía trên. "Rốt cuộc có bao nhiêu lớp thiên diễn dại trận, tầng ngoài cùng đã bị người khác giải rồi nên mới khiến cho Cổ Thánh cung hiện ra, tạo sao vẫn có thiên diễn đại trận xuất hiện, bàn cờ này có phải là cửa vào thế giới của tộc Thiên Diễn hay không?" Những vị đại năng trong hư không thầm nghĩ, ánh mắt lấp lánh bất định, nếu như thiên diễn đại trận này được chính Thiên Diễn Thánh Đế lập ra thì họ có mạnh đến mấy cũng không cách nào phá trận, dù là thánh đế của Cổ Thánh tộc đến đây thì cũng chưa chắc có ích, thảo nào đến giờ thánh đế vẫn chưa ra mặt mà chỉ để cho họ đến đây thăm dò. Trừ phi có người có thể phá được thiên diễn đại trận thì mới có thể mở được cánh cổng này ra.


- Xem ra các vị đã uổng công đi một chuyến rồi.


Vị đại năng Yêu tộc cất cao giọng, sắc mặt mọi người lộ ra vẻ không cam tâm nhưng chỉ có thể thừa nhận là họ không cách nào phá được trận pháp, từng bóng người lần lượt biến mất, rất nhanh, họ lại lần nữa biến đi mất hút, từ bỏ việc phá trận. Ở mảnh đất phía dưới, bàn cờ ảo do thiên diễn đại trận hóa thành vẫn vắt ngang tại đó, toát ra luồng khí kì diệu.


- Thánh đế không xuất hiện, xem ra muốn giải được bàn cờ này hoàn toàn không có hy vọng rồi.


Ánh mắt Độc Cô Bất Bại lộ rõ vẻ sắc bén, không biết vì sao đến bây giờ vẫn không có vị thánh đế nào xuất hiện.


- Thanh Phụng, sao vẫn chưa đi.


Vị yêu tộc kia nói với Thanh Phụng, thế nhưng Thanh Phụng vẫn cứ bước đi, một thân thể yểu điệu đến bên bọn người Độc Cô Bất Bại và Lang Tà.


- Độc Cô Bất Bại, nghe đồn cố đô xuất hiện một vị thập tuyệt thể, là ai vậy?


Thanh Phụng hỏi Độc Cô Bất Bại khiến cho Lâm Phong cứng đơ, thánh nữ Yêu tộc này tìm thập tuyệt thể để làm gì. Ánh mắt Độc Cô Bất Bại dừng lại trên người Lâm Phong, ngay lập tức Thanh Phụng từ từ xoay người lại, cũng nhìn về hướng Lâm Phong, đôi mắt đẹp như sao trên trời, nhẹ nhàng hỏi:


- Ngươi có thể chất thập tuyệt thể?



- Phải.


Lâm Phong khẽ gật đầu.


- Ngươi theo ta một chuyến.


Giọng nói của Thanh Phụng dịu dàng, chậm rãi nói với Lâm Phong, ngay sau đó liền quay người đi khiến cho Lâm Phong vội vàng hỏi:


- Đi đâu?



- Đến Yêu tộc.


Thanh Phụng đạp lên trong hư không, ánh mắt của cổ Yêu Đế kia phóng về phía này, ngay tức khắc Lâm Phong cảm thấy vô lực, đây là sự khủng khiếp cường giả Yêu Đế, hắn vốn không có khả năng chống lại.


- Tiến bối, Lâm Phong là bạn của Cổ Giới tộc.


Lang Tà nói với cổ yêu trong hư không, cổ yêu liếc qua Lang Tà rồi mở miệng:


- Giới vương thể Cổ Giới tộc, ngươi yên tâm, Thanh Phụng chỉ mời hắn đến Yêu tộc làm khách vài ngày, lại không lấy mạng hắn, ngươi căng thẳng gì chứ.


Lang Tà khẽ gật đầu:


- Ta tất nhiên tin tưởng tiền bối Yêu Đế.


