Trong hư không, Độc Cô Bất Bại im lặng, bước chân ra, hư không rung động, vầng sáng quanh người đột nhiên sáng lên, một đạo ánh sáng vụt thẳng đến Lâm Phong.
Bàn tay Lâm Phong run lên, ma quyền tung ra, cổ ấn lập tức vỡ vụn, còn lúc này, cơ thể Độc Cô Bất Bại đã hạ xuống trước mặt hắn, vầng sáng quanh người lan tỏa, từng luồng cổ ấn tràn đến. Sắc mặt Lâm Phong đột nhiên thay đổi, lạnh đến cùng cực, hắn và Độc Cô Bất Bại không có ân oán nhưng đối phương không nói câu nào mà thẳng tay tấn công hắn. Bước chân xuống mặt đất, vô tận kiếm quang bùng nổ, từng đạo kiếm khí phá không, chém lên cổ ấn, tiếng ầm ầm vang lên không ngớt, cổ ấn vỡ nát không ngừng, một luồng áp lực trào dâng đột nhiên bao phủ lên Lâm Phong, chỉ còn nhìn thấy thân hình đối phương cuồn cuộn đè xuống từ hư không, cổ ấn gần như hủy diệt hết tất cả, đè nát khung trời, cổ ấn trên người đối phương càng sáng chói. Thân thể Lâm Phong phá không, Đại địa nứt ra rồi đánh vào cổ ấn, cổ ấn tức khắc vỡ vụn, con ngươi Lâm Phong lạnh tanh, ánh sáng chói lọi, tức giận gầm lên:
- Ngươi không phải Độc Cô Bất Bại.
Hắn đã tận mắt chứng kiến trận chiến của Độc Cô Bất Bại và Lang Tà, cảm nhận được sức mạnh của cổ ấn, tuyệt đối không chỉ có chút uy lực như vậy, nhưng hắn chỉ thấy trong con ngươi đối phương phóng ra tia sáng yêu dị, ánh mắt này lại có vài phần thân thuộc, khiến con ngươi Lâm Phong hơi khựng lại.
- Là ngươi.
Lâm Phong nhớ lại ánh mắt yêu dị đã nhìn thấy trong đêm khi tiến vào Thiên Diễn thánh tộc, hình như là cặp mắt này, đối phương có thể ngụy trang thành Độc Cô Bất Bại, hơn nữa còn được 360 đạo cổ ấn bao bọc, năng lực diễn hóa này mạnh hơn đại diễn thánh thuật rất nhiều.
- Không lẽ là Thiên Diễn Thánh Kinh.
Lâm Phong thầm run sợ, đối phương đã từng xuất hiện tại khu vực của Thiên Diễn thánh tộc, lại còn tinh thông khả năng diễn hóa, không nghi ngờ không được, danh xưng Thiên Diễn Thánh Kinh có thể diễn hóa tất cả, khiến một người bình thường có được khí thế ngút trời, Đại Diễn Thánh thuật chắc chỉ là một trong các thần thông của Thiên Diễn Thánh Kinh. Lâm Phong không kịp suy nghĩ nhiều, một cự thủ triển áp về phía hắn, ẩn chứa lực lượng thông thiên to lớn muốn ép chết hắn ngay tức khắc.
- Trảm.
Lâm Phong chém ra một nhát kiếm, một kiếm trảm vạn vật, thương thiên rạn nứt, khóe miệng đối phương vẫn giữ nụ cười lạnh lùng, ánh mắt không chút thay đổi, đột nhiên, hàng ngàn hàng vạn thân hình hiện ra, dường như có ngàn vạn cổ ấn tấn công cùng lúc, Lâm Phong chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, dường như sắp bị hút vào đòn tấn công ấy, không thể chống đỡ.
- Ảo.
Sắc mặt Lâm Phong cứng đờ, hai con ngươi trở nên đen kịt, chân bước xuống mặt đất, đại địa nứt ra dữ dội, kiếm khí ẩn chứa uy nghiêm sát phạt mọi thứ, ngàn vạn cổ ấn cũng phải tan vỡ, mặt đất nứt ra một cái động đáng sợ.
- Ùng ục, ùng ục.
.. Ánh sáng mặt trời đáng sợ bỗng nhiên chói mắt vô cùng, gần như chói mù hai mắt Lâm Phong.
- Thái dương quang.
Con ngươi Lâm Phong co rút lại, ngay sau đó hắn thấy một Thái Dương Luân đánh về phía mình. Thái dương lần nữa bạo liệt trên không trung, trên người Lâm Phong toát ra ma ý ngập trời, hắn ý thức được đối phương có thể tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh, năng lực thôi diễn này quá mức đáng sợ, đối phương đã sự dụng năng lực Thần Ấn Vương thể, năng lực của thánh Dương tộc, phân thân còn tạo ra ảo giác.
- Rầm rầm!
…….. Mặt đất nứt toác, hóa thành nhà lao phủ tới phía Lâm Phong, muốn nhốt hắn vào trong đó, còn ngay lúc này, phía trong ngục tù, một luồng kiếm trời bùng ra dữ dội, xé toạc mọi thứ, nhà tù mặt đất dường như bất giác vỡ vụn.
- Chém.
Kiếm quang đen tuyền chém tới tấp, diệt sạch tất cả, kiếm quang giết sạch thiên địa, tất cả mọi thừ đều phải bị hủy diệt, thủ đoạn của đối phương quá nhiều, nhất định phải lấy công thay thủ. Giữa hư không và mặt đất xuất hiện vết nứt sâu hoắm, thế mà khi Lâm Phong mở mắt thì chỉ thấy bóng dáng của đối phương đang lay động, gần như chỉ cần chớp mắt là sẽ biến mất. Lâm Phong thấy hình bóng đối phương vẫn đang đối diện với mình, hơn nữa nụ cười quỷ dị trên mặt đó vẫn còn, vừa bước chân thì cơ thể hóa cuồng phong, truy kích về hướng đối phương. "Tốc độ rất nhanh." Trong lòng đám người kia run bần bật, lúc này có rất nhiều người đang xông về phía tên giả mạo thần ấn vương thể kia, trên người đối phương có lẽ có Thiên Diễn Thánh Kinh, người đó chắc vì lí do này nên mới rời đi trong thời gian ngắn khi chưa giết được Lâm Phong, mà đã để lộ năng lực của bản thân thì đối phương không thể ở lại quá lâu. Thế nhưng đám người rất nhanh đã phát hiện ra rất nhiều bóng ảo xuất hiện, đi về khắp mọi hướng, hoàn toàn không thể phân biệt đâu mới là thật, hơn nữa tốc độ của chúng đều rất nhanh. Đôi mắt Lâm Phong cứng đờ tại chỗ, bước chân bất giác khựng lại, nhìn những bóng dáng ảo ở khắp nơi, với khả năng của đối phương thì bây giờ có lẽ đã yên vị ở một nơi nào đó mà hắn không thể tìm thấy rồi.
- Đi nhanh thật, sớm biết thì đã dùng trận phù đối phó với hắn rồi.
Lâm Phong không ngờ đối phương chỉ đấu trong nháy mắt đã lập tức rút lui, đương nhiên, e là trận phù cũng không thể tóm được tên đã giả mạo thần ấn vương thể ấy. "Người này chắc chắn không kém hơn vương thể, Cổ Vọng Thiên Đô." Lâm Phong thầm nghĩ, người này là một trong số kẻ đáng sợ nhất mà hắn đã gặp, Thiên Diễn Thánh Kinh chính là một trong số những bộ thánh kinh của Vọng Thiên Cổ Đô, những thứ mà hắn vừa thấy chắc chỉ là một phần đáng sợ của Thiên Diễn Thánh Kinh. Lúc này một cơn gió thổi ngang, bên cạnh Lâm Phong xuất hiện một bóng người, đương nhiên là Lang Tà.
-Sao thế?
Lang Tà hỏi Lâm Phong.
-Ta vừa gặp một người rất đáng sợ, ngụy trang thành thần ấn vương thể, khắp người có 360 luồng thần ấn vây quanh, hình như đã tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh, có thể tạo ra các loại năng lực.
Lâm Phong trầm giọng đáp, khiến cho con ngươi sâu thẳm của Lang Tà hơi thu lại:
- Lại có người đẳng cấp như thế.
-Hình như ta từng gặp hắn.
Ánh mắt Lâm Phong hướng về Lang Tà, nói:
-Rất có thể đó là bóng người mà ta nói với ngươi là đã từng nhìn thấy ở vùng đất chết chóc của Thiên Diễn thánh tộc.
-Hóa ra là hắn.
Lang Tà chưng ra bộ mặt ngạc nhiên, sau khi Thiên Diễn Thánh tộc bị tiêu diệt thì các thế lực lớn mạnh Vọng Thiên Cổ Đô đều đến kiểm tra nhưng không hề nghe nói đến việc Thiên Diễn Thánh Kinh xuất hiện, đương nhiên không biết có phải đã rơi vào tay người khác không, còn nơi cất giữ trước đây của Thiên Diễn Thánh Kinh đến nay vẫn là một ẩn số, có người nói bên trong nó có trận pháp rất khủng khiếp, trừ khi là người của Thiên Diễn Thánh tộc nếu không sẽ mãi không có cách giải được bí ẩn của trận pháp.