Dứt lời Lang Tà nhìn Lâm Phong, khẽ gật đầu, Lâm Phong đành cất bước theo sau các vị yêu tộc, không biết tại sao Thanh Phụng lại tìm thập tuyệt thể. Viêm đế nhìn chằm chắm bóng dáng Lâm Phong, lộ ra sắc mặt như biết gì đó, hắn không nhìn ra được bản thể của Thanh Phụng là yêu thú, giống như có ai đó cố ý che đậy vậy, không biết nàng tìm Lâm Phong làm gì. "Tiểu tử, nếu như không chê mạng mình dài thì cứ nhớ mình là thập tuyệt thể thôi là được." Viêm đế dùng thần niệm truyền âm cho Lâm Phong đang chuẩn bị đi, Lâm Phong ngầm gật đầu, hắn chính là thập tuyệt thể. Tuy yêu tộc cũng ở trong Cổ Vọng Thiên Đô nhưng kiến trúc bên ngoài chỉ bày cho có thôi, trong tiểu thế giới của yêu khi tức hoàn toàn khác với thế giới nhân loại, tiểu thế giới mênh mông là nơi mà yêu thú tung hoành, cung điện yêu phủ được xây dựng tận trong rừng sâu nhưng lại vô cùng nguy nga, cực kì khí thế. Lâm Phong theo sau Thanh Phụng, từ đầu đến cuối không hề nói câu nào. Khi nằm trong tình huống mà mình không biết gì, cách tốt nhất để bảo vệ bản thân là nên ngậm miệng lại, hơn nữa dấn thân vào địa bàn yêu tộc rồi, thu liễm lại là chuyện đương nhiên. Bước lên cầu thang, bọn người Lâm Phong bước về phía trung tâm cung điện yêu tộc, những thành niên yêu tộc thấy Thanh Phụng đã về nên đều tiến lại, dường như có vái phần nịnh nọt.


- Ngươi là nhân loại?


Lúc này, một thanh niên yêu tộc nóng tính nhìn chăm chăm Lâm Phong nãy giờ đột ngột thốt ra câu hỏi. Lâm Phong khẽ gật đầu khiến cho con ngươi cực lớn của thanh niên yêu tộc nheo lại, hỏi:


- Rốt cuộc ngươi đến yêu tộc ta làm gì?



- Ta được cô ấy đưa đến.


Lâm Phong nhún nhún vai, ngay lập tức thanh niên đó nhìn về Thanh Phụng đang đứng trước Lâm Phong, hỏi:


- Thanh Phụng, ngươi đưa con người vào yêu tộc làm gì?


Thanh Phụng liếc qua tên thanh niên đó, lạnh lùng đáp:


- Việc của ta cần ngươi quản sao?



- Đương nhiên là ta không quản được, chỉ có điều Ô huynh ghét nhất là ngươi tiếp xúc với người khác giới, huống hồ là nhân loại khác giới.


Thanh niên yêu tộc kia nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt lạnh băng, mở miệng nói.


- Cút.


Ánh mắt Thanh Phụng đảo qua thanh niên yêu tộc, ngay lập tức đối phương ngoan ngoãn tránh ra, có điều ánh mắt ghim vào Lâm Phong vẫn không mấy thân thiện. Đến giữa đại điện yêu tộc, ngay lập tức Lâm Phong cảm nhận được một luồng áp lực đè lên cơ thể, Yêu Đế toan nghê ngồi trên tôn vị yêu vương, ánh mắt dán vào Lâm Phong, nói:


- Thập tuyệt thể, hãy cho ta xem áo nghĩa lực lượng mà ngươi có.


Lâm Phong không mở miệng, trong nháy mắt, áo nghĩa lực lượng bắt đầu tỏa ra, mười loại áo nghĩa: ma, đại địa, tử vong, hỏa, phong, không gian...đồng thời nở rộ, quang mang của các loại áo nghĩa lượn lờ quanh Lâm Phong. Yêu Đế toàn nghê nhìn thoáng qua áo nghĩa thập tuyệt thể, con ngươi không có chút thay đổi gì, chỉ hỏi Thanh Phụng:


- Con định thế nào?



- Con đưa hắn đi.


Thanh Phụng đáp, cổ Yêu Đế không phản đối, khẽ gật đầu:


- Ngươi đi theo Thanh phụng đến chỗ nàng ở đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play