-Chúng ta đến Thiên Diễn Thánh tộc xem sao?
Lang Tà nói với Lâm Phong.
-Ta cũng có ý đó.
Lâm Phong gật đầu, ngay sau đó hai người lần lượt vụt đến di chỉ Thiên Diễn Thánh tộc , lúc này Lâm Phong hoàn toàn không biết, trong lúc tên thanh niên đối phó với mình, trong tức lâu hắn đang ở, toàn thân Thu Nguyệt Tâm không ngừng run lên, tình ý trên người tràn ngập, không thể kiềm chế được.
-Đừng.
....Ánh mắt Thu Nguyệt Tâm nhìn ra ngoài căn phòng, nét mặt hơi méo mó, nàng cảm thấy rất lạnh, gần như sắp không khống chế được bản thân. Cuối cùng, ánh mắt Thu Nguyệt Tâm đã thay đổi hoàn toàn, trở nên lạnh băng, vô tình, chân nàng hơi nhấc lên, hướng về phía bên ngoài, bước thẳng vào trong hư không. Phía trước Thu Nguyệt Tâm có một bóng dáng đang bước tới, thân hình này có đường cong hoàn mỹ, mềm mại, làm người ta bị hấp dẫn, thế nhưng chỉ thấy nàng ấy che mặt bằng lụa mỏng, chỉ để lộ cặp mắt ra bên ngoài, xinh đẹp đến mức không thể rời mắt. Khi còn cách Thu Nguyệt Tâm không xa, bóng người này dừng lại, còn Thu Nguyệt Tâm vẫn chầm chậm bước đến gần bên cạnh cô gái bí ẩn này. Cô gái bí ẩn xoay người bước đi, dần dần rời xa, Thu Nguyệt Tâm lặng lẽ đi theo phía sau nàng ấy, hai người từ đầu đến cuối đều không nói câu nào, dường như tất cả vốn đã là như vậy. Lâm Phong không hề biết những chuyện đang xảy ra bên này, lúc này hắn đang cùng với Lang Tà đi đến di chỉ Thiên Diễn Thánh tộc , đợi đến lúc họ sắp đến Thiên Diễn Thánh tộc thì phát hiện có rất nhiều người giống như họ vậy, cũng đang nhanh chóng bay về hướng Thiên Diễn Thánh tộc, điều này khiến hai người bất giác tỏ ra nghi ngờ.
-Thiên Diễn Thánh Kinh bặt tích lâu như vậy, thánh cung cũng đã biến mất nhiều năm, bây giờ không ngờ lại có người để cho Thiên Diễn Thánh Kinh của thánh cung xuất hiện trở lại.
Một luồng âm thanh truyền đến bên Lâm Phong và Lang Tà, khiến cho con ngươi hai người đều cứng đờ, Thiên Diễn Thánh cung xuất hiện trở lại?
-Không biết là ai làm, nhưng có thể chắc chắn, Thiên Diễn Thánh Kinh chưa bị hủy hết, nghe nói chỉ có người của Thiên Diễn Thánh tộc mới có thể khởi động trận pháp, hơn nữa còn phải là đệ tử hạch tâm mới được, rõ ràng là Thiên Diễn Thánh tộc vẫn còn có người sống mãi đến hôm nay, đồng thời khiến cho Thiên Diễn Thánh cung xuất hiện lại.
Một người khác trả lời, ngay lập tức người kia gật đầu đồng ý:
-Nghe nói trước đây thánh cung chìm vào trong lòng đất, sở dĩ không bị người khác phá dỡ là do thiên diễn đại trận, nếu như Thiên Diễn Thánh cung xuất hiện thật thì chỉ có thể vì người của Thiên Diễn Thánh tộc chưa chết.
Lâm Phong và Lang Tà đẩy nhanh tốc độ, rốt cuộc, khi mà họ đến được di chỉ Thiên Diễn Thánh tộc thì con ngươi đột nhiên đông cứng lại, đống tàn tích chết chóc ngày trước lúc này không biết từ đâu xuất hiện những tòa cung điện cổ xưa, nhưng vẫn mang trên mình hơi thở cũ kĩ, tĩnh mịch, từng tòa cung điện cổ dường như kéo dài khu vực trăm dặm, không ai biết chúng được tái hiện ra sao.
-Đây chính là Thiên Diễn Thánh cung trước đây sao!
Lâm Phong thì thầm, tòa cung điện kéo dài không gian này từng một thời rất hưng thịnh, hùng bá Cổ Vọng Thiên Đô.
-Có lẽ là chính cung, còn mọi thứ xung quanh đã bị hủy diệt hết từ lâu rồi.
Lang Tà trầm giọng nói, Thiên Diễn Thánh cung của nghìn năm trước tuyệt đối không chỉ có địa vực như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